1. Một mai một cuốc một cần câu
Thơ thẩn dầu ai vui thú nào
Ta dại ta tìm nơi vắng vẻ
Người khôn người đến chốn lao xao
(Nhàn - Nguyễn Bỉnh Khiêm)
2. Người đồng mình thương lắm con ơi
Cao đo nỗi buồn
Xa nuôi chí lớn
Dẫu làm sao thì cha vẫn muốn
Sống trên đá không chê đá gập ghềnh
Sống trong thung không chê thung nghèo đói
Sống như sông như suối
Lên thác xuống ghềnh
Không lo cực nhọc
(Nói với con - Y Phương)
3. Tôi yêu truyện cổ nước tôi
Vừa nhân hậu lại tuyệt vời sâu xa
Thương người rồi mới thương ta
Yêu nhau dù mấy cách xa cũng tìm
Ở hiền thì lại gặp hiền
Người ngay thì được Phật Tiên độ trì
(Truyện cổ nước mình - Lâm Thị Mỹ Dạ)
4. Dạy anh biết yêu em từ thuở trong nôi
Biết quý công cầm vàng những ngày lặn lội
Biết trồng tre đợi ngày thành gậy
Đi trả thù mà không sợ dài lâu
(Đất Nước - Nguyễn Khoa Điềm)
5. Thôn Đoài ngồi nhớ thôn Đông
Một người chín nhớ mười mong một người
Nắng mưa là bệnh của trời
Tương t.ư là bệnh của tôi yêu nàng
(Tương t.ư - Nguyễn Bính)
6. Cô bé nhà bên (có ai ngờ)
Cũng vào du kích
Hôm gặp tôi vẫn cười khúc khích
Mắt đen tròn (thương thương quá đi thôi).
(Quê hương - Giang Nam)
Bên cạnh thơ ca văn skg, mình thích ca dao hơn ấy.
Bài thơ đỏ
Nở giữa chiều tiễn đưa
Không phải kẻ ở người đi
Hai người yêu nhau đều ra mặt trận
Chúng ta đứng đây
Bốn bề vang tiếng súng
Thương những bông dừa mới rụng
Lên tóc anh,
Lên tóc em
Làm dấu nhạc ngợi ca tình yêu và cuộc sống
Thương chân trời xa
Mây hồng, mây trắng
Người đi, đèo cao, dốc đứng
Gót chân con ấm đất phù sa
Ôi quê hương đâu cũng là nhà
(Bài thơ đỏ)