Mơ tan qua giấc phù duSao giờ người cũ ánh trăng xa
Kẻ về lối phật kẻ lệ nhòa
Tỳ bà đứt đoạn tương t.ư khúc
Bỏ cả hồng trần bỏ cả ta
Bởi vì chấp niệm khiến đường xaSao giờ người cũ ánh trăng xa
Kẻ về lối phật kẻ lệ nhòa
Tỳ bà đứt đoạn tương t.ư khúc
Bỏ cả hồng trần bỏ cả ta
Ta gửi tặng người một nhành hoaSao giờ người cũ ánh trăng xa
Kẻ về lối phật kẻ lệ nhòa
Tỳ bà đứt đoạn tương t.ư khúc
Bỏ cả hồng trần bỏ cả ta
Ta nhận của người một nhành hoaTa gửi tặng người một nhành hoa
Cùng với nhân duyên đã nhạt nhoà
Cùng khúc đàn nao tấu chưa trọn
Cùng câu thơ gửi người đã qua.
Bởi vì chấp niệm khiến đường xa
Trần gian vốn chẳng phải là nhà
Tiếng sáo vi vu lời ly biệt
Cửa chùa còn vọng một lời ca
Chuyện tình nhân thế thật xót xaMột đời chấp niệm đã bỏ xa
Cửa Phật uy nghiêm đã là nhà
Tơ hồng Nguyệt lão ai đã đoạn
Hồng trần thế loạn chỉ còn ta
Đừng trách nhân duyên khiến trăng tàTa nhận của người một nhành hoa
Đứt đoạn nhân duyên, đoạn tỳ bà
Nhạc cầm năm xưa đành dang dở
Một đời lầm lỡ, ánh trăng tà
Nơi chốn cỏ hoa có gì hayĐừng trách nhân duyên khiến trăng tà
Đừng trách nguyệt lão đoạn tình ta.
Trách ai đã chọn xa nhân thế
Thanh tu cốc vắng cùng cỏ hoa.
Chào mừng bạn đến với diễn đàn Bạch Ngọc Sách
Để xem đầy đủ nội dung và sử dụng các tính năng, mời bạn Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản