Đăng Ký Lớp Học Dịch Tại BNS - Khoá 01

Status
Not open for further replies.

Miêu Như

Phàm Nhân
Ngọc
43,73
Tu vi
2,00
Dõi mắt nhìn lại, mặt đất như một biển lửa phản chiếu lại bầu trời đỏ mờ nhưng thật sự thì yêu quái bị lửa thêu đốt rất ít.

Trong ngọn lửa cháy hừng hực kia , bọn thủ lĩnh đứng ở trên cao tay vừa quơ vũ khí vừa kêu gào lên, bọn chúng yêu bắt đầu mở cửa tụ hợp lại.

Trên cao, tên thủ lĩnh Thiên Hành đứng ở đầu chiến hạm cúi đầu nhìn xuống quân đoàn yêu quái dưới mặt đất, tấm tắc cười phá lên: " Phòng Huyền Quy đến cả đạn lửa mạnh nhất đều đem ra dùng hết còn không đánh lại bọn họ, trái lại còn khiến chúng học được cách tránh né, đúng là đám phế vật." Nhưng mà, bọn chúng không nghĩ là đánh bại bọn đầu bếp như Huyền Quy phòng là có thể khiêu chiến cùng Thiên Hà Thủy Quân chúng ta đấy chứ?"

Nâng tay lên, hắn hô to:" Ra trận!"

Cờ lệnh đỏ rực được giương ra, những tên mình trần ở đuôi chiến hạm tay nâng dùi liên tục đánh trống ra trận.

Trống trận đánh, kèn thổi vang.

Tiếng trống trận kinh thiên nhanh chóng lan rộng khắp mọi nơi, từng nhát như giã thẳng vào trái tim của từng chúng yêu, vô số thiên binh ùn ùn kéo đến che khuất bầu trời.

Những binh lính này và thiên binh phòng Quyền Quy khác biệt một trời một vực, cũng không giống với đám thiên binh mà khỉ đá nhìn thấy ở núi Huyền.

Bọn họ người mặc giáp nhẹ, trên tay phải đều ôm lấy một lá chắn thật dài và nhẹ, tay trái cầm cung. Cung kia dài bằng người, hai bên đều là lưỡi kiếm sắt bén, thoạt nhìn có thể công kích vừa có thể cận chiến, trông rất dũng mãnh.

Những thiên binh này nhanh chóng đứng vào trật tự ngay ngắn sẵn sàng khai chiến, mười người một tổ, trừ sáu tên cung tiễn phòng thủ ở bên ngoài, còn có tên đao thủ và giáo thủ. Mười tổ có một gã thiên tướng đứng giữa tay cầm các loại pháp khí.
@Độc Hành @Mink em nộp bài ạ
 

Phạm Dũng

Phàm Nhân
Ngọc
1.457,52
Tu vi
0,00
Bài tập dịch 1-Dũng Phạm

Tại một vùng đất hoang vu rộng lớn,không hề có dấu chân người.

Nhìn xung quanh,trên vùng đất xanh xám này,ngoại trừ bụi cây và cỏ dại,khắp nơi chỉ làmột màu xám trắng của những tảng đá,kích thước lớn nhỏ không đồng đều,hình dạng cũng khác nhau.

Mặt trời kiêu ngạo tỏa sáng rực rỡ trên bầu trời,thiêu đốt cả một vùng đất này,trong không khí thì chỉ có bụi vàng bay lả tả

Giữa bầu trời vàng đục,một hình bóng nhỏ yếu đang ra sức chạy về phía trước.

Đây là một nữ đồng tầm sáu bảy tuổi,mặc một chiếc áo lưới vàng nhạt,thêu trên đó là một đóa hoa mai màu trắng nhạt,mái tóc đen nhánh được bện thành hai búi nhỏ,đôi mắt to tròn đen láy linh hoạt,dưới chiếc mũi tinh xảo ấy là một đôi môi đỏ hồng,tất cả tạo nên một khuôn mặt xinh đẹp thanh cao.

Tay phải của nữ đồng nắm chặt một chiếc trống lúc lắc lớn bằng bàn tay.

Trống lúc lắc này đã khá là cũ,hai bên mặt trống đều có một chút ố vàng,vẽ lên trên đó là hai đầu thanh xà,hai viên trống lật qua lật lại liên tiếp,thỉnh thoảng rơi vào trên mặt trống,phát ra vài âm thanh nhẹ nhàng.

Nữ đồng mặc dù còn nhỏ tuổi,nhưng thân hình lại khá linh hoạt,thoắt cái đã nhảy vào một bụi cỏ dại cao đủ che thân trên mặt đất trống.

Có lẽ do chạy quá nhanh,trên cái trán trắng như tuyết của nàng đã tràn đầy mồ hôi,trên má trái cũng đầy mồ hôi chảy xuống cái cổ trắng nõn.

Nàng đưa tay ra xoa hết mồ hôi,khuôn mặt nàng lúc này đỏ bừng như quả táo chín,nhưng bước chân vẫn không dừng lại.

P/s:Cho em hỏi đoạn:” liên tiếp hai lỗ tai hai viên viên đạn trên dưới lật qua lật lại” thì dịch như thế nào?

Cho em xin một vài app dịch từ hán việt được không ạ,một số từ em cũng không biết dịch kiểu gì.
Xin lỗi mọi người vì nộp bài muộn quá nhé.
 

Phạm Dũng

Phàm Nhân
Ngọc
1.457,52
Tu vi
0,00
Bài dịch số 2-by Dũng Phạm

Mười ngày sau,vào lúc giữa trưa.

Cách thành Đàm Châu hơn 50 dặm,có một mảnh đất chiếm diện tích cực lớn,phía trên là dàn dây leo xanh rì,trên mặt đất cũng có một dàn dưa hấu,khiến cho mảnh đất này chỉ toàn là màu xanh.Một lão nông phu mặc một bộ trang phục đã ngăm đen,tay cầm lấy cái cuốc,chậm rãi đào dọc theo dàn dây leo từng đường khe rãnh.

Khoảng thời gian trước đây,mưa rơi liên tục,khiến cho kênh mương thoát nước ở giữa ruộng đều hỏng hết,nếu không kịp thời sửa chữa,thì trận mưa sau đến sẽ khiến cho cả ruộng ngập nước,lúc đó những trái dưa chưa trưởng thành đều sẽ hỏng hết.

Lão hán nâng chiếc mũ rơm trên đầu mình lên,mắng một câu thời tiết quỷ quái,đột nhiên lão cảm thấy cái trán ngứa ngáy,tưởng rằng do mồ hôi chảy trên trái,lão liền lấy cái khăn mặt cũ nát trên cổ,tay định lau mồ hôi trên trán.

Nhưng,tay của lão hán vừa mới nắm chặt cái khăn mặt,thân thể lão liền cứng ngắc,cả người đứng im không nhúc nhích.

Trên mặt lão hán hiện vẻ hoảng sợ,miệng há ra muốn hét lên nhưng lại không thể phát ra âm thanh.

Đúng lúc này,trán của lão hiện lên rất nhiều tia hồng.

Chỉ thấy những tia hồng này phát ra huyết quang sáng ngời,sau đó da thịt trên trán bắt đầu tách ra,cứng rắn phân đôi trán của lão ra.

Mắt của lão hán lúc này vốn đang trợn lên vì đau đớn,sau đó lòng trắng mắt hướng ngược lên trên,rồi đôi mắt lão mất đi thần thái,khuôn mặt hoảng sợ cũng trở nên đờ đẫn.

Lúc này,một con mắt đỏ như máu từ bên trong trán của lão lồi ra ngoài.

Con mắt kia nhìn xung quanh một chôc lát,bỗng nhiên “XOẸT” một tiếng,trực tiếp bay ra khỏi trán của lão.

Con mắt kéo theo một đám sợi tơ màu bạc ở trong cơ thể lão hán.Dường như những sợi tơ này kết nối với cả cơ thể của lão.

Nhưng khi con mắt đỏ lòm kia bay vào không trung,thì những sợi tơ bạc dày đặc kia cũng bị lôi ra hết ngoài cơ thể,hóa thành một đoàn ánh sáng bạc rực rỡ,chiếu khắp chung quanh.

Thân hình lão hán bắt đầu khô quắt đi bằng tốc độ mắt thường có thể thấy,cuối cùng hóa thành bụi đất,rắc vào trong ruộng dưa.

Con mắt đỏ lòm kia được ngân quang bao bọc ở giữa không trung chậm rãi chuyển động,nhìn về phía Đàm Châu thành.

Chỉ thấy ngân quang bỗng nhiên lóe lên,rồi biến mất tại chỗ,rồi sau đó hiện lên ở nơi cách đó mười trượng.

Đoàn ngân quang cứ như vậy nhiều lần,cho đến khi biến mất hẳn.
Em nộp bài nhé
 

Phạm Dũng

Phàm Nhân
Ngọc
1.457,52
Tu vi
0,00
Bài dịch số 3-by Dũng Phạm



Liếc mắt nhìn lại,mặt đất giống như biển lửa,khiến bầu trời ánh lên màu đỏ rực rỡ,nhưng những con yêu quái bị lây dính hỏa diễm lại rất ít.

Liệt Hỏa vẫn cứ đốt cháy hừng hực,bên trong rất nhiều yêu quái đang bắt đầu tụ lại,chúng quơ vũ khí trong tay lên hô.

Phía trên cao,Thiên Hành đứng thẳng trước mũi chiến thuyền,cúi đầu nhìn xuống quân đoàn yêu quái trên mặt đất,nở nụ cười:”Huyền Quy phòng đến cả hỏa đạn đều đem ra sử dụng,thế mà cũng không đánh bại được bọn chúng,ngược lại giúp cho bọn chúng biết cách lẩn trốn,thực là một đám phế vật.Thế nhưng,bọn chúng nghĩ rằng đánh bại được lũ đầu bếp Huyền Quy phòng,là có thể khiêu chiến với Thiên Hà thủy quân chúng ta sao?”.

Giơ tay lên trên cao,hắn hô lớn:”Xuất trận”

Cờ lệnh được giương lên,phía đuôi chiến hạm,từng gã nam tử mình trần cầm những chiếc tay trống thô to như búa tạ bắt đầu đánh trống.

Tiếng trống trận,tiếng kèn đồng loạt vang lên.

Tiếng trống trận bắt đầu vang lên to lớn như có thể rung chuyển cả trời đất,tiếng trôngs tràn vào khắp nơi của mảnh chiến trường này,từng tiếng trống mạnh mẽ đến mức khiến cho đám yêu tưởng rằng nó đang trực tiếp giã vào ngực mình,vô số thiên binh bắt đầu tràn ra,che khuất cả bầu trời.

Những thiên binh này cùng với Huyền Quy phòng thiên binh khác nhau một trời một vực,cũng khác biệt với thiên binh mà Khỉ Đá từng nhìn thấy trên núi.

Bọn hắn mặc giáp nhẹ,trên tay phải cầm một chiếc khiên nhẹ,tay trái cầm cung,cung dài ngang với người,hai bên đầu là lưỡi kiếm sắc bén,thoạt nhìn chúng vừa có thể bắn,vừa có thể cận chiến.Trông cực kỳ dũng mãnh.

Rât nhanh,những thiên binh này bắt đầu tự chỉnh đốn đội ngũ,mỗi mười người một tổ,trừ sáu gã cung tiễn ở ngoài,thì còn có hai tên đao phủ,hai tên giáo thủ.Mỗi mười tổ,lại có một gã thiên tướng ở giữa cầm pháp khí trong tay.
Em nộp nốt bài tập
 

Mink

Võ Giả
Dịch Giả Thái Tuế
Ngọc
13.677,41
Tu vi
5,00
Đệ học tiếp học nữa hoc mãi nhé :086:
Bản sửa đây.
Ở chiến trường phía trước, hai ngàn tên yêu chúng được xem là tinh anh, đang gặp nguy cơ trước nay chưa từng có.
>> Ở tiền tuyến, hai nghìn con yêu quái tinh anh đang gặp phải nguy hiểm lớn nhất cuộc đời từ lúc sinh ra cho đến bây giờ.

>> Dịch tù quá. Đừng bám sát bản cv mà dịch như thế.


Thiên Hà thủy quân tiến đến tấn công bất ngờ, sau lượt tấn công đầu tiên bằng lửa không hiệu quả, bèn nhanh chóng thay đổi sách lược. Mười lăm tàu chiến hạm được chia nhỏ thành mười lăm tiểu đội, bao vây không cho lũ yêu chạy chạy đi, rồi sau đó lợi dụng ưu thế tốc độ và công kích từ xa để bào mòn ý chí của chúng.

>> Thủy quân Thiên Hà tấn công bất ngờ sau khi đợt hỏa công đầu tiên không đạt hiệu quả. Mười năm chiến hạm chia thành mười năm tiểu đội để bao vây bầy yêu. Bọn chúng lợi dụng ưu thế tốc độ và khả năng tấn công từ xa để từ từ tiêu diệt bầy yêu

>> Sai chính tả, nhiều từ thừa. Đừng viết một câu quá dài, nên chia nhỏ và dùng đại từ nhân xưng. Kẻ địch và bên mình cần dùng đại từ thay thế hợp lý.

Lũ yêu chỉ có thể dùng trọng thuẫn dựng lên thành những bức tường, để chống lại mũi tên công kích từ xa. Nhưng đáng tiếc chỉ có tác dụng với những mũi tên, chứ không cách nào chịu được uy lực công kích lớn hơn, là những nỏ pháo được bắn ra từ chiến hạm.

>> Bầy yêu chỉ có thể dùng trọng thuẫn dựng lên thành những bức tường, để chống lại mũi tên công kích từ xa. Đáng tiếc điều này chỉ giúp bọn nó chống lại tên bắn thông thường chứ không thể ngăn cản được nỏ pháo của chiến hạm.

>> Lỗi như các câu trên.

Mỗi lần nỏ pháo bắn ra, đều để lại một mảnh huyết nhục mơ hồ ở hàng ngũ của lũ yêu, trong đó có ít nhất năm tên đã chết.

>> Ít nhất có năm con yêu chết sau mỗi lần nỏ pháo bắn ra. Thi thể của bọn chúng chỉ là một đống thịt nát.
>> Bôi đỏ: Nếu dùng đại từ để thay thế cho nhân vật nào đó ở trên thì bên dưới cũng phải dùng từ đó, không được thay đổi. Không dùng 1 đại từ cho hai nhân vật trong cùng 1 chương.

Sau mỗi lần bắn, lũ yêu ngay cả thời gian kêu gào cũng không có, bắt buột phải bước qua thi thể chiến hữu để lấp lại lỗ hổng bức tường bằng thuẫn này. Vì một khi chậm trễ, thiên binh sẽ lợi dụng nó để khoét to ra thêm nữa, lúc đó chết càng nhiều người hơn.

>> dịch sai nghĩa hoặc không thể diễn đạt ý của tác giả.

>> Nếu bọn nó không lập tức lấp lỗ thủng thì thiên quân chắc chắn sẽ liên tục nhằm vào vị trí đó để tấn công. Nếu như thế thì bầy yêu sẽ chết thêm rất nhiều.

Tuy bọn hắn có thể lỡ dụng khe hở trên thuẫn trận để bắn tên ra, nhưng đối mặt với thiên quân có tính cơ động cao, khi bắn lên không trung lại bị giảm lực hoặc hết đà, nên tạo ra hiệu quả rất nhỏ.

>> câu quá dài. Chia nhỏ ra thành hai câu ngắn hơn.


Những tên Yêu cầm, được giao nhiệm vụ bảo hộ chiến hạm rời đi và bảo vệ một số Ngưng Thần cảnh tiểu yêu, đã chết gần hết từ sớm. Dù có còn sống cũn không dám ra nữa.

>> Yêu cầm có nhiệm vụ bảo vệ chiến hạm chở tiểu yêu cảnh giới Ngưng Thần đã chết gần hết. Những tên còn sống cũng đã sợ mà không dám xông lên nữa.


Dây thừng linh lực lúc trước dọa lùi được Huyền Quy quân đoàn, nhưng đối với Thiên Hà thủy quân lại vô dụng.



Lũ Yêu bại trận chỉ là sớm hay muộn.


“Lần này xong thật rồi.” Sư tử tinh đứng bên cạnh khỉ đá cười khổ: “Nhưng chúng ta đã làm được chuyện trước nay chưa ai từng làm được, chúng ta dù không có một tên cảnh giới Hóa Thần Yêu Vương nào, lại thắng được một trận có hai tên thiên tướng thiên quân cảnh giới Hóa Thần, trận kia thì đánh lui được ba tên có cảnh giới Hóa Thần. Giờ có chết ở đây, cũng không thiệt. Ha Ha Ha Haaaaa.”

>> câu dài quá. Chia nhỏ đi!!!!
 

Mink

Võ Giả
Dịch Giả Thái Tuế
Ngọc
13.677,41
Tu vi
5,00
Mười ngày sau, lúc giữa trưa.

Hơn năm mươi dặm ngoài thành Đàm Châu, có một vùng đất cát vô cùng rộng lớn, bên trên được phủ bởi những dây leo dài màu xanh lá, gieo trồng một mảnh dưa hấu xanh rờn. Một cụ già nông dân mặc trang phục màu đen, tay đang cầm một cái cuốc cán gỗ được làm từ cây liễu chậm rãi đào ra từng cái rảnh từ trong đất cát dọc theo bờ ruộng nơi dây leo sinh trưởng.

Khoảng thời gian trước mưa xuống liên tục, làm những kênh mương thoát nước ban đầu hỏng hết, nếu không sửa chữa kịp thời, chỉ cần thêm một trận mưa nữa thì đến lúc đó dưa hấu trưởng thành sẽ tan nát thành bọt.

Cụ già đỡ đỡ chiếc mũ rơm trên đầu, mắng một câu thời tiết chết tiệt, bỗng nhiên thấy trán có chút ngứa ngáy, tưởng rằng trời nóng đến đổ mồ hôi nên lấy chiếc khăn cũ nát vắt trên cổ mà đưa lên trán lau.

Nhưng mà, tay của lão vừa giữ chặt khăn thì thân thể không thể tự chủ được mà bất động tại chỗ, không thể nào cử động được.

Trên mặt lão hiện rõ vẻ hoảng sợ, miệng há hốc, không lên tiếng được chút nào.

Đúng lúc này, trán của lão bỗng hiện ra một đám hoa đỏ.

Chỉ thấy hoa đỏ phía trên phát ra ánh sáng màu đỏ máu, mãnh liệt tách hai bên da thịt ra làm hai.

Ban đầu hai mắt lão kiên cường trợn lên nhưng sau đó tròng trắng lộn lên trên, hoàn toàn đã mất đi thần thái, vẻ mặt hoảng sợ cũng biến mất không còn gì rồi trở nên đờ đẫn.

Vùng da thịt bị phân tách trên trán lòi ra một con mắt màu đỏ như máu to bằng trái long nhãn.

Chỉ thấy nó xoay tròn mọi hướng, chỉ trong chốc lát bỗng “xoẹt” một tiếng, nhô ra khỏi trán của lão mà bay ra ngoài.

Ở phía sau còn có những sợi tơ màu bạc giống như những sợi tóc nhỏ nối liền với phần da thịt bị phân tách ra của trán lão.

Theo con ngươi màu đỏ tươi bay vào không trung, những sợi tơ màu bạc dày đặc kia bị lôi ra khỏi cơ thể hóa thành một đoàn ánh sáng màu bạc rực rỡ bao phủ khắp xung quanh.

Mắt thường có thể nhìn thấy rõ mức độ khô xác lại của thân thể lão, cuối cùng hóa thành một nắm bụi đất rắc vào dưa ruộng.

Con mắt đỏ tươi được bao bọc bở ánh sáng bạc, chuyển động chậm rãi giữa không trung hướng về phía thành Đàm Châu.

Bỗng nhiên lóe lên ánh sáng bạc rồi biến mất khỏi đó trong nháy mắt lại xuất hiện ở bên ngoài hơn mười trượng.

Cứ vậy nhiều lần, đến khi đi xa không thấy gì nữa.
@Độc Hành em nộp bài ạ
Em làm tốt lắm. Chỉ là một số chỗ dùng từ không hợp lý hoặc hơi thừa. Câu nào dài, hoặc có nhiều hơn hai dấu phẩy em tách ra và dùng dấu chấm như anh sửa nhé.
Mười ngày sau, lúc giữa trưa.

Hơn năm mươi dặm ngoài thành Đàm Châu, có một vùng đất cát vô cùng rộng lớn, bên trên được phủ bởi những dây leo dài màu xanh lá, gieo trồng một mảnh dưa hấu xanh rờn. Một cụ già nông dân mặc trang phục màu đen, tay đang cầm một cái cuốc cán gỗ được làm từ cây liễu chậm rãi đào ra từng cái rảnh từ trong đất cát dọc theo bờ ruộng nơi dây leo sinh trưởng.

>> Một ruộng dưa hấu xanh rờn ở giữa cồn cát vô cùng rộng lớn.

Khoảng thời gian trước mưa xuống liên tục, làm những kênh mương thoát nước ban đầu hỏng hết. Nếu lão không sửa chữa kịp thời, thì chỉ cần thêm một trận mưa nữa thì đến lúc đó sẽ khiến dưa hấu trưởng thành sẽ tan nát thành bọt.

>> Chỗ bôi đỏ là anh đổi từ dấu phẩy thành dấu chấm.


Cụ già đỡ đỡ chiếc mũ rơm trên đầu, mắng một câu thời tiết chết tiệt. Bỗng nhiên thấy trán có chút ngứa ngáy, tưởng rằng trời nóng đến đổ mồ hôi nên lấy chiếc khăn cũ nát vắt trên cổ mà đưa lên trán lau.

Nhưng mà, tay của lão vừa giữ chặt khăn thì thân thể không thể tự chủ được mà bất động tại chỗ, không thể nào cử động được.

Trên mặt lão hiện rõ vẻ hoảng sợ, miệng há hốc, không lên tiếng thể nói được chút nào.

Đúng lúc này, trán của lão bỗng hiện ra một đám hoa đỏ.

Chỉ thấy hoa đỏ phía trên phát ra ánh sáng màu đỏ máu, mãnh liệt tách hai bên da thịt ra làm hai.

Ban đầu hai mắt lão kiên cường trợn lên nhưng sau đó tròng trắng lộn lên trên, hoàn toàn đã mất đi thần thái. Vẻ mặt hoảng sợ cũng biến mất không còn gì rồi trở nên đờ đẫn.

Vùng da thịt bị phân tách trên trán lòi ra một con mắt màu đỏ như máu to bằng trái long nhãn.

Chỉ thấy nó xoay tròn mọi hướng, chỉ trong chốc lát bỗng “xoẹt” một tiếng, nhô ra khỏi trán của lão mà bay ra ngoài.

Ở phía sau còn có những sợi tơ màu bạc giống như những sợi tóc nhỏ nối liền với phần da thịt bị phân tách ra của trán lão.

Theo con ngươi màu đỏ tươi bay vào không trung, những sợi tơ màu bạc dày đặc kia bị lôi ra khỏi cơ thể hóa thành một đoàn ánh sáng màu bạc rực rỡ bao phủ khắp xung quanh.

Mắt thường có thể nhìn thấy rõ mức độ khô xác lại của thân thể lão, cuối cùng hóa thành một nắm bụi đất rắc vào dưa ruộng.

Con mắt đỏ tươi được bao bọc bở ánh sáng bạc, chuyển động chậm rãi giữa không trung hướng về phía thành Đàm Châu.

Bỗng nhiên lóe lên ánh sáng bạc rồi biến mất khỏi đó trong nháy mắt lại xuất hiện ở bên ngoài hơn mười trượng.

Cứ vậy nhiều lần, đến khi đi xa không thấy gì nữa.
 

Mink

Võ Giả
Dịch Giả Thái Tuế
Ngọc
13.677,41
Tu vi
5,00
Dõi mắt nhìn lại, mặt đất như một biển lửa phản chiếu lại bầu trời đỏ mờ nhưng thật sự thì yêu quái bị lửa thêu đốt rất ít.

Trong ngọn lửa cháy hừng hực kia , bọn thủ lĩnh đứng ở trên cao tay vừa quơ vũ khí vừa kêu gào lên, bọn chúng yêu bắt đầu mở cửa tụ hợp lại.

Trên cao, tên thủ lĩnh Thiên Hành đứng ở đầu chiến hạm cúi đầu nhìn xuống quân đoàn yêu quái dưới mặt đất, tấm tắc cười phá lên: " Phòng Huyền Quy đến cả đạn lửa mạnh nhất đều đem ra dùng hết còn không đánh lại bọn họ, trái lại còn khiến chúng học được cách tránh né, đúng là đám phế vật." Nhưng mà, bọn chúng không nghĩ là đánh bại bọn đầu bếp như Huyền Quy phòng là có thể khiêu chiến cùng Thiên Hà Thủy Quân chúng ta đấy chứ?"

Nâng tay lên, hắn hô to:" Ra trận!"

Cờ lệnh đỏ rực được giương ra, những tên mình trần ở đuôi chiến hạm tay nâng dùi liên tục đánh trống ra trận.

Trống trận đánh, kèn thổi vang.

Tiếng trống trận kinh thiên nhanh chóng lan rộng khắp mọi nơi, từng nhát như giã thẳng vào trái tim của từng chúng yêu, vô số thiên binh ùn ùn kéo đến che khuất bầu trời.

Những binh lính này và thiên binh phòng Quyền Quy khác biệt một trời một vực, cũng không giống với đám thiên binh mà khỉ đá nhìn thấy ở núi Huyền.

Bọn họ người mặc giáp nhẹ, trên tay phải đều ôm lấy một lá chắn thật dài và nhẹ, tay trái cầm cung. Cung kia dài bằng người, hai bên đều là lưỡi kiếm sắt bén, thoạt nhìn có thể công kích vừa có thể cận chiến, trông rất dũng mãnh.

Những thiên binh này nhanh chóng đứng vào trật tự ngay ngắn sẵn sàng khai chiến, mười người một tổ, trừ sáu tên cung tiễn phòng thủ ở bên ngoài, còn có tên đao thủ và giáo thủ. Mười tổ có một gã thiên tướng đứng giữa tay cầm các loại pháp khí.
@Độc Hành @Mink em nộp bài ạ
Dịch tốt lắm em ơi. Em đi dịch cũng được rồi đó.
Dõi mắt nhìn lại, mặt đất như một biển lửa phản chiếu lại bầu trời đỏ mờ nhưng thật sự thì yêu quái bị lửa thêu đốt rất ít.
Dõi mắt nhìn lại>> Từ trên cao nhìn xuống, từ xa nhìn lại

Thiêu đốt >> đốt cháy.


Trong ngọn lửa cháy hừng hực kia , bọn các thủ lĩnh đứng ở trên cao tay vừa quơ vũ khí vừa kêu gào lên, bọn chúng yêu bắt đầu mở cửa tụ hợp lại.
>> Để bầy yêu tập trung lại về phía bọn chúng


Trên cao, tên thủ lĩnh Thiên Hành đứng ở đầu chiến hạm cúi đầu nhìn xuống quân đoàn yêu quái dưới mặt đất, tấm tắc cười phá lên: " Phòng Huyền Quy đến cả đạn lửa mạnh nhất đều đem ra dùng hết còn không đánh lại bọn họ, trái lại còn khiến chúng học được cách tránh né, đúng là đám phế vật." Nhưng mà, bọn chúng không nghĩ là đánh bại bọn đầu bếp như Huyền Quy phòng là có thể khiêu chiến cùng Thiên Hà Thủy Quân chúng ta đấy chứ?"

Gã nâng tay lên, hắn hô to:" Ra trận!"

Cờ lệnh đỏ rực được giương ra, những tên mình trần ở đuôi chiến hạm tay nâng dùi liên tục đánh trống ra trận.

Trống trận đánh, kèn thổi vang.

Tiếng trống trận kinh thiên nhanh chóng lan rộng khắp mọi nơi, từng nhát như giã thẳng vào trái tim của từng chúng yêu, vô số thiên binh ùn ùn kéo đến che khuất bầu trời.

Những binh lính này và thiên binh phòng Quyền Quy khác biệt một trời một vực, cũng không giống với đám thiên binh mà khỉ đá nhìn thấy ở núi Huyền.

Bọn họ người mặc giáp nhẹ, trên tay phải đều ôm lấy một lá chắn thật dài và nhẹ, tay trái cầm cung. Cung kia dài bằng người, hai bên đều là lưỡi kiếm sắt bén, thoạt nhìn có thể công kích vừa có thể cận chiến, trông rất dũng mãnh.

Những thiên binh này nhanh chóng đứng vào trật tự ngay ngắn sẵn sàng khai chiến, mười người một tổ, trừ sáu tên cung tiễn phòng thủ ở bên ngoài, còn có tên đao thủ và giáo thủ. Mười tổ có một gã thiên tướng đứng giữa tay cầm các loại pháp khí.
 
Status
Not open for further replies.

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top