Tôi sắp phá sản vì khách uống cà phê 20.000 'ngồi đồng' suốt 5 tiếng

Thiếu niên nhi đồng

Phàm Nhân
Tầm Thư Học Đồ
Ngọc
861,27
Tu vi
0,00
Tớ có bệnh ngồi cafe làm việc. Đến nối quán dành luôn bộ sofa cho tớ ngồi. Ngồi từ sáng đến chiều.
Sáng đến cafe ốp la hay bún gì đó, trưa đồ ăn trưa + ly trái cây, chiều ly cafe. Trà đá thì tính bằng xô vì tớ thuộc cái thể loại uống nước nhiều vô đối.
Đại loại vậy.
Tớ làm việc 1 ngày, ít cũng có vài đối tác đến, nhiều thì vài nhóm đối tác đến. Mỗi đứa gọi 1 đôi thứ.

Tính như các bác, kiểu bán quán cóc thì không có khác hàng như tớ được. Mặc dù nếu ko mang laptop theo thì tớ thích ngồi quán cóc hơn :D

Người ta tính làm ăn lâu dài, lâu dài là nhờ khách hàng bền vững chứ ko phải nhờ mấy đứa đi tàu nhanh.
Tớ bán mở quán cũng cần mấy khách như lão. Khách quen, ngồi thường xuyên. Dù lão có ngồi lâu tí nhưng cứ đi cafe là hay ngồi quán tớ.
Thử nghĩ trong cả chục quán cafe ở gần, sao bạn không ngồi quán họ mà ngồi quán tôi. Đơn giản vì bạn quen, quen ngồi quán tôi rồi nên ngồi đó ko phải vì đồ uống ngon hơn mà vì quen. Mà khách quen thì ngồi lâu. Khách lạ thì ít tới. Giờ mà tớ ra bảo lão đừng ngồi lâu, đi nhanh nhanh thì % phần trăm mất khách, chắc lần sau dễ gì lão quay lại. Tâm sự như bài viết trên là của lão chủ quán mới mở cafe mà đòi học khôn hoặc mấy đứa dở người chuyên viết bài câu
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top