Luận Truyện Thảo luận truyện Tiếu Nạp của Nguyệt Mị Ly

Thương Khung Chi Chủ

Kim Đan Sơ Kỳ
Super-Moderator
Dịch Giả Tử Vi
lấy ví dụ điển hình là Tây Môn Xuy Tuyết của Cổ Long tiên sinh hiếm khi nào được tả cảnh xuất kiếm, nhưng y vẫn bá đạo và gây áp lực cho các nhân vật khác lẫn người đọc như thường.
Bù lại, phần này phải tả kỹ phong thái a :cuoichet:
 

Đạo Phong

*Chí Tôn*
*Thiên Tôn*
Xin @Hồ Ly Tiên Tử giơ cao đánh khẽ, đừng húp hốt tại hạ a :dead:

Chương 2:
“Thưa Độc chủ, theo như tại hạ điều tra chính con gái của võ tướng đã nổi lửa thiêu chết toàn bộ người trong tộc.” -> tớ nghĩ dùng "thuộc hạ" sẽ hợp lý hơn vì "tại hạ" thường được dùng trong các trường hợp xưng hô ngang hàng hoặc đang khiêm tốn nói về bản thân.

Có lẽ là do tớ ít đọc dòng ngôn tình nhưng tớ thấy mở đầu của truyện khá mới lạ, nữ chính bị khuyết tật và trải qua thảm họa diệt gia ngay từ chương 1. Mạch truyện dễ đọc, câu văn súc tích là một ưu điểm lớn. Sang chương 2 thì tớ thấy có vẻ Tiên Tử không chuộng việc miêu tả cảnh choảng nhau của Hắc Dạ và sát thủ. Điều này cũng không ảnh hưởng gì đến nét riêng của truyện; lấy ví dụ điển hình là Tây Môn Xuy Tuyết của Cổ Long tiên sinh hiếm khi nào được tả cảnh xuất kiếm, nhưng y vẫn bá đạo và gây áp lực cho các nhân vật khác lẫn người đọc như thường.
Tớ rất tò mò về diễn biến tiếp theo của truyện. Hy vọng Tiên Tử sẽ tiếp tục ra chương đều đặn :thank:
Biết đâu có cảnh "trần như nhộng" để tri ân phản hồi đắt giá :haha:
 

Thương Khung Chi Chủ

Kim Đan Sơ Kỳ
Super-Moderator
Dịch Giả Tử Vi
Nó bị bạch tạng đó mà :cuoichet:
Nói vụ ngoại hình mới nhớ, hum trước tình cờ coi lại bộ phim remake nào đó nói về Phó Hồng Tuyết và Diệp Khai... Moá, tạo hình như qq vậy @-@ còn đâu Phó Hồng Tuyết lòng đầy hận thù, sát khí như cương; còn đâu Diệp Khai phong trần tuấn lãng, khí độ bất phàm... Phim chỉ tô lên 2 thanh niên ất ơ với vè ngoài lúc nào cũng đầy chính nghĩa, một lòng vì võ lâm @-@ chán đến nỗi không thể coi quá 3s.
 

Hồ Yêu Hoa Quốc

Đạo Tổ Nhân Cảnh
Hoa Tiên BNS 2020
Xin @Hồ Ly Tiên Tử giơ cao đánh khẽ, đừng húp hốt tại hạ a :dead:

Chương 2:
“Thưa Độc chủ, theo như tại hạ điều tra chính con gái của võ tướng đã nổi lửa thiêu chết toàn bộ người trong tộc.” -> tớ nghĩ dùng "thuộc hạ" sẽ hợp lý hơn vì "tại hạ" thường được dùng trong các trường hợp xưng hô ngang hàng hoặc đang khiêm tốn nói về bản thân.

Có lẽ là do tớ ít đọc dòng ngôn tình nhưng tớ thấy mở đầu của truyện khá mới lạ, nữ chính bị khuyết tật và trải qua thảm họa diệt gia ngay từ chương 1. Mạch truyện dễ đọc, câu văn súc tích là một ưu điểm lớn. Sang chương 2 thì tớ thấy có vẻ Tiên Tử không chuộng việc miêu tả cảnh choảng nhau của Hắc Dạ và sát thủ. Điều này cũng không ảnh hưởng gì đến nét riêng của truyện; lấy ví dụ điển hình là Tây Môn Xuy Tuyết của Cổ Long tiên sinh hiếm khi nào được tả cảnh xuất kiếm, nhưng y vẫn bá đạo và gây áp lực cho các nhân vật khác lẫn người đọc như thường.
Tớ rất tò mò về diễn biến tiếp theo của truyện. Hy vọng Tiên Tử sẽ tiếp tục ra chương đều đặn :thank:
Ây da cũng đang lấn cấn cái chữ đó mà tự nhiên bị dốt chữ nhớ không nổi :cuoichet: quen thói của ông pi xì hay xưng tại hạ nên bưng vào. Cám ơn huynh đài đi sửa ngay. Tớ không miêu tả cảnh đánh của 2 thằng sát thủ vì mạch truyện không chủ yếu là người đánh với người, tên kia chỉ là dạng tép riu búng cái chết thôi :gclhkx7: Thật ra đây là linh dị đội lốp ngôn tình đan xen lẫn nhau nên mở đầu thấm chút máu tươi cho đẹp màu:5cool_still_dreaming:
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top