Hi các bạn, mình đọc thấy bộ truyện này hay nên post lên cho các bạn cùng xem. Mỗi ngày mình sẽ đăng 1 phần nhé. 
Những Điều Luật Của Một Lễ Tân Khách Sạn (Phần 1)
Tác giả : Xuân Mạnh
Xin chào mọi người , tôi là Alex , một nam
sinh viên vừa ra trường ngành quản trị khách sạn , dĩ nhiên là học cái gì mình làm cái đó , mình mạnh dạn đem cái bằng đi xin mọi khách sạn có tiếng trong thành phố nơi mình sống , thế nhưng tất cả mọi nơi đều từ chối hoặc xếp cho mình đến 1 vị trí mà mình không mong muốn , mà những năm học đại học vừa qua mình có khá nhiều nợ vì vay để học và bố mẹ vay nợ để mua cho con oto , giờ rất cần tiền để trả hết , lãi mẹ sinh lãi con lại éo giàu nổi .
Mình lướt dạo trên mấy trang tìm việc làm nhanh và thấy được một việc khá ngon cơm , lương cao , vừa đúng ngành mình học , nhưng chỉ còn mỗi vị trí lễ tân và chỉ được làm buổi tối , nhưng vì mức lương ngon hơn nhiều khách sạn khác , cao hơn đến 4 5 lần mặc dù chỉ là vị trí lễ tân nên mình cũng không nghi ngờ gì , mình mạnh dạn inbox và hỏi địa chỉ của khách sạn , đó là Hotel cao 4 tầng , 1 tầng trệt , 3 tầng lầu nên mình gọi 4 :v , địa chỉ là một nơi khá hẻo lánh cách xa thành phố nơi mình sống , cách chỗ mình ở tầm 30p đi xe , người tuyển nhân viên là một chị gái , chị yêu cầu phải mang đầy đủ hồ sơ , cmnd và các thứ cần thiết , ngoài ra còn có 1 thứ khiến mình thấy lạ lùng : những điều luật phải học trước khi đến nhà nghỉ . Bao gồm :
1. Đậu xe vào khu vực để xe của người xin việc làm ( có tô màu đỏ )
2. Đi vào trong nhà nghỉ nếu thấy có nhân viên đứng trực lễ tân thì ngay lập tức đi ra không được ngoái đầu lại nhìn , ra xe ngồi vào trong khóa cửa lại và chờ 30p sau rồi vào lại .
3. Sau khi vào trong nhà nghỉ nếu không có lễ tân thì bấm vào cái chuông ở ngay trên bàn lễ tân đúng 3 cái và nhắm mắt lại , tự động có người ra dẫn cậu vào trong phòng phỏng vấn .
4. Không được tiết lộ về vị trí nhà nghỉ cũng như kể về việc bản thân đang xin hoặc đang làm .
5. Đến nơi phỏng vấn đúng 6h chiều, không sớm hơn cũng không được trễ hơn 6h.
Đó là 5 điều luật "tạm thời" mình phải tuân theo khi đi phỏng vấn ở khách sạn đó , mình cũng không nghĩ quá nhiều , chắc chỉ là 1 số thứ quái đảng của khách sạn thôi , có tiền là được , mình liền chuẩn bị đầy đủ hồ sơ , bộ đồ chỉnh tề treo lên tủ áo và đánh 1 giấc rõ ngon để chiều mai còn đi phỏng vấn .
5h chiều , sau khi chuẩn bị đầy đủ các thứ mà chị tuyển dụng yêu cầu , mình ngồi nhẩm lại các điều luật được yêu cầu tuân theo , đồng thời dò lại các câu hỏi và trả lời nếu nhà phỏng vấn hỏi để trả lời 1 cách mạch lạc nhất , 5h25 , mình liền phóng lên con xe hơi bố mẹ mua cho lúc trước và phóng đến nơi xin việc , con đường ban đầu khá thoải mái vì còn trong thành phố , đến khi ra đến ngoại ô , con đường dẫn đến khách sạn đó lại là một hẻm , mình có xem lại google map thì địa chỉ đúng là phải chạy qua con đường hẻm , 2 bên đường chỉ toàn cây và cỏ , xung quanh 2 bên không hề có một cái nhà dân nào hết , mình cũng hơi lo , con hẻm vắng vãi lz thế này thì ai lại đi vào để nghỉ nhỉ , nhưng mà nếu đi hết con đường này sẽ dẫn đến một thị trấn khác nên mình nghĩ chắc đường này đường tắt thôi , và mình lại tiếp tục đi , càng đi 2 bên đường càng nhiều cây cối , cỏ mọc chi chít , gần đến địa chỉ khách sạn thì 2 bên đường bắt đầu xuất hiện những khu đất hoang không nhà cửa , cỏ mọc phải cao hơn cả con xe mình đang chạy nữa , đèn đường cũng không có nốt . 5h55 phút , mình đã đến được khách sạn , trái với khung cảnh đáng sợ xung quanh , khách sạn này lại khá là đẹp đẽ đấy chứ , đèn đuốc đầy đủ , khu để xe lại rộng và thoáng , mình rẽ vào khu đậu xe và đậu đúng vô ô màu đỏ , ngồi nhẩm lại hết điều luật và kiểm tra đầy đủ lại các thứ cần thiết , đúng 6h mình bước vào trong cửa khách sạn .
Bên trong khách sạn là 1 nơi xa hoa vượt xa tưởng tượng của mình , cứ như nơi này dành cho tỷ phú ở chứ không phải khách sạn bình thường nữa , những cây cột dát vàng , bàn ghế ngồi chờ toàn là gỗ đẹp và quý hiếm , bất ngờ trước vè đẹp bên trong của khách sạn mà mình quên mất là đang đi xin việc , nhìn vào quầy lễ tân thì mình bất chợt thấy một cô gái đang đứng đó , trang phục chỉnh tề , mỉm một nụ cười lạnh tanh cứng ngắc , dòm đăm đăm vào mình , mình dự định bước tới chào hỏi thì bất chợt hình như có một điều luật nói về việc này
2. Đi vào trong nhà nghỉ nếu thấy có nhân viên đứng trực lễ tân thì ngay lập tức đi ra không được ngoái đầu lại nhìn , ra xe ngồi vào trong khóa cửa lại và chờ 30p sau rồi vào lại .
Mình mới giật mình quay lại ra cửa và đi khỏi khách sạn , nhém tí nữa mình đã phạm phải điều luật thứ 2 rồi , ngay lập tức mình lên xe và khóa trái cửa , lúc này mình khá hoảng sợ , một là do mình nhém phạm phải luật , hai là nụ cười , vẻ mặt , ánh mắt của cô lễ tân đó có gì đó đáng sợ , cứ như một con ma nơ canh hay là 1 thứ gì đó không phải người , người nào lại cười dị như thế . 30p ngồi chờ trong xe là 30p dài nhất cuộc đời mình .
Đúng 30p theo luật , mình lấy hết can đảm , bước vào trong , khác với lần trước , cô lễ tân đó không còn thấy nữa , mình bấm 3 hồi chuông ở bàn lễ tân , nhắm mắt lại , lúc này thính giác cứ như bật hết công suất , lắng nghe mọi thứ xung quanh , tim cũng đập nhanh và người mình vã mồ hôi hết , đứng chờ trong sự căng thẳng tột độ , bỗng nhiên có một bàn tay lạnh lẽo cứ như bàn tay ấy được để trong một thùng nước đá từ rất lâu vậy khiến mình giật cả mình và nhém rút tay lại , nhưng mình cố bình tĩnh và bàn tay đó kéo mình đi theo , từng bước từng bước một , cuối cùng , tiếng mở cửa ken két vang lên và một giọng nói khàn trầm bảo :
Chào mừng cậu Alex , chào mừng cậu đến với khách sạn Hell Hotel.
Tag tượng trưng các mem hay đọc kinh dị
@Đạo Phong @Hoa Lưỡng Sinh @Quân_Mạc_Tiếu @LÃo Mạc @Tâm Duyên @Lục Dương @Mặc Mặc @Thiên Diễn @Cún Con Xa Nhà @.... và rất nhiều bạn khác

Những Điều Luật Của Một Lễ Tân Khách Sạn (Phần 1)
Tác giả : Xuân Mạnh
Xin chào mọi người , tôi là Alex , một nam
sinh viên vừa ra trường ngành quản trị khách sạn , dĩ nhiên là học cái gì mình làm cái đó , mình mạnh dạn đem cái bằng đi xin mọi khách sạn có tiếng trong thành phố nơi mình sống , thế nhưng tất cả mọi nơi đều từ chối hoặc xếp cho mình đến 1 vị trí mà mình không mong muốn , mà những năm học đại học vừa qua mình có khá nhiều nợ vì vay để học và bố mẹ vay nợ để mua cho con oto , giờ rất cần tiền để trả hết , lãi mẹ sinh lãi con lại éo giàu nổi .
Mình lướt dạo trên mấy trang tìm việc làm nhanh và thấy được một việc khá ngon cơm , lương cao , vừa đúng ngành mình học , nhưng chỉ còn mỗi vị trí lễ tân và chỉ được làm buổi tối , nhưng vì mức lương ngon hơn nhiều khách sạn khác , cao hơn đến 4 5 lần mặc dù chỉ là vị trí lễ tân nên mình cũng không nghi ngờ gì , mình mạnh dạn inbox và hỏi địa chỉ của khách sạn , đó là Hotel cao 4 tầng , 1 tầng trệt , 3 tầng lầu nên mình gọi 4 :v , địa chỉ là một nơi khá hẻo lánh cách xa thành phố nơi mình sống , cách chỗ mình ở tầm 30p đi xe , người tuyển nhân viên là một chị gái , chị yêu cầu phải mang đầy đủ hồ sơ , cmnd và các thứ cần thiết , ngoài ra còn có 1 thứ khiến mình thấy lạ lùng : những điều luật phải học trước khi đến nhà nghỉ . Bao gồm :
1. Đậu xe vào khu vực để xe của người xin việc làm ( có tô màu đỏ )
2. Đi vào trong nhà nghỉ nếu thấy có nhân viên đứng trực lễ tân thì ngay lập tức đi ra không được ngoái đầu lại nhìn , ra xe ngồi vào trong khóa cửa lại và chờ 30p sau rồi vào lại .
3. Sau khi vào trong nhà nghỉ nếu không có lễ tân thì bấm vào cái chuông ở ngay trên bàn lễ tân đúng 3 cái và nhắm mắt lại , tự động có người ra dẫn cậu vào trong phòng phỏng vấn .
4. Không được tiết lộ về vị trí nhà nghỉ cũng như kể về việc bản thân đang xin hoặc đang làm .
5. Đến nơi phỏng vấn đúng 6h chiều, không sớm hơn cũng không được trễ hơn 6h.
Đó là 5 điều luật "tạm thời" mình phải tuân theo khi đi phỏng vấn ở khách sạn đó , mình cũng không nghĩ quá nhiều , chắc chỉ là 1 số thứ quái đảng của khách sạn thôi , có tiền là được , mình liền chuẩn bị đầy đủ hồ sơ , bộ đồ chỉnh tề treo lên tủ áo và đánh 1 giấc rõ ngon để chiều mai còn đi phỏng vấn .
5h chiều , sau khi chuẩn bị đầy đủ các thứ mà chị tuyển dụng yêu cầu , mình ngồi nhẩm lại các điều luật được yêu cầu tuân theo , đồng thời dò lại các câu hỏi và trả lời nếu nhà phỏng vấn hỏi để trả lời 1 cách mạch lạc nhất , 5h25 , mình liền phóng lên con xe hơi bố mẹ mua cho lúc trước và phóng đến nơi xin việc , con đường ban đầu khá thoải mái vì còn trong thành phố , đến khi ra đến ngoại ô , con đường dẫn đến khách sạn đó lại là một hẻm , mình có xem lại google map thì địa chỉ đúng là phải chạy qua con đường hẻm , 2 bên đường chỉ toàn cây và cỏ , xung quanh 2 bên không hề có một cái nhà dân nào hết , mình cũng hơi lo , con hẻm vắng vãi lz thế này thì ai lại đi vào để nghỉ nhỉ , nhưng mà nếu đi hết con đường này sẽ dẫn đến một thị trấn khác nên mình nghĩ chắc đường này đường tắt thôi , và mình lại tiếp tục đi , càng đi 2 bên đường càng nhiều cây cối , cỏ mọc chi chít , gần đến địa chỉ khách sạn thì 2 bên đường bắt đầu xuất hiện những khu đất hoang không nhà cửa , cỏ mọc phải cao hơn cả con xe mình đang chạy nữa , đèn đường cũng không có nốt . 5h55 phút , mình đã đến được khách sạn , trái với khung cảnh đáng sợ xung quanh , khách sạn này lại khá là đẹp đẽ đấy chứ , đèn đuốc đầy đủ , khu để xe lại rộng và thoáng , mình rẽ vào khu đậu xe và đậu đúng vô ô màu đỏ , ngồi nhẩm lại hết điều luật và kiểm tra đầy đủ lại các thứ cần thiết , đúng 6h mình bước vào trong cửa khách sạn .
Bên trong khách sạn là 1 nơi xa hoa vượt xa tưởng tượng của mình , cứ như nơi này dành cho tỷ phú ở chứ không phải khách sạn bình thường nữa , những cây cột dát vàng , bàn ghế ngồi chờ toàn là gỗ đẹp và quý hiếm , bất ngờ trước vè đẹp bên trong của khách sạn mà mình quên mất là đang đi xin việc , nhìn vào quầy lễ tân thì mình bất chợt thấy một cô gái đang đứng đó , trang phục chỉnh tề , mỉm một nụ cười lạnh tanh cứng ngắc , dòm đăm đăm vào mình , mình dự định bước tới chào hỏi thì bất chợt hình như có một điều luật nói về việc này
2. Đi vào trong nhà nghỉ nếu thấy có nhân viên đứng trực lễ tân thì ngay lập tức đi ra không được ngoái đầu lại nhìn , ra xe ngồi vào trong khóa cửa lại và chờ 30p sau rồi vào lại .
Mình mới giật mình quay lại ra cửa và đi khỏi khách sạn , nhém tí nữa mình đã phạm phải điều luật thứ 2 rồi , ngay lập tức mình lên xe và khóa trái cửa , lúc này mình khá hoảng sợ , một là do mình nhém phạm phải luật , hai là nụ cười , vẻ mặt , ánh mắt của cô lễ tân đó có gì đó đáng sợ , cứ như một con ma nơ canh hay là 1 thứ gì đó không phải người , người nào lại cười dị như thế . 30p ngồi chờ trong xe là 30p dài nhất cuộc đời mình .
Đúng 30p theo luật , mình lấy hết can đảm , bước vào trong , khác với lần trước , cô lễ tân đó không còn thấy nữa , mình bấm 3 hồi chuông ở bàn lễ tân , nhắm mắt lại , lúc này thính giác cứ như bật hết công suất , lắng nghe mọi thứ xung quanh , tim cũng đập nhanh và người mình vã mồ hôi hết , đứng chờ trong sự căng thẳng tột độ , bỗng nhiên có một bàn tay lạnh lẽo cứ như bàn tay ấy được để trong một thùng nước đá từ rất lâu vậy khiến mình giật cả mình và nhém rút tay lại , nhưng mình cố bình tĩnh và bàn tay đó kéo mình đi theo , từng bước từng bước một , cuối cùng , tiếng mở cửa ken két vang lên và một giọng nói khàn trầm bảo :
Chào mừng cậu Alex , chào mừng cậu đến với khách sạn Hell Hotel.
Tag tượng trưng các mem hay đọc kinh dị

@Đạo Phong @Hoa Lưỡng Sinh @Quân_Mạc_Tiếu @LÃo Mạc @Tâm Duyên @Lục Dương @Mặc Mặc @Thiên Diễn @Cún Con Xa Nhà @.... và rất nhiều bạn khác
