Đợt trước lỡ từ chối các đại mỹ nhân, giờ nhận lời bồ, người ta nghi ta giai cong thì nguy hiểm lém.qua dịch Sử Thượng cho vui k bồ?

Đợt trước lỡ từ chối các đại mỹ nhân, giờ nhận lời bồ, người ta nghi ta giai cong thì nguy hiểm lém.qua dịch Sử Thượng cho vui k bồ?
Rảnh không, đọc lại một đoạn chương 1:bé xin lỗi nha, để bé niệm chú cưởng bức @Sherlock thu hồi lại epub kia
Hehe... lão ngủ nhiều quá nên giờ vẫn mơ à?Huynh sắp dụ lão @Sherlock kiếm 100m, sao đệ lại vào phá vụ làm ăn of huynh?![]()
Huynh làm muội lỗ hết 1,2k phí chuyển khoản đó!Cảm ơn muội @Vũ Tích nhé vì đã thương kẻ nghèo này!![]()
Phần đầu Vong mama miêu tả rất hay. Cô đọng, xúc xích. Chi tiết nào ra chi tiết ấy.Rảnh không, đọc lại một đoạn chương 1:
Bản dịch:
Chương 1: Thôn nhỏ bên núi
‘Anh ngố’ trợn trừng hai mắt, nhìn chằm chằm vào nóc nhà được tạo thành từ cỏ dại và bùn trộn lẫn. Toàn thân hắn được trùm bởi một cái áo bông đã cũ, ố vàng, không thể nhìn ra hình dạng ban đầu, phảng phất tán phát một ít mùi ẩm mốc.
Bên cạnh hắn còn có một người nữa, là nhị ca Hàn Chú, đang ngủ rất say sưa. Thỉnh thoảng có tiếng ngáy nhè nhẹ phát ra từ đó.
Cách giường chừng nửa trượng, là một vách tường đất đổ nát. Vì thời gian đã quá lâu, vách tường đã xuất hiện vài vết nứt dài. Từ những vết nứt đó, loáng thoáng truyền đến thanh âm oán thán của Hàn mẫu, ngoài ra còn có thanh âm Hàn phụ đang hút thuốc rất là hấp dẫn.
'Anh ngố' từ từ nhắm đôi mắt có chút bức bối lại. Muốn thật nhanh chìm vào giấc ngủ sâu. Trong lòng hắn biết rõ ràng, nếu không ngủ ngay, ngày mai không thể nào dậy sớm được, cũng không thể cùng đi đốn củi được với đám bạn của hắn.
‘Anh ngố’ họ Hàn tên Lập, loại danh tự có ý nghĩa như thế này cha mẹ hắn không có khả năng đưa ra. Cái này là do phụ thân hắn dùng rượu oa đầu chế bởi thô lương, cầu lão Trương trong thôn đặt cho.
Lão Trương khi còn trẻ, đã từng làm thư đồng mấy năm cho một nhà có tiền trong thành. Là người duy nhất trong thôn nhận biết được vài chữ. Tên gọi của hầu hết tiểu hài tử trong thôn, đều do lão Trương đặt cho.
Hàn Lập bị người trong thôn gọi là ‘anh ngố’ không phải là do hắn ngố hay đần thật sự. Trái lại, hắn còn là đứa trẻ thông minh nhất làng, ngoài ra trông hắn so với những đứa trẻ khác trong làng không có gì khác biệt. Trừ những người trong nhà ra, hắn rất ít khi nghe thấy nguời ta gọi tên chính thức Hàn Lập của hắn, mà hầu như chỉ là ‘anh ngố’, và cái tên ‘anh ngố’ này vẫn được sử dụng cho đến tận bây giờ.
Sở dĩ Hàn Lập bị mọi người ban cho hỗn danh ‘anh ngố’ là vì trong thôn vốn đã có một ‘anh ngốc’ rồi.
Điều này cũng không có gì to tát cả, tất cả những đứa trẻ khác trong thôn đều có hỗn danh như ‘cẩu oa’ hay ‘nhị đản’, so với danh tự ‘anh ngố’ thì còn khó nghe hơn.
Cũng bởi như vậy, Hàn Lập mặc dù không thích cách xưng hô này nhưng cũng chỉ có thể tự an ủi bản thân mà thôi.
Bản ta biên
Chương 1: Thôn nhỏ bên núi
‘Thằng ngố’ trợn trừng hai mắt, nhìn chằm chằm vào nóc nhà được tạo thành từ cỏ tranh trộn lẫn bùn, trên người hắn đang đắp một cái áo bông đã cũ, ố vàng, không thể nhìn ra hình dạng ban đầu, còn phảng phất một chút mùi ẩm mốc.
Bên cạnh hắn còn có một người nữa, là nhị ca Hàn Chú, đang ngủ rất say sưa, thỉnh thoảng phát ra tiếng ngáy lúc to lúc nhỏ không đều.
Cách giường chừng nửa trượng, là một vách tường được trát bằng đất ngăn ở đó. Vì thời gian đã quá lâu, vách tường đã xuất hiện vài vết nứt dài. Từ những vết nứt đó, loáng thoáng truyền đến thanh âm oán thán của Hàn mẫu, ngoài ra còn xen lẫn thanh âm Hàn phụ đang rít thuốc "lọc xọc".
'Thằng ngố' từ từ nhắm đôi mắt có chút bức bối lại, muốn chính mình thật nhanh chìm vào giấc ngủ sâu. Trong lòng hắn biết rõ ràng, nếu không ngủ ngay, ngày mai không thể nào dậy sớm được, cũng không thể cùng đi lấy củi khô với đám bạn của hắn được.
‘Thằng ngố’ họ Hàn tên Lập, loại danh tự có ý nghĩa như thế này cha mẹ hắn không có khả năng đặt được. Tên này là do phụ thân hắn dùng bánh cao lương được làm bởi hai loại lương thực, cầu Trương Thúc trong thôn đặt cho.
Khi còn trẻ, Trương Thúc đã từng làm thư đồng mấy năm cho một nhà có tiền trong thành. Lão là người duy nhất trong thôn nhận biết được vài chữ. Tên gọi của hầu hết tiểu hài tử trong thôn đều do lão đặt cho.
Hàn Lập bị người trong thôn gọi là ‘thằng ngố’ không phải là do hắn ngố hay đần thật sự; trái lại, hắn còn là đứa trẻ thông minh nhất thôn. Nhưng cũng giống như những đứa trẻ khác trong thôn, trừ những người trong nhà ra, hắn rất ít khi nghe thấy nguời ta gọi hắn bằng tên Hàn Lập, mà hầu như chỉ là ‘thằng ngố’, và cái tên ‘thằng ngố’ này vẫn được sử dụng cho đến tận bây giờ.
Sở dĩ Hàn Lập bị mọi người đặt cho biệt hiệu là ‘thằng ngố’ là vì trong thôn vốn đã có một hài tử bị gọi là ‘thằng ngốc’ rồi.
Điều này cũng không có gì to tát cả, tất cả những đứa trẻ khác trong thôn đều có biệt hiệu các loại như ‘chó con’ hay ‘thằng đần’... , so với danh tự ‘thằng ngố’ thì còn khó nghe hơn.
Cũng bởi vậy, mặc dù Hàn Lập không thích bị gọi như thế nhưng cũng chỉ có thể tự an ủi bản thân mà thôi.
P/S: Kể ra kỳ công biên lại thì hay phết!
Thì ra thì muội kg chuyển lại cũng đcHuynh làm muội lỗ hết 1,2k phí chuyển khoản đó!![]()
Chào mừng bạn đến với diễn đàn Bạch Ngọc Sách
Để xem đầy đủ nội dung và sử dụng các tính năng, mời bạn Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản