Thất Dạ Phương Tỉnh
Luyện Khí Trung Kỳ
Nhà mụi nuôi chó ko được, thiên hạ rình rinh bỏ vô nồi hết, giờ chỉ nuôi mèo.![]()

Nhà mụi nuôi chó ko được, thiên hạ rình rinh bỏ vô nồi hết, giờ chỉ nuôi mèo.![]()
Nhà muội có gì không quan trọng bằng có muội aNhà mụi nuôi chó ko được, thiên hạ rình rinh bỏ vô nồi hết, giờ chỉ nuôi mèo.![]()
Thính có rải cũng rải vừa vừa, đậy hết bản mặt mụi, mụi ngộp đóNhà muội có gì không quan trọng bằng có muội a
Thính có rải cũng rải vừa vừa, đậy hết bản mặt mụi, mụi ngộp đó![]()
Coi này vui nè muộiThính có rải cũng rải vừa vừa, đậy hết bản mặt mụi, mụi ngộp đó![]()
Mụi coi rất nhiều lần rồi. Tất cả video của team này muội cũng coi rất nhiều lần rồi. Chắc nằm top người ủng hộ kênh sớm nhất áCoi này vui nè muội
Cốt truyện ban đầu có vẻ hay, kết HP nhỉ. Khi viết thành truyện phải chém cho ra khúc giữa. Muội kham nổi thì triển đi, tỷ ít đọc quân sự nên dò chưa khớp.Mềnh vừa mới mơ một giấc mơ chiến tranh các kiểu, cảm động đến mức khóc nức nở, mà không biết có trùng với truyện nào chưa.
Đại ý là thiếu tướng nào đó yêu một nàng phong trần, vô tình có một mụn con trai với người ta, nhưng người nhà thiếu tướng lại bắt cưới cô tiểu thư đài các.
Bao nhiêu năm qua đi, cô nàng phong trần kia được một tướng quân khác cưu mang lấy về, nguyên do là trong lúc tướng quân này thất lạc gia quyến (bị vua cũ quy tội phản loạn, gia đình ly tán), đứa con trai của cô nàng phong trần kia đã tìm con giúp vị tướng quân đó.
Thời gian trôi qua, mỗi vị tướng lại thành vua một vùng, vô tình gây hận thù (nhớ không nhầm thì có sự xuất hiện của ma cà rồng cụt đầu - đừng bàn đến t.ư duy, vì giấc mơ nó vô lý thế, mình có thể bỏ), hai bên nổ quân chiến tranh.
Vị thiếu tướng năm nào giờ đã góa vợ, trở thành vua tướng lừng lẫy một phương, dẫn quân chinh phạt bên kia vì can đội xâm phạm.
Đại quân thế như chẻ tre, nhưng khi đánh đến phủ tướng bên kia, nhìn thấy nàng phong trần ngày nào ngậm nước mắt ôm chặt vị tướng quân nọ, người con trai trẻ mặt mũi giống đầy mình rút dao can ngăn.
Bấy giờ hai bên nhận nhau, mới biết đó là con trai mình.
Vị thiếu tướng năm nào nước mắt vô thức rơi, đánh tới đó rồi lại lui quân, quay đầu xây tường thành đưa lưng về phía lãnh thổ bên kia, ngỏ ý bên đó có người thương có con cái, ta giao lưng cho nàng. (Đừng hỏi mình sao lại vô lý đánh đến nơi rồi xong rút, giấc mơ có bao giờ logic.)
Sau này khi dân chúng hai bên phục hồi sau chiến tranh, dân bên kia luôn biết rằng tướng bên này vô cùng nhân nhượng với họ, chỉ vì có một người ở bên này...
Và cảnh cuối giấc mơ là cả nhà đoàn tụ về bên nhau.
@Hoa Lưỡng Sinh @Niệm Di
Khi bạn đọc quá nhiều truyện, nằm mơ não cũng tự động sắp xếp tình tiết.
Cốt truyện ban đầu có vẻ hay, kết HP nhỉ. Khi viết thành truyện phải chém cho ra khúc giữa. Muội kham nổi thì triển đi, tỷ ít đọc quân sự nên dò chưa khớp.
Riêng tỷ khi bắt đầu viết cũng hay định hình truyện kiểu này, có đầu có đuôi, chém 1/2 khúc giữa rồi ko biết làm sao cho nó ngoặc về cái kết![]()
Chào mừng bạn đến với diễn đàn Bạch Ngọc Sách
Để xem đầy đủ nội dung và sử dụng các tính năng, mời bạn Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản