Xin có đôi dòng góp ý cùng tác giả kaisermtv:
1. Về truyện Mộng Tiêu Dao (Dĩ nhiên là chương 1 ^.^)
a. Diễn đạt chưa thanh thoát.
Trên ngọn linh sơn tĩnh lặng và uy nghiêm, luôn có sương mù bao phủ nó quanh năm tăng thêm vẻ thần bí. Người ta vẫn có những câu chuyện hay truyền thuyết tiên nhân về nó.
Có thể thấy ý của bạn là: ngọn linh sơn tĩnh lặng là uy nghiêm - quanh năm luôn có sương mù bao quanh/bao phủ => càng làm tăng thêm vẻ thần bí cho nó.
truyền thuyết tiên nhân: nghe không hay, nên đổi thành truyền thuyết kì bí. Hơn nữa để nhấn mạnh ý có nhiều giai thoại liên quan đến 'linh sơn' thì nên thêm từ 'luôn'. Như vậy đoạn trên sẽ chuyển thành: "Trên ngọn linh sơn tĩnh lặng và uy nghiêm luôn có sương mù bao phủ quanh năm, điều đó càng làm tôn thêm vẻ thần bí của nó. Người ta/nhân gian vẫn luôn có những câu chuyện và truyền thuyết huyền bí/kì bí về nó/nơi này."
Có 1 tòa thành thị nhỏ giữa lưng chừng ngọn núi, có ko ít cái bóng bay tới bay lui tới tòa thành, nhìn kĩ lại nào, là những bóng người chân đạp phi kiếm cũng có thể là cưỡi một con phi điểu lớn
- Không nên sử dụng chữ số trong văn viết;
- Không viết tắt tùy tiện gây mất thiện cảm của độc giả;
- Lặp từ 'tới', có thể sửa thành: từ bên trong nó đang có không ít/khá nhiều bóng người bay ra bay vào;
- Nếu như đã 'nhìn kĩ' thì sao còn sử dụng 'bóng' - ý chỉ mơ hồ, không rõ?, cũng không nên dùng từ 'phi điểu', chỉ đơn giản là chim là được.
Từ đó, mình xin gợi ý sửa như sau: Có một tòa thành nhỏ nằm giữa lưng chừng núi, từ bên trong nó đang có không ít bóng người bay ra bay vào, nhìn kĩ lại nào, thì ra đó là những người chân đạp phi kiếm hoặc cưỡi một con chim lớn.
đầm nước nhỏ lan tỏa những ngọn sóng lăn tăn
Dùng từ này không hợp. Có thể thay bằng 'gợn lên' hoặc đảo câu: Những ngọn sóng lăn tăn lan ra khắp đầm nước nhỏ.
Bên đầm nước, một nhân ảnh đang ngồi bên đầm nước, ánh mắt mông lung không biết đang nhìn cái gì hay là đang hoài niệm quá khứ.
- Lặp cụm 'bên đầm nước';
- 'Nhân ảnh' nghĩa là bóng người, đã dùng bóng người rồi thì cứ dùng tiếp thôi nhỉ
“Động đất” ý niệm vừa lóe lên thì trước mắt Nam tối xầm không biết gì nữa, giữa căn phòng xuất hiện một hố đen thôn phệ mọi thứ xung quanh kể cả Nam rồi từ từ khép lại. Nó xuất hiện nhanh mà đi cũng nhanh chỉ để lại một đống hỗn độn.
- 'Tối xầm' -> tối sầm;
- Câu hết ý, nên thay dấu phẩy ',' bằng dấu chấm '.';
- 'Thôn phệ' nghĩa là cắn nuốt, theo mình dùng nó ở đây không hợp, thay bằng 'hút lấy';
- Vốn có câu 'tới cũng nhanh mà đi cũng nhanh' hay 'xuất hiện chớp nhoáng mà biến mất cũng nhanh', bạn có thể tham khảo thêm.
Trong bóng tối vô tận một cơn lốc năng lượng lớn đang diễn ra, một điểm sáng chao đảo trong cơn lốc đang dần yếu đi gần như có thể biến mất bất cứ lúc nào.
Thiếu dấu phẩy phân cách ý, sửa lại là: Trong bối tối vô tận, một cơn lốc năng lượng lớn đang diễn ra, một đốm sáng chao đảo trong đó và đang dần yếu đi, dường như có thể biến mất bất cứ lúc nào.
Trong mơ hồ không biết đã trải qua bao lâu Nam thấy một đại môn lớn xung quanh cũng có rất nhiều điểm sáng đang được thu hút tới.
Câu này đọc rất mất hơi và trúc trắc.
Phân tích ý: - Trong mơ hồ không biết đã trải qua bao lâu -> Nam đang ở trong bóng tối, chẳng thấy gì rõ ràng, chẳng biết đã trải qua bao lâu;
-
Nam thấy một đại môn lớn xung quanh cũng có rất nhiều điểm sáng đang được thu hút tới -> Nam chợt thấy một cánh cửa lớn xuất hiện/mở ra và có rất nhiều điểm sáng đang bị hút/bay về phía nó.
=> Cứ mơ hồ như thế, chẳng biết đã qua bao lâu, rồi Nam chợt thấy một cánh cửa lớn xuất hiện/mở ra và có rất nhiều điểm sáng đang bị hút/bay về phía nó.
b. Lỗi chính tả:
Khác với vẻ bề ngoài thần bí đó, khi bỏ đi lớp sương mù đó người ta có thể thấy được sự nhộn nhịp mà nó che giấu
-> dấu.
Một nơi bình lặng, đầm nước nhỏ lan tỏa những ngọn sóng lăn tăn, tiếng lá cây xào xạc khi cơn gió nhẹ thôi qua.
-> thổi
-lại hẹn với con nhỏ kia à. Đã tới mức nào rồi ? Đã ..
-> Lại
Ra khỏi nơi làm việc cũng đã hơn 5h pm. Nơi trọ của Nam cách đó không xa, nếu đi bộ cũng chỉ 10p’. Tranh thủ về phong trọ sửa xoạn lại đôi chút.
Phòng trọ của Nam cũng không lớn, cũng chỉ có vài m[SUP]2[/SUP] a. Ở giữa cái thủ đô Hà Nội này mà thuê được căn phòng thế này đã là rất tốt rồi. Căn phòng cũng vừa đủ chứa 1 cái giường và vài thứ sinh hoạt hằng ngày thôi.
- Lỗi sử dụng chữ số và viết tắt. Trong trường hợp chỉ mốc thời gian thì bạn để 5.pm cũng được (theo mình) nhưng đó là trong truyện đô thị, còn truyện tu chân bối cảnh cổ thì nên tránh;
- Không sử dụng từ 'a' ở cuối câu như trên - ảnh hưởng của VP;
- 'Sửa xoạn' -> sửa soạn.
Đang sửa xoạn quần áo, chải tóc bỗng nhiên cả căn phòng bắt đầu rung lắc mãnh liêt.
Thiếu chủ ngữ, ai đang sửa soạn quần áo, chải tóc đây?
“Đây là đâu ? ” một cỗ nguy cơ nảy lên trong lòng.
Thiếu chủ ngữ.
“ta phải sống” Bằng ý niệm cầu sinh và bản năng điểm sáng nhanh chóng tìm được 1 nơi trú thân có vẻ an toàn.
- Viết Hoa từ đầu câu: Ta;
- Sau cụm bôi đỏ trên cần có dấu phẩy ','.
- Ta không ngờ lại xuyên việt tới đây, vậy cũng có thể chấp nhận nhưng …
Khuôn mặt nhân anh trở nên cổ quái.
- Ta là … nữ nhân.
- Trong tiếng Việt không có từ 'xuyên việt', âm 'việt' có nghĩa là nhảy, 'xuyên việt' ý chỉ thực hiện một bước nhảy xuyên qua không gian - thời gian. Trong trường hợp này bạn có thể dùng 'rơi', 'lạc', 'hồi sinh'...vv
- Từ 'nhân ảnh' bạn sử dụng ở đây cũng không chuẩn, nếu xét thì nghĩa câu đó là: 'Khuôn mặt bóng người trở nên cổ quái'. (^-^) Thấy ngang không?! Vì vậy, bạn có thể chuyển thành 'Khuôn mặt người ngồi đó/ngồi bên đầm nước trở nên cổ quái'