Doanh nhân thời đại dịch

Đạo Phong

*Chí Tôn*
*Thiên Tôn*
Có ai đó đã nói rằng từ tế không phải là bản năng mà là sự lựa chọn. Lựa chọn là người tử tế trong thời loạn không phải là việc đơn giản.

Theo lẽ thường, khi có khủng hoảng về dịch bệnh, nền kinh tế sẽ chịu tác động đầu tiên, và trong nền kinh tế thì các doanh nhân, những người chủ doanh nghiệp sẽ là người hứng chịu trước nhất, sau đó mới đến người lao động.

Bạn bè tôi trong giới doanh nhân nhiều người giờ để cả doanh nghiệp trong trạng thái "ngủ đông", nằm yên, không cử động, thở rất khẽ để tiết kiệm năng lượng. Có cô gọi tâm sự buồn rầu, cuộc họp ở châu Âu lịch họp đã cố định, bọn em bay sang tận nơi vậy mà đối tác tìm mọi lý do trì hoãn không gặp. Hết lý do này đến lý do khác. Sau cùng mới vỡ lẽ ra họ sợ mình bay sang từ vùng có dịch nên không muốn gặp. Cả đoàn cuối cùng phải về không. Công ty cô ở trong nước có lịch chuyên gia sang đào tạo, huấn luyện, chuyển giao công nghệ, nhưng giờ thì bỏ cả, huỷ hết. Chả có chuyên gia nào muốn sang đất nước mà khi về họ buộc phải cách ly cộng đồng trong 14 ngày cả. Nào là họp đại lý, hội nghị khách hàng đầu năm, họp nhân viên, đào tạo thường niên, tất cả đều bị huỷ và hoãn vô thời hạn.

Các nhà phân tích tin rằng trong số 23 ngành kinh tế được niêm yết trên thị trường chứng khoán thì chỉ có 3 ngành là ít chịu ảnh hưởng, 11 ngành chịu ảnh hưởng trung bình và 9 ngành bị ảnh hưởng sâu sắc.

Những ngành bị ảnh hưởng đầu tiên là ngành dịch vụ, du lịch, khách sạn, ăn uống, giao thông vận chuyển hành khách rồi kéo theo các ngành công nghiệp chế tạo, gia công và sản xuất. Khách sạn vắng tanh, nơi không may thì còn thành khu vực cách ly cho người bệnh, hàng quán vắng hoe, vắng ngắt, người bán ngồi nhìn nhau ngáp ngắn ngáp dài, máy bay chỉ có vài hành khách trên cả một chuyến bay có sức chuyên trở hàng trăm người.

Nhưng bản chất của doanh nhân là rất nhanh nhạy, giỏi xoay chuyển. Vì thế, khi môi trường thay đổi, bộ não và các giác quan của họ lập tức phát tín hiệu, tìm kiếm, đánh hơi những cơ hội tồn tại, thậm chí là phát triển trên sự thay đổi bất ngờ ấy.

Điều đó lý giải việc các quán cafe bán thêm cả nước rửa tay và khẩu trang, các quán ăn thì khuyến mại thêm các món phụ, đôi khi khuyến mại thêm luôn món chính để kéo khách đến, có nhà hàng hải sản khuyến mại thêm nguyên con cá hồi bốn món, nếu đặt bàn từ 5 người.

Một số nhà thuốc bắt đầu găm nước rửa tay, khẩu trang bán tăng giá để kiếm lời, người dân vào nhà thuốc mua gặp giá cao, bật ra không mua được thì đã có mạng lưới cung cấp thiên la địa võng phi chính thống online phục vụ tận tình từ các loại nước rửa tay, khẩu trang lạ hoắc, chưa bao giờ nghe tên đến loại thông dụng nổi tiếng.

Đây là lúc các câu chuyện siêu nhiên được mang ra kể từ việc không để họng khô, uống loại nước abc thì tránh được virus đến các loại thảo dược xyz siêu phàm nâng cao tính đề kháng, hệ miễn dịch. Kể các câu chuyện ly kỳ, có tính tương phản cao, có mở đầu và cái kết đôi khi vô tiền khoáng hậu nhưng lại mang được niềm tin lớn lao của người dùng với sản phẩm luôn là biệt tài của các doanh nhân nhưng mà thời khủng hoảng dịch bệnh thì năng khiếu này lại được phát huy một cách tối đa. Âu cũng là những biện pháp nâng cao tính miễn dịch của ngành nghề của họ hầu còn tồn tại. Nhưng thực tế hầu hết những việc làm đó đều bị lên án một cách gay gắt.

Vậy biên giới nào giữa việc kinh doanh dựa trên sự thay đổi của môi trường mà người ta chấp nhận được và các hành động kiếm lời quá đáng dựa trên hoàn cảnh? Đó là nơi đạo đức kinh doanh ngự trị. Bạn tạo được giá trị cộng thêm cho sản phẩm, dịch vụ để kéo khách hàng đến với mình rất khác với việc bạn tạo mọi cách kể cả việc loan tin thất thiệt tạo sự sợ hãi để ép khách hàng đến với mình rồi găm hàng, đẩy giá bán kiếm lời. Đó là hành động vô đạo đức.

Vậy nhưng trong đại dịch có những lớp doanh nhân khác, có những người thậm chí còn quên mình là doanh nhân để đi làm những việc mà người ta nói là "vác tù và hàng tổng". Một anh bạn tôi chỉ trong hai tuần đầu tiên của dịch bệnh anh đã gom được hàng chục ngàn chiếc khẩu trang phát miễn phí cho người dân, một anh bạn khác người vừa khánh thành nhà máy sản xuất dược phẩm đã lập tức chuyển cả dây chuyền sang sản xuất nước rửa tay cung cấp cho chương trình phát miễn phí. Khi chúng tôi đến đặt vấn đề mua nước rửa tay phát miễn phí, anh nói bọn em làm không công chỉ lấy tiền nguyên liệu nhưng ngặt nỗi không đủ vỏ chai anh ạ. Vậy là chúng tôi lại xoay hết các ngả để tìm vỏ chai, do biên giới đóng cửa, việc cung cấp các sản phẩm chai nhựa từ Trung Quốc sang hầu như bị chặn lại cả, may sao cuối cùng chúng tôi cũng xoay đủ. Quệt dòng mồ hôi chảy túa trên khuôn mặt giữa ngày đông giá rét, anh cười rạng rỡ, giờ chỉ mong "thằng" nhà máy cồn đừng lăn ra chết đột tử là anh em mình xong việc cho mọi người.

Có anh bạn khác làm trong ngành truyền thông thì lại đứng ra lập nên nhóm những người bạn chung tay chống tin giả trên mạng xã hội. Liên kết với một nhà báo nay đã chuyển sang làm tại bộ phận truyền thông của bộ Y tế, tất cả các thông tin mới nhất nóng nhất kịp thời nhất đều được nhóm chuyển cho các anh em có uy tín trên mạng xã hội truyền thông kịp thời đến cộng đồng. Không để các tin giả gây hoang mang cho bà con.

Còn anh bên nhà xuất bản thì cho ra mắt cẩm nang phòng virus, bản kỹ thuật số để có thể chia sẻ cho mọi người, hoàn toàn miễn phí. Họ cứ lao lên phía trước như thể phía sau họ không phải là doanh nghiệp của họ với hàng trăm con người cũng cần ăn, cần sống, cần thu nhập, cứ như thể họ là nhân viên xã hội chỉ có việc nai lưng ra làm cho cộng đồng vậy.

Rất nhiều người khác thì coi việc không làm việc thất đức, chia sẻ lẫn nhau và chỉ lan truyền điều tử tế, lạc quan đã là một đóng góp. Bạn tôi, người vốn bay rất nhiều trên hạng thương gia đã nở một nụ cười tươi, cảm thông với cô tiếp viên hãng hàng không quốc gia khi bữa trưa trên máy bay thời dịch bệnh chỉ có một chai nước và chiếc khăn ướt dùng một lần thay vì một bữa ăn thịnh soạn như mọi khi. Các bạn bè, nhà cung cấp đều tự nguyện giảm giá, chia sẻ sự khó khăn với các ngành dịch vụ bị ảnh hưởng. Một công ty du lịch chuyên nhận khách đi tàu ở Vịnh Hạ Long, lượng khách quốc tế đột ngột giảm đến 60%, anh em trước Tết đang lãi, nay thành lỗ. May sao ông chủ tàu tự nguyện giảm giá đến hơn 50% cho công ty du lịch thuê tàu. Ông nói các bạn khó là tôi cũng khó, chúng ta cùng chia sẻ để vượt qua giây phút này.

Tử tế là sự lựa chọn. Và những người đã chọn tự tể không bao giờ đếm xỉa đến những con sâu làm rầu nồi canh, những con sâu chọn đứng phía bên kia bờ của sự tử tế (và suy cho cùng thì những người này không đáng được gọi là doanh nhân, không thể coi là doanh nhân). Họ biết vượt lên khó khăn đôi khi quên mình và hoàn cảnh cá nhân. Và vì thế họ là doanh nhân, doanh nhân thời đại dịch.

Phạm Vũ Tùng
Chuyên gia marketing

Có một xu hướng đang ngày càng nổi bật và thu hút sự quan tâm của cộng đồng. Một là sóng lan tỏa, truyền đi lời nhắn nhủ làm “Người tử tế”. Có một chút gì đó vui vui, ấm áp, nhưng cũng có một chút gì đó gờn gợn, tiếc nuối. Bởi cái điều ai lớn lên cũng phải làm được đầu tiên ấy lại đang trở thành một lời kêu gọi. Và khi cộng đồng phải ới nhau, rủ nhau tử tế hơn, thì đó là khi chúng ta đang ở dưới đáy của con dốc đạo đức.
 

Sherlock

Phàm Nhân
Ngọc
12.444,19
Tu vi
0,00
@Sherlock huynh thả haha làm đệ hoang mang :7obgkek:
À, huynh định cmt nhưng rồi lại thôi. Hihi...
Lúc đó đang nghĩ, người thì cũng có người tốt, người xấu, doanh nhân cũng có doanh nhân tốt, doanh nhân xấu nhưng không vì thế mà họ không được gọi là doanh nhân, ví như dù là người xấu cũng không thể gọi họ là con mèo, con gà, con gì gì đó được.
Ngoài ra thì với cách viết của bài này sẽ khoác cho mọi ngành nghề một đống trách nhiệm đạo đức vô hình theo ý tác giả, nên ta thấy bài này nặng cảm tính quá, thích hợp cho những bạn trẻ đang hừng hực khí thế.
Bất cứ ngành nghề nào đều được phép làm những gì pháp luật không cấm, còn vi phạm thì sẽ bị xử theo pháp luật.
Điều tử tế ta cũng ủng hộ nhưng ta không thích lấy lý do tử tế mà tự đưa ra những giá trị đạo đức rất là vớ vỉn.
 

Cua Đá

Kim Đan Sơ Kỳ
Thanh Ngọc Ký Giả
Ngọc
7.764,83
Tu vi
149,40
Nhà phát minh Trần Ngọc Phúc: Một tay cầm bàn tính, một tay cầm Luận ngữ

Mới đây, nhân dịp đọc bài viết về nhà phát minh Trần Ngọc Phúc, Hội hóng hớt bạn Cua đã có trao đổi về việc: "Doanh nhân có cần phải một tay cầm bàn tính, một tay cầm Luận ngữ" hay không?
Cuộc tranh luận vẫn chưa ngã ngũ, người cho rằng đó là điều cần thiết, kẻ lại cho rằng, việc một tay cầm bàn tính, một tay cầm luận ngữ, tức kinh doanh và đạo đức song hành thực ra chỉ là môi trường chân không của kinh doanh mà thôi, thực tế xã hội cực kỳ hiếm, rất ít có điều này.

Muội vẫn cho rằng, "đạo đức của giới doanh nhân" có khi chỉ là "không vi phạm pháp luật" thôi, @Sherlock huynh nghĩ sao nào?
 

Minh Nhân

Phàm Nhân
Ngọc
13.991,08
Tu vi
0,00
Cứu Vũ Hán

Ở Vũ Hán có một tỷ phú với tài sản cỡ 2 tỷ usd theo Forbes là Yan Zhi, được coi là một trong những người giàu nhất Vũ Hán. Ông này cũng là cựu sinh viên cao học của đại học Vũ Hán. Ngày 24/1, Vũ Hán đóng cửa, 1 ngày sau, ông họp công ty kêu gọi nhân viên cùng lo cho quê hương. Và vì ông cũng là chủ tịch Phòng TM và Chủ tịch Liên đoàn công thương Vũ Hán, ông kêu gọi các DN thành viên cùng có trách nhiệm với thành phố đang lao đao vì dịch.

Từ đó ông lao vào cuộc chiến đêm ngày với virus Vũ Hán, theo cách của 1 tỷ phú.

Việc đầu tiên ông cho chạy vạy thật lực mua vật t.ư y tế về cho Vũ Hán, vì 1 trong các công ty ông làm chủ là Zall Holdings vốn rất quen thuộc với chuỗi cung ứng toàn cầu. Nhiệm vụ sống còn là phải mua thật nhiều khẩu trang, quần áo bảo hộ, máy thở...Ông ra lệnh "Bất kể giá cả, bất kể số lượng, không giới hạn, yêu cầu bao nhiêu cũng mua cho bằng được và vận chuyển đến Vũ Hán càng sớm càng tốt."

Ông nhờ tập đoàn Marubeni của Nhật giúp tìm mua tại Nhật tất cả các vật t.ư này. Với sự hỗ trợ và phối hợp của các dịch vụ hàng không quốc tế từ Trung Quốc và Nhật Bản, 50.000 bộ quần áo bảo hộ y tế loại tốt đã đến Vũ Hán vào ngày 30 tháng 1, chỉ mất 48 giờ . Hai ngày sau, quỹ Drow của ông lại vận chuyển 37.450 bộ quần áo bảo hộ y tế loại tốt từ Tokyo, Nhật Bản. 11 chuyến bay ông thuê đã chở về gần 400.000 khẩu trang N95, hơn 300.000 bộ quần áo bảo hộ, gần 3 triệu khẩu trang y tế và gần 40.000 mắt kính bảo vệ , hơn 200 máy thở và máy tạo oxy đã đến Vũ Hán liên tiếp trong suốt những ngày cực kỳ căng thẳng ở đây. Và tất cả là tiền mà tỷ phú bỏ ra tặng cho các bệnh viện.

Khi cứu trợ thiết bị y tế vừa xong thì Yan Zhi thấy ngay rằng vấn đề nan giải của Vũ Hán là thiếu bệnh viện và giường bệnh. Tổ chức Y tế Chuyên nghiệp Zall của ông đã thành lập 7 bệnh viện cấp cứu ở Vũ Hán, Hoàng Cương, Kinh Châu, Tô Châu và những nơi khác với tổng cộng 4.580 giường điều trị đã được chuẩn bị tại 7 bệnh viện và 2.528 bệnh nhân đã được nhập viện. Y bác sĩ thì dùng nguồn cứu viện của Chính phủ, còn thuốc men và vật t.ư y tế, thiết bị khẩn cấp thì tỷ phú Yan Zhi sẽ lo.

Vào ngày 10 và 11 tháng 2, Quỹ phúc lợi công cộng Zall đã phân phối một lô thuốc mới và thiết bị y tế cần thiết khẩn cấp cho 7 bệnh viện cấp cứu Zall trị giá khoảng 6 triệu nhân dân tệ. Hầu hết các loại thuốc là những thuốc cần thiết khẩn cấp được đưa vào kế hoạch chẩn đoán và điều trị chính thức của bệnh viêm phổi Vũ Hán.

Khi Hồ Bắc chủ trương làm loạt bệnh viện dã chiến cabin cho bệnh nhân vừa và nhẹ, mà bắt đầu từ Phòng khách Vũ Hán của tập đoàn Zall và Trung tâm Triển lãm và Hội nghị Quốc tế Vũ Hán. 2 nơi này cần 3000 giường.

Yan Zi viết trên mạng xã hội "Miễn là thành phố cần nó, chúng tôi không chỉ cung cấp cơ sở làm bệnh viện miễn phí mà còn tặng giường và mền, đặt hoa và cây, sách và tạp chí, và tổ chức các tình nguyện viên để gửi trái cây và bữa ăn hàng ngày. "Bởi vì tất cả anh chị em ( đồng hương Vũ Hán) của chúng tôi sống ở đây!"

Vào lúc 6 giờ chiều ngày 3 tháng 2, Yan Zi đã tổ chức một cuộc họp điều phối và yêu cầu tất cả các giường , nệm, chăn điện phải được đặt vào tối hôm đó. Vào sáng sớm ngày 5 tháng 2, một cuộc họp điều phối lại được tổ chức, yêu cầu các nhân viên cùng tình nguyện viên tới bệnh viện dã chiến lắp TV cho bệnh nhân, làm tủ sách, làm các trạm sạc miễn phí, góc thức ăn chăm sóc và góc TV để đảm bảo mỗi bệnh nhân có một quả táo hoặc chuối mỗi ngày.

Sau một ngày hai đêm, 1.000 giường đã được lắp ráp và sắp xếp hoàn tất. Và bệnh viện cabin lập tức đi vào hoạt động đón hàng ngàn bệnh nhân nhẹ và vừa. Sau đó là thêm mấy ngàn giường.

Kế đó, ông cho cung cấp 1 triệu tệ cho 9 bệnh viện này dành cho bệnh nhân nghèo mắc bệnh virus Vũ Hán. Mỗi người lãnh 10 ngàn tệ.

Vào ngày 9 tháng 2, Drow Holdings của tỷ phú đã tặng thêm một loạt thiết bị y tế trị giá 8 triệu nhân dân tệ cho Bệnh viện Liên minh Vũ Hán để cứu hộ bệnh nhân virus Vũ hán. Quỹ từ thiện Drow của ông đã cung cấp thêm 7 khoản quyên góp khẩn cấp về y tế cho 17 thành phố tại Hồ Bắc, bao gồm cả các điểm nóng như Vũ Hán, Huanggang, Xiaogan, Su Huệ và Yichang

Tính đến ngày 12 tháng 2, Zall Holdings của tỷ phú Yan Zhi đã quyên góp vật t.ư và tiền bạc trị giá hơn 60 triệu nhân dân tệ để cứu đồng bào quê hương ông.

Năm nay ông 47 tuổi. Ông không rời Vũ Hán một ngày nào trong khi quê hương tàn tạ vì dịch bệnh, đồng hương của ông có quá nhiều người nhiễm bệnh và tử vong.

#Cre: Nguyễn Thị Bích Hậu
1581998113219.png
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top