Lỗi chính tả à@Vì anh vô tình Theo như trong sách ghi lại, đạo quan này ở ngay trong Xuân Hoa huyện, bên trong nó có Đạo sĩ biết được chân chính Khu Ma chi thuật." hai mắt Thẩm Lạc sáng tỏ, trả lời.

Lỗi chính tả à@Vì anh vô tình Theo như trong sách ghi lại, đạo quan này ở ngay trong Xuân Hoa huyện, bên trong nó có Đạo sĩ biết được chân chính Khu Ma chi thuật." hai mắt Thẩm Lạc sáng tỏ, trả lời.
Main tu theo chữ Ổn nữa là đúng kiểu Sư huynh luônViết bối cảnh này thì nhân vật chính gần như là trùng sinh - xuyên việt quen thuộc.
Thẩm Lạc tự sáng chế dược hoàn, có thể đời trước là bác sĩ - y sư gì đó.
Phải là người từ thời hiện đại, thì mới hiểu về lịch sử đời Đường cũng như câu chuyện và các nhân vật Tây Du, qua đó lợi dụng kiến thức của mình để phát triển.
đừng đọc chán lằmAi đọc rồi Dịch mỗ xin tí info + nhận xét với...
Lên thầy giáo rồi dịch cẩn thận chút nha, kẻo học sinh tới bắt lỗi thầy đấyLỗi chính tả à![]()
Main tu theo chữ Ổn nữa là đúng kiểu Sư huynh luôn![]()
Làm gì được Trúc cơ đệ, chỉ biết chút pháp thuật thôi. đổ ước phátChắc tên đạo sĩ mặt đỏ chỉ là trúc cơ
Ổn như thằng họ Lý gọi là nhát chết, người mà suy nghĩ nhiều như nó thì bạc hết cả đầuĐệ đọc Sư Huynh và so sánh với phong cách Vong Ngữ thì có nét giống và cũng có chỗ khác.
"Ổn" trong Sư Huynh là một sự chủ động rất lớn, nhân vật cầu Ổn nhưng bên trong tàng "động". Giống như rồng cuộn mình chờ bay lên.
Còn ở Phàm Nhân nói riêng và truyện Vong Ngữ nói chung, nhân vật phải dùng một chữ để hình dung là "phàm". Cũng gần giống với "ổn" , nhưng cái "phàm" ở Vong Ngữ thiếu đi sự sắc bén, thiếu đi phong mang. Ngược lại cái bình bình đạm đạm lại toát lên sự t.ự tin với thế cuộc.![]()
1 k ngọc nhé huynhLàm gì được Trúc cơ đệ, chỉ biết chút pháp thuật thôi. đổ ước phát![]()
Chào mừng bạn đến với diễn đàn Bạch Ngọc Sách
Để xem đầy đủ nội dung và sử dụng các tính năng, mời bạn Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản