Mấy bữa nay nghe ì xèo chuyện xuất khẩu huyết tương, rồi nhiều người giận dữ tuyên bố không hiến máu nữa, máu chùa mà sao bán cho người bệnh lấy tiền, rồi còn đem bán ra nước ngoài, bla bla bla. Lại tay nhanh hơn não.
Bạn hãy tưởng tượng máu người ta như trà sữa trân châu đi. Một ly trà sữa trân châu (máu toàn phần) gồm hai phần chính:
Hạt trân châu (tế bào máu): gồm hồng cầu, bạch cầu và tiểu cầu mà chủ yếu là hồng cầu nên máu mới có màu đỏ, chiếm 45% thể tích máu.
Phần sữa (huyết tương hay plasma): là dung dịch sau khi tách tế bào máu, gồm nước (91%) và các chất hoà tan trong đó: đạm albumin, kháng thể globulins, YẾU TỐ ĐÔNG MÁU, các chất điện giải, thành phần dinh dưỡng (mỡ, đường), khí hoà tan và một số chất linh tinh khác
Nếu đem phần sữa này mà tách các yếu tố đông máu ra thì còn lại huyết thanh (serum)
Một khi bạn hiến trà sữa trân châu của mình, người ta sẽ làm gì với nó?
Theo hướng dẫn của hội chữ thập đỏ thế giới, thường qua 6 bước sau:
1. Lấy máu (nếu bạn đủ điều kiện), đồng thời lấy vài ống máu riêng để xét nghiệm.
2. Xử lý máu: máu sẽ được xử lý kháng đông, tách rời hồng cầu, tiểu cầu, bạch cầu còn lại huyết tương. Huyết tương có thể được xử lý thêm để tách yếu tố đông máu dành cho các bệnh dễ chảy máu. Hồng cầu và tiểu cầu sẽ được làm giảm bạch cầu, tức là loại bỏ bạch cầu, là thủ phạm của các phản ứng do truyền máu.
3. Xét nghiệm để tầm soát các bệnh nhiễm trùng: viêm gan siêu vi B, C, HIV, giang mai, Westnile virus, Trypasonoma Cruzi. Nếu dương tính, máu sẽ bị loại bỏ và sẽ thông báo với người hiến máu
4. Dự trữ: máu được trữ lạnh ở 6C, hồng cầu (42 ngày), tiểu cầu (5 ngày), huyết tương (1 năm)
5. Phân phối cho bệnh viện khi cần thiết hoặc ngân hàng máu của bv không đủ hoặc nhóm máu hiếm.
6. Truyền cho bệnh nhân: truyền cái gì thì là do chỉ định của bs theo từng loại bệnh.
Máu toàn phần thường dùng trong mất máu cấp (mất máu toàn phần)
Thiếu máu nặng thì được truyền hồng cầu lắng (vì chỉ thiếu hồng cầu)
Chảy máu do giảm tiểu cầu thì truyền tiểu cầu
Huyết tương hay dùng cho bn suy gan, nhiễm trùng nặng, bỏng,…
Yếu tố đông máu thì dùng cho bn bị bệnh dễ chảy máu như hemophilia.
Như vậy máu cho đi không có chuyện đem ra xài liền, mà phải xử lý, xét nghiệm, dự trữ, phân phối, tất cả mọi chuyện này đều phải tốn tiền, chưa kể là trả tiền cho nhân viên làm tất cả chuyện này. Nên khi được truyền máu, tiền mình trả là tiền cho mấy chuyện này, chứ không phải là tiền máu.
Máu là máu chùa nhưng tới mình xài thì phải trả tiền là hợp lý, khỏi bàn cãi.
Nhu cầu huyết tương thường ít hơn nhu cầu hồng cầu, tiểu cầu nên huyết tương có thể thừa ra, hơn nữa huyết tương có thể bảo quản lâu hơn nên càng dễ thừa. Huyết tương nếu không sử dụng có thể dùng trong nhiều việc khác, điển hình là sản xuất thuốc, nhưng cần công nghệ cao.
Huyết tương nếu xài không hết và không đủ công nghệ xử lý, đem bán hay trao đổi các sản phẩm máu khác là chuyện hoàn toàn hợp lý, không lẽ đợi hết hạn rồi đem tưới cây? Chưa kể là tiền bỏ ra để xử lý, bảo quản, nếu đem bỏ thì phí phạm à? Còn nếu cho là tiền vô túi ai thì đó là vấn đề khủng hoảng lòng tin ở xã hội VN hiện nay chứ bản thân việc bán hay trao đổi không có lỗi.
LỢI ÍCH CỦA HIẾN MÁU
Hiến máu có nhiều lợi ích lắm nha, để kể sơ cho nghe:
- Giảm stress: nằm đó cho chút máu, suy nghĩ nhẹ nhàng chuyện đời, tưởng tượng chút máu này có thể cứu mạng ai đó, vậy là đủ thấy đời phơi phới rồi. Nghiên cứu cho thấy hiến máu làm giảm trầm cảm. Tâm vui là bớt bệnh liền.
- Giảm bệnh tim mạch, nhồi máu cơ tim, gan nhiễm mỡ vì cho máu khuyến mãi thêm mỡ dư trong máu, sắt thừa trong máu
- Giảm ung thư: nghiên cứu thấy cho máu thường xuyên làm giảm nguy cơ ung thư thực quản, dạ dày, đại tràng, gan, phổi (liên quan tới ứ sắt trong cơ thể). Ngoài ra còn làm giảm các dấu chỉ viêm nhiễm và tăng khả năng chống oxy hoá của cơ thể
- Khám sức khoẻ miễn phí: được đo HA, tầm soát thiếu máu, xét nghiệm miễn phí nhiều bệnh nhiễm trùng.
Như vậy hiến máu trăm lợi mà không có hại gì, đừng suy nghĩ lăn tăn mà hãy hiến máu nếu có thể.
Bạn nào hô hào chống hiến máu, tới lúc mình hay người nhà bệnh nặng cần truyền máu, lúc đó nhận máu của những người đi bán máu chuyên nghiệp, là những người nghèo, thiếu ăn dư bệnh, máu nào tốt hơn thì khỏi hỏi cũng biết.
Còn nếu không có máu để truyền thì ngủm
Nguồn: Hung Truong
Bạn hãy tưởng tượng máu người ta như trà sữa trân châu đi. Một ly trà sữa trân châu (máu toàn phần) gồm hai phần chính:
Hạt trân châu (tế bào máu): gồm hồng cầu, bạch cầu và tiểu cầu mà chủ yếu là hồng cầu nên máu mới có màu đỏ, chiếm 45% thể tích máu.
Phần sữa (huyết tương hay plasma): là dung dịch sau khi tách tế bào máu, gồm nước (91%) và các chất hoà tan trong đó: đạm albumin, kháng thể globulins, YẾU TỐ ĐÔNG MÁU, các chất điện giải, thành phần dinh dưỡng (mỡ, đường), khí hoà tan và một số chất linh tinh khác
Nếu đem phần sữa này mà tách các yếu tố đông máu ra thì còn lại huyết thanh (serum)
Một khi bạn hiến trà sữa trân châu của mình, người ta sẽ làm gì với nó?
Theo hướng dẫn của hội chữ thập đỏ thế giới, thường qua 6 bước sau:
1. Lấy máu (nếu bạn đủ điều kiện), đồng thời lấy vài ống máu riêng để xét nghiệm.
2. Xử lý máu: máu sẽ được xử lý kháng đông, tách rời hồng cầu, tiểu cầu, bạch cầu còn lại huyết tương. Huyết tương có thể được xử lý thêm để tách yếu tố đông máu dành cho các bệnh dễ chảy máu. Hồng cầu và tiểu cầu sẽ được làm giảm bạch cầu, tức là loại bỏ bạch cầu, là thủ phạm của các phản ứng do truyền máu.
3. Xét nghiệm để tầm soát các bệnh nhiễm trùng: viêm gan siêu vi B, C, HIV, giang mai, Westnile virus, Trypasonoma Cruzi. Nếu dương tính, máu sẽ bị loại bỏ và sẽ thông báo với người hiến máu
4. Dự trữ: máu được trữ lạnh ở 6C, hồng cầu (42 ngày), tiểu cầu (5 ngày), huyết tương (1 năm)
5. Phân phối cho bệnh viện khi cần thiết hoặc ngân hàng máu của bv không đủ hoặc nhóm máu hiếm.
6. Truyền cho bệnh nhân: truyền cái gì thì là do chỉ định của bs theo từng loại bệnh.
Máu toàn phần thường dùng trong mất máu cấp (mất máu toàn phần)
Thiếu máu nặng thì được truyền hồng cầu lắng (vì chỉ thiếu hồng cầu)
Chảy máu do giảm tiểu cầu thì truyền tiểu cầu
Huyết tương hay dùng cho bn suy gan, nhiễm trùng nặng, bỏng,…
Yếu tố đông máu thì dùng cho bn bị bệnh dễ chảy máu như hemophilia.
Như vậy máu cho đi không có chuyện đem ra xài liền, mà phải xử lý, xét nghiệm, dự trữ, phân phối, tất cả mọi chuyện này đều phải tốn tiền, chưa kể là trả tiền cho nhân viên làm tất cả chuyện này. Nên khi được truyền máu, tiền mình trả là tiền cho mấy chuyện này, chứ không phải là tiền máu.
Máu là máu chùa nhưng tới mình xài thì phải trả tiền là hợp lý, khỏi bàn cãi.
Nhu cầu huyết tương thường ít hơn nhu cầu hồng cầu, tiểu cầu nên huyết tương có thể thừa ra, hơn nữa huyết tương có thể bảo quản lâu hơn nên càng dễ thừa. Huyết tương nếu không sử dụng có thể dùng trong nhiều việc khác, điển hình là sản xuất thuốc, nhưng cần công nghệ cao.
Huyết tương nếu xài không hết và không đủ công nghệ xử lý, đem bán hay trao đổi các sản phẩm máu khác là chuyện hoàn toàn hợp lý, không lẽ đợi hết hạn rồi đem tưới cây? Chưa kể là tiền bỏ ra để xử lý, bảo quản, nếu đem bỏ thì phí phạm à? Còn nếu cho là tiền vô túi ai thì đó là vấn đề khủng hoảng lòng tin ở xã hội VN hiện nay chứ bản thân việc bán hay trao đổi không có lỗi.
LỢI ÍCH CỦA HIẾN MÁU
Hiến máu có nhiều lợi ích lắm nha, để kể sơ cho nghe:
- Giảm stress: nằm đó cho chút máu, suy nghĩ nhẹ nhàng chuyện đời, tưởng tượng chút máu này có thể cứu mạng ai đó, vậy là đủ thấy đời phơi phới rồi. Nghiên cứu cho thấy hiến máu làm giảm trầm cảm. Tâm vui là bớt bệnh liền.
- Giảm bệnh tim mạch, nhồi máu cơ tim, gan nhiễm mỡ vì cho máu khuyến mãi thêm mỡ dư trong máu, sắt thừa trong máu
- Giảm ung thư: nghiên cứu thấy cho máu thường xuyên làm giảm nguy cơ ung thư thực quản, dạ dày, đại tràng, gan, phổi (liên quan tới ứ sắt trong cơ thể). Ngoài ra còn làm giảm các dấu chỉ viêm nhiễm và tăng khả năng chống oxy hoá của cơ thể
- Khám sức khoẻ miễn phí: được đo HA, tầm soát thiếu máu, xét nghiệm miễn phí nhiều bệnh nhiễm trùng.
Như vậy hiến máu trăm lợi mà không có hại gì, đừng suy nghĩ lăn tăn mà hãy hiến máu nếu có thể.
Bạn nào hô hào chống hiến máu, tới lúc mình hay người nhà bệnh nặng cần truyền máu, lúc đó nhận máu của những người đi bán máu chuyên nghiệp, là những người nghèo, thiếu ăn dư bệnh, máu nào tốt hơn thì khỏi hỏi cũng biết.
Còn nếu không có máu để truyền thì ngủm
Nguồn: Hung Truong

