Nhẹ nhàng không một tiếng rầy laNếu mà cô giáo có rầy la
Lần sau em nhớ cứ lân la
Một mếu hai khóc ba thỏ thẻ
Cô ơi cô đừng la em nha.
Bài ca muôn thuở cũng chẳng ca
Nhẹ nhàng hỏi khẽ zero nhé
Hay học trò nhỏ đang nhớ nhà.
Nhẹ nhàng không một tiếng rầy laNếu mà cô giáo có rầy la
Lần sau em nhớ cứ lân la
Một mếu hai khóc ba thỏ thẻ
Cô ơi cô đừng la em nha.
Cho vàng cũng chẳng dám nhầmTường Vy khéo lắm, chẳng vừa
Gieo ngay chữ cuối vần ưa khó nhằn
Ơ nhưng mà, sao nói rằng:
Tỷ phu gì đấy, có chăng là nhầm?
Tường Vy khéo lắm, chẳng vừa
Gieo ngay chữ cuối vần ưa khó nhằn
Ơ nhưng mà, sao nói rằng:
Tỷ phu gì đấy, có chăng là nhầm?
Sao mà chữ Hán nhiều ghêCho vàng cũng chẳng dám nhầm
Tam cửu lần ấy còn nhầm hay sao
Trên trời sáng những vì sao
Tam cửu tứ nhị hà bao đây nè
Nhẹ nhàng không một tiếng rầy la
Bài ca muôn thuở cũng chẳng ca
Nhẹ nhàng hỏi khẽ zero nhé
Hay học trò nhỏ đang nhớ nhà.
Tỷ phu tỷ tỷ là ai?Sao mà chữ Hán nhiều ghê
Đọc đi đọc lại thấy tê cả đầu
Mong rằng qua cuộc bể dâu
Tỷ phu, tỷ tỷ cùng nhau lâu dài
Về nhà là chuyện của em nhaCô ơi em hổng thích trứng gà
Ở nhà ăn trứng nhiều rồi a
Cô ơi cô mà cho thêm trứng
Chiều nay sao em dám về nhà.
Ơ kìa, nói thế là saoTỷ phu tỷ tỷ là ai?
Nghe sao lại thấy lạ tai vậy kìa
Nhớ rằng vừa mới hôm kia
Nga tỷ còn nói chưa ưng chàng nào
Mừng lầu mới luôn à muộiLần tiếp theo muội ngoi lên có phải là khi lầu sập k?![]()
Lật mặt là chuyện nhà buônƠ kìa, nói thế là sao
"Tỷ phu" muội gọi, ta nào biết đâu
Giờ lại buông tới một câu
Nghe sao mà nhói, mà đau, mà buồn
Chào mừng bạn đến với diễn đàn Bạch Ngọc Sách
Để xem đầy đủ nội dung và sử dụng các tính năng, mời bạn Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản