Luận Truyện Tất cả bạn gái tôi đều là Lệ Quỷ - Thất Nguyệt Tửu Tiên

Status
Not open for further replies.

Thương Khung Chi Chủ

Kim Đan Sơ Kỳ
Super-Moderator
Dịch Giả Tử Vi
Chìa khóa rất cùn, căn bản không thể phá da mặt chỉ trong phút chốc, cho nên cô ta cứ cào cứ cào, cả khuôn mặt máu thịt be bét hỗn loạn, các khớp xương lộ ra, máu tanh theo cằm chảy xuống, không ngừng nhỏ tí tách trên sàn nhà, tạo thành một vũng máu lớn.
Da thịt trên mặt bị cạo nát, đầu chìa khóa ma sát với các khớp xương phát ra tiếng "Két…két…" khiến đầu người ta tê dại. Nạo xương vô cùng đau đớn, thế nhưng cô gái này hình như không biết đau, vẫn vừa cạo, vừa cười rất quỷ dị: Khửa khửa…. Khửa khửa khửa…

ko biết tệ sao nhưng thấy khúc khá. nhưng vẫn cảm thấy nhạt nhạt, ko bằng lệ quỷ
Theo cảm nhận đọc kinh dị và linh dị bao lâu nay, theo ta nghĩ, cái yếu tố dọa người ghê hơn là ở chỗ tạo bối cảnh, đó là theo ý kiến riêng ta.
Một truyện tập trung tả các đặc điểm máu me, kỳ quái trên thân lệ quỷ hc nạn nhân, sẽ không ghê bằng miêu tả 1 khung cảnh, vì khung cảnh sẽ làm người đọc dễ tưởng tượng, cảm thụ hơn.
Ta ví dụ:
Truyện A: Miêu tả một con quỷ thân máu me, trơ xương, da bong tróc....
Truyện B: Miên tả thế này: trên 1 hành lang vắng lặng, một bóng người bước thật chậm tiến dần đến căn phòng của hắn....
Nếu là ta, khi đọc và liên tưởng, ta sẽ sợ truyện B hơn, vì ta sẽ dễ liên tưởng đến dãy hành lang bên ngoài căn phòng của ta.
Mà có lẽ đó là sở thích a =,=
 

Cua Đá

Kim Đan Sơ Kỳ
Thanh Ngọc Ký Giả
Ngọc
7.764,83
Tu vi
149,40
Lầy nhất là bạn Cua đá này này.
Team dịch biên tăng thêm 2 nhân sự Doãn thiếu hiệp và Cua cô nương nên bạo chương quá. Tuyệt vời 😍
Hông phải ta lầy mà, là trình độ của ta có hạn đó, học hoài không được tốt nghiệp lớp dịch á lão :060:
 

sói già đơn độc

Phi Thăng kiếp
Tầm Thư Học Đồ
Ngọc
102,01
Tu vi
654,56
Theo cảm nhận đọc kinh dị và linh dị bao lâu nay, theo ta nghĩ, cái yếu tố dọa người ghê hơn là ở chỗ tạo bối cảnh, đó là theo ý kiến riêng ta.
Một truyện tập trung tả các đặc điểm máu me, kỳ quái trên thân lệ quỷ hc nạn nhân, sẽ không ghê bằng miêu tả 1 khung cảnh, vì khung cảnh sẽ làm người đọc dễ tưởng tượng, cảm thụ hơn.
Ta ví dụ:
Truyện A: Miêu tả một con quỷ thân máu me, trơ xương, da bong tróc....
Truyện B: Miên tả thế này: trên 1 hành lang vắng lặng, một bóng người bước thật chậm tiến dần đến căn phòng của hắn....
Nếu là ta, khi đọc và liên tưởng, ta sẽ sợ truyện B hơn, vì ta sẽ dễ liên tưởng đến dãy hành lang bên ngoài căn phòng của ta.
Mà có lẽ đó là sở thích a =,=
Cái hay ko phải cứ nhièu máu là sợ mà nằm ở cả bối cảnh. Nếu anh tả 1 con đường tối đen, xung quanh gió thổi xào xạc, có cơn gió nhẹ lan phả vào gáy thì sẽ kích thích hơn là 1 con quỷ 1 mắt máu me đầm đìa đưng trơ trọi.
À đó là riêng mình nhận xét, tại mình kiến thức hẹp và chỉ đọc chứ không có đủ trình độ để dịch. Ý kiến của cá nhân
 
Status
Not open for further replies.

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top