Ta buồn mượn rượu để say
Cảnh xuân trong mắt chẳng hay lại mờ?
Nhạt nhòa thưởng rượu ngâm thơ
Gió xuân thổi đến ta chờ một ai
Cành mai tiếng khóc bi ai
Vấn người ta hỏi có hay ngại ngùng
Cả đời chỉ mong được cùng
Tơ hồng bảy kiếp một lời cắt ngang
Si tình chén mạnh bà thang
Ôi vong tình thủy chẳng mờ duyên ta
Ta mong bảy kiếp vụt qua
Chàng trong như nước nhạt nhòa khói mây
Bây giờ chỉ mình ta say
Say trong khi múa tâm thần lặng im
Ngày xưa lời hứa như in
Chàng thêu gối chiếc nói " ta đợi nàng "
Mà sao bây giờ chẳng màng
Người người bên gối không còn nhớ ta
Với chàng ta tựa đóa hoa
Đẹp thì đẹp đấy nhưng mà tàn phai
Danh vọng địa vị-tình yêu
Nhắm mắt cũng biết chàng yêu bên nào
Một đời ta vẫn thì thào
Lại không dám hỏi chàng có yêu ta?
Lặng nghe tiếng đỗ quyên ca
Ái tình trao luến có hay vãn hồi
Thẫn thờ ánh mắt bồi hồi
Nhớ về những cảnh nhẹ nhàng ngày xưa
Chàng đàn ta múa ban trưa
Nắng đào bao phủ khắp ngoài hiên kia
Ngày hạ mưa xối thành tia
Ngày thu lá đỏ rơi rìa ngoài sân
Chàng múa kiếm ta ân cần
Ân cần trao cả bảy đời tình duyên....
** Ngoài lề : " Giấc mộng bảy đời đối với chàng là khói bụi , chàng coi nó là cái gì ??? Haha ... ta không hiểu cũng không cần hiểu nữa , bảy đời luyến ái một người , đến cuối cùng ta nhận lại là cái gì ?? một lời xin lỗi của chàng ?? Có lẽ đối với chàng ta không quan trọng như ta vẫn tưởng , chàng không thể vì ta mà bỏ cả giang sơn địa vị .... Tình duyên của chúng ta đến nay coi như cắt đứt , chàng cứu ta một mạng ta cũng đã dùng bảy đời để hoàn trả . Từ nay không còn nợ nần gì nhau ..."
Cái này ta đăng 1 lần trên yy rồi giờ đăng lại thôi