Lạc Đinh Đang
Phi Thăng kiếp
= )))) Muốn viết một truyện ngắn tình yêu, để nhân vật chính quen nhau, yêu nhau, kết thúc diễn ra trong độ 10k chữ, cuối cùng mình lại chững ở phần tiếp xúc nhân vật.
<( ̄︶ ̄)> Viết truyện iu đương mình hay thích kiểu nhân vật lý trí, tỉnh táo, yêu bản thân. Một trong hai bên, hoặc cả hai bên đều sẽ có đặc trưng tính cách này.
Và... Bùm.
Kiểu tính cách này thì mình rất hay tiện tay nâng tầm cốt truyện lên khi viết được giữa chừng. Suy nghĩ luôn vờn quanh trong não là, loại hình thông minh thế này sẽ không hành động ấu trĩ và đơn giản đâu, mọi thứ có ẩn tàng sâu xa, liên quan đến âm mưu phá hủy thế giới gì cơ. Phản diện đơn giản thế này thì trông hơi đần, phải oách, âm mưu hãm hại nhân vật chính...
Cốt truyện thế này mà gói vào trong truyện ngắn thì độ "đã" chưa đủ, thiết lập thế giới và góc nhìn bị lỏng lẻo. Cuối cùng truyện nâng cao vượt mức truyện ngắn, và con bé nào đó đang ngồi ngẫm nhân sinh giữa việc gác nó lại hay cắt bớt đi viết tiếp, hoặc đập hết đi đổi góc nhìn viết từ đầu.
<( ̄︶ ̄)> Viết truyện iu đương mình hay thích kiểu nhân vật lý trí, tỉnh táo, yêu bản thân. Một trong hai bên, hoặc cả hai bên đều sẽ có đặc trưng tính cách này.
Và... Bùm.
Kiểu tính cách này thì mình rất hay tiện tay nâng tầm cốt truyện lên khi viết được giữa chừng. Suy nghĩ luôn vờn quanh trong não là, loại hình thông minh thế này sẽ không hành động ấu trĩ và đơn giản đâu, mọi thứ có ẩn tàng sâu xa, liên quan đến âm mưu phá hủy thế giới gì cơ. Phản diện đơn giản thế này thì trông hơi đần, phải oách, âm mưu hãm hại nhân vật chính...
Cốt truyện thế này mà gói vào trong truyện ngắn thì độ "đã" chưa đủ, thiết lập thế giới và góc nhìn bị lỏng lẻo. Cuối cùng truyện nâng cao vượt mức truyện ngắn, và con bé nào đó đang ngồi ngẫm nhân sinh giữa việc gác nó lại hay cắt bớt đi viết tiếp, hoặc đập hết đi đổi góc nhìn viết từ đầu.
