Ưa Khẩu Nghiệp Nhất 4rum
Phàm Nhân
“Ngày 16 tháng 4, trời quang. Hôm nay Tiểu Hoa và Hoan Hoan không đi học, đi học chán quá, mình không muốn đi học.”
“Ngày 2 tháng 5, trời âm u. Em trai mất tích rồi, cha mẹ rất buồn, mình cũng rất buồn.”
“Ngày 19 tháng 5, trời âm u. Vẫn chưa tìm thấy em trai, cha mẹ sợ mình cũng mất tích nên bắt mình ở nhà, không đi học nữa, nhưng mình muốn đi học để chơi với Tiểu Hoa và Hoan Hoan.”
“Ngày 28 tháng 5, trời âm u. Cha mẹ không đi làm, ngày nào cũng cau mày. Mình hỏi tại sao, cha mẹ lại càng buồn hơn. Mẹ ôm mình khóc không ngừng, chắc là đang nhớ em trai. Mình cũng nhớ em trai.”
“Ngày 1 tháng 7, trời âm u. Cha biến mất rồi, mẹ khóc suốt cả ngày, mình cũng khóc, không tìm thấy cha đâu.”
“Ngày 6 tháng 7, trời quang. Mẹ đi ra ngoài mua đồ nhưng không về, mẹ cũng biến mất. Mình rất sợ, không dám đi ra ngoài. Mình đóng cửa lại, mình phải đợi mẹ về.”
“Ngày 7 tháng 7, trời âm u. Mẹ chưa về.”
“Ngày 8 tháng 7, trời âm u. Mẹ vẫn chưa về.”
“Ngày 9 tháng 7, trời âm u. Không tìm thấy mẹ, ngày nào mình cũng ăn sôcôla. Mình đếm thử, còn lại mười hai miếng, mình phải đợi mẹ về.”
“Ngày 10 tháng 7, trời âm u. Mẹ về rồi, còn dẫn cha và em trai về, mình rất vui nhưng mình cũng rất sợ. Mặt của mẹ rất trắng, mình lo lắng kéo tay mẹ, người mẹ lạnh ghê lắm, mẹ nói mẹ lạnh quá.”
“Ngày 11 tháng 7, trời âm u. Cha rất đói, cứ giành đồ ăn của mình, mình rất giận. Em trai cũng không nghe lời nhưng ba mẹ ai cũng lo việc riêng, cứ mặc kệ em. Mẹ đóng đinh khóa chết cửa, mẹ nói sau này cả nhà chúng ta không đi ra ngoài nữa, như vậy sẽ được an toàn.”
“Ngày 12 tháng 7, ? . Đau quá, đau quá, không cử động được. Mình đau quá, mình không cử động được, mẹ ôm mình giúp mình viết nhật ký nhưng mình đau quá. Mẹ ơi, mẹ dẫn con đi gặp bác sĩ được không? Con khó chịu quá.”
“Ngày 13 tháng 7, ? . Mình khó chịu quá, mình nhìn cha ăn, nhìn em trai chơi đùa, bản thân lại không cử động được, mình khó chịu quá. Nhưng mẹ nói cả nhà chúng ta sẽ ở bên nhau mãi mãi, chúng ta rất hạnh phúc...”
@avast1 hậu quả của việc dịch truyện này ban đêm là bệnh thận của em sẽ nặng thêm do mắc tè quá mà không dám đi toilet
“Ngày 2 tháng 5, trời âm u. Em trai mất tích rồi, cha mẹ rất buồn, mình cũng rất buồn.”
“Ngày 19 tháng 5, trời âm u. Vẫn chưa tìm thấy em trai, cha mẹ sợ mình cũng mất tích nên bắt mình ở nhà, không đi học nữa, nhưng mình muốn đi học để chơi với Tiểu Hoa và Hoan Hoan.”
“Ngày 28 tháng 5, trời âm u. Cha mẹ không đi làm, ngày nào cũng cau mày. Mình hỏi tại sao, cha mẹ lại càng buồn hơn. Mẹ ôm mình khóc không ngừng, chắc là đang nhớ em trai. Mình cũng nhớ em trai.”
“Ngày 1 tháng 7, trời âm u. Cha biến mất rồi, mẹ khóc suốt cả ngày, mình cũng khóc, không tìm thấy cha đâu.”
“Ngày 6 tháng 7, trời quang. Mẹ đi ra ngoài mua đồ nhưng không về, mẹ cũng biến mất. Mình rất sợ, không dám đi ra ngoài. Mình đóng cửa lại, mình phải đợi mẹ về.”
“Ngày 7 tháng 7, trời âm u. Mẹ chưa về.”
“Ngày 8 tháng 7, trời âm u. Mẹ vẫn chưa về.”
“Ngày 9 tháng 7, trời âm u. Không tìm thấy mẹ, ngày nào mình cũng ăn sôcôla. Mình đếm thử, còn lại mười hai miếng, mình phải đợi mẹ về.”
“Ngày 10 tháng 7, trời âm u. Mẹ về rồi, còn dẫn cha và em trai về, mình rất vui nhưng mình cũng rất sợ. Mặt của mẹ rất trắng, mình lo lắng kéo tay mẹ, người mẹ lạnh ghê lắm, mẹ nói mẹ lạnh quá.”
“Ngày 11 tháng 7, trời âm u. Cha rất đói, cứ giành đồ ăn của mình, mình rất giận. Em trai cũng không nghe lời nhưng ba mẹ ai cũng lo việc riêng, cứ mặc kệ em. Mẹ đóng đinh khóa chết cửa, mẹ nói sau này cả nhà chúng ta không đi ra ngoài nữa, như vậy sẽ được an toàn.”
“Ngày 12 tháng 7, ? . Đau quá, đau quá, không cử động được. Mình đau quá, mình không cử động được, mẹ ôm mình giúp mình viết nhật ký nhưng mình đau quá. Mẹ ơi, mẹ dẫn con đi gặp bác sĩ được không? Con khó chịu quá.”
“Ngày 13 tháng 7, ? . Mình khó chịu quá, mình nhìn cha ăn, nhìn em trai chơi đùa, bản thân lại không cử động được, mình khó chịu quá. Nhưng mẹ nói cả nhà chúng ta sẽ ở bên nhau mãi mãi, chúng ta rất hạnh phúc...”
@avast1 hậu quả của việc dịch truyện này ban đêm là bệnh thận của em sẽ nặng thêm do mắc tè quá mà không dám đi toilet