Bù lại, phần này phải tả kỹ phong thái alấy ví dụ điển hình là Tây Môn Xuy Tuyết của Cổ Long tiên sinh hiếm khi nào được tả cảnh xuất kiếm, nhưng y vẫn bá đạo và gây áp lực cho các nhân vật khác lẫn người đọc như thường.

Bù lại, phần này phải tả kỹ phong thái alấy ví dụ điển hình là Tây Môn Xuy Tuyết của Cổ Long tiên sinh hiếm khi nào được tả cảnh xuất kiếm, nhưng y vẫn bá đạo và gây áp lực cho các nhân vật khác lẫn người đọc như thường.
Quan trọng là thần thái aBù lại, phần này phải tả kỹ phong thái a![]()
Cứ bạch y thắng tuyết, gương mặt lạnh lùng, gió nhẹ - tóc bay bay là bao nguy hiểm nhaQuan trọng là thần thái a![]()
Nó bị bạch tạng đó màCứ bạch y thắng tuyết, gương mặt lạnh lùng, gió nhẹ - tóc bay bay là bao nguy hiểm nha![]()
Biết đâu có cảnh "trần như nhộng" để tri ân phản hồi đắt giáXin @Hồ Ly Tiên Tử giơ cao đánh khẽ, đừnghúphốt tại hạ a
Chương 2:
“Thưa Độc chủ, theo như tại hạ điều tra chính con gái của võ tướng đã nổi lửa thiêu chết toàn bộ người trong tộc.” -> tớ nghĩ dùng "thuộc hạ" sẽ hợp lý hơn vì "tại hạ" thường được dùng trong các trường hợp xưng hô ngang hàng hoặc đang khiêm tốn nói về bản thân.
Có lẽ là do tớ ít đọc dòng ngôn tình nhưng tớ thấy mở đầu của truyện khá mới lạ, nữ chính bị khuyết tật và trải qua thảm họa diệt gia ngay từ chương 1. Mạch truyện dễ đọc, câu văn súc tích là một ưu điểm lớn. Sang chương 2 thì tớ thấy có vẻ Tiên Tử không chuộng việc miêu tả cảnh choảng nhau của Hắc Dạ và sát thủ. Điều này cũng không ảnh hưởng gì đến nét riêng của truyện; lấy ví dụ điển hình là Tây Môn Xuy Tuyết của Cổ Long tiên sinh hiếm khi nào được tả cảnh xuất kiếm, nhưng y vẫn bá đạo và gây áp lực cho các nhân vật khác lẫn người đọc như thường.
Tớ rất tò mò về diễn biến tiếp theo của truyện. Hy vọng Tiên Tử sẽ tiếp tục ra chương đều đặn![]()
Nói vụ ngoại hình mới nhớ, hum trước tình cờ coi lại bộ phim remake nào đó nói về Phó Hồng Tuyết và Diệp Khai... Moá, tạo hình như qq vậy @-@ còn đâu Phó Hồng Tuyết lòng đầy hận thù, sát khí như cương; còn đâu Diệp Khai phong trần tuấn lãng, khí độ bất phàm... Phim chỉ tô lên 2 thanh niên ất ơ với vè ngoài lúc nào cũng đầy chính nghĩa, một lòng vì võ lâm @-@ chán đến nỗi không thể coi quá 3s.Nó bị bạch tạng đó mà![]()
Là tri ân phản hồi 2 chương đầu hay "tri ân" phản hồi bài ... thơ thì còn phải xem xét lại aBiết đâu có cảnh "trần như nhộng" để tri ân phản hồi đắt giá![]()
Ây da cũng đang lấn cấn cái chữ đó mà tự nhiên bị dốt chữ nhớ không nổiXin @Hồ Ly Tiên Tử giơ cao đánh khẽ, đừnghúphốt tại hạ a
Chương 2:
“Thưa Độc chủ, theo như tại hạ điều tra chính con gái của võ tướng đã nổi lửa thiêu chết toàn bộ người trong tộc.” -> tớ nghĩ dùng "thuộc hạ" sẽ hợp lý hơn vì "tại hạ" thường được dùng trong các trường hợp xưng hô ngang hàng hoặc đang khiêm tốn nói về bản thân.
Có lẽ là do tớ ít đọc dòng ngôn tình nhưng tớ thấy mở đầu của truyện khá mới lạ, nữ chính bị khuyết tật và trải qua thảm họa diệt gia ngay từ chương 1. Mạch truyện dễ đọc, câu văn súc tích là một ưu điểm lớn. Sang chương 2 thì tớ thấy có vẻ Tiên Tử không chuộng việc miêu tả cảnh choảng nhau của Hắc Dạ và sát thủ. Điều này cũng không ảnh hưởng gì đến nét riêng của truyện; lấy ví dụ điển hình là Tây Môn Xuy Tuyết của Cổ Long tiên sinh hiếm khi nào được tả cảnh xuất kiếm, nhưng y vẫn bá đạo và gây áp lực cho các nhân vật khác lẫn người đọc như thường.
Tớ rất tò mò về diễn biến tiếp theo của truyện. Hy vọng Tiên Tử sẽ tiếp tục ra chương đều đặn![]()
Ai mượn zỵĐêm khuya lạnh lẽo nước trong veo
Một bóng hồ tiên béotẻo teo
Ngồi viết ngôn tình xong mở post
Bút danh mì ly bóng trăng treo.
![]()
Chào mừng bạn đến với diễn đàn Bạch Ngọc Sách
Để xem đầy đủ nội dung và sử dụng các tính năng, mời bạn Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản