đệ cũng thấy thế, lúc chú của đệ mất đệ có cảm giác như mất đi một phần của cơ thể, mà giờ chỉ có thể cố gắng sống thật tốt để chú mình t.ự hàoĐúng rồi. Có buồn cũng giải quyết đc điều gì. Năm ta 16 tuổi, ngoại mất. Lúc đó ta không thể rơi nổi một giọt nước mắt. Mãi khi nhìn thấy họ chôn cất bà, mới thấy một cái gì đó mất mát trong lòng. Khóc như chưa bg được khóc. Giờ thì phải luôn vui vẻ, để ngoại ở dưới suối vàng cũng được thanh thản. Vui lên cô bé.