Trên cao Phật sẽ an bàiNgười đi hai má lệ tuông
Phật kinh vang vọng hồi chuông vội vàng
Phía xa ngắm bóng dáng chàng
Chàng về cửa phật bỏ nàng cho ai?
Từ nay năm tháng rộng dài cách xa
Cái gì còn lại trong ta?
Đời là bể khổ, tình là dây oan!
Trên cao Phật sẽ an bàiNgười đi hai má lệ tuông
Phật kinh vang vọng hồi chuông vội vàng
Phía xa ngắm bóng dáng chàng
Chàng về cửa phật bỏ nàng cho ai?
Trên cao Phật sẽ an bài
Từ nay năm tháng rộng dài cách xa
Cái gì còn lại trong ta?
Đời là bể khổ, tình là dây oan!
Gió lùa kẽ lá lao xaoHiên nhà sừng sững gốc xoan
Một màu áo hỉ phượng loan trên bàn
Tân hôn cũng đã sẵn sàng
Nhưng người theo Phật... bẽ bàng làm sao...
Gió lùa kẽ lá lao xao
Trăng tàn trời vẫn đầy sao kia mà
Tiếc gì một kẻ như ta
Thế gian trời đất bao la ... thiếu gì...
(nói nhỏ)(Nói nhỏ)
Sự đời đã tắt lửa lòng.
Còn chen vào chốn bụi hồng làm chi!
Dở dang nào có hay gì
Đã tu tu trót quá thì thì thôi...
Một lần người bước sang sôngTìm đâu bến cũ đò thương
Nhà đò năm ấy tha hương chốn nào
Tìm người khắp chốn hoa đào
Hợp tan ly biệt làm sao không sầu
Khi xưa ước hẹn cau trầu
Tay đan tay nắm bạc đầu răng long
Ngày đi người hẹn chờ mong
Ngày về chỉ thấy dòng sông đợi chờ
Đã dành dang dở mộng mơ
Hoa rơi vô ý hững hờ làm sao
Nước xanh uốn lượn quanh sào
Xa xa thoang thoảng rượu đào ba năm...
Hẹn thề cũng chỉ nói suôngMột lần người bước sang sông
Ba xuân buồn bã ngóng trông mỏi mòn
Hoa đào thì vẫn còn son
Người thì hồn đã héo hon tháng ngày
Vẳng lời hẹn ước đâu đây
Trầu cau cũng đã bao ngày nhớ mong
Cuộc đời nước chảy xuôi sông
Tay chèo tay lái mà không đến bờ
Vậy là dang dở mộng mơ
Đời người có thể đợi chờ bao lâu?
Vô tình nước chảy về đâu?
Thoảng nghe trong gió một câu hát buồn...
Chào mừng bạn đến với diễn đàn Bạch Ngọc Sách
Để xem đầy đủ nội dung và sử dụng các tính năng, mời bạn Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản