Đông qua xuân lại, biết bao lần
Bao lần mộng ước, vẹn ái ân
Thu đi đông đến, đêm khắc khoải
Khắc khoải cùng ai, duyên Châu Trần
Nhìn trăng ta thấy lòng thanh tịnhNhìn trăng ta thấy lòng thanh tịnh
Gió pha sương mờ, ảo diệu thay
Mở rộng tâm hồn, ánh trăng rọi
Thu lại tâm mình bóng trăng thanh
/ko hay mọi người đừng chê vy nhé, pé hông có năng khiếu về thơ/
Xuân đi điêu tàn chẳn còn hoa
Hạ về sau xuân nắng phỏng mông
Thu qua lá rụng sân đầy lá
Đông tới gió lạnh tôi Fa
![]()
Chào mừng bạn đến với diễn đàn Bạch Ngọc Sách
Để xem đầy đủ nội dung và sử dụng các tính năng, mời bạn Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản