Luận Truyện Thiên Kỳ truyện - Thiên Vy

Thiên Vy

Phàm Nhân
Moderator
Tác Giả Tập Sự
Ngọc
4,59
Tu vi
0,01
@Thiên Vy cho pa hỏi làm sao mà Nhược Hàn có thể tiến vào mộng cảnh nhỉ :quai:
-khi chơi đàn ( trước và khi gặp Linh phi) : chơi đàn vốn không phải khả năng của Nhược Hàn mà là của Thiên Kỳ, nên khi chơi đàn là đang dùng kí ức của nguyên chủ nên có thể đi về quá khứ như bước vào một giấc mơ.
- khi đang mơ đó pa, giấc mơ của Thiên Kỳ chính là mộng cảnh nhưng nó như một giấc mơ tiên tri ạ.
 

Đạo Phong

*Chí Tôn*
*Thiên Tôn*
-khi chơi đàn ( trước và khi gặp Linh phi) : chơi đàn vốn không phải khả năng của Nhược Hàn mà là của Thiên Kỳ, nên khi chơi đàn là đang dùng kí ức của nguyên chủ nên có thể đi về quá khứ như bước vào một giấc mơ.
- khi đang mơ đó pa, giấc mơ của Thiên Kỳ chính là mộng cảnh nhưng nó như một giấc mơ tiên tri ạ.
"
Sau cuộc trò chuyện đó, cô không có ác cảm với Lệ vương nữa, nhưng cô vẫn có chút sợ, sợ ánh mắt của Lệ vương khi nhìn cô. Cô bước qua Tần Nghi lầu, lại một cơn gió lướt qua. Mùi hoa đào, mùi hoa đào thơm ngào ngạt trong không trung. Mùi hương này làm cô sự nhớ ra cánh hoa đào kì lạ kia. Cô vẫn giữ nó, nét chữ được viết lên vẫn hiện rõ, cô không biết là loại mực gì nhưng nó sáng, lấp lánh.

Có ai đó đã hẹn cô tới vườn đào. Cô không suy nghĩ nhiều về việc người đó là ai mà cứ thế bước thẳng tới. Lại là cảnh tượng quen thuộc ấy, cây đào lớn nhất vườn vẫn đang nở, cánh hoa đào rụng bay khắp nơi. Bỗng có một cơn gió mạnh, nó cuốn cánh hoa bay tứ tung, bụi mù khiến cô không nhìn thấy gì nữa.

Gió lặng rồi, cô khẽ mở mắt. Cảnh tượng xung quanh có chút biến đổi. Quanh quanh là sương mù dày, vẫn là cây đào kia nhưng sao lại chỉ có một cây duy nhất. Bờ sông cạnh đó nước chảy trong vắt. Cô nhận ra mình đang ở một nơi nào đó chứ không phải vườn đào của phủ Thái hậu nữa rồi.

Cô im lặng, lắng tai nghe, có tiếng đàn, nó ngày càng rõ hơn. Đúng rồi, lại là nữ nhân ấy, là nữ nhân cô gặp ở mộng cảnh không lẽ bây giờ cô lại vào mộng cảnh nữa sao? Cô ngó xung quanh, tiến tới gần gốc đào hơn, hiện ra mờ ảo trong làn sương mờ là một nữ nhân đang say mê chơi đàn. Nữ tử kia ngồi đàn, thì đột nhiên có một tiểu hài tử chạy tới ôm lấy nữ nhân kia và gọi:

- Mẫu phi, người đây rồi.

- Viễn nhi à, con học xong rồi sao?"

Đoạn này Nhược Hàn không chơi đàn mà cũng không mơ mà con nhỉ :quai:
 

Thiên Vy

Phàm Nhân
Moderator
Tác Giả Tập Sự
Ngọc
4,59
Tu vi
0,01
"
Sau cuộc trò chuyện đó, cô không có ác cảm với Lệ vương nữa, nhưng cô vẫn có chút sợ, sợ ánh mắt của Lệ vương khi nhìn cô. Cô bước qua Tần Nghi lầu, lại một cơn gió lướt qua. Mùi hoa đào, mùi hoa đào thơm ngào ngạt trong không trung. Mùi hương này làm cô sự nhớ ra cánh hoa đào kì lạ kia. Cô vẫn giữ nó, nét chữ được viết lên vẫn hiện rõ, cô không biết là loại mực gì nhưng nó sáng, lấp lánh.

Có ai đó đã hẹn cô tới vườn đào. Cô không suy nghĩ nhiều về việc người đó là ai mà cứ thế bước thẳng tới. Lại là cảnh tượng quen thuộc ấy, cây đào lớn nhất vườn vẫn đang nở, cánh hoa đào rụng bay khắp nơi. Bỗng có một cơn gió mạnh, nó cuốn cánh hoa bay tứ tung, bụi mù khiến cô không nhìn thấy gì nữa.

Gió lặng rồi, cô khẽ mở mắt. Cảnh tượng xung quanh có chút biến đổi. Quanh quanh là sương mù dày, vẫn là cây đào kia nhưng sao lại chỉ có một cây duy nhất. Bờ sông cạnh đó nước chảy trong vắt. Cô nhận ra mình đang ở một nơi nào đó chứ không phải vườn đào của phủ Thái hậu nữa rồi.

Cô im lặng, lắng tai nghe, có tiếng đàn, nó ngày càng rõ hơn. Đúng rồi, lại là nữ nhân ấy, là nữ nhân cô gặp ở mộng cảnh không lẽ bây giờ cô lại vào mộng cảnh nữa sao? Cô ngó xung quanh, tiến tới gần gốc đào hơn, hiện ra mờ ảo trong làn sương mờ là một nữ nhân đang say mê chơi đàn. Nữ tử kia ngồi đàn, thì đột nhiên có một tiểu hài tử chạy tới ôm lấy nữ nhân kia và gọi:

- Mẫu phi, người đây rồi.

- Viễn nhi à, con học xong rồi sao?"

Đoạn này Nhược Hàn không chơi đàn mà cũng không mơ mà con nhỉ :quai:
vấn đề là cây đào đó ạ
là cây đào mà Linh phi thường chơi đàn
Linh phi chết oan nên linh hồn con vương vấn nơi đây
/con lâu không viết nên quên luôn rồi T^T/
 

Thương Khung Chi Chủ

Kim Đan Sơ Kỳ
Super-Moderator
Dịch Giả Tử Vi
câu này là ko cần trả lời nên không cần có dấu ? đó thúc
nó ngang với câu : "còn ngụy biện"
Cái con nói là câu hỏi tu từ, về nghĩa đúng là 1 câu khẳng đỉnh nhưng về hình thái của câu thì vẫn phải đúng về dấu câu :2w2yq2l:Hăm tin nữa lên lớp vô hỏi cô giáo Ngữ văn thì biết nhoaaa.
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top