Ec, huynh sai quá saiE đăng tối qua r mà huynh
Ec, huynh sai quá saiE đăng tối qua r mà huynh
Cái câu "thụ sủng nhược kinh" mà muội dịch thành câu "của biếu là của lo, của cho là của nợ" có vẻ ko ổn lắm- thụ sủng nhược kinh: Nghĩa là được yêu thương mà sinh ra lo sợ. Có thể dịch thoát là: vừa mừng vừa sợ; nửa mừng nửa lo; của biếu là của lo, của cho là của nợ.
Này còn tùy ngữ cảnh huynh ạ, ví dụ khi tự nhiên được tặng quà, ban thưởng... Chứ bình thường thì không dùngCái câu "thụ sủng nhược kinh" mà muội dịch thành câu "của biếu là của lo, của cho là của nợ" có vẻ ko ổn lắm![]()
Huynh xem thế đã ok chưa@thanhtrung5 Tại hạ biên sơ qua một khúc, có hướng dẫn cho đạo hữu, phần chữ đậm là ta thêm vào, còn gạch bỏ là bỏ đi, mấy cái mở ngoặc là hướng dẫn thêm, đạo hữu tự sửa lại đoạn đó và sửa lại đoạn bên dưới luôn nhé. Xuống dòng thì đạo hữu cho nhảy xuống, để khi post bài có khoảng trống nhìn ko bị rối mắt nhé.
Cháu @ciel và Dư muội/đệ (ko tag được) vào xem bản này để rút kinh nghiệm luôn nhé, ta cũng ko có nhiều thời gian để biên cho mọi người, nên mọi người phải tự phát hiện ra lỗi, đồng thời tự hoàn thiện mình.
“Sa Tâm, người chấp mê bất ngộ vẫn luôn là ngươi! Ta hỏi ngươi một câu, ta và ngươi chờ đợi chuyện này vô tận năm tháng đến tột cùng ( có thể thay bằng rốt cuộc) là vì cái gì ?” Ách Quái vung tay hỏi ngược lại.
Sa Tâm không nói gì, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm Ách Quái, hai đầu lông màythần sắcnghiêm nghị lại.
“Ta và ngươi bị nhốt ở Tích Lân Không Cảnh nhiều năm như vậy, ngươi quản lý Khôi Thành, cùngtaHuyền Thành tacũnggút mắc ân oán nhiều năm như vậy, lần này ngươi chủ động tìm tới ta, nói muốn liên thủ tiến vào chốn cũ Đại Khư này, mục đích của ngươi không phải giốngnhưta sao? Cần gì phải nhắc lại chuyện cũ năm xưa, làm cử chỉ lừa mình dối người này!” Ách Quái cười lạnh một tiếng,cònnói thêm.
“Không được đánh đồng ta với ngươi!” Sa Tâmtừng chữnói ra từng chữ (sai cấu trúc ngữ pháp)
“Sa Tâm,xem thân phậnnhìn lại mối quan hệ ở quá khứ, ta khuyên ngươi một câu. Bây giờ thi hài Ma Quân đang ở trước mắt, ngươi cùng tađemchia đều,lại riêng phần mìnhmỗi người có thể ngộ đại đạo. Đến lúc đó muốn rời khỏi chốn lao tù Tích Lân Không Cảnh này còn không phải dễ như trở bàn tay? Đợi đến khi đến được Ma Vực , hoặc là Tiên Giới, chính là cánh chim tự do bay lượn trên trời cao.” Ách Quái cao giọng cười to, nói ra.
“Ma Quân…”
Hàn Lập nghe lời nói ấy, không khỏihướngnhìn lại hướngvềbộ quan tài thủy tinh nổi giữa mặt hồ máu kianhìn một chút.
Giờ phút này trong lòng hắn có thể khẳng định, bên trong quan tài thủy tinh chính là “Thánh hài” trong truyền thuyết của Ma tộc. Chẳng qua vìcái gìsao Ách Quái lại gọihắngã (từ hắn chỉ dành cho nhân vật chính) là Ma Quân?
Vừa nghĩ đến đây, hắn không khỏi liên tưởng đến Giải Đạo Nhân, tựa hồcùnggã có quan hệ không ít với Tích Lân Không Cảnh nàycó không ít mối quan hệmà không thể nói rõ được.
Hoặc lànói,vị “Ma Quân” này có thể là chủ nhân của Giải Đạo Nhân năm đó?
“Giải đạo hữu, ngươi có đang ở đây?” Hàn Lập thử dùng thần niệm liên hệ, kết quả làcăn bảnkhông có người đáp lại.
Nhưng vào lúc này, âm thanh Sa Tâm vang lên.
“Ngươi cho rằng lần này ta tìm ngươi liên thủ, cũng vì mục đích bẩn thỉu giống ngươi? Vậycoi nhưngươisai,sai lầm lớn rồi, nói thật cho ngươi biết, ta đã tìm được phương pháp phục sinh chủ nhân.” Sa Tâm khịt mũi coi thường nói.
“Hắc hắc, phục sinh? Xemngươimộng lớn của ngươi vẫn chưa tỉnh a … Năm đó Ma Quân hợp đạo thất bại, sớm đã thân tử đạo tiêu, chỉ để lại một bộ thi hài này, căn bản không có khả năng phục sinh, nếu không cái Đại Khư này há lại yên lặng nhiều năm như vậy? Ngược lại ta thậtrahi vọng Ma Quân không chết, như vậy ta không bị giam giữ ở nơi này nhiều năm như vậy! Ta khuyên ngươi nếu không muốn chết ở chỗ này, đừng đi làm cái sự tình vô vị kia.” Vẻ trào phúng trên mặt Ách Quái chợt lóe lên rồi biến mất.
“ Đồ lòng lang dạ sói, nếu không phải do ngươi phản bộisự phản bội của ngươi,lúc mấu chốt hợp đạo của chủ nhân, tạo thời cơ cho Ma Chủ nhúng tay, chủ nhân tất nhiên có thể hợp đạo thành công, tiến giai Đạo Tổ cảnh.” Sa Tâm nổi giận mắng.
“Hừ …Ngươi căn bản cái gì cũng không biết, năm đó cho dù không có Ma Chủ nhúng tay,hắncũng không thành công được.” Ách Quái hừ lạnh một tiếng, mở miệng nói ra.
“Chủ nhân kinhtháitài tuyệt diễm, thủ đoạn bản sự như thế nào ngươicó thểcũng biết được? Năm đó nếu không có chủ nhân vun vén, ngươi đã sớmđãhóa thành cặn bã ởphiếnchi địađịa phương dơ bẩn nào đó, bây giờ lại mở miệng một tiếng Ma Quân, dám không tôn xưng một tiếng chủ nhân…” Sa Tâm nổi giận nói.
“Đủ rồi,hắnnăm đó truyền thụ ta phương pháp tu hành, bất quá là nhìn trúng t.ư chất của ta,vì chính mìnhđể bồi dưỡng ra mộtcáithủ hạ mà thôi. Ta không giống ngươi, làm quân cờ cho người định đoạt, còn vui vẻ chịu đựng. Bất quá, năm đó ta chọn huyền tu, ngươi chọn tu khôi lỗi, ngược lại đã có số mệnh, ngươi cả đời đều là khôi lỗi của Ma Quân thôi, ngay cảhắnchết nhiều năm như vậy, ngươi cũng không thoát khỏi được.” Ách Quái gầm lên một tiếng, cắt ngang lời trách cứ của Sa Tâm, nói ra.
“Mặc kệ ngươi nói cái gì, lần này đừng hòng đoạt được thi hài chủ nhân để thỏa mànt.ưdục vọng của bản thân . Đợi sau khi tađem hắnphục sinh người,hắnsẽ tự mình thanh toán mối thù phản bội năm đó.” Sa Tâmđềhạ xuống nộ khí, thần sắc dần bình tĩnh nói.
Mọi người xem kỹ thêm link dịch để tránh lỗi nhé:
https://bachngocsach.com/forum/threads/5069/
Chiều tại hạ xem rồi báo lại nhéHuynh xem thế đã ok chưa
Đang mà lão! Do nợ đọng hơi bị nhiều nên mới đến chương 968 thôi.
Ko dùng Tiểu Tử, thì lão xem mấy từ kia ổn ko?Mọi người trong nhóm cho hỏi, em Tử Linh tên mới là Tiểu Tử, mình sẽ dịch thành "Nhỏ Tím" hay "Út Tím" nhỉ? Dùng từ "Tiểu Tử" hơi bị kg ổn lắm. Haha...
Hay dịch thành Xảo Tử được không?Mọi người trong nhóm cho hỏi, em Tử Linh tên mới là Tiểu Tử, mình sẽ dịch thành "Nhỏ Tím" hay "Út Tím" nhỉ? Dùng từ "Tiểu Tử" hơi bị kg ổn lắm. Haha...
Chào mừng bạn đến với diễn đàn Bạch Ngọc Sách
Để xem đầy đủ nội dung và sử dụng các tính năng, mời bạn Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản