Cuộc sống đủ đầyHồ ly kiếm ngọc làm chi?
Trẻ con vui đùa
Nhớ Mẹ, nhớ Cha
Hiểu bậc sinh thành
Đã khổ vì ta
Phụng dưỡng cha già
Xót vì thiếu mẹ
Dẫu nhiều hơn nữa
Không lấp nổi cõi lòng.
Cuộc sống đủ đầyHồ ly kiếm ngọc làm chi?
Trẻ con vui đùa
Nhớ Mẹ, nhớ Cha
Hiểu bậc sinh thành
Đã khổ vì ta
Mẹ vẫn nơi đâyCuộc sống đủ đầy
Phụng dưỡng cha già
Xót vì thiếu mẹ
Dẫu nhiều hơn nữa
Không lấp nổi cõi lòng.
Tâm t.ư không biết nói thế nàoAnh lại muộn rồi, biết làm sao
Lúc em buồn nhất anh nơi nào
Gió lay mưa đổ, mưa buồn nhỉ?
Anh đến muộn rồi trách trời cao
Tâm t.ư không biết nói thế nào
Xa cách muôn trùng biết làm sao
Gió giận xô nghiêng cơn mưa nhỏ
Em đừng hờn nữa tội trời cao
Sông nước tiêu điều lạnh trời caoCớ sao hờn giận tội trời cao
Gió đưa mây đến tận phương nào
Mình em trông ngóng người vô ảnh
Anh đến trễ rồi, tại tại sao?
Nhà em vách đá núi cheo leoSông nước tiêu điều lạnh trời cao
Hoa rơi, cỏ úa bởi vì sao?
Nơi người ngàn dặm bay không tới
Hồn mộng đưa ta đến nơi nào?
Hoa nở xuyên vào vách cheo leoNhà em vách đá núi cheo leo
Tình duyên sao nỡ anh kì kèo
Bao nhiêu mộng mị ngươi ôm trọn
Nhà tranh đơn độc phận gái nghèo
Lâu không về lại chốn xưa
Rêu phong phủ kín đường mưa thuở nào
Thấy lầu cao mới bước vào
Chủ lầu mỹ nữ thanh tao một nàng
Còn toan thăm hỏi rõ ràng
Thì nàng đã xổ một tràng nội quy
Này thì vào phải làm thi
Ta thời cũng phải khách tuỳ chủ thôi
Rằng xin cho tỏ đôi lời
Chẳng hay có thể trụ thời một đêm?
Đâu cầu chăn ấm nệm êm
Ngả lưng một góc cỏ mềm là xong
Ngoài kia vẫn rít gió đông
Ân này xin nguyện tỏ lòng bằng thơ
Chào mừng bạn đến với diễn đàn Bạch Ngọc Sách
Để xem đầy đủ nội dung và sử dụng các tính năng, mời bạn Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản