Đọc t.ừ chương 1.2 đến 2.1 thực tình là mình chả hiểu cái quái gì cả, t.ự dưng đang ở phòng đấu giá nô lệ thăng Triều Thương đang tranh cái với thằng cha công t.ử đến đoạn gay cấn thì đùng một cái qua 2.1 lại mô tả về hai đứa bé, hình như là rời nhà đi đâu đấy, không đầu không đuôi vô cùng ức chế, cuối còn lòi ở đâu ra Tô đại nhân gì gì nữa đấy, đoạn sau thì ta không đọc nữa điên tiết quá.
Chốt hạ câu là truyện viết chưa được hợp lý lộn xộn quá có vẻ không theo logic hay mạch lạc gì cả, thủ pháp sử dụng khiến người đọc điên tiết lợn vì bực.
Nhưng văn phong khá hay và tinh tế, câu t.ừ khá chuẩn, nội dung t.ừ chương đầu đến chương chương 1.2 gợi lên khá nhiều tình cảm, nhưng đến chương 2.1 thì loạn xạ cả lên như đã nói ở trên, khiến bao nhiêu suy nghĩ cảm tưởng của người đọc mất sạch còn lại chỉ là một dấu ? to đùng.
Chốt hạ câu là truyện viết chưa được hợp lý lộn xộn quá có vẻ không theo logic hay mạch lạc gì cả, thủ pháp sử dụng khiến người đọc điên tiết lợn vì bực.
Nhưng văn phong khá hay và tinh tế, câu t.ừ khá chuẩn, nội dung t.ừ chương đầu đến chương chương 1.2 gợi lên khá nhiều tình cảm, nhưng đến chương 2.1 thì loạn xạ cả lên như đã nói ở trên, khiến bao nhiêu suy nghĩ cảm tưởng của người đọc mất sạch còn lại chỉ là một dấu ? to đùng.