[Vườn Đào] Vườn Ký Ức 🌸

Thương Khung Chi Chủ

Kim Đan Sơ Kỳ
Super-Moderator
Dịch Giả Tử Vi
Gặp nhau, Động Quỷ - diễn đàn
Sao mà ấn tượng cô nàng tên Jie
Kiệm lời, ít nói, lăm le

Ngày ngày buổi sáng, cứ nhè hỏi chương

Đó là những ấn tượng ban đầu của ta về nàng, một cô bé – ta chắc chắn không lầm với với cách dùng icon của nàng – từ những buổi đầu thả mặt khóc cầu chương.

Hóng tập tiếp theo quá, các bác ơi dịch tiếp đi. Hôm nay có chương 😭
(28/12/2019 - #4850)

Mỗi ngày trong đời đều là một chuyến hành trình mới, và kéo dài với quãng đường 24 giờ. Suốt quãng thời gian ấy, có lẽ ta sẽ gặp một điều mới mẻ, học được một bài học hay, gánh chịu một nỗi niềm cay đắng nào đó, gặp một người bạn mới, hay đánh mất một người ta mà ta từng mến yêu... Đó là một sự trải nghiệm, có thể là thú vị, cũng có thể là chán nản, tuyệt vọng, đủ cả các loại sắc thái. Và đến hôm nay, tôi thật biết ơn số mệnh đã đưa nàng đến giới diện Bạch Ngọc này, trở thành một thành viên nhỏ bé, như biết bao thành viên khác, để rồi dần dà hiện thân và trở thành một vị muội muội quan trọng trong cuộc đời của ta.

Thật vậy, Động Quỷ đã từng hưng thịnh, nhưng cũng suy tàn. Biết bao người đến rồi đi, có lẽ họ chẳng đi mất, chỉ là lượn lờ đâu đó, tìm một sơn cốc khác để an ổn tu vi. Nhưng nàng thì không, nàng bám sát ta theo từng chương truyện. Dù những lúc bạo chương, hay những khi 01 tháng được 03 chương, nàng vẫn ở đó, đọc truyện của ta, quan sát ta, đôi khi là viết vài dòng động viên hay an ủi khi nhịp sống đang vồ chụp vào bản tâm đang trên bờ vực dao động này.

Để rồi đến ngày hôm nay, ta và nàng - @Hồ Ly Tiên Tử , dưới sự chứng giám của Thiên đạo, xin được cùng nhau kết nghĩa huynh muội chi giao.

...

Muội từng bảo với huynh rằng, tính muội vốn độc lai độc vãng, thích sự yên tĩnh, và vì có sự “chọc ghẹo” của huynh, muội mới nhảy ra “bung lụa” với mọi người. Muội thấy đấy, giới diện này có bao điều thú vị - cớ sao nàng cứ lặng tiếng im hơi? Lời dụ dỗ của huynh đã đúng, và muội có đủ không gian để chứng tỏ năng lực của chính mình.

Về phần huynh, vốn dĩ chỉ chuyên tâm Dịch Thuật chi đạo. Vì muội, huynh có thể hủy bỏ hết tu vi tích lũy qua hơn nửa năm ròng của mình, để bện thành chiếc giá y, đưa muội lên sân khấu này. Thật ra, bình bình phàm phàm có gì không tốt? Hãy để huynh là một kẻ phàm nhân giữa trăm ngàn tu sĩ, ngắm nhìn vẻ tuyệt đại phong hoa của muội muội từ phía xa!


Tình huynh muội kề vai sát cánh,
Gom yêu thương sóng sánh tâm hồn.
Dẫu cho biển cạn , non mòn,
Keo sơn gắn bó đời còn cuộc vui.

(Sưu tầm)

Thực tế là, huynh muội ta cứ hai ngày không cãi nhau, chắc chắn hôm sau ăn cơm không ngon. Thậm chí, có khi vừa làm hòa ban sáng, buổi chiều lại gây nhau. =,=

Mong muội hiểu cho, là huynh không cố ý, chỉ là tính tình đôi khi khá bướng bỉnh mà thôi. Và có thể thấy rằng, tính tình chúng ta đều giống nhau nhỉ? Nhưng mà, dù cãi nhau thế nào, dù có nháo to đến ra sau, dù muội có ngoảnh mặt làm ngơ đi chăng nữa, vị sư huynh này vẫn luôn hướng về muội, âm thầm thủ hộ muội, cho đến vạn cổ trường thanh.

...

Mặt trăng kề cận Mặt trời
Tình huynh, nghĩa muội, trọn đời không phai
Chung tay hướng đến ngày mai

Muội đâu, huynh đó, chẳng ai đổi lòng.

04/6/2020 – gửi đến muội muội @Hồ Ly Tiên Tử yêu dấu
cc @Juvia
 
Last edited:

tieudiepfall

Phàm Nhân
Ngọc
189,98
Tu vi
0,00
mưa về trên khúc hát
lắng u buồn đợi bóng hình ai
như tìm về thoáng hương xa
con đường giờ là kỷ niệm..
năm nhất, quen cô ấy trên truongxua, mạng xh lúc đó^^, 2 đứa cùg quê, học ở Mỏ, rồi hay nc vs nhau, cô ấy rất thông mjnh, ngoan ngoãn..nc vs nhau hàng ngày, đj dạo là đặc sản của 2 đứa, quanh mấy ngõ quah 2 trg mỏ và tài chính, hay có lần nào về quê 2 đứa rủ nhau về chung, có lần m còn say xe, bạn ý nhường chỗ cho m ngồi, thật xấu hổ😆. có lần chủ nhật nàng từ nhà lên trg muộn, bạn cùg phòng đj làm nên k có chìa khóa, trời mưa, 2 đứa dắt nhau đj dạo, nhữg con đường sao đỗi quen thuộc, lạnh giá và ấm áp..2 đứa hay gọi nhau là n.y, thay cho tên, dù là sau này.. m đj chơi nhiều, k lo học, cả 1 tg như lãng du, quên cs, quên ng ta. khj bừng tỉnh đã chẳng còn lại gì, hôm đó ntjn muốn gặp cô ấy, cô bỏ học ra nhưg m lại k có..haha..1 tg sau, m đj học lại nông nghiệp, có khj lạc lõng lại đi về Mỏ, lag thag nhữg con đường cũ, quen thuộc trog tâm trí, nhưg chẳg còn ai thân quen nữa. nhớ tết năm trc nữa ntin vs cô ấy, ngta vẫn gọi là n.y như vậy hỳ, cũg k hỏi m, hay trách m chj cả, chỉ mog m sốg tốt 1 chút...
mưa về trên khúc hát
lắng u buồn đợi bóng hình ai
như tìm về giấc mơ xa
mây mù giờ là kỷ niệm...
 

Hoa Lưỡng Sinh

Đạo Tổ Nhân Cảnh
Moderator
*Thiên Tôn*
Thê Tử của Cún Con Xa Nhà
Hành trình ký ức của chúng ta.

Nhật ký, ngày 05/4/2020. Ngày tôi cô đơn.

Tài khoản @tdlthh được tạo. Người đó là tôi! Ngày hôm đó cũng là ngày tôi chính thức xuyên vào vị diện Bạch Ngọc Sách để tránh dịch cô vít 19.

Người đầu tiên ra chào tôi là @Lục Lam tỷ. Lục Lam, một cô gái thân thiện dễ gần, và đặc biệt nói nhiều. Với vẻ ngoài hoạt bát - vỏ bọc hoàn chỉnh cho nội tâm! Cô gái ấy sao thân quen quá, tỷ thật giống với một vị tỷ tỷ mình gặp trước kia.

Hôm đó, Lam tỷ nói:
Sợ quá ra đây nào dê,...người mới
Ta dắt cậu về thôn hưởng phúc nà

Mình cứ thế thành dê của Lam tỷ.

Nhật ký, ngày 11/4/2020. Ngày nắng.

Sau bao ngày chém gió sắp thành bão của mình ở vị diện này, mình lon ton chạy vào topic có tên "Tặng tối đa 66.600 ngọc" đó là topic event của bạn tác giả Phúc Linh. Nơi đó lần đầu muội gặp tỷ tỷ tên @Jie. Bệnh nghề nghiệp tái phát nên muội lôi vị tỷ tỷ chuyên cắm trại bên box luận về thôn đào chém gió. Tỷ hỏi muội làm sao để kiếm ngọc làm sao tăng tu vi... Muội hướng dẫn xong mới biết bà chị vào trước muội gần cả năm trời :dead:

Muội không rõ Lam tỷ và Jie tỷ làm sao quen nhau, nhưng hôm đó có lẽ là ngày Jie tỷ thành dê của lão bản @Lục Lam . Sau đó thì sao? Hình như bệnh nói nhiều cũng lây không thua gì cảm cúm. Đằng đẵng hơn 10 ngày tham gia, muội không thấy Jie tỷ nói gì trong thôn. Nhưng sau ngày đó tên tỷ hiện khắp diễn đàn, y như muội trong mấy ngày trước đó.

Rồi định mệnh đẩy đưa, muội đổi tên thành @Hoa Cỏ còn Jie tỷ bây giờ là @Hồ Ly Tiên Tử . Tên tuy đổi đó, người vẫn còn đây. Bọn muội vẫn là dê của @Lục Lam tỷ tỷ. Đã 2 tháng trôi qua, tên chúng ta xuất hiện khắp đường lớn ngõ nhỏ trong vị diện Bạch Ngọc Sách. Tình thắm đượm tình, chúng ta từ người xa lạ đã trở nên thân quen dù chưa gặp mặt.

Nhật ký, ngày 30/5/2020. Đêm nhộn nhịp.

Vị diện cắt đất giữa thôn đào mở trụ sở se duyên kết nghĩa.

Nhật ký, ngày 6/6/2020. Ngày đẹp trời.

Muội không biết đoạn đường này chúng ta đi cùng nhau được bao lâu, bao xa. Muội chỉ biết muội muốn lưu giữ khoảnh khắc vui vẻ này giữa chúng ta. Nhị vị tỷ tỷ @Lục Lam , @Hồ Ly Tiên Tử có nguyện ý cùng muội kết nghĩa kim lang hay không? Có thể một ngày nào đó, chúng ta vì công việc, vì gia đình mà rời khỏi nơi này. Chúng ta sẽ quên đi mình từng làm gì, nghĩ gì, nói gì và kết bạn với ai ở đây. Muội chỉ hy vọng giữa chúng ta sẽ có một đoạn ký ức chung, đó là ngày hôm nay, một ngày vô cùng dễ nhớ (6/6), chúng ta kết nghĩa kim lang giữa vườn đào thơ mộng.

Thân gửi nhị vị tỷ tỷ @Lục Lam @Hồ Ly Tiên Tử


Tag: @Juvia @Hồ Ly Tiên Tử
 

Lucy Cưng

Đại La Trung Vị
Hoa Yêu BNS 2020
Lời hứa hẹn khi hai ta trưởng thành.
Chúng ta quen biết nhau nhờ Tề Tiểu Sịp em nhỉ??? Lần đó tỷ gặp em trên danh nghĩa là chị dâu ấy nhờ!! Haha... vậy mà bây giờ lại trở thành chị em. Tính ra thiếu 2 tháng nữa là chúng ta làm chị em thân thiết được 1 năm rồi. :shukf72:

Lần đó Vyvy còn ngạc nhiên vì anh zai mình hốt được zợ. Không lâu sau đó chị chạy sang BNS thế mà lại gặp em lần nữa, cái này có phải duyên trời sắp đặt chăng??. Vyvy hoạt bát, đáng yêu, lại là một cô bé hiểu chuyện, vì thế mà hai chị em càng gần gũi, càng thân thiết.
Chúng ta cùng vui, chúng ta cùng buồn, có những ngày cùng nhau đánh bài "Trời ơi, em chơi dậy ai chơi lại.", có những ngày động viên nhau, có những ngày an ủi nhau, có những ngày cho nhau lời khuyên, hát cho nhau nghe... cứ thế mà thân lại càng thân.

Sau đó chúng ta đã có những lời hứa hẹn, sau khi Vy học xong 12 nhất định sẽ lên Đà Lạt thăm chị. Còn nói nếu như chưa gặp nhau nhất định sẽ không đến buổi off nào hết. Chị thực sự mong ngóng từng ngày được gặp Vy đó... Vy à :xntowdq:

Sau đó là lời hứa hẹn chúng ta sẽ cùng thành công, chị sẽ thành công, Vy sẽ thành công và hai chị em sẽ gặp nhau vào một ngày đẹp trời nào đó khi hai đứa đã trưởng thành và thành công trong cuộc sống.

Chị mong Vy của chị sẽ thành công trong kì thi sắp tới nè, sau đó nhớ tòm tem lên Đà Lạt chị sẽ dẫn em đi ăn ha... chúng ta mặc đồ đôi, chúng ta đi chụp hình lưu lại kỉ niệm, chúng ta cùng nhau đi khắp nơi,.....

:cgemdav:Và bây giờ... ngay tại đây, ngay tại giờ phút này.. Chị chỉ muốn hỏi @Tường Vy :"Vyvy à!! em có đồng ý kết nghĩa tỷ muội cùng tỷ không??" Chị không biết là sau này thế nào, nhưng chị hi vọng chúng ta hãy cùng nhau tiếp tục bước bên nhau tiến về phía trước.

Yêu lắm @Tường Vy của tỷ :wk21tjp:

cc: @Hồ Ly Tiên Tử @Juvia
 

Kemkensi

Phi Thăng kiếp
Tham gia ủng hộ Hồ Ly Tiên Tử thôi chứ đọc chả hiểu quy định mấy :d6m3l1y:
.
.
Câu chuyện này tôi nhắc đến những người đã mang lại màu sắc khác biệt trong cuộc đời tôi. Lá thư tôi gửi cho phòng trọ bé nhỏ ngày ấy. (xấu hổ nên giấu vô spoiler)
Gửi đến L, K, P, C và chị B, phòng trọ 5c của ngày xưa.
Tôi vốn là người không mấy sướt mướt, thế nên trong ngày tốt nghiệp cấp 3, nhìn chúng bạn ôm nhau khóc tả tơi, mặt tôi cứ đần thối ra. Tôi chả hiểu vì sao chia ly nhau lại đau khổ đến thế. Cho đến tận ngày tốt nghiệp đại học về quê.
Đầu tháng 9 năm đó tôi chân ướt chân ráo xuống Sài Gòn nhập học, phòng trọ đã được mẹ nhờ bà còn tìm hộ trước, tôi chỉ vác cái thân này dọn vào ở thôi. Và tại đó tôi đã gặp được các bạn, điều tuyệt vời nhất cả quãng đời đại học của tôi.
Khi tôi mang vali tới, L ở đó từ sớm vì quê L ngay Đồng Nai. L là cô gái hướng ngoại 100%. L đón tiếp tôi nhiệt tình đến mức tôi bị sợ, vì lúc ấy tôi là một con nhóc kiệm lời, không giỏi giao tiếp. Thế mà L. có thể tự nói liến thoắng hơn 1 tiếng đồng hồ, còn tôi chỉ ừ ừ cho có lệ. Lần đầu tiên trong đời tôi tiếp xúc với một người tràn trề năng lượng đến vậy. Và chính L sau này đã giúp tôi trở nên hướng ngoại hơn. Tuy nhiên lúc mới gặp khiến tôi khó có thể chịu nổi.
Ngỡ như cuộc nói chuyện độc thoại của L. không bao giờ kết thúc, thì P. đến, một cô bạn xinh xắn và hiền thục, tóc rất dài, quê ở Gia Lai. Có cô bạn, tôi như trút được gánh nặng. Để hai người ấy nói chuyện với nhau, tôi lên gác cất vali (phòng trọ của chúng tôi khá lớn, 2 giường tầng và 1 cái gác nhỏ đủ cho 3 người ngủ + để đồ). Mới giật mình phát hiện trong góc đã có người dọn tới từ trước rồi, là chị B. Nhưng hiện chị ấy đang đi vắng. Nhìn đống đồ của chị mà tôi hơi choáng, 3 thùng quần áo đầy ụ, và một đống đồ linh tinh chiếm gần 1 nửa căn gác. Tôi cảm thấy run sợ trước tương lai của mình, lúc đó tôi nghĩ: 'Mới đầu đã vậy sao sống chung trời!'.
Tôi tạm vứt vali đó rồi ra ngoài mua chăn đệm, quay trở về thì phòng thêm một người mới, là C, quê ở Vũng Tàu. C cũng xí chỗ trên gác, và khi tôi về thì vali của tôi bị dẹp hẳn ra giữa, dù trước đó tôi cố tình để ở tường gần góc. Tôi kiểu: ???
Nhưng do tính kiệm lời, lười đôi co, nên thôi tôi cũng kệ. Lúc ấy tôi đã xác định chắc nịch trong đầu rằng: "Phòng này khó sống chung."
Trải qua một buổi chiều lạ lẫm, đến tối, chị B về. Chị B lái một chiếc xe tay ga màu đen, tóc dài nhuộm 2 màu, phần trên màu nâu, phần dưới màu vàng, mặc áo hai dây và váy ngắn. Thoạt nhìn trông rất ăn chơi. Tôi thấy phen này mình toi thật rồi. Sau đó chị lên tiếng:
- "Ồ, có ba người mới hả L?"
Bất ngờ làm sao, giọng chị nghe hay dễ sợ, trong trẻo, hơi chút trẻ con và tinh nghịch, cảm giác như làn gió mát thổi qua ấy. Chị hỏi thăm mỗi người chúng tôi một chút. Thấy hình dáng của chị, ba người là tôi, C và P đều có vẻ khá rén, trả lời nhỏ nhẹ vô cùng. Chị tự giới thiệu và từ đó chị thành chị đại trong phòng, chị lớn hơn tất cả chúng tôi một tuổi :cuoichet:))))))
Và dù vẻ ngoài khá hầm hố, nhưng hóa ra bên trong chị là một cô gái dễ thương, đa tài, có hơi chút trẻ con. Khi chị biết trên gác có 3 người ngủ, chị lập tức dọn gọn đống đồ của mình lại. Ấn tượng về chị ấy trong tôi nhanh chóng quay ngoắc 180 độ. "Hóa ra mọi chuyện không tệ như mình nghĩ". Bài học của ngày đầu tiên xa nhà, không đánh giá người khác bằng ấn tượng đầu tiên.
Nhờ cái ấn tượng sâu đậm ấy mà tôi bình tĩnh lại. Hôm sau tôi mới biết, C tưởng vali của tôi là đồ của chị B để nhầm sang (vì lúc đó đồ chị B bành trướng hơi quá :cuoichet:)))), C cũng xin lỗi tôi vì đã vô ý chiếm chỗ. Và khi tiếp xúc, C là một cô bạn dễ mến, trong nhà có 5 chị em, khéo tay, giỏi làm tóc, có phần nhạy cảm và nội tâm giống tôi. Sau này nghĩ lại, tôi luôn cảm thấy thật may mắn vì lúc đó mình lười đôi co, mới tránh được sự rạn nứt tình cảm không đáng có. Lắm lúc đôi co một chuyện nhỏ nhặt, lại khiến ta mất đi những thứ to lớn hơn trong tương lai. Bài học của ngày thứ hai, "Nhẫn nhịn chưa chắc luôn luôn tốt trong mọi trường hợp, nhưng nhẫn nhịn những thứ nhỏ nhặt đa phần mang lại kết quả tốt", bài học này theo tôi đến tận lúc đi làm vẫn chưa hề sai. Ở nhà được gia đình bao bọc, tôi lại là con út, nên bao nhiêu khuyết điểm, bao nhiêu tính xấu cũng được bao che. Dù bậc bề trên có nhắc nhở, nhưng khi phạm sai lầm vẫn luôn được tha thứ, tạo thành tính chai lỳ, xốc nổi và ngang ngược trong tôi. Nhờ có các bạn, trong những năm tháng chung sống với nhau, tôi đã học được chuyện gì nên nhịn, phải nhẫn nhịn như thế nào để người khác không khó chịu.
Vì giải tỏa được những vướng mắc trong lòng, tôi nhanh chóng hòa hợp với 4 người trong phòng. Dù vẫn không nói nhiều, nhưng cũng không khiến không khí trong phòng bị gượng hay ngột ngạt. Rồi chiều ngày thứ 3, K đến. K là một cô bạn hay cười, da hơi ngăm, quê ở Vĩnh Long. Từ đây 6 người trong phòng 5c đã hội tụ đủ. (Để cho ai thắc mắc thì đáng lẽ phòng trọ phải ở 7 người, 2 giường tầng và 3 chỗ trên gác. Nhưng duyên số không cho người thứ 7 vào ở hay sao á. Cứ người thứ 7 dọn vào, là sau cỡ 1 hoặc 2 tuần đã dọn ra. 3 người liên tục. Chủ trọ đành mặc kệ luôn. Sau đó cái giường trống được chúng tôi tận dụng làm nơi để đồ lặt vặt.)
6 người chúng tôi, cùng khóc cùng cười, là cái phòng ồn nhất xóm trọ. Topic tám chuyện đa dạng đến mức tôi không còn nhớ chúng tôi đã nói những gì, từ cây cỏ (ngành học của K) cho đến pháp luật (ngành của chị B). Chúng tôi cùng chong đèn học bài khi kỳ thi đến. Chúng tôi cùng nhau nấu nướng và cùng nhau mở tiệc (Tiệc sinh viên nghèo thôi, rau dưa các thứ). Chúng tôi cùng ca hát ỏm tỏi khi đi karaoke, tới tận 12h đêm mới mò về. Chúng tôi cùng hò nhau dậy sớm chạy bộ cốt chỉ để qua môn giáo dục thể chất (5h dậy tập, 6h về ngủ lại). Chúng tôi cùng nhau coi phim ma, sau đó sợ quá, đến đi tắm cũng phải có 1 đứa canh cửa cho đứa đang tắm, rồi cùng ôm nhau bật đèn ngủ chung trên gác. Chúng tôi cùng nhau dạo chợ, cùng nhau đi ăn uống, cùng nhau đi chơi, cùng nhau chụp cả đống hình. Có đợt nổi lên trend thêu tranh chữ thập, chúng tôi đứa nào cũng cắm mặt vào thêu. Chúng tôi thẳng thắn với nhau, ai có lỗi sai cũng được nhắc nhở, nặng lời có, nhỏ nhẹ có, nhưng rồi chúng tôi lại cùng nhau sửa chữa và trở nên tốt hơn. Chúng tôi bao dung cho sở thích cá nhân và những khuyết điểm riêng của từng người. Mỗi người có một thế mạnh khác nhau. Tôi học được sự chăm chỉ và ý nhị từ P, học được sự cởi mở của L, học được sự khéo léo từ C, học được cách vui vẻ của K, học được n thứ từ người chị đa tài. Chính chị ấy đã dạy tôi cách design ảnh, làm video, và vẽ trên máy.
Đến bây giờ khi viết những dòng này, tôi vẫn nhớ những ngày tháng lung linh đẹp đẽ ấy. Tôi biết khi ấy mình may mắn và hạnh phúc biết bao, vì bạn cấp 3 của tôi, đậu chung trường đại học và vào ở ký túc xá, bạn cùng phòng của nó không mấy dễ ở chung. Lần nào đi chơi với nó cũng nghe nó than phiền về bạn cùng phòng. Tôi nghe mà ngẫm nghĩ, tôi chợt nhận ra tôi không thể than phiền gì về bạn cùng phòng của mình, so với tôi, họ quá tốt. Tôi là một người đầy khuyết điểm, tôi học được rất nhiều thứ từ họ, nhưng tôi không chắc rằng mình có thể gây ảnh hưởng tích cực gì tới họ. Tôi quá biết ơn họ, chính họ đã biến tôi thành một người chính chắn hơn rất nhiều. Năm đầu tiên học xa nhà trở về, gia đình nhìn tôi và bảo rằng tôi đã bắt đầu trưởng thành rồi đấy. Lúc ấy, tôi đột nhiên muốn khóc.
Nhưng cuộc vui nào thì cũng tới lúc tàn. Hết năm 2 đại học, Chị B dọn đi, chị bảo chị muốn ra phố ở, vừa tiện thực tập vừa hợp với tính chị, chị ham vui mà. L cũng dọn đi, lúc ấy L có kế hoạch của riêng mình. Nghe tin, tôi buồn lắm. Bất chợt thiếu đi 2 người làm không khí trong phòng trống vắng hẳn. Khi đó, câu cửa miệng của 4 người bọn tôi đại loại là, 'tự nhiên thiếu L cái buồn ha', 'không biết chị B sao rồi'. Khi đã quá gắn bó, nỗi trống vắng ấy không có cách gì nhanh chóng bù đắp được.
Rồi chúng tôi cũng đổi nhà trọ khác, 4 chúng tôi vẫn như vậy, cùng nhau học tập, chia sẻ những khoảnh khắc vui vẻ.
Ngày tốt nghiệp, là ngày vui mà cũng buồn. Chúng tôi không tốt nghiệp cùng đợt do khác ngành, khác chương trình học. Tôi là người tốt nghiệp đầu tiên. Hôm ấy K bận thực tập không đến được, chỉ có P và C cùng 1 vài người bạn cấp 3 của tôi đến dự lễ. Thú thực lễ tốt nghiệp mệt nhiều hơn là vui, đợi rồi chờ, cầm tấm bằng xong ra chụp hình là cái sân trường nó đông nghẹt luôn. Lúc cầm bằng chụp hình thì vui đấy. Nhưng về rồi, 1 cảm giác trống trải len lỏi khắp tâm hồn tôi. Không còn bài tập nữa. Tương lai của tôi sẽ ra sao nhỉ?
Tôi rất muốn ở lại thành phố này, nhưng tôi có lời hứa phải về quê.
Tôi đã ráng đợi để dự lễ tốt nghiệp của các bạn, nhưng tôi không thực hiện được.
Cho đến giờ đó vẫn là điều mà tôi áy náy và đau lòng nhất.
Ngày tôi dọn dẹp đồ đạc về quê, lần đầu tiên tôi biết cảm giác tê dại là gì. Tim cứ như bị khoét hẳn 1 lỗ lớn. Tâm hồn tôi gào thét rằng tôi không muốn xa bọn họ, ít nhất là thêm 1 khoảng thời gian nữa đã. Nhưng biết sao được.
Ngày tôi rời thành phố ấy, tôi ngồi trên xe khách mà rưng rưng nước mắt, tôi nhớ họ biết bao. Giờ đây tôi mới hiểu, vì sao đám bạn cấp ba của tôi ngày xưa khóc nhiều như vậy. Những ngày tháng đó hết rồi. Dù sau này gặp lại, chúng ta đã là một chúng ta khác, chúng ta của ngày cũ bên nhau đã ở lại những năm tháng đó rồi.
Tôi vẫn nhớ như in những điều ước lặp đi lặp lại khi ngồi trên xe về quê. Hãy hạnh phúc nhé những người bạn của tôi. Dù bạn làm bất cứ thứ gì, yêu bất kỳ ai, sống cuộc đời thế nào, xin hãy hạnh phúc và vui vẻ nhé.
Gửi từ một mảnh nhỏ của phòng 5c ngày xưa.​
 

Trà Tắc Lắc Sữa

Phàm Nhân
Thanh Xuân Ký Giả
Đệ Tam Converter Tháng 2
Ngọc
52,04
Tu vi
0,14
Khi mới tới Bạch Ngọc Giới diện, thú thực là ta không có nhiều ấn tượng về muội. Lúc đó ta chỉ nghĩ muội là một cô bé hơi nhút nhát, kiệm lời và khá... xàm.

Ngày này qua tháng nọ, thời gian vẫn vô tình và vô cảm như vậy, nó cứ lặng lẽ trôi đi mà không chờ một ai. Rất nhiều thứ đã thay đổi, nhưng ta vẫn chẳng có thêm ấn tượng gì về muội.

Rồi đến một ngày kia, trong một topic Tân Thủ nào đó, ta chợt có hứng trêu đùa muội: "Muối Tây Ninh hay muối Bắc Ninh ngon hơn?". Lúc đầu ta chỉ nghĩ là mình đang nói nhảm, câu hỏi này vốn dĩ không cần trả lời. Nhưng muội lại "ngây ngô" mà trả lời: "vì phù sa không chảy ruộng ngoài nên muối Tây Ninh ngon hơn"... Nhìn cách phản ứng của muội, ta thấy có chút buồn cười. Từ đó, ta có thêm ấn tượng rằng muội rất dễ thương, hơi lag và khá... "thú vị".

Thế rồi, lại đến một ngày khác...

Hôm ấy trời đẹp, gió nhẹ và hơi lạnh. Ánh nắng ban mai chẳng biết từ khi nào đã phủ đầy lên những tán lá vẫn còn vương vấn chút sương đêm. Cảnh vật sao mà nên thơ đến thế, nhưng lòng buồn nên cảnh cũng chẳng được vui... Khụ, lạc đề rồi.

Ngày hôm đó, muội trở thành "trợ lý" cho tiểu Lam. Thương ai thương cả đường đi lối về, từ đó ta lại có thêm ấn tượng tốt về muội.

Thế rồi, thời cơ đã đến, kẻ không biết nắm bắt là kẻ ngu.

Trong nhiệm vụ "Thỉnh Kinh cùng Hồ Ly" của muội, khi muội đang không biết phải làm sao, ta có "vô tình" gợi ý rằng muội có thể kết nghĩa huynh muội với ta. Có thể do gấp quá (hoặc muội cũng muốn làm muội muội của ta từ trước rồi^^) nên muội đã đồng ý. Ta "giả vờ" đắn đo suy nghĩ nhưng trong lòng đã mừng thầm vì đã tìm (lừa) được một muội muội thanh thuần khả ái đến vậy.

Ừm, muội biết đấy, kỳ thực chúng ta còn chưa có nhiều kỷ niệm. Nhưng kỷ niệm là do con người tạo ra mà, hãy cùng nhau viết tiếp vào cuộc đời mình những kỷ niệm thật tươi đẹp để sau này có thể nở một nụ cười tươi tắn nhất khi nhớ về nhé^^

Thân gửi @Tiểu Nkư, tiểu muội muội khả ái của ta!

Cc: @Juvia @Hồ Ly Tiên Tử
 
Last edited:

Linh Tử

Phàm Nhân
Ngọc
634,00
Tu vi
0,00
Trước giờ ta tự nhận mình không phải là người nói nhiều, lời lẽ văn chương đơn giản, điểm trung bình hàng năm không cao, chỉ tầm 8 - 8,5...Khụ, lạc đề.
Nhưng từ năm lớp 6, sau khi đọc quyển “Gió mang kí ức thổi thành những cánh hoa” của Diệp Lạc Vô Tâm, ta đã chính thức dấn thân vào giới tiểu thuyết. Mới đầu chỉ đơn thuần là độc giả, nhưng dần dần hứng thú với viết lách, rồi lăn lộn thế nào thành tác giả.
Khởi đầu ta chỉ toàn viết mấy truyện đậm mùi teenfic, bố cô A là chủ tịch tập đoàn liên Châu Á, bố anh B là chủ tịch tập đoàn liên Châu Âu, cô C có trí thông minh 3000, anh D có trí thông minh 3001,...vân vân.
Sau một thời gian thì có đỡ hơn, chuyển qua cổ đại, ngược luyến tàn tâm các kiểu.
Đó là một buổi chiều đẹp, ta đang nhàm chán ngồi lướt face, thì bỗng đụng trúng bài post của một khả ái.
Mạch văn lưu loát rõ ràng, ngôn từ phong phú, tuy chỉ là đoản nhưng đối với ta, một người chuyên đào hố không lấp, hiếm khi viết được một cái đoản hoàn chỉnh đã rất ổn rồi.
Ta liền điên cuồng vào trang cá nhân của khả ái đó, lại phát hiện nàng ấy cùng fandom (Tiểu thiên sứ_Mặc Linh Đại Đại) với mình.
Trùng hợp lại cùng trong một box chat truyện tranh! Đúng là ông trời tác hợp!
Ta làm gì tiếp theo á? Dĩ nhiên là điên cuồng ấn kết bạn, rồi dùng một bộ truyện tranh về hai con thỏ moe moe dụ nàng ấy rồi.
Haha. Thực ra bộ truyện về hai con thỏ đó trước đây ta dự định làm solo một mình, nhưng giờ có nàng ấy nên cả hai cùng quất. Ta edit nàng ấy trans, vèo vèo trong một buổi sáng đã xong một chap truyện.
Mà nếu ta ngồi tự mình làm, chắc phải nhây tới hơn một ngày.
Khụ...ta và nàng ấy thân hơn chút đỉnh.
Vào một tối không sao không mây, ta ngồi tìm mấy định nghĩa về truyện convert, không ngờ lơ ngơ thế nào lọt chân vào Bạch Ngọc Sách.
Thấy có vị huynh đài hướng dẫn cách hủy thi diệt tích, hay hay nên đăng kí tài khoản chơi, thuận tiện kéo theo cả khả ái nọ.
Ừm...Giờ thì mối quan hệ của ta với khả ái ấy đã tốt hơn, trong Bạch Ngọc Sách lại làm quen được vài tỉ tỉ/ca ca xinh đẹp nên nói chung là thỏa mãn~

Khả ái đáng yêu nhất hệ mặt trời @TieuHaHa
Tiểu tỉ tỉ đáng yêu không kém @Hồ Ly Tiên Tử
 

TieuHaHa

Phàm Nhân
Ngọc
0,00
Tu vi
0,00
Cảm thấy nơi này có vẻ thú vị nên ta liền bay bay theo, ngươi nói ngươi đi dạo chơi đây.
Ta ngồi chỉnh sửa thông tin cá nhân xong thì mới nhìn thấy ngươi cầu cứu.
Thực tế vào topic của ngươi là để xem kịch chứ không phải để giải vây ( ai nói ta lại khả ái như thế :< )
Lúc ngươi muốn quăng nồi sang hướng của ta, thay vì đứng lên giúp đỡ thì ta lại ngồi xuống xem kịch.
Lúc đó ngồi xem lướt từ từ cảnh ngươi sắp bị đem đi làm thịt, ta chỉ cảm thấy diễn đàn này có nhiều cái chơi.
Sau cùng, cảm ơn ngươi vì đã xuất hiện.
@Linh Tử
Cảm ơn tiểu tỷ tỷ xinh đẹp đã chỉ dẫn @Hồ Ly Tiên Tử
 

Linh Tử

Phàm Nhân
Ngọc
634,00
Tu vi
0,00
Cảm thấy nơi này có vẻ thú vị nên ta liền bay bay theo, ngươi nói ngươi đi dạo chơi đây.
Ta ngồi chỉnh sửa thông tin cá nhân xong thì mới nhìn thấy ngươi cầu cứu.
Thực tế vào topic của ngươi là để xem kịch chứ không phải để giải vây ( ai nói ta lại khả ái như thế :< )
Lúc ngươi muốn quăng nồi sang hướng của ta, thay vì đứng lên giúp đỡ thì ta lại ngồi xuống xem kịch.
Lúc đó ngồi xem lướt từ từ cảnh ngươi sắp bị đem đi làm thịt, ta chỉ cảm thấy diễn đàn này có nhiều cái chơi.
Sau cùng, cảm ơn ngươi vì đã xuất hiện.
@Linh Tử
Cảm ơn tiểu tỷ tỷ xinh đẹp đã chỉ dẫn @Hồ Ly Tiên Tử
Ỏ. Mặc dù xét thấy hành động của nàng không khả ái như nàng nhưng vì nàng khả ái nên ta sẽ bỏ qua:>
Chơi vui vẻ, tiểu Hạ Hạ :cgemdav:
 

Ma Yêu

Nguyên Anh Sơ Kỳ
Ngọc
777,08
Tu vi
244,98
Ngày 31 tháng 7 Năm 2020
Ngày đầu tiền ta gặp sư mẫu trong diễn đàn yy. Trong lúc ta chủng bị độ kiếp từ Luyện khí tầng 10 lên trúc cơ. Ta sợ rớt nên đăng bán đồ để mua trúc cơ đan. Đúng lúc sư mẫu @Vạn_Quỷ_Tôn ta dô mua đồ giúp ta mặc dù có hơi keo xíu 🤣 nhưng cũng mua giúp ta. Lúc ta định độ kiếp sư mẫu khuyên ta k nên mua trúc cơ đan và nói ta nhiều thứ... Nên ta thử nghe theo do ta độ thất bại 4 lần r nên nghĩ nghe theo chắc cũng k sao. Ai ngờ ta độ thành công. Ta rất vui. Lúc đó ta liền nghĩ nên bái sư để được giúp đỡ nhiều. Và chính ngay hôm đó ta chính thức bái @Vạn_Quỷ_Tôn làm sư. Lên núi đao,xuống biển lửa nhất quyết không từ. Và giờ ta là đệ tử thứ 5 của sư mẫu.
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top