Đứng gãi mông thế là biết muốn kể lắm rồi. Kể đi, kể đi, đừng ngại ngùng...Ta có một câu chuyện của bản thân, nhưng mà không biết có nên kể hay ko.
![]()
Khi nào thằng cha in lịch sắp bản in bị sai đó
Đứng gãi mông thế là biết muốn kể lắm rồi. Kể đi, kể đi, đừng ngại ngùng...Ta có một câu chuyện của bản thân, nhưng mà không biết có nên kể hay ko.
![]()
Thôi, để khi nào cua đc ngta rồi kể. Kể giờ hỏng hếtĐứng gãi mông thế là biết muốn kể lắm rồi. Kể đi, kể đi, đừng ngại ngùng...
Khi nào thằng cha in lịch sắp bản in bị sai đó
Câu chuyện vào một ngày đẹp giời, ánh trăng tròn trịa chiếu rọi, ở nhà thờ Đức Mẹ ở Sài Gòn, có hai người hôn nhau... Ấy lộn truyện...kể chuyện 9-2-2020 đi đệ
:12:
Làm sao mà viết vào đây đc àTới tháng "tỉnh tò" rồi nè mấy bạn ơi? Các bạn có nỗi lòng thầm kín hay bí mật chôn dấu về một "người ấy", không biết nói cùng ai không? Hay có một "đoạn tình" đủ cẩu lương, cẩu huyết, cẩu xực gì gì đó muốn chia sẻ đặng "đâm tâm" mấy đứa "hàng trưng bày vĩnh cửu, chỉ nhìn cấm sờ" không?
Mời bạn vào đây mạnh dạn chia sẻ nhé.
Hai mươi chuyện tình đầu tiên sẽ được Lan Chi tặng ngọc 500 ngọc/chuyện lấy may nè (mới lĩnh lương có khác)
Note: Đã hết slot 500 ngọc rồi nha!
Các chuyện tình từ số 21 trở đi sẽ tặng 100 ngọc/chuyện nha.
Hiện giờ kể 1 chuyện 100 ngọc, ai siêng chèn thơ, chèn nhạc, làm thành radio này nọ thì xem chất lượng x3 hoặc x4 hoặc x5 theo thực tế.
First come, first serve! Tới trước hốt trước nào..
Ta không tin ở đây chưa có ai chưa từng "thích" hoặc "rung động" vì một ai đó bao giờ ❤
Tháng "tỉnh tò" đây...Mại zô, mại zô! Lỡ có ai đó đang thích "ai kia" trong này thì cứ mạnh dạn lên tiếng, có gì "bà mai" bảo kê cho
Kể chuyện của ta trước nè:
Năm đó đang học lớp chồi, trai tóc quăn, mắt to, da trắng, rất soái kiểu bụ sữa ấy. Ta chủ động đi học chỉ vì có trai chờ ở trường, không như lũ dở hơi kia chỉ toàn gào thét, lăn lộn ăn vạ khi được cha mẹ dắt đi học.
Trai ngồi chung và rất tốt bụng, có kẹo, bánh gì cũng đều cho ta cả. Không giống lũ bạn cùng lớp toàn giấu ăn riêng.
Có một ngày cô giáo đi vắng, cả lớp bày ra trò cưỡi ngựa đấu kiếm. Trai bảo leo lên, trai làm ngựa, ta đấu kiếm.
Chúng ta đánh thắng gần hết thì cô giáo cầm thước bước vào.
Ngựa, kiếm sĩ chạy tan tác...."Con ngựa" của ta cũng vậy, hốt hoảng quăng ta cái đùng xuống đất và tót về chỗ, khoanh tay lên bàn đóng vai con ngoan, trò giỏi.
Ta bị "ngựa" quăng, đầu đập vào cạnh bàn, máu mũi xịt ra, thấy 36 ông sao quay tròn. Đó là lần đầu tiên trong đời biết thế nào là "bất tỉnh nhân sự" vì TRAI!
Xin hết!
Mời câu chuyện số 2 nào!
Tag @VoMenh @gerduc.dnlk613 @Tiểu Phi Thạch @Tiểu Hắc @Chưởng Thiên @Đầu Đầy Đất @Độc Hành @Nhất Trảm @Ái Phiêu Diêu @HanaMon @MaThiênHành @cglcb @Vô Cực @Phong Tình Quỷ @Everstill @Vì anh vô tình @Tiên Nữ Trộm Chó @LãoLê @Cún Con Xa Nhà @Heo Lười @Tường Vy @Mặc Mặc @Phudk235 @hoangtruc @Spring_Bird ....
lội 64 pages mặt xanh lè luôn này
@Tường Vy sáng rồi,chưa thấy truyện này ....
@Linh Phong lục lẹ lẹ, up lên kẻo hết ngọc này
@Vongngucaca trả nợ tiếp 9 bài nào...
Mau kể chuyện tiếp nào mọi người ơi...
Mình gom hết vào topic này rồi, để mọi người dễ lục lại nhé
Ký Ức - Một Thời Để Nhớ
Nhìn ra rùi mà chưa dứt ra đc, kkkLà người bạn tốt của H. Tôi cũng xin phép .... Cười
.
.
.
.
.
.
Đùa chứ sớm nhìn ra con người của người ta cũng là điều may mắn á... ☺☺
Haizz...tới bây giờ vẫn chưa chịu quênCâu chuyện vào một ngày đẹp giời, ánh trăng tròn trịa chiếu rọi, ở nhà thờ Đức Mẹ ở Sài Gòn, có hai người hôn nhau... Ấy lộn truyện...
Nhà ăn công ty ở tầng 6(theo cách tính trong nam là 7 tầng). Vừa ăn tối xong, cô chạy ra ban công, rồi gọi lại:
"Cún ơi!"
"Gì đó! À mai em nhận địa bàn rồi! Anh không đi với em nữa cố lên nhé!"
Bỗng một cánh tay nhẹ nhàng ôm chầm lấy cậu, làm cho trái tim cậu đập loạn, đành hỏi cô:
"Nhím! Em làm gì kỳ vậy Nhím?"
"Em thích anh" Cô thì thào nói, khóe mắt dường như cũng ướt nhèm.
Cậu cứng ngắc, gượng gạo nói: "Xin lỗi! Nhưng anh không thích em"
Trầm mặc, im lặng...
Trong khoảng khắc đó dường như cô gái bé nhỏ ấy đã khuỵu xuống khóc nức nở, cậu vội vàng giữ chặt lấy vai cô. Cậu cũng đau lòng muốn khuyên bảo nhưng những lời nói định thốt ra cũng nghẹn lại ở trong cuống họng:
"Nhím! Anh xin lỗi!"
Hai người cứ ôm nhau như thế.. Cô cứ khóc nức nở, anh đau lòng ôm chặt lấy cô... Chẳng biết trôi qua bao lâu, cậu lên tiếng phá vỡ bầu không khí lúng túng này
"Xin lỗi! Cún về đây"
"Em yêu anh"
"Ừ"
....
Một ngày nọ, hai người đi quanh nhà thờ Đức Mẹ và Bưu Điện ở Quận 1 Sài Gòn, lúc ra ngoài, cô nắm chặt tay anh:
"Cún!"
"Em yêu anh"
"Ừm"
....
"Nhím! Em làm sao vậy! Năm nay em 23 tuổi rồi, sao lại trẻ con như vậy! Anh không biết bà anh đã nói gì với em nhưng anh nghĩ rằng mọi chuyện không đáng để đi xa như vậy. Người già luôn có những lý lẽ riêng, bà của anh cũng là bà của em mà."
"Em không sai!" " Tút"
....
.
"Duy à! Hình như con Diệp quen thằng Thành á, hôm bữa thấy 2 đứa nó đi bar!"
"Hì, hì! Em đi công tác về mọi người đừng chọc em chứ. Cu Thành mới 16 tuổi quen gì mà quen. Em tin nó"
"Cún à! Nhím nó..."
"Nhím à! Em hạn chế đi với thằng Thành được không?? Em ham đi chơi thì dẫn theo bé Trân nữa! Mỗi lần đi công tác về mọi người nói này nói nọ, Anh cũng mệt lắm"
"Cún! Anh không tin em nữa đúng không? Người ta nói gì anh kệ họ đi..."
....
Vì cô ấy, cậu cố gắng rất nhiều cho công việc, nhưng cũng chính vì công việc mà cậu mất cô...
....
Ngày cô đi lấy chồng, nhìn tấm ảnh cưới. Cậu mỉm cười cũng không có nước mắt.
Cô ấy đã tìm thấy hạnh phúc cho riêng mình, còn cậu cũng phải quên đi, quên thôi.
Kể tiếp nào...Sao lại ngưng giữa chừng thế...Nhận ngọc rồi, kể tiếp nàoCâu chuyện về 1 người con gái chưa từng gặp...
Vào thời gian đệ đang đi đào tạo bên TQ , ở bên đó FB bị chặn ( cũng dùng đc qua phần mền tránh chặn nhưng chậm nên ít vào) nên chỉ dùng zalo là chủ yếu. Và một ngày đang giữa giờ nghỉ trưa , hôm đó đệ ko về phòng mà lên lớp ngồi chơi , vào phòng zalo xem mn nói gì ( chủ yếu toàn tìm gái , tìm trai abc...) và rồi trong hàng loạt tin đó cũng xuất hiện một tin khá thú vị với nội dung là : tìm người sinh năm 1992 , biết rõ dấu tiếng việt , xong đệ đã copy nguyên cái tin nhắn đó và gửi riêng cho bạn kia , xong! Đã kết bạn thành công.
Bạn đó nói chuyện khá thú vị , làm đệ bỏ cả thời gian học biểu chiều để nt với bạn đó, mặc dù ko hỏi lẫn nhau tên nhưng vẫn nc rất hợp ( sau 2 3 ngày gì đó mới hỏi tên , bạn đó tên T ) , Bạn đó nói với đệ rằng đệ đừng bao giờ tán bạn đấy , tán ko đổ đâu , yêu cầu về bạn trai bạn ấy cao lắm ( lương ít nhất phải trên 100 ) , thực sự lúc đó em nghĩ em chỉ nc cho vui chứ cũng ko thích bạn này ... về sau nc rất nhiều mỗi ngày hầu như time rảnh đều nc với nhau , bạn ấy còn bảo bạn ấy tìm ny ngoài có đk ra còn phải hợp nhau chuyện ấy và bạn ấy còn dạy cho đệ chuyện ấy phải làm ntn ( ko phải bậy bạ nhé , mà sau khi quen bạn đó em cũng mới hiểu thế nào là makelove , rồi cái gì gì nữa ... nói chung có 3 loại trạng thái của ty gì đó ) ... Rồi có một ngày bạn ấy tự dưng biến mất ... xoá luôn nick zalo và đến lúc đó đệ mới biết hình như đệ có thích bạn ấy , có sdt bạn ấy , hai số mobi ( số này là số đôi luôn và khá dễ nhớ , đệ còn trêu là sau này cho đệ 1số để làm số cặp ) gọi điện thoại ko đc , nt ko rep ... mãi hai ngày sau mới kết bạn lại zalo nói câu dửng dưng : xem đệ cảm giác ntn khi ko có bạn đó ( sau này mới nói thật là sợ nc nhiều rồi thích đệ ! Khổ) và ngày càng bạn ấy vô lí hơn như kiểu là đệ ko đc xoá tn của đệ và bạn ấy , ko đc nc với người con gái khác ...bla ble . Rồi một ngày đệ hỏi bạn ấy thế em có hạ tiêu chuẩn chọn bạn trai xuống ko? Bạn ấy tl câu ngày em về ở Tân sơn nhất bạn ấy ra đón và sẽ trả lời em.... p/s: dài quá mỏi tay ko viết nữa ... ai có hứng thú đệ sẽ kể tiếp ạ. Cảm ơn !
Chào mừng bạn đến với diễn đàn Bạch Ngọc Sách
Để xem đầy đủ nội dung và sử dụng các tính năng, mời bạn Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản