Luận Truyện Đại Mộng Chủ - Vong Ngữ - Tiên hiệp - Số 1 Bạch Ngọc Sách, Top Khởi điểm

duyhung6489

Phàm Nhân
Ngọc
81,94
Tu vi
0,00
So với Bạch tiêu Thiên và người tu tiên khác thì A Thẩm là người có thể chất quá kém, nhưng quan trọng là anh đc cái gối chọn. Mọi bí mật, mọi thành công đến giờ vẫn là từ cái gối>nó đưa anh vào những giấc mộng và từ giấc mộng anh hiện thực hoá. Nội dung chính của câu chuyện này là hiện thực hoá những giấc mộng. Rút ra từ chuyện này là: phải có những ý tưởng, phải mơ mộng, và phải nỗ lực thực hiện thì sẽ có kết quả tốt đẹp-đây cũng là quy luật của đời thường, ai bảo tiên hiệp là chuyện viễn tưởng phi thực tế? Chẳng qua là họ đọc mà ko đọc thôi.
 

herovinh

Luyện Khí Trung Kỳ
Ngọc
39,72
Tu vi
31,00
Nhớ xưa HL Trúc Cơ đánh với bán Kim Đan Việt Hoàng mà trầy vi tróc vảy, cuối cùng phải nhờ trận pháp mới diệt được :D
Lại nhắc một chút chuyện xưa... Chỉ qua 1 trận với sư phụ mà 1 đứa trẻ mời mấy tuổi trưởng thành.
Nếu cuộc đời này ai cũng qua 1 lần mà trưởng thành thì ngon nhể

Đối với tâm cơ là trận vào hang có 5 con hổ cái phía dưới mới là trận đầu. Nó mang hơi hướng của Long Tứ, Long Ngũ...
Chuẩn đến từng phán đoán trước cửa, từng ánh nhìn, quan sát, kìm chế cảm xúc, không bị không khí đưa tang làm hoảng hốt, thầy lừa nhưng vẫn là thầy....
Hàn Lập lạnh lùng nhìn cửa phòng, cũng không lập tức đẩy cửa bước vào, mà phóng linh thức của mình ra, cảm ứng tình huống bên trong phòng, hắn cũng không hy vọng mình vừa bước vào đã bị phục binh đầy phòng dùng loạn đao chém chết, tốt nhất là vẫn phải cẩn thận một chút!

Bên trong phòng rất yên tĩnh, nhân số cũng không nhiều lắm, chỉ có tiếng hô hấp cùng nhịp tim của lác đác đám mấy người Nghiêm Thị, xem ra cũng không có kẻ không nên có ở bên trong, điều này khiến cho Hàn Lập yên tâm rất nhiều.

Vì vậy hắn tiến lên gõ nhẹ hai cái vào cánh cửa, rồi đẩy cửa phòng ra ngó vào trong một cái, liền quyết định đi vào. Kết quả tình cảnh bên trong phòng làm cho Hàn Lập sắc mặt đại biến, vốn bước chân đầu tiên đã dừng lại ở giữa không trung.

Đó chính là căn phòng hắn đã tới đêm qua, bàn ghế cùng trang trí bên trong tất cả đều giống như lúc đầu, duy nhất không giống, chính là cách trang phục của mấy vị mỹ phụ. Đám Nghiêm Thị mấy vị phu nhân diễm lệ lúc này tất cả đều mặc đồ tơ trắng, toàn thân mặc tang phục đơn sơ, ngồi ở trên mấy cái ghế, mắt đều lạnh lùng chằm chằm nhìn hắn không rời.

Sắc mặt của Hàn Lập có chút trắng bệch, có điều hắn tuyệt không phải sợ hãi, mà là bị Mặc đại phu đã chết làm cho tức giận.

Thật rõ ràng hắn lại để cho lão hồ ly Mặc đại phu kia dẫn dắt vào một đại lộ, phong thư đó xem ra thực sự giống với suy đoán của hắn, bên trong có huyền cơ khác, mà đám cọp cái từ trong đó đã biết tin tức cái chết của Mặc đại phu rồi, xem ra đang ở chỗ này đợi hung thủ giết chồng tự động dâng mình tới cửa đây!

Hàn Lập hít sâu một hơi, sắc mặt liền khôi phục bình thường, tiếp theo sải bước tiến vào trong phòng không chút khách khí tìm một một chiếc ghế, nghênh ngang ngồi đối diện đám phu nhân, sau đó nhìn các nàng không nói lời nào, định xem đám nữ lưu này rốt cuộc như thế nào xử trí mình.

Hiển nhiên cái loại không kiêng kị như Hàn Lập này, chuẩn bị bằng cách kéo căng da mặt, đã vượt ra ngoài dự kiến của đám người Nghiêm Thị, khiến cho các nàng rối loạn thế trận, vẻ mặt mỗi người đều không giống nhau.

Nhị phu nhân Lý Thị sắc mặt xanh lè, hiển nhiên là bị cái tên Hàn Lập này hôm qua vẫn còn mở miệng một mực "Sư mẫu", hôm nay bị kẻ hậu bối dám trâng tráo trợn mắt nhìn thẳng đám người mình làm cho nổi giận, phải biết rằng nàng xuất thân dòng dõi thư hương, xem trọng nhất là quan hệ thân phận, nhưng hôm nay đụng chạm với tên Hàn Lập không tôn sư trọng đạo này, làm sao không tức giận đến phát run.

Ta đọc PNTT2 2 lần nhưng vẫn không tìm được cảm xúc như PNTT1 dù đọc lần thứ 6
Cái cảm giác hay từng câu chữ, chiêm nghiệm cuộc sống, bồn chồn(nhìu lúc tăng nhịp tim) vì tình tiết diễn tiến mặc dù đã biết trước kết quả
:thodai::thodai::thodai:
 

Độc Hành

Đạo Tổ Nhân Cảnh
Administrator
*Thiên Tôn*
Lại nhắc một chút chuyện xưa... Chỉ qua 1 trận với sư phụ mà 1 đứa trẻ mời mấy tuổi trưởng thành.
Nếu cuộc đời này ai cũng qua 1 lần mà trưởng thành thì ngon nhể

Đối với tâm cơ là trận vào hang có 5 con hổ cái phía dưới mới là trận đầu. Nó mang hơi hướng của Long Tứ, Long Ngũ...
Chuẩn đến từng phán đoán trước cửa, từng ánh nhìn, quan sát, kìm chế cảm xúc, không bị không khí đưa tang làm hoảng hốt, thầy lừa nhưng vẫn là thầy....


Ta đọc PNTT2 2 lần nhưng vẫn không tìm được cảm xúc như PNTT1 dù đọc lần thứ 6
Cái cảm giác hay từng câu chữ, chiêm nghiệm cuộc sống, bồn chồn(nhìu lúc tăng nhịp tim) vì tình tiết diễn tiến mặc dù đã biết trước kết quả
:thodai::thodai::thodai:
Pntt2 đoạn đầu hay mà, có đoạn đi hôi giới đánh với đạo tổ hơi failed chút, vào Tích lân ko cảnh cũng hay. Từ Thái Ớt trở đi thì hơi failed :D
 

Vong Vất Vưởng

Phàm Nhân
Ngọc
-396,48
Tu vi
0,00
Truyện này lão Vong viết khá chắc tay đấy, cái hố này đào hồi đó cứ tưởng là quên lấp, ko ngờ tới bây giờ lại lấp. Hồi đó cũng bởi vì cái hố này mà nhiều người nghi ngờ La sư có ý đồ bất chính, xem ra cũng là vướng phải "thiên la địa võng" của lão Vong rồi. 😳

Bây giờ tới lượt Tú Tú muội muội bị nghi ngờ, để xem thế nào đây. :)
truyện này hay k Bảo Hoa ơi ? :)
 

Vong Vất Vưởng

Phàm Nhân
Ngọc
-396,48
Tu vi
0,00
a đọc PNTT2 2 lần nhưng vẫn không tìm được cảm xúc như PNTT1 dù đọc lần thứ 6
Cái cảm giác hay từng câu chữ, chiêm nghiệm cuộc sống, bồn chồn(nhìu lúc tăng nhịp tim) vì tình tiết diễn tiến mặc dù đã biết trước kết quả
PNTT 2 đọc kết truyện tụt cả Mood, giờ k buồn xem lại. Ghét lão Vong ghê. :((
 

Bảo Hoa Thánh Tổ

Nguyên Anh Sơ Kỳ
Ngọc
435,37
Tu vi
269,69
À nhầm , đúng đoạn đánh Hồ Dung rồi.
Mặc dù TL có cửu cửu thông bảo quyết, kết hợp kinh nghiệm khống chế pháp khí trong mộng.
Điều đó giúp hắn phát huy tối đa sức mạnh pháp khí, nhưng cũng cần pháp lực chèo chống mới được.
Cảm giác Vong Ngữ viết sự chênh lệch giữa Ngưng Hồn với Tích Cốc thua xa Kim Đan với Trúc Cơ.
Theo ta thấy trong truyện này, các cảnh giới chênh lệch khác so với PNTT.

Trong PNTT, Kết Đan là đã bắt đầu dùng pháp bảo rồi, trong khi truyện này, phải đến Xuất Khiếu mới có vài tên dùng pháp bảo. Về mặt thần thức, đến cảnh giới Ngưng Hồn mà mới chỉ phóng thích hơn 10 trượng, kém xa so với Kết Đan trong PNTT.

Nếu so sánh, Ngưng Hồn có lẽ chỉ tương đương Giả Đan, Xuất Khiếu ~ Kết Đan, Đại Thừa ~ Nguyên Anh, Chân Tiên ~ Hóa Thần.

-----

Mặt khác, theo như Tây Du Ký mà nói, cảnh giới ko quá quan trọng khi so với pháp bảo (hoặc công pháp và các loại ngoại vật). Những con yêu quái bình thường cảnh giới thấp hơn Tôn Ngộ Không nhiều lần, nhưng vẫn cầm pháp bảo khủng đánh Tôn Ngộ Không tơi bời. Hồng Hài Nhi tu vi cũng thua xa Tôn Ngộ Không, nhưng có Tam Muội Chân Hỏa vẫn áp đảo được.

Truyện Phong Thần cũng vậy, người nào có pháp bảo khủng thì thường cầm chắc chiến thắng.

Điều này nói lên điều gì? Thực tế trong Tây Du Ký, pháp lực cần để thôi động pháp khí pháp bảo ko cần quá nhiều, nhưng vẫn có thể phát huy được uy lực của pháp bảo, đánh vượt cấp là chuyện thường.

Quay trở lại truyện này, Thẩm Lạc cầm cái ấn kia là cực phẩm pháp khí có sức công kích khủng bố, trong khi Hồ Dung lại ko có phòng ngự pháp khí mạnh tương đương, chỉ bằng một thân pháp lực mà chèo chống được đã là quá tốt rồi.

Cảnh giới cao, pháp lực thâm hậu, nhưng ko có pháp khí pháp bảo phù hợp, vẫn có thể bị cảnh giới thấp hơn giết chết như thường.
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top