Khi xưa ta đã nói gìLời xưa đã quyết phụ phàng
Phật tâm đã định, vội vàng xuất gia
Giờ người trở lại tìm ta?
Khi xưa ai đã phôi pha hỡi người?
Bên ngoài người hiểu ta thì ngu ngơ
Bây giờ ta vẫn dại khờ
Nhờ nàng giải thích ta ngồi chờ mong
Khi xưa ta đã nói gìLời xưa đã quyết phụ phàng
Phật tâm đã định, vội vàng xuất gia
Giờ người trở lại tìm ta?
Khi xưa ai đã phôi pha hỡi người?
Lời xưa đã quyết phụ phàng
Phật tâm đã định, vội vàng xuất gia
Giờ người trở lại tìm ta?
Khi xưa ai đã phôi pha hỡi người?
Hay cho hai chữ chờ mongKhi xưa ta đã nói gì
Bên ngoài người hiểu ta thì ngu ngơ
Bây giờ ta vẫn dại khờ
Nhờ nàng giải thích ta ngồi chờ mong
Hẹn thề ngõ lễ trầu cauGiờ này tìm ở nơi nao
Duyên trần đã dứt đã trao lại người
Một lòng cầu phật hướng thiên
Bỏ lại một mối tơ hồng phía sau
Quên đi chuyện cũ năm xưaHẹn thề ngõ lễ trầu cau
Trầu cau chưa thấy đã sầu tâm can
Người đi mắt chảy lệ tràn
Một lần đã khóc vì chàng phụ ta
Mắt nàng nhỏ giọt lệ sầuQuên đi chuyện cũ năm xưa
Quên đi tình ảo dối lừa đã qua
Quên đi hạnh phúc đã xa
Tình trong cõi mộng vỡ oà niềm đau...
Chờ mong đã chẳng chờ mongHay cho hai chữ chờ mong
Lệ ta đã cạn chẳng trông mong gì
Thôi xin chàng hãy đi đi
Tình xưa nghĩa cũ còn gì mà mong
Mắt nàng nhỏ giọt lệ sầu
Tại sao sâu thẳm lại đau thế này
Nhớ trời nhớ đất nhớ mây
Nhớ hoa đào rụng nhớ ngày ấm êm
Cười đi em cho ngày mai lại sángMắt nàng nhỏ giọt lệ sầu
Tại sao sâu thẳm lại đau thế này
Nhớ trời nhớ đất nhớ mây
Nhớ hoa đào rụng nhớ ngày ấm êm
Chẳng dám mong chẳng dám chờChờ mong đã chẳng chờ mong
Lệ nàng đã cạn lòng ta đã tàn
Tro tàn vẫn có củi than
Nếu nàng mong muốn, sáng lên không chờ.
Chào mừng bạn đến với diễn đàn Bạch Ngọc Sách
Để xem đầy đủ nội dung và sử dụng các tính năng, mời bạn Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản