Lạc Đinh Đang
Phi Thăng kiếp
Là Nguyễn Nhật Ánh đại gia ơi.NNA là tác giả nào dzị?![]()
Là Nguyễn Nhật Ánh đại gia ơi.NNA là tác giả nào dzị?![]()
Cảm ơn Lạc Lạc kỳ nữ nhé. Để tớ tìm đọc!Là Nguyễn Nhật Ánh đại gia ơi.
Ớ, ra là chưa đọc à. Quyển đó khá thú vị á!Cảm ơn Lạc Lạc kỳ nữ nhé. Để tớ tìm đọc!![]()
Hồi đó tớ xem Kính Vạn Hoa với mấy tập truyện ngắn như Bàn có năm chỗ ngồi, Thằng quỷ nhỏ, Mắt biếc, v.v... chứ mấy quyển sau này của bác ấy tớ chưa đọcỚ, ra là chưa đọc à. Quyển đó khá thú vị á!
Mn có xu hướng đọc văn học nc ngoài tỷ k biết àỚ, ra là chưa đọc à. Quyển đó khá thú vị á!
Tỷ ăn tạp, nên thật không biết xu hướng đọc của đa số thế nào. Lúc bé thì truyện cổ tích, truyện nước ngoài (mấy dạng phiêu lưu mạo hiểm ấy). Lớn tí thì văn học cổ điển nước ngoài. Sau đó đến tiểu thuyết Mỹ/Pháp/Nhật. Sau nữa là truyện mạng TQ. Tuy nhiên trong khoảng thời gian đấy luôn có truyện của tác giả Việt xen vào. Từ truyện xưa cho đến hiện đại. Hầu như có gì đọc đó, không kén không chê.Mn có xu hướng đọc văn học nc ngoài tỷ k biết à
Muội cũng vậy, xưa chỉ đọc tiểu thuyết mỹ. Sau đó đâm đầu vào mấy truyện dài về chiến tranh. Giờ bơi qua truyện trung![]()
Ồ. Truyện Việt hầu như muội chỉ đọc về chiến tranh, mấy bộ cho thiếu nhi hay thư giản nhẹ nhàng đều next qua. Tụt hậu rồi.Tỷ ăn tạp, nên thật không biết xu hướng đọc của đa số thế nào. Lúc bé thì truyện cổ tích, truyện nước ngoài (mấy dạng phiêu lưu mạo hiểm ấy). Lớn tí thì văn học cổ điển nước ngoài. Sau đó đến tiểu thuyết Mỹ/Pháp/Nhật. Sau nữa là truyện mạng TQ. Tuy nhiên trong khoảng thời gian đấy luôn có truyện của tác giả Việt xen vào. Từ truyện xưa cho đến hiện đại. Hầu như có gì đọc đó, không kén không chê.
Đại gia biết trò chơi trốn tìm một mình hem? Đoạn này giống với lúc người chơi bị phát hiện ghê.Thằng bé nấp dưới gầm giường, bịt mũi không thở ra tiếng. Tay nắm cửa phòng nó kêu "cạch" một tiếng thật nhỏ. Cánh cửa chầm chậm mở ra. Kẽo kẹt, kẽo kẹt. Thằng bé hí mắt nhìn. Không có ai cả! Thế nhưng trong phòng nó bỗng vang lên tiếng bước chân như có như không. Bên trái, bên phải, trước mặt. Thằng bé cảm nhận được chiếc giường đang lún xuống. Có ai đó đang đứng trên giường! Thằng bé run rẩy muốn khóc, nhưng cố mím chặt môi.
Không lâu sau, chiếc giường trở nên nhẹ bẫng. Tiếng bước chân biến mất. Thằng bé không tự chủ được thở phào một hơi. Bịch! Phía bên trái chợt có tiếng của thứ gì đó vừa rơi xuống đất. Loạt xoạt, loạt xoạt, thứ đó đang bò xuống gầm giường, về phía thằng bé. Nó chỉ kịp xoay qua, trông thấy đôi mắt đỏ quạch, hàm răng lởm chởm cùng với giọng nói khàn khàn, mừng rỡ: "Đây rồi!"
Hem biết, trò này chơi sao vậy Lạc?Đại gia biết trò chơi trốn tìm một mình hem? Đoạn này giống với lúc người chơi bị phát hiện ghê.
Chào mừng bạn đến với diễn đàn Bạch Ngọc Sách
Để xem đầy đủ nội dung và sử dụng các tính năng, mời bạn Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản