đi là ba lô lên vai đi thôi muội à. Tỷ nhớ thời trẩu tre, lần đầu đi làm thuở 20+ đó muội, cả phòng tỷ chưa nhận lương, nhưng bà chị trưởng phòng chán đời cuối ngày tự dưng hỏi: "Đi Phan Thiết ko tụi bây?"
Hình như lúc đó trong túi ko đứa nào còn quá 500k.

7 mạng gom lại vậy mà cũng thuê được cái xe cà tàng chạy ra tới PT. Sau đó đi mò mò tìm chỗ thuê ngủ, chỗ nào cũng đắt quá ngân sách
Mọi người tính ngủ trong xe, ra biển chơi, tắm táp ở vòi công cộng rồi. Nhưng lúc đó đứng bàn bạc ở trước cổng cái resort khá to, và đẹp hình như chưa hoạt động nên có 2 chú kia ra hỏi:"Tìm chỗ ở à, vào đây đi, lấy 200k/phòng thôi" (Mấy ông coi nhà kiếm thêm đó mà)
Đó là resort Hải Gia. Nhớ tên tới giờ.
Thế là 7 đứa 2 phòng, trai qua 1 phòng, gái qua 1 phòng. Chời ơi, cái phòng đẹp vô cùng, có bồn tắm rộng hãi hùng. Sân, vườn, cảnh quan gì cũng đẹp, bước ra là tới biển. Cả bãi biển to ko ai giành tắm luôn.
Sáng sớm ra biển thấy tàu cá về, gì cũng rẻ, bọn tỷ mua 1 CẦN XÉ GHẸ (dù là hàng loại 2-3-4-5 gì đó) chỉ có 50k thôi. Bà chủ còn nhiệt tình hấp giùm. Sau đó còn bảo con trai biếu cho mấy trái dừa rám. Dừa mà già tới độ mở ra có ga tự nhiên, nhúng tôm vào là chín đấy.
Về resort, bà đầu bếp còn ngoắc tay vào, đãi ăn lẩu cá. Mèn ơi, tới giờ vẫn thấy bà đầu bếp đó nấu lẩu cá ngon nhất. Dù sau này tỷ đi khá nhiều từ Nam ra Bắc, ăn đủ thứ nhưng vẫn nhớ lẩu cá của bà đầu bếp ở resort Hải Gia đó nhất.
Hình như đợt đó đi về mỗi đứa chỉ tốn 350k, à bà chị trưởng phòng có bù thêm chút ít cho cả bọn. Ai bảo bả lương cao và là người rủ đi.
Trẩu tre ko ngán ai cả. Ba lô lên vai là đi thôi muội à. Giờ nghĩ lại còn ko hiểu sao thời đó can đảm thật. Chứ giờ mà đi đâu là lại ngồi tính toán cẩn thận: mang theo gì, tiền bạc ra sao, v.v.....