"Đại ngư bay lượn giữa trờiNước mắt rơi ngược, chảy về tim
Nam nhi mạnh mẽ, chớ kiếm tìm
Quá khứ qua rồi, hóa mộng tím
Cô đơn gác lại, niệm cổ kim
Hải đường đứng đợi một đời gió sương"
Nếu mà người cũ còn thương
Tim dù sắt đá vẫn dường chảy tan.
"Đại ngư bay lượn giữa trờiNước mắt rơi ngược, chảy về tim
Nam nhi mạnh mẽ, chớ kiếm tìm
Quá khứ qua rồi, hóa mộng tím
Cô đơn gác lại, niệm cổ kim
Biết rằng còn thương, tình còn vương"Đại ngư bay lượn giữa trời
Hải đường đứng đợi một đời gió sương"
Nếu mà người cũ còn thương
Tim dù sắt đá vẫn dường chảy tan.
Tình!Dịu ngọt đôi môi, em hé mở
Anh áp môi vào, quyện dây tơ
Mật ngọt còn vương, nơi chót lưỡi
Bồi hồi nhành son, vị trái mơ
Cánh hoa đào vì ai rơi rụngCánh hoa đào tung bay trong nắng
Bao thề nguyền xa vắng hanh hao
Đêm về ôm giấc chiêm bao
Người nay xa mãi như sao trên trời
Cánh hoa ấy như lời tiếc hận
Lúc còn thương ko tận cùng đi
Giữa trời mưa gió phân ly
Giữa đời cô độc bước đi lặng buồn.
Bao giờ nước mắt thôi tuôn
Bao giờ về lại con đường ngày xưa...
Cánh hoa cô độc giữa trờiCánh hoa đào vì ai rơi rụng
Đôi môi nào ước hẹn thủy chung
Ngọt ngào xen chút mông lung
Mộng mơ chờ đợi được cùng nắm tay
Rượu vừa vào chếch choáng đã say
Bao nỗi nhớ khiến người rung rẩy
Ai u sầu ai giận lẫy
Ai buồn ai khóc ai say mối tình
Bởi ai mà khóc nhân sinh
Trăm năm hẹn ước giờ tình về không
Nhớ xưa cùng khóc cùng cườiCánh hoa cô độc giữa trời
Như con thuyền nhỏ dòng đời đẩy đưa
Bóng người buồn tủi sớm trưa
Bóng người cô độc giọt mưa chạnh lòng
Ai đưa chí nam nhi cất bước
Ai đưa buồn mộng ước nhạt phai
Ai còn có nhớ chăng ai
Ai còn có nhớ bờ vai buổi chiều.
Ai còn thấm đẫm cô liêu
Ai còn mong đợi người yêu xa vời
Ai còn có nhớ những lời
Ai còn có nhớ cuộc đời cách chia
Thôi xin hãy bình yên nơi ấy
Nước mắt rơi mặn đắng trái tim gầy
Qua đời có mấy nẻo mây
Qua đời tôi nhớ bàn tay của người.
Rối ren mộng ước một thờiNhớ xưa cùng khóc cùng cười
Cùng xây mộng ước cùng người sánh đôi
Nay chàng chẳng ở bên tôi
Chàng xây mộng khác bỏ tôi một mình
Hồng trần khắc họa khúc nhân sinh
Gió cuốn mây trôi nhạt duyên tình
Say men rượu người chợt tĩnh
Say hoa say bướm say tình say men
Tây hồ bao tỏa hương sen
Là ai lỡ bước mà chen vào mình
Là ai mỗi sớm bình minh
Trà sen thơm ngát hương tình đêm qua
Một mình đứng lặng giữa Đào Hoa
Khổ đau xưa cũ, chuyện đã qua
Tình trường ai đã vùi dĩ vãng
Độc bước độc hành ta với ta.
Rối ren mộng ước một thời
Làm ta say nắng muôn đời nhớ nhung
Nay tựa cành tiễn giương cung
Như tên lên dây bắn tung đất trời
Phận làm trai chí tại bốn phương
Phận duyên tình người đi muôn hướng
Phận tình người đứng ở đầu tường
Phận nợ đời hỏi đâu là đường ? biết đâu mà lường biết đâu mà lường.
Chào mừng bạn đến với diễn đàn Bạch Ngọc Sách
Để xem đầy đủ nội dung và sử dụng các tính năng, mời bạn Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản