Quân_Mạc_Tiếu
Phàm Nhân
Ý huynh là cái dòng 20 năm kia cơHuynh có ý kiến gì?
Tác giả mới luyện bao nhiu đó liền đóng khung bấy nhiu. Khi xong truyện, luyện lên lv nhất định sẽ có ý tưởng khác ngay mà![]()

Ý huynh là cái dòng 20 năm kia cơHuynh có ý kiến gì?
Tác giả mới luyện bao nhiu đó liền đóng khung bấy nhiu. Khi xong truyện, luyện lên lv nhất định sẽ có ý tưởng khác ngay mà![]()
Kim Dung 50t đã bỏ viết vời đâuÝ huynh là cái dòng 20 năm kia cơ![]()
Chủ yếu là đến lúc đó muội còn đọc không thôiKim Dung 50t đã bỏ viết vời đâu![]()
Muội sẽ giới thiệu cho con muội đọcChủ yếu là đến lúc đó muội còn đọc không thôi![]()
Nếu cứ dịch như này thì giảm xuống còn 10 năm nhéÝ huynh là cái dòng 20 năm kia cơ![]()
"Chân chính bảo tàng hẳn là cho người có duyên" Trần Lương saidMình vừa nhận được 31.000 ngọc cho lương sáng tác.
Túi ngọc đầy quá, nên tặng bớt cho đỡ nặng.
ae nào đọc trên 100 chương của truyện Ta là ác nhân, ai là thiện nhân - Phúc Linh
vui lòng bình luận ở dưới để nhận ngọc.
Cụ thể, bạn chỉ cần bình luận bất kỳ câu gì chứng minh đã đọc trên 100 chương
Phần thưởng: Tặng 666 ngọc
Chương trình sẽ dừng khi có đủ 100 người nhận ngọc (mỗi người chỉ được nhận 1 lần)
Tui viết vì đam mê, đọc không đọc cứ tặng ngọc làm chi không biết - Trần Lương said" Bao
"Chân chính bảo tàng hẳn là cho người có duyên" Trần Lương said
Soi từng chương (có thể bỏ qua):
C4 (đấu giá): trùng đoạn "Hoa sơn kiếm hắn thấy cũng không tệ nhưng TL muốn lấy chiếc bá vương thương"
C6: đoạn cuối "Dù sao tỉ thí công bằng... ( bạn ghi dấu sắc)
C7: lặp lại quá nhiều từ nữ nhân, khuyên bạn nên dùng từ ả, ả ta, cô ta, nàng, nàng ta thay thế. Đoạn cuối (hắn tứ chi - nghe như cv truyện trung) - tứ chi hắn nghe thuận tai hơn nha bạn
C24: trương long, triệu hổ cũng cùng lúc trọng sinh vào đây à, vui nhỉ
Mà đợi mãi không thấy triển chiêu
C32: tựa đề lừa tình vãi
C84: đoạn 7: nó di chuyển bằng cách bay trong nước, giống như bay trên trời.
Lão ca có thể giải thích như thế nào là bay trong nước?
C85: 3 đoạn cuối. Huyết Nanh? Mình nghĩ thuần thì thuần, hán việt thì hán việt, đọc vầy hơi chói tai. => Huyết Nha, nanh máu?
C90: đoạn mấy trưởng lão đã khai huyệt đạo nghe hãi nhỉ, đếm 1,2,3 nghe mà ko biết ai là ai.
1. Phần đầu đặt vấn đề và giải quyết quá nhóng vánh, ví dụ c15, tuyết hoa vừa đụng vấn đề đất trồng liền có 1 ông NPC chạy tới dùng 3-4 câu xả tất tần tật về nó xong bye bye ta đi đây. Đọc hẫng…
2. Nhẫn không gian, tác giả khẳng định "khó có được", mà nv9 đánh ra phải nói bội thu, cần tẩu tán luôn. Sau đó anh này đi sản xuất sll & kinh doanh mặt hàng này. Nghe mâu thuẫn nhỉ.
3. Như tác giả nói ở phần giới thiệu, mình xác nhận, đây là tập hợp những tâm đắc của tác giả khi tu luyện truyện tiên hiệp, phim, game, game show,... Bạn chỉ thêm mắc xích kết chúng lại thành truyện. Đọc phần main lùa bầy lính vào rừng huấn luyện, bị chết mất 1 người sau đó tụm lại chơi game show thiên đường ẩm thực thì… thực muốn ngất.
4. Nhanh quá. Thoại cũng nhanh, sự kiện cũng nhanh. Nói thật mình không đọc truyện, mình nghe truyện. Truyện nhanh quá, vừa mất tập trung liền mất dấu, phải tự hỏi main vừa làm cái gì thế nhỉ. Nghe qua vài chục chương liền quên chương trước main giết dc bao nhiêu người qua đường a,b,c,d rồi nhỉ, vì cái gì mà giết vậy?
5. Truyện hầu như chỉ thoại và kể (dẫn - nối mạch truyện), 100 chương phần miêu tả chắc không đến 1%. Nhân vật nhảy ra được tặng cái tên sau đó được bay đi vĩnh viễn không còn gì đọng lại, không biết béo, gầy, cao, lùn, trắng, vàng, đen, đỏ…; về thú, linh thảo, đan dược,... cũng chỉ có cái tên, kiến nghị tác giả nên thêm phần giới thiệu ( đọc giả nên đọc truyện [tiên hiệp/phim] a, b, c, trước khi đọc truyện. Nếu chưa luyện qua nhiều truyện của trung thì không tưởng tượng được thú đó nhìn như thế nào, đan dược có hình dáng thế nào. Nó to thì bao trượng, nhỏ thì bao nhiêu xích, bao thước… tác giả không hề tả, người đọc cứ tự liên tưởng về truyện đã đọc đi nha.
6. Cốt truyện, vì mục (3) và (5) mình nói như trên, nên mỗi chữ trong chương qua đi, não của mình chạy một lượt về các truyện như đấu la, đấu phá, vũ động, truyện main mục trần, phàm nhân chạy qua clip, qua game show,... Xong, chương tiếp não lại chạy một vòng ngược trở lại… có thể với bạn điều đó tâm đắc, với tôi nó cũng tâm đắc, nhưng ráp chúng thành 1 chuỗi đọc hơi chóng mặt, cha đẻ mấy bộ kia còn tách phần hay ho thành nhiều bộ để câu khách chứ ko gom cả thể thành 1 nữa kia. Còn nếu hỏi mình sao cứ đọc truyện này cứ nhớ truyện kia thì mình xin trả lời, mình đọc mấy bộ kia trước thế thôi. Và, nếu không liên tưởng mấy bộ kia thì méo biết ông này viết cái thứ kia là cái thứ gì, chỉ cái tên, 1 câu công dụng, 1 câu bị sử dụng hoặc hành động, câu cuối là kết cái vấn đề đó mịa rồi.
Trong phần này mình xin viết 1 ví dụ cho tác giả có thêm linh cảm: Đám người a,b,c đi đến nơi d,e,f. Bỗng, họ bị con thú g,h,i nào đó rượt, a,b,c hoảng chạy thục mạng. Vậy g,h,i là cái giống khỉ gì mà bọn a,b,c phải chạy? Trong mắt người từng đọc truyện có g,h,i thì nó cao gấp ba chiều cao người thường, miệng đầy răng nanh, thấy sợ mới chạy. Còn với tôi chưa đọc truyện có con g,h,i đó, nó với tôi nó như tờ giấy trắng, tờ giấy vô hại bay đi đâu kệ nó, sao tôi phải sợ, tôi cảm nhận được nỗi sợ của nhân vật.
7. Tác giả nói nhân vật đi lên từ số 0, vâng đúng là số 0, nhưng quay phải quay trái liền có 2,3,4 cơ duyên rớt lên đầu. Âu chẳng qua main truyện thể loại yy, ko bàn nữa. Có vẻ không hợp với muội, Linh ca thông cảm.
Chào mừng bạn đến với diễn đàn Bạch Ngọc Sách
Để xem đầy đủ nội dung và sử dụng các tính năng, mời bạn Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản