Sống hết mình mỗi ngày, vậy là đủ rồi.Hành sự tại nhân, thành sự tại thiên![]()
Sống hết mình mỗi ngày, vậy là đủ rồi.Hành sự tại nhân, thành sự tại thiên![]()
Tùy người, tùy hoàn cảnh, có người gánh trách nhiệm người lớn từ khi 5-6 tuổi thì sau này 50, 60 gì đó mới bắt đầu thấy đời tươi đẹp.Đời người vui nhất từ 15-30t thôi. Trước 15 thì còn nhỏ. Sau 30 thì trách nhiệm nặng nề rồi![]()



Khổng Khâu chỉ chém gió giỏi thôi. Thời ổng là một kẻ thất bại, đi khắp nơi xin việc mà ko vị vua nào nhận. Cuối cùng phải làm nghề thầy giáo đấyTùy người, tùy hoàn cảnh, có người gánh trách nhiệm người lớn từ khi 5-6 tuổi thì sau này 50, 60 gì đó mới bắt đầu thấy đời tươi đẹp.
Mà cái ông Khổng Khâu này nói để nghe tương đối thôi, xác định là trưởng thành ở nhận thức chứ ko phải ở số tuổi. Có nhiều người 83 tuổi mà giờ vẫn mơ mộng như thuở 17-18. Còn có người 15-16 lại suy nghĩ như ông bà già vậy.
Nên mới có tình yêu sét đánh kiểu anh phi công 26 cưới chị 62
![]()
Năm mươi mấy năm nữaNgày xưa Khổng Tử chia cuộc đời con người thành 6 giai đoạn :
1. “Thập hữu ngũ nhi chí vu học”: 15 tuổi thì để hết tâm trí vào việc học. [Chữ “hữu” ở đây có nghĩa là “thêm” (thập hữu ngũ: mười thêm năm, tức là 15)]. Nói cách khác, thiếu thời cần tập trung vào việc tu dưỡng, xác định chí hướng và tích lũy kiến thức.
2. “Tam thập nhi lập”: 30 tuổi thì tự lập, gây dựng sự nghiệp cho mình, có khả năng nuôi sống bản thân và xác lập một vị trí nhất định của mình trong xã hội.
3. “Tứ thập nhi bất hoặc”: 40 tuổi có thể hiểu thấu mọi sự lý trong thiên hạ, có kiến thức và kinh nghiệm phong phú, nên đối với những việc diễn ra trong xã hội có chính kiến rõ ràng, kiên định, không còn nghi ngờ (bất hoặc).
4. “Ngũ thập nhi tri thiên mệnh”: 50 tuổi mới có thể thông suốt chân lý của tạo hóa, tức là hiểu được mệnh của trời. Ở tuổi này đã nắm vững quy luật tự nhiên và xã hội, biết được xu thế của thời cuộc, nên công việc thường thuận lợi và dễ dàng đi đến thành công.
5. “Lục thập nhi nhĩ thuận”: 60 tuổi thì không còn chướng tai gai mắt; do lý giải đúng căn nguyên của mọi việc diễn ra xung quanh và thấu hiểu nhân tình thế thái, nên dễ thông cảm và có thái độ khoan dung hơn – nhìn sự việc không còn thấy chướng tai gai mắt (thuận nhĩ); không như tuổi trẻ hiểu biết còn nông cạn, nên trước nhiều sự việc thường cảm thấy khó chịu, bực mình.
6. “Thất thập nhi tùng tâm sở dục, bất du củ”: 70 tuổi sẽ đạt đến tình trạng hoàn hảo về cách xử thế ở đời, nói hay làm điều gì cũng thể hiện đúng với chủ tâm của lòng mình, muốn sao được vậy và không bao giờ vượt ra khỏi khuôn khổ (bất du củ = không vượt ra ngoài quy tắc).
Bao giờ cho tới 70![]()

Chào mừng bạn đến với diễn đàn Bạch Ngọc Sách
Để xem đầy đủ nội dung và sử dụng các tính năng, mời bạn Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản