Đã bao lâu rồi bạn chưa mài chiếc Rìu của mình?

Tăng Thư Thư

Phàm Nhân
Ngọc
456,11
Tu vi
0,00
Người tiều phu và chiếc rìu “cùn”

Có một tiều phu đến xin việc ở một nhà thương gia giàu có. Thấy anh khỏe mạnh, hiền lành, lại nhiệt tình, có thể làm được việc và thương cho hoàn cảnh của anh nên ông chủ đã tiến cử anh với người quản lý. Người quản lý liền trao cho anh một chiếc rìu, dẫn anh vào rừng và bảo:

– Anh thử đốn cây này cho tôi xem.
Vì đã từng lao động, nên anh đốn rất nhanh. Người quản lý nhận anh vào làm việc, đưa ra mức lương và cho anh nơi cư ngụ. Dù mệt nhọc nhưng anh cảm thấy rất vui, vì nghĩ rằng cuối tuần sẽ có một số tiền kha khá đem về gia đình.
Thứ Hai, thứ Ba, rồi thứ t.ư vùn vụt trôi qua. Đến ngày thứ Năm, người quản lý gọi anh vào cám ơn và trao cho anh tiền công cả một tuần. Anh vui sướng cầm những tờ giấy bạc thấm đẫm mồ hôi, đôi mắt rạng ngời niềm vui.

Bỗng chợt nhận ra có điều gì bất thường, anh thắc mắc hỏi người quản lý:
– Tôi rất cảm ơn ông chủ đã trả lương cho tôi suốt tuần. Nhưng sao không để đến thứ Bảy mà lại trả lương vào hôm nay.
– Đáng tiếc là tôi không thể mướn anh được nữa, vì theo sổ sách thì anh đốn được nhiều cây nhất vào ngày thứ Hai, nhưng qua ngày thứ Ba cây đã giảm xuống, và ngày thứ t.ư anh là người đốn được ít cây nhất trong các công nhân ở đây.
– Nhưng thưa anh, tôi đã làm hết sức mình. Tôi đi làm sớm về trễ. Tôi chỉ nghỉ để ăn trưa có nửa tiếng thay vì một tiếng. Tôi làm việc không ngừng. Tôi làm việc cả giờ giải lao nữa. Vậy anh còn muốn gì nữa?
– Những gì anh vừa nói không sai chút nào, tôi hoan nghênh sự nhiệt tình của anh. Nhưng xin lỗi anh, tôi chỉ quan tâm đến hiệu quả làm việc của anh thôi.
Anh tiều phu buồn rầu vì nghĩ sức khỏe của mình đã yếu. Anh cũng chưa biết phải tiếp tục làm gì để phụ giúp gia đình. Anh tìm đến ông chủ, xin lỗi vì đã không làm được như kỳ vọng của ông và thắc mắc không hiểu chuyện gì đang xảy ra với mình.
– Lần cuối cùng cậu mài chiếc rìu của mình là bao giờ? – người thương gia hỏi
– Mài rìu ư? Tôi đã dành hết thời gian của mình để đốn cây mà không để ý đến việc mài nó’ – anh tiều phu buồn rầu đáp.
– Anh hãy về mài rìu và nhớ mài nó mỗi ngày rồi ngày mai quay lại làm việc, tôi tin là một người như anh sẽ làm tốt công việc – người thương gia nói đầy tin tưởng.
Anh tiều phu rối rít đa tạ người thương gia, rồi vui sướng quay về nhà. Quả thật, ngày hôm sau anh đã đốn được rất nhiều cây, còn nhiều hơn cả những ngày trước.

Kết luận:
Chúng ta mải miết chạy theo những mục tiêu đề ra, cứ chạy, cứ đua mà quên đi rằng: chẳng có “cỗ máy” nào chạy mà không cần bảo dưỡng, hãy sử dụng thời gian hợp lý để nghỉ ngơi và lấy lại tinh thần cho bản thân.

Một góc nhìn khác, nếu bạn không thay đổi bản thân mình, cứ đứng mãi 1 chỗ với những gì mình đang có, điều đó cũng đồng nghĩa với việc chiếc rìu của bạn không còn đủ khả năng chặt những cây mới.
Hãy không ngừng thay đổi bản thân :D
=======
Sưu tầm
 

Cua Đá

Kim Đan Sơ Kỳ
Thanh Ngọc Ký Giả
Ngọc
7.764,83
Tu vi
149,40
Nốt câu chuyện về làm lính sao cho lương cao, ta góp thêm vào bài của @Tăng Thư Thư câu chuyện mua dưa nhé.

Câu chuyện Tiến và Tồ
1750060416_13774896851.jpg

Tiến và Tồ cùng vào làm chung một công ty trong cùng một thời điểm và công việc tương tự nhau.Trong thời gian làm việc TIẾN hay được khen thưởng. Sau 2 năm làm việc, Sếp quyết định đề bạt Tiến lên chức vụ cao hơn, đồng thời tăng lương cho Tiến. Khi Tồ thấy vậy rất bức xúc, liền xin gặp Sếp để thắc mắc.
Tồ: Thưa Sếp, vì sao em và Tiến vào công ty cùng một ngày, mà Sếp lại thăng chức và tăng lương cho Tiến còn em thì không được gì. Sếp làm vậy, em thấy bất công quá!
Sếp mới từ tốn nói “cậu có lý, vậy tớ giao cho cậu 1 việc, ngày mai cậu ra chợ hỏi cho tớ giá dưa hấu nhé”
Tồ vui vẻ nhận nhiệm vụ. Đầu giờ làm việc sáng hôm sau Tồ đã có mặt ở Công ty và hồ hởi nói: Giá dưa hấu có gì đâu Sếp, việc này dễ quá mà! Giá dưa hôm nay là 3.000 đồng/ký.
1750060416_1377489685
Sếp hỏi: Dưa Việt Nam hay dưa Trung Quốc?
Tồ: Dạ, Sếp để em chạy ra chợ xem lại.
Nói rồi hăng hái ra đi. Lúc về, Tồ trả lời: Dạ, là dưa Việt Nam ạ.
Sếp: Thế dưa Trung Quốc giá bao nhiêu?
Tồ: Dạ, em sẽ kiểm tra ngay. Rồi lại hăm hở đi. Đến trưa thì về tới văn phòng.
Tồ: Dưa Trung Quốc giá chỉ có 2.500 đồng/ký.
Sếp: Giá sỉ hay giá bán lẻ?
Tồ lại nhiệt tình chạy đi hỏi.
Tồ: Dạ, nếu mua sỉ thì giảm 15%, thưa Sếp.
Sếp: Thế giá đang lên hay đang xuống?
Tồ gãi đầu gãi tai: Dạ, thưa Sếp để em đi hỏi ạ.
Sếp: Còn rất nhiều điều tôi cần cậu đi hỏi nữa. Nhưng thôi, cậu lại đây ta nói chuyện, vì bây giờ đã là chiều rồi, không còn kịp ra chợ lần nữa.
Sếp nói tiếp: Cậu thắc mắc với tôi là vì sao tôi thăng cấp và nâng lương cho Tiến mà không cho cậu. Cậu có biết tại sao không? Khi tôi cần cậu cung cấp thông tin về giá dưa thì cậu chạy tới chạy lui suốt cả 1 ngày mới biết được bấy nhiêu thông tin vừa rồi. Nhưng nếu tôi giao cho Tiến một việc như vậy thì chỉ trong vòng 1 giờ đồng hồ là Tiến báo cáo cho tôi:
“Thưa Sếp, giá dưa Việt Nam ngày hôm nay trên thị trường đang là 3.000 đồng/ký. Dưa Trung Quốc rẻ hơn, chỉ 2.500 đồng. Nếu mua sỉ giảm 15%. Giá hiện đang lên vì đang mùa nước lớn. Theo như kinh nghiệm của dân buôn dưa thì chỉ khoảng một tuần nữa khi nước rút, giá dưa sẽ giảm. Mỗi tuần chỉ nhập hàng 2 buổi sáng thứ Hai, thứ Sáu. Hôm nay là thứ Năm nên hàng hơi khan, nếu Sếp định mua hàng trong chiều nay thì chắc chắn sẽ bị ép giá mà hàng lại không được tươi. Nếu không gấp quá thì Sếp chờ đợt hàng sáng thứ Sáu – ngày mai, sẽ mua được giá tốt mà cũng dễ chọn hàng. Em đã in ra một bảng thông tin cụ thể để trình Sếp đọc, mời Sếp nghiên cứu.”
Tồ nghe xong, im lặng một lúc, rồi nói: Thưa Sếp, giờ thì em đã hiểu rồi ạ!
Bạn có thường tự hỏi, bạn là ai? Bạn là Tiến hay Tồ?
Theo HR 'Chủ đề cấm tại BNS''Chủ đề cấm tại BNS''Chủ đề cấm tại BNS''Chủ đề cấm tại BNS' – QTSC
 

Độc Hành

Đạo Tổ Nhân Cảnh
Administrator
*Thiên Tôn*
Người tiều phu và chiếc rìu “cùn”

Có một tiều phu đến xin việc ở một nhà thương gia giàu có. Thấy anh khỏe mạnh, hiền lành, lại nhiệt tình, có thể làm được việc và thương cho hoàn cảnh của anh nên ông chủ đã tiến cử anh với người quản lý. Người quản lý liền trao cho anh một chiếc rìu, dẫn anh vào rừng và bảo:

– Anh thử đốn cây này cho tôi xem.
Vì đã từng lao động, nên anh đốn rất nhanh. Người quản lý nhận anh vào làm việc, đưa ra mức lương và cho anh nơi cư ngụ. Dù mệt nhọc nhưng anh cảm thấy rất vui, vì nghĩ rằng cuối tuần sẽ có một số tiền kha khá đem về gia đình.
Thứ Hai, thứ Ba, rồi thứ t.ư vùn vụt trôi qua. Đến ngày thứ Năm, người quản lý gọi anh vào cám ơn và trao cho anh tiền công cả một tuần. Anh vui sướng cầm những tờ giấy bạc thấm đẫm mồ hôi, đôi mắt rạng ngời niềm vui.

Bỗng chợt nhận ra có điều gì bất thường, anh thắc mắc hỏi người quản lý:
– Tôi rất cảm ơn ông chủ đã trả lương cho tôi suốt tuần. Nhưng sao không để đến thứ Bảy mà lại trả lương vào hôm nay.
– Đáng tiếc là tôi không thể mướn anh được nữa, vì theo sổ sách thì anh đốn được nhiều cây nhất vào ngày thứ Hai, nhưng qua ngày thứ Ba cây đã giảm xuống, và ngày thứ t.ư anh là người đốn được ít cây nhất trong các công nhân ở đây.
– Nhưng thưa anh, tôi đã làm hết sức mình. Tôi đi làm sớm về trễ. Tôi chỉ nghỉ để ăn trưa có nửa tiếng thay vì một tiếng. Tôi làm việc không ngừng. Tôi làm việc cả giờ giải lao nữa. Vậy anh còn muốn gì nữa?
– Những gì anh vừa nói không sai chút nào, tôi hoan nghênh sự nhiệt tình của anh. Nhưng xin lỗi anh, tôi chỉ quan tâm đến hiệu quả làm việc của anh thôi.
Anh tiều phu buồn rầu vì nghĩ sức khỏe của mình đã yếu. Anh cũng chưa biết phải tiếp tục làm gì để phụ giúp gia đình. Anh tìm đến ông chủ, xin lỗi vì đã không làm được như kỳ vọng của ông và thắc mắc không hiểu chuyện gì đang xảy ra với mình.
– Lần cuối cùng cậu mài chiếc rìu của mình là bao giờ? – người thương gia hỏi
– Mài rìu ư? Tôi đã dành hết thời gian của mình để đốn cây mà không để ý đến việc mài nó’ – anh tiều phu buồn rầu đáp.
– Anh hãy về mài rìu và nhớ mài nó mỗi ngày rồi ngày mai quay lại làm việc, tôi tin là một người như anh sẽ làm tốt công việc – người thương gia nói đầy tin tưởng.
Anh tiều phu rối rít đa tạ người thương gia, rồi vui sướng quay về nhà. Quả thật, ngày hôm sau anh đã đốn được rất nhiều cây, còn nhiều hơn cả những ngày trước.

Kết luận:
Chúng ta mải miết chạy theo những mục tiêu đề ra, cứ chạy, cứ đua mà quên đi rằng: chẳng có “cỗ máy” nào chạy mà không cần bảo dưỡng, hãy sử dụng thời gian hợp lý để nghỉ ngơi và lấy lại tinh thần cho bản thân.

Một góc nhìn khác, nếu bạn không thay đổi bản thân mình, cứ đứng mãi 1 chỗ với những gì mình đang có, điều đó cũng đồng nghĩa với việc chiếc rìu của bạn không còn đủ khả năng chặt những cây mới.
Hãy không ngừng thay đổi bản thân :D
=======
Sưu tầm
Câu chuyện này có điểm phi lý đó là thay vì tay quản lý chỉ cho a chàng phải mài rìu, đằng này lại đuổi việc.
Từ đó suy ra xã hội thực tại: tay quản lý đang tính đuổi việc người chịu khó để đưa con cháu vào làm :chutinhtri:
 

Cua Đá

Kim Đan Sơ Kỳ
Thanh Ngọc Ký Giả
Ngọc
7.764,83
Tu vi
149,40
Câu chuyện này có điểm phi lý đó là thay vì tay quản lý chỉ cho a chàng phải mài rìu, đằng này lại đuổi việc.
Từ đó suy ra xã hội thực tại: tay quản lý đang tính đuổi việc người chịu khó để đưa con cháu vào làm :chutinhtri:
Không phải đưa con cháu vào đâu, sa thải lao động cũ có kinh nghiệm do sợ áp lực tăng lương, tuyển lao động phổ thông trẻ khoẻ đó
 

Thập Dạ

Phàm Nhân
Ngọc
-75,35
Tu vi
4,00
Nốt câu chuyện về làm lính sao cho lương cao, ta góp thêm vào bài của @Tăng Thư Thư câu chuyện mua dưa nhé.

Câu chuyện Tiến và Tồ
1750060416_13774896851.jpg

Tiến và Tồ cùng vào làm chung một công ty trong cùng một thời điểm và công việc tương tự nhau.Trong thời gian làm việc TIẾN hay được khen thưởng. Sau 2 năm làm việc, Sếp quyết định đề bạt Tiến lên chức vụ cao hơn, đồng thời tăng lương cho Tiến. Khi Tồ thấy vậy rất bức xúc, liền xin gặp Sếp để thắc mắc.
Tồ: Thưa Sếp, vì sao em và Tiến vào công ty cùng một ngày, mà Sếp lại thăng chức và tăng lương cho Tiến còn em thì không được gì. Sếp làm vậy, em thấy bất công quá!
Sếp mới từ tốn nói “cậu có lý, vậy tớ giao cho cậu 1 việc, ngày mai cậu ra chợ hỏi cho tớ giá dưa hấu nhé”
Tồ vui vẻ nhận nhiệm vụ. Đầu giờ làm việc sáng hôm sau Tồ đã có mặt ở Công ty và hồ hởi nói: Giá dưa hấu có gì đâu Sếp, việc này dễ quá mà! Giá dưa hôm nay là 3.000 đồng/ký.
1750060416_1377489685
Sếp hỏi: Dưa Việt Nam hay dưa Trung Quốc?
Tồ: Dạ, Sếp để em chạy ra chợ xem lại.
Nói rồi hăng hái ra đi. Lúc về, Tồ trả lời: Dạ, là dưa Việt Nam ạ.
Sếp: Thế dưa Trung Quốc giá bao nhiêu?
Tồ: Dạ, em sẽ kiểm tra ngay. Rồi lại hăm hở đi. Đến trưa thì về tới văn phòng.
Tồ: Dưa Trung Quốc giá chỉ có 2.500 đồng/ký.
Sếp: Giá sỉ hay giá bán lẻ?
Tồ lại nhiệt tình chạy đi hỏi.
Tồ: Dạ, nếu mua sỉ thì giảm 15%, thưa Sếp.
Sếp: Thế giá đang lên hay đang xuống?
Tồ gãi đầu gãi tai: Dạ, thưa Sếp để em đi hỏi ạ.
Sếp: Còn rất nhiều điều tôi cần cậu đi hỏi nữa. Nhưng thôi, cậu lại đây ta nói chuyện, vì bây giờ đã là chiều rồi, không còn kịp ra chợ lần nữa.
Sếp nói tiếp: Cậu thắc mắc với tôi là vì sao tôi thăng cấp và nâng lương cho Tiến mà không cho cậu. Cậu có biết tại sao không? Khi tôi cần cậu cung cấp thông tin về giá dưa thì cậu chạy tới chạy lui suốt cả 1 ngày mới biết được bấy nhiêu thông tin vừa rồi. Nhưng nếu tôi giao cho Tiến một việc như vậy thì chỉ trong vòng 1 giờ đồng hồ là Tiến báo cáo cho tôi:
“Thưa Sếp, giá dưa Việt Nam ngày hôm nay trên thị trường đang là 3.000 đồng/ký. Dưa Trung Quốc rẻ hơn, chỉ 2.500 đồng. Nếu mua sỉ giảm 15%. Giá hiện đang lên vì đang mùa nước lớn. Theo như kinh nghiệm của dân buôn dưa thì chỉ khoảng một tuần nữa khi nước rút, giá dưa sẽ giảm. Mỗi tuần chỉ nhập hàng 2 buổi sáng thứ Hai, thứ Sáu. Hôm nay là thứ Năm nên hàng hơi khan, nếu Sếp định mua hàng trong chiều nay thì chắc chắn sẽ bị ép giá mà hàng lại không được tươi. Nếu không gấp quá thì Sếp chờ đợt hàng sáng thứ Sáu – ngày mai, sẽ mua được giá tốt mà cũng dễ chọn hàng. Em đã in ra một bảng thông tin cụ thể để trình Sếp đọc, mời Sếp nghiên cứu.”
Tồ nghe xong, im lặng một lúc, rồi nói: Thưa Sếp, giờ thì em đã hiểu rồi ạ!
Bạn có thường tự hỏi, bạn là ai? Bạn là Tiến hay Tồ?
Theo HR 'Chủ đề cấm tại BNS''Chủ đề cấm tại BNS''Chủ đề cấm tại BNS''Chủ đề cấm tại BNS' – QTSC

Khi bắt đầu vào công ty mình nghĩ, một ngày nào đó mình sẽ là sếp, sếp nghĩ mình sẽ là Tiến, sau 1 thời gian làm thì ai cũng nhận ra mình chỉ là Tồ :hutthuoc:
 

Ái Phiêu Diêu

Hợp Thể Sơ Kỳ
Không phải đưa con cháu vào đâu, sa thải lao động cũ có kinh nghiệm do sợ áp lực tăng lương, tuyển lao động phổ thông trẻ khoẻ đó

Thường thì sống lâu lên lão làng, làm lâu sẽ ngang hàng với sếp. Nên thỉnh thoảng lãnh đạo sẽ sa thải vài lao động cũ với mục đích “giết gà doạ khỉ” a. :5cool_big_smile:
 

Cua Đá

Kim Đan Sơ Kỳ
Thanh Ngọc Ký Giả
Ngọc
7.764,83
Tu vi
149,40
Khi bắt đầu vào công ty mình nghĩ, một ngày nào đó mình sẽ là sếp, sếp nghĩ mình sẽ là Tiến, sau 1 thời gian làm thì ai cũng nhận ra mình chỉ là Tồ :hutthuoc:
hay là bạn viết hoa chữ TỒ đi, cho nó dễ thấy :D
Kể chuyện chị sếp của Cua ở SG, hồi xưa chị có lần cảm thán thế này: "Lính lúc nó về với mình nó như cục đất sét trắng tinh à, hổng có biết gì hết, một tay mình đào tạo, nhào nặn cho đã rồi, sau đó đứa nào cũng bỏ đi vì chê lương thấp, riết rồi hông muốn đào tạo ai"
Rồi bạn đoán xem Cua nói gì?
 

Độc Hành

Đạo Tổ Nhân Cảnh
Administrator
*Thiên Tôn*
Không phải đưa con cháu vào đâu, sa thải lao động cũ có kinh nghiệm do sợ áp lực tăng lương, tuyển lao động phổ thông trẻ khoẻ đó
Thường thì sống lâu lên lão làng, làm lâu sẽ ngang hàng với sếp. Nên thỉnh thoảng lãnh đạo sẽ sa thải vài lao động cũ với mục đích “giết gà doạ khỉ” a. :5cool_big_smile:
THực sự thì chỉ có lao động phổ thông tay chân mới làm động tác này, còn quản lý thì chẳng ai muốn thay đổi cả, trừ khi làm việc quá kém.
 

Thập Dạ

Phàm Nhân
Ngọc
-75,35
Tu vi
4,00
hay là bạn viết hoa chữ TỒ đi, cho nó dễ thấy :D
Kể chuyện chị sếp của Cua ở SG, hồi xưa chị có lần cảm thán thế này: "Lính lúc nó về với mình nó như cục đất sét trắng tinh à, hổng có biết gì hết, một tay mình đào tạo, nhào nặn cho đã rồi, sau đó đứa nào cũng bỏ đi vì chê lương thấp, riết rồi hông muốn đào tạo ai"
Rồi bạn đoán xem Cua nói gì?

Mình không biết Cua sẽ nói gì nhưng mình thì nghĩ cái gì cũng có giá tương xứng. Chị tuyển cục đất sét trắng tinh (lương thấp) thì chị phải dạy nó mới làm được việc chứ? Dạy nó khá rồi có chỗ ngon hơn thì đương nhiên nó phải bay thôi. Chị muốn giữ người thì cứ trả lương cho nó tương xứng sức lao động chứ đừng kể công đào tạo.
Mà nghĩ thế thôi chứ trả lời thẳng toẹt với sếp thế thì cũng nên chuẩn bị sẵn CV sang chỗ khác là vừa :chutinhtri:
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top