Lớp 8 học nghị luận thuyết minh mà em. Trình bày miêu tả có sẳn dàn ý mà...Dốt đặc phần trình bày+ miêu tả![]()
Hơn nữa... tỷ cũng đâu biết trình bày...

Lớp 8 học nghị luận thuyết minh mà em. Trình bày miêu tả có sẳn dàn ý mà...Dốt đặc phần trình bày+ miêu tả![]()

Anh vẫn nhớ nàyem trịnh trọng thông báo. Không ai nhớ nữa đâu anh gì ơi

đầu lớp 8 học tự sự màLớp 8 học nghị luận thuyết minh mà em. Trình bày miêu tả có sẳn dàn ý mà...
Hơn nữa... tỷ cũng đâu biết trình bày...![]()
Một mình anh em vẫn có thể bịt miệng lạiAnh vẫn nhớ này![]()

đầu lớp 8 học tự sự mà
tỷ thề với em... tỷ chả nhớ gì đâu. Tỷ nhớ được văn bản đã là thần sầu lắm rồiE bịt miệng anh được saoMột mình anh em vẫn có thể bịt miệng lại![]()

Lớp 8 học nghị luận thuyết minh mà em. Trình bày miêu tả có sẳn dàn ý mà...
Hơn nữa... tỷ cũng đâu biết trình bày...![]()
Tỷ gọi đây là ko biết cách trình bày á?Giôn - xi, một cô bé mắc bệnh viêm phổi nặng và không đủ tiền chạy chữa. Cũng như bao bệnh nhân khác, Giôn - xi chán chường với tất cả mọi thứ, cô thờ ơ với sự chăm sóc của Xiu - người chị gái của mình.
Giôn - xi nghĩ rằng mình sẽ chết, và chắc chắn là như vậy. Cô đặt toàn bộ sự sống vào những chiếc lá thường xuân bên ngoài ô cửa sổ. Khi chiếc lá cuối cùng rơi xuống, sinh mệnh của cô cũng sẽ kết thúc.
Nhưng có một điều kì diệu đã xảy ra với Giôn - xi, sau trận mưa bão hôm trước, cứ ngỡ như chiếc lá thường xuân cuối cùng kia sẽ cam chịu số phận mà rơi rụng nhưng không, chiếc lá vẫn ở đấy, xanh mướt và tràn đầy sức sống.
Hình ảnh chiếc lá yếu ớt vẫn cố chống chọi với cơn mưa bão đã đánh thức khát vọng sống trong Giôn - xi, chưa bao giờ cô muốn sống và muốn khỏe mạnh hơn như thế. Ngay cả một chiếc lá yếu ớt cũng có thể chống lại cơn bão to vậy tại sao Giôn - xi không thể?
Chiếc lá cuối cùng trên cây thường xuân như tiếp thêm khát vọng được sống cho Giôn - xi.
Không chỉ dừng lại ở đó, Giôn - xi lấy lại được khát vọng sống của mình còn nhờ vào tình yêu thương và hi vọng mà mọi người dành cho cô. Hình ảnh Xiu bé nhỏ luôn chăm lo cho cô em gái hiện lên dịu dàng và góp phần mang đến sự ấm áp và lòng tin cho quá trình đoạt lại sự sống cho Giôn - xi.
Đến cuối truyện, đọc giả như vỡ òa lên trước hình ảnh chiếc lá bên ô cửa sổ. Đó không phải một chiếc lá bình thường, bởi chiéc lá ấy chưa một lần lung lay khi có gió. Đó là một kiệt tác của tình người, là một liều thuốc đã cứu lấy sinh mạng của Giôn - xi nhưng cũng đồng thời lấy mất sự sống của cụ Bơ - men.
Trong khi Xiu buồn rầu vì em gái, khi Giôn - xi chán nản chờ đợi chiếc lá cuối cùng rụng rơi, trong cái tiết trời mưa to lạnh lẽo, chiếc lá thường xuân cũng buông xuôi số phận của nó thì cụ Bơ - men đã vẽ lại chiếc lá đó. Dưới đôi bàn tay gầy gò của cụ, hai sinh mệnh dần dần hiện lên sự sống mãnh liệt - chiếc lá và Giôn - xi.
@Hoa Ly Hi Dạ

Thùng xốp, tủ lạnh nhà em cóE bịt miệng anh được sao![]()

Vs cả
Tỷ gọi đây là ko biết cách trình bày á?![]()
tỷ dùng nhân phẩm mà cá với em đấy.Muội hiểu màtỷ thề với em... tỷ chả nhớ gì đâu. Tỷ nhớ được văn bản đã là thần sầu lắm rồi

Chào mừng bạn đến với diễn đàn Bạch Ngọc Sách
Để xem đầy đủ nội dung và sử dụng các tính năng, mời bạn Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản