Lại là anh ấy
Phàm Nhân
nắng.Phong!
Không sắc vô hình cũng chẳng hương
Tự do rong đuổi khắp muôn phương
Dịu dàng ôm lấy hương hoa thoảng
Một mình bá chủ mảnh đồi hoang.
nắng hè oi ả
Gọi ve nhức nhối
Lòng ta buồn bực
Đợi cốc bia chiều


nắng.Phong!
Không sắc vô hình cũng chẳng hương
Tự do rong đuổi khắp muôn phương
Dịu dàng ôm lấy hương hoa thoảng
Một mình bá chủ mảnh đồi hoang.
Mưa!nắng.
nắng hè oi ả
Gọi ve nhức nhối
Lòng ta buồn bực
Đợi cốc bia chiều![]()
Trăng treo lẻ bóng nơi này
Mây bay cùng gió biết giờ nơi nao
Biển xanh sóng động xôn xao
Xa trông trăng sáng bóng hình tương t.ư
Trăng treo lẻ bóng nơi này
Mây bay cùng gió biết giờ nơi nao
Biển xanh sóng động xôn xao
Xa trông trăng sáng bóng hình tương t.ư
Trăng đêm chiếu sáng rồi cũng mờNguyệt!
Soi sáng nhân gian vạn nẻo đường
Thanh cao trong sáng gợi hồn vương
Trăm năm cô độc không bi lụy
Lắng nhìn nhân thế, vầng nguyệt dương
Trăng đêm chiếu sáng rồi cũng mờ
Trăm năm lạnh lẽo với bơ vơ
Trăm năm thẫn thờ không tiếng nói
Một mình soi sáng cả vầng thơ
Cố nhân đã rời, trăng còn tạiNguyệt quang soi sáng cố nhân tình
Mịt mờ ủ rũ kiếp nhân sinh
Trăm năm cát bụi hoàn cát bụi
Phai dấu tàn hoa luyến nhân tình
Thơ không soạn sẵn trong ngườiĐào hoa nhớ bóng anh tài
Nhớ ngày xưa cũ luận bài thi thơ
Giấy hoa viết vội từng tờ
Lời thơ khắc họa mộng mơ thuở nào
Nay huynh ghé lại thôn đào
Ta như thấy lại hôm nào mới quen
Thơ như sáng lại ánh đèn
Đào hoa mở rượu say men đón người
ca ca
Cố nhân đã rời, trăng còn tại
Cố tình ai nhớ, rồi sẽ phai
Trăm năm vẫn tròn, trăng vẫn sáng
Một mảng nguyệt quang nhớ nhân tình
Thơ không soạn sẵn trong người
Tâm tình chưa tới mười phần lặng không
Trong lòng trăm mối đợi trông
Gỡ kia một rối, gửi tình qua thơ
Chào mừng bạn đến với diễn đàn Bạch Ngọc Sách
Để xem đầy đủ nội dung và sử dụng các tính năng, mời bạn Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản