Từ đó đồng nghĩa với "Mr" của tiếng Anh.Hôm nay mình đọc được một đoạn như thế này.
---
Nhân viên cửa hàng phát hiện không đúng, đi tới nhặt lên yên, nhẹ nhàng kêu hắn: “Tiên sinh? Tiên sinh? Ngài có khỏe không, tiên sinh?”
---
Mình chợt nghĩ nếu dịch truyện từ Trung sang Việt thì vấn đề xưng hô như thế nào để vừa phù hợp với thuần phong mĩ tục của Việt Nam, cũng vừa đủ trang trọng để phù hợp với nội dung trong truyện Trung?
Như ví dụ trên chẳng hạn. Tình huống trên là hai người lạ mặt gặp nhau thời hiện đại, nam nữ tầm 24-26 tuổi, cô gái muốn hỏi anh chàng đang đứng ngây ngốc ngoài cửa hàng nhà mình bị vấn đề gì không.
Nếu trong truyện Trung, "tiên sinh" để sử dụng gọi nam giới với thái độ kính trọng thì Việt Nam nên dùng từ gì để thay thế? Mình không nghĩ người Việt bình thường chào nhau lại gọi là tiên sinh này nọ.... Vậy nên dùng từ gì? Nếu là lớn tuổi thì có thể gọi là "ông", "bác", "chú", nếu ngang tầm mình thường thấy họ gọi là "anh" nhiều hơn. Nhưng trong trường hợp này, "anh" có phải hơi suồng sã không nhỉ... Mình không nghĩ nó phù hợp cho lắm.
Mình hay gặp rắc rối trong việc sử dụng xưng hô nhân xưng Việt Nam, cầu cao nhân chỉ điểm cho mình với![]()
Nếu bối cảnh hiện đại, và người mà từ này chỉ tuổi còn trẻ, thì dùng từ "Anh" là hoàn toàn ko có vấn đề gì nhé.
Còn nếu là chỉ cấp trên, hoặc người lớn tuổi hơn nhiều thì dùng từ "Ngài" hoặc "Ông" cho trang trọng cũng dc.
Riêng với trường hợp truyện cổ đại, nếu ko biết dùng từ gì, để luôn "Tiên sinh" cũng dc
