Tản mạn cùng thơ, tản mạn sầu
Thơ thẩn cùng hoa, thơ thẩn lâu
Một chiều xưa ấy, chiều yêu dấu
Nhuộm úa hoàng hôn, nhuộm úa lầu![]()
Làm gì thơ thẩn tâm trạng thế.Êm đềm lặng lẽ nước sông Hương
Áo tím phất phơ trước lễ đường
Mái chèo đêm vắng, kiều văng vẳng
Tiếng hát câu hò nhuộm khói sương![]()
Ta không đem rải, ta chất chứaSầu mà đem rải tựa hoa rơi
Thơ thẩn cùng ai đứng giữa trời
Buổi chiều gió lạnh quên áo khoác
Có kẻ hắt xìhắt xì
chơi
Ta nói nghe nè, ngay đầu gióTa không đem rải, ta chất chứa
Chất đầy một đống, rồi nhẹ đưa
Gửi vào trong gió, hoàng hôn lạnh
Đêm đã sang đông, rét mới chừa![]()
Rùng mình vì ta, ta vì nàngTa nói nghe nè, ngay đầu gió
Một đống sầu thương chất chình ình
Chớm đông, gió lạnh nhè nhẹ thổi
Khắp cả thôn ta cũng rùng mình
Cớ sao không đến cùng chung vuiRùng mình vì ta, ta vì nàng
Sầu thương chình ình, mình ta mang
Nàng vui bên ấy, lấy bẻ bàng
Ta núp góc nhìn, tình sao lãng
Tiên tử vỗ về, nề chọc taCớ sao không đến cùng chung vui
Một lùm mà núp, luống ngậm ngùi
Khóc chi một chậu, sầu một đống
Để cả thôn buồn...hắt xì hơi![]()
Tiên tử vỗ về, nề chọc ta
Ta đây lãnh tình, mình buông tha
Nhưng nếu là chọc, thọc cũng chịu
Xuống tay chẳng đành, đành vị tha
Chào mừng bạn đến với diễn đàn Bạch Ngọc Sách
Để xem đầy đủ nội dung và sử dụng các tính năng, mời bạn Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản