[ĐK Dịch] Phàm Nhân Tiên Giới Thiên - Vong Ngữ

Status
Not open for further replies.

n0bita

Phàm Nhân
Ngọc
47,50
Tu vi
0,00
Ở trên cao Ngũ Trảo Hôi Long không nhúc nhích, lẳng lẽ nhìn tình hình trước mặt, hai mắt màu xám chớp động không ngừng.

Vào thời khắc này, một tia kim quang vô cùng bé nhỏ đột nhiên hiện ra từ giữa ma bàn hắc bạch, phảng phất như một con đom đóm nhỏ bé trong đêm tối, có thể nhìn thấy vô cùng dễ dàng.

Kim quang nhảy lên một cái, nhanh chóng to lên, rồi khuếch tán ra chung quanh.

Trong hư không, vô số gợn sóng màu vàng dập dờn, từng sợi hào quang ở trong đó nhảy lên lấp lóe, tản mát ra một cỗ khí tức pháp tắc mênh mông.

Khi chạm đến kim quang này, chung quanh băng tuyết màu trắng cùng tia chớp màu đen lập tức bị chậm đi mấy lần.

"Đây là. . ." Ngũ Trảo Hôi Long nhìn thấy cảnh này, hai mắt màu xám lóe lên, miệng phun ra tiếng người .

Kim quang khuếch tán nhanh chóng, trong nháy mắt khuếch tán ra phạm vi hai ba mươi dặm, hình thành một khu vực màu vàng rất lớn.

Thần sắc Ngũ Trảo Hôi Long biến đổi, toàn thân đại phóng hôi sắc, bỗng nhiên bay ngược ra sau, nhoáng một cái đã xuất hiện ở mấy chục dặm bên ngoài, thoát khỏi Linh vực màu vàng trong đường tơ kẽ tóc.

Cự mãng màu trắng cùng quái ngư màu đen phản ứng không nhanh như Ngũ Trảo Hôi Long , chỉ chậm một chút đã bị Linh vực màu vàng bao phủ , cử động chậm chạp gấp mấy lần.

Một tiếng "vèo", một bóng người phóng ra từ trong lôi điện băng tuyết, đúng là Hàn Lập.

Cả người không có một vết thương nào.

Hàn Lập không nói gì ,bỗng nhiên đưa tay, cong ngón búng ra, hai tiếng xuy xuy!

Bắn ra hai đạo tinh quang màu vàng cực nhỏ, tựa như một sợi kim tuyến phá toái hư không, chém về phía hai đầu Linh thú.

Trên mặt cự mãng màu trắng cùng quái ngư màu đen lộ ra vẻ hoảng sợ, thân thể liền vặn vẹo , muốn trốn tránh, nhưng tốc độ của chúng bây giờ rất chậm, chậm hơn rất nhiều tinh quang màu vàng.

Kim quang lóe lên, tinh quang màu vàng chém thẳng xuống thân hình cự mãng màu trắng cùng quái ngư màu đen.

Thân thể cự mãng cùng quái ngư lập tức bị phân thành hai nửa vô thanh vô tức.

Hai mảnh thân thể bị chia lìa cũng vô cùng chậm chạp , nó vẫn theo quán tính bay về hướng bỏ chạy lúc nãy, đến cả tinh huyết vung vãi ra chung quanh cũng đều chậm chạp.

Nhưng hai đạo tinh quang màu vàng tốc độ cực nhanh, lóe lên quang mang, liền biến mất ở trong hư không, sau một khắc, xuất hiện ở trước người Hàn Lập.

Phía trên một sợi tinh ti trói buộc lấy một đầu tiểu xà màu trắng, một sợi tinh ti khác thì quấn chặt lấy một con cá màu đen.

Bị tinh quang trói buộc hai cái Nguyên Anh không thể nhúc nhích , giống như bị đông cứng lại vậy.

Băng tuyết màu trắng cùng tia chớp màu đen bỗng nhiên nhảy lên mấy lần, chậm rãi tán loạn.

Sự việc diễn ra nhanh như thiểm điện, trong chớp mắt, hai đầu yêu thú cấp bậc Kim Tiên đã bị chém chết tại chỗ.

Thân ở bên ngoài Linh Vực màu vàng, Ngũ Trảo Hôi Long nhìn thấy cảnh tượng này , con ngươi co rụt lại.

"Đạo hữu Cừ Linh , muốn dùng loại này để thăm dò thì miễn đi. Các hạ lôi ra mấy con yêu vật vừa mới tiến giai Kim Tiên, mà muốn đả thương được tại hạ sao?" Hàn Lập nhìn về phía Ngũ Trảo Hôi Long, nói từ tốn.

Đang nói chuyện, hắn bỗng phất tay, một cỗ kim quang hiện ra, quấn lấy hai cái Nguyên Anh.

Kim quang lóe lên, cả hai Nguyên Anh biến mất không còn tăm tích.

"Ngươi vậy mà cũng nắm giữ Linh Vực! Không có khả năng, nếu như vậy tại sao ngươi lại bị Linh Vực của ta vây khốn! Hẳn là. . ." Ngũ Trảo Hôi Long nói ra chậm rãi , ngữ khí rõ ràng là ngưng trọng hơn nhiều.

"Ha ha, đúng vậy, nói đến cái này còn phải cám ơn các hạ." Mắt Hàn Lập nháy nháy .

Tàn hồn lão đạo truyền thụ cho hắn công pháp cô đọng Linh Vực , quả nhiên không phải giả, đã giúp hắn thuận lợi ngưng tụ ra Linh Vực chân chính của mình, lúc này lần đầu thi triển, xem ra hiệu quả cũng không kém.

"Ngươi nói cái gì?" Ngũ Trảo Hôi Long nghe thấy Hàn Lập nói, tựa hồ có chút hiểu ra, trong mắt lóe lên lửa giận rồi biến mất.

"Cừ Linh, lúc trước ngươi ỷ vào lực lượng Linh Vực , suýt nữa hại tính mạng của ta. Hiện tại, phải để chúng ta thoải mái đọ sức một lần nữa!" Hàn Lập thanh âm phát lạnh, hai tay bấm niệm pháp quyết, thân hình bắn nhanh ra như điện.



Linh Vực khổng lồ màu vàng quanh người cũng theo đó bắn ra, phảng phất một mảnh mây kim sắc gào thét cuồn cuộn phóng tới.

"Hàn Lập, mạnh tay thêm chút nữa, thay bổn tiên nữ dạy cho xú lão bà kia một bài học!" Nơi xa chẳng biết từ đâu, bỗng thấy Kim Đồng khua chiêng gõ trống ,cái miệng hô to gọi nhỏ.

Ở bên khác, Lục Vũ Tình đang lơ lửng giữa không trung, xa xa nhìn về phía Hàn Lập, đôi mắt đẹp chợt lóe lên.

"Đây là. . . lực lượng Thời Gian Pháp Tắc . . ." Trong miệng nàng tự lẩm bẩm, đôi mắt đẹp chớp liên tục.

Sau một khắc, trên người Lục Vũ Tình lóe lên hào quang, không một tiếng động dung nhập vào bên trong cung điện, biến mất rất nhanh, không gây một chút chú ý nào.

Giữa không trung, toàn thân Ngũ Trảo Hôi Long đại phóng hôi sắc, bay thẳng về phía sau , không để Linh Vực màu vàng của Hàn Lập chạm vào thân thể.

Cùng lúc đó ,nó giơ lên móng vuốt, giữa không trung mây xám bay xuống nhanh chóng , bao phủ lại thân thể mình.

Ầm ầm!

Mây xám quay cuồng, trong chớp mắt cũng hình thành một cái Linh Vực màu xám, sau đó bỗng nhiên khuếch tán ra chung quanh, chỉ trong nháy mắt khuếch tán ra đên ba mươi, bốn mươi dặm, thậm chí lớn gấp đôi Linh Vực của Hàn Lập, lại bao phủ ngược lại Hàn Lập vào bên trong.

Ánh mắt Hàn Lập lộ vẻ kinh hãi, lần trước khi đấu với Cừ Linh, ả thi triển Linh Vực chỉ có ngàn trượng, có thể là ả chưa thi triển Linh Vực đến cực hạn , nhưng cũng không nghĩ tới lại có thể to lớn đến như này.

Bị Linh Vực màu xám bao phủ, hắn nhướng mày, khí lực toàn thân nhanh chóng tiêu tán, trong kinh mạch tiên linh lực vận chuyển cũng có chút không trôi chảy.

Hàn Lập khẽ hừ một tiếng, trên người đại phóng kim quang, hình thành một cái vòng bảo hộ màu vàng, trong đó luân chuyển từng đạo Thời Gian Pháp Tắc, cảm giác suy yếu trong người liền giảm đi không ít.

Giờ phút này Cừ Linh thi triển là Linh Vực chân chính, lực lượng Thời Gian Pháp Tắc cũng không thể hoàn toàn triệt tiêu ảnh hưởng của Linh Vực đối phương.

Ngũ Trảo Hôi Long bay ngược về phía sau , đỉnh đầu lóe lên hôi sắc, lại hiện ra vương tọa màu xám kia .

Trên vương tọa màu xám mỗi một đạo linh văn đều tỏa sáng, tỏa ra hôi sắc lóa mắt, phía sau nổi lên hình ảnh ba mặt kính.

Tấm gương đầu tiên tỏa sáng rực rỡ, tản mát ra hôi sắc loá mắt, mà mặt thứ hai cùng thứ ba tấm gương lại là ảm đạm không chút ánh sáng.

Hôi Long giơ móng vuốt lên điểm nhẹ, liền bắn ra một đạo tinh quang, chui vào trong mặt kính thứ hai .

Ông!

Tấm gương thứ hai cũng lập tức trở nên sáng tỏ không gì sánh được, bắn ra hắc quang cực kì chói mắt, hóa thành một thanh cự kiếm màu đen, chém xuống đầu Hàn Lập.

Cự kiếm màu đen tản mát ra một cỗ cường đại lực lượng pháp tắc, đây chính là pháp tắc để cho người khác phải cuồng loạn.

Nhưng cự kiếm màu đen vừa tiến vào phạm vi Linh Vực màu vàng của Hàn Lập, tốc độ liền giảm mạnh.

Thân hình Hàn Lập nhoáng một cái, liền nhẹ nhàng tránh khỏi cự kiếm màu đen.

"Quả nhiên là gia tốc thời gian . . ." Ngũ Trảo Hôi Long nhìn thấy cảnh này, trong lòng trầm xuống.

Vào thời khắc này, quanh người Hàn Lập chợt lóe lên Linh Vực màu vàng, như cá voi hút nước cuốn ngược về, rồi chui vào trong cơ thể của hắn.

Không có lực lượng thời gian hộ thể, miệng hắn khẽ rên lên một tiếng, nét mặt lộ chút thống khổ, nhưng vẫn cắn răng chịu đựng.

Ngũ Trảo Hôi Long nhìn thấy cảnh này, liền khẽ giật mình.

Nhưng không đợi nó kịp phản ứng , trong miệng Hàn Lập nhanh chóng ngâm niệm chú ngữ, sau lưng lóe lên kim quang ,nổi lên hư ảnh Chân Ngôn Bảo Luân , tiến hành nghịch chuyển.

Lúc này trên thân Hàn Lập tiếp tục đại phóng kim quang, sau đó thân hình bỗng trở nên mơ hồ không rõ, hóa thành một đạo hư ảnh màu vàng , từ trong một mảnh mờ mịt mông lung bay về phía trước.

Khoảng cách giữa Hàn Lập cùng Ngũ Trảo Hôi Long rút ngắn nhanh chóng, trong tích tắc đã rút ngắn hơn phân nửa .

"Cái này. . ." Sắc mặt Ngũ Trảo Hôi Long đại biến, trong miệng rống to, toàn thân đại phóng hôi sắc , đang muốn làm gì đó.

Trên người Hàn Lập lại lóe lên kim quang, liền khuếch tán ra chung quanh , trong nháy mắt tiếp tục hóa thành một cái Linh Vực màu vàng to đến hai mươi dặm, lần này hắn quyết đánh tới cùng, động tác cực nhanh, lập tức bao phủ Ngũ Trảo Hôi Long không kịp né tránh vào trong.

Mỗi lần bị Linh Vực màu vàng bao phủ, tốc độ Ngũ Trảo Hôi Long lập tức giảm mạnh, ở phía sau Hàn Lập đuổi kịp theo nhanh chóng , khoảng cách giữa hai người càng ngày càng rút ngắn.

Thần sắc Ngũ Trảo Hôi Long đại biến, bỗng nhiên há miệng ra.

Một đạo quang trụ màu xám bắn ra, bên trong mơ hồ có thể nhìn thấy vô số phù văn nhảy lên, dung nhập vào mặt sau mặt kính thứ ba trên vương tọa.

Mặt kính thứ ba rung lên, hiện ra từng đạo bạch quang.

Những bạch quang này mặc dù sáng tỏ, nhưng không phải sáng tỏ huy hoàng, mà lại một mảnh trắng bệch, giống như xương cốt bị phong hóa vậy, tản mát ra khí tức tử vong nồng nặc.

Hôi Long tiếp tục há miệng ra, phun ra một đoàn tinh huyết màu xám.

Tinh huyết mới ra khỏi miệng , đón gió biến thành một mảnh sương mù màu xám, thình lình ẩn chứa chín đạo tinh ti hôi sắc, chia ra bao vây ở ba mặt kính .

Ba mặt kính đồng thời rung lên, phát ra một cỗ lực lượng thôn phệ, trong nháy mắt liền hút tất cả sương mù màu xám vào trong.

Xuy xuy xuy!

Tam sắc quang trụ phun ra từ trong mặt gương từng đạo: xám, đen, trắng, lóe lên hóa thành mấy chục con long ảnh ba màu.

Mỗi một đạo long ảnh đều tương đương với Ngũ Trảo Hôi Long, tản mát ra ba cỗ cường đại lực lượng pháp tắc khác nhau.

Vèo!

"Yểm Long. . . Tru Tiên!" Ngũ Trảo Hôi Long vung lên vuốt rồng.

Vừa dứt lời, mấy chục đầu long ảnh ba màu bắn ra, đan xen vào nhau, hóa thành một tòa đại trận huyền ảo, bộc phát ra từng trận khí tức cường đại, đuổi theo oanh kích về phía Hàn Lập.

Long ảnh ba màu tạo thành đại trận tốc độ cực nhanh, cho dù bị Linh Vực màu vàng ảnh hưởng, nhưng so với Hàn Lập cũng không kém nhiều, chỉ một chút đã tới nơi.

Hàn Lập nhíu mày, sau đó hừ lạnh một tiếng, ống tay áo vung lên.

Ba thanh cự kiếm màu xanh dài trăm trượng hiện ra trước người hắn, mỗi một chuôi kiếm đều tỏa ra thanh quang lóa mắt, giống như ba mặt trời màu xanh , đúng là ba thanh Thanh Trúc Phong Vân Kiếm.

Mặt ngoài cự kiếm hiện ra từng đạo hồ quang điện màu vàng vô cùng to lớn, tản mát ra một cỗ khí tức hủy diệt.

Giờ phút này tu vi hắn đã tăng mạnh, số lượng Thanh Trúc Phong Vân Kiếm có thể điều khiển cũng tăng lên, đã có thể thoải mái thôi động ba thanh.

Hắn cong ngón búng ra, ba đạo tinh ti màu vàng bắn ra, đúng là sợi tơ Thời Gian Pháp Tắc.

Ba cây Tinh Ti pháp tắc mơ hồ dung nhập vào trong ba thanh Thanh Trúc Phong Vân Kiếm .

Thanh Trúc Phong Vân Kiếm lập tức đứng im, ngừng lại ở giữa không trung, trên thân kiếm tản ra thanh quang lóa mắt, rồi đột nhiên tỏa sáng gấp mấy lần, đồng thời trong thanh quang hiện ra kim quang loá mắt, để cho người ta khó mà nhìn thẳng.

Trên thân kiếm từng đạo to lớn Tịch Tà Thần Lôi cũng bỗng nhiên sáng lên, hóa thành từng lớp từng lớp to lớn lôi điện phù văn, vờn quanh chung quanh thân kiếm , khí tức lớn hơn lúc trước.

Ầm ầm!

Cự kiếm màu xanh đột nhiên rung động, bộc phát ra một cỗ kiếm khí cường đại gấp mấy lần trước, hư không cũng theo đó rung động ầm ầm.

Hai tay Hàn Lập bấm niệm pháp quyết, lập tức ba thanh cự kiếm chấn động lôi điện, huyễn hóa ra từng đạo lôi điện kiếm ảnh, bao trùm long ảnh trong đại trận, mãnh liệt xoắn vào.

Phanh phanh phanh!

Nương theo những tiếng nổ rung trời, tất cả long ảnh đều nổ tung, rồi bị quét sạch sành sanh.

Hàn Lập chỉ dừng lại một chút, sau một khắc tiếp tục điện xạ về phía trước, toàn thân đại phóng kim quang, Chân Ngôn Bảo Luân nhanh chóng nghịch chuyển.

Tốc độ của hắn tiếp tục tăng mạnh nhiều lần, thoáng chút mơ hồ, rồi bay vụt đến Ngũ Trảo Hôi Long ở cách xa mấy trăm trượng.
Đây lão ơi , lão biên lại giúp nhé!
 

Cubihu

Phàm Nhân
Ngọc
72,60
Tu vi
0,00
Ở trên cao Ngũ Trảo Hôi Long không nhúc nhích, lẳng lẽ nhìn tình hình trước mặt, hai mắt màu xám chớp động không ngừng.

Vào thời khắc này, một tia kim quang vô cùng bé nhỏ đột nhiên hiện ra từ giữa ma bàn hắc bạch, phảng phất như một con đom đóm nhỏ bé trong đêm tối, có thể nhìn thấy vô cùng dễ dàng.

Kim quang nhảy lên một cái, nhanh chóng to lên, rồi khuếch tán ra chung quanh.

Trong hư không, vô số gợn sóng màu vàng dập dờn, từng sợi hào quang ở trong đó nhảy lên lấp lóe, tản mát ra một cỗ khí tức pháp tắc mênh mông.

Khi chạm đến kim quang này, chung quanh băng tuyết màu trắng cùng tia chớp màu đen lập tức bị chậm đi mấy lần.

"Đây là. . ." Ngũ Trảo Hôi Long nhìn thấy cảnh này, hai mắt màu xám lóe lên, miệng phun ra tiếng người .

Kim quang khuếch tán nhanh chóng, trong nháy mắt khuếch tán ra phạm vi hai ba mươi dặm, hình thành một khu vực màu vàng rất lớn.

Thần sắc Ngũ Trảo Hôi Long biến đổi, toàn thân đại phóng hôi sắc, bỗng nhiên bay ngược ra sau, nhoáng một cái đã xuất hiện ở mấy chục dặm bên ngoài, thoát khỏi Linh vực màu vàng trong đường tơ kẽ tóc.

Cự mãng màu trắng cùng quái ngư màu đen phản ứng không nhanh như Ngũ Trảo Hôi Long , chỉ chậm một chút đã bị Linh vực màu vàng bao phủ , cử động chậm chạp gấp mấy lần.

Một tiếng "vèo", một bóng người phóng ra từ trong lôi điện băng tuyết, đúng là Hàn Lập.

Cả người không có một vết thương nào.

Hàn Lập không nói gì ,bỗng nhiên đưa tay, cong ngón búng ra, hai tiếng xuy xuy!

Bắn ra hai đạo tinh quang màu vàng cực nhỏ, tựa như một sợi kim tuyến phá toái hư không, chém về phía hai đầu Linh thú.

Trên mặt cự mãng màu trắng cùng quái ngư màu đen lộ ra vẻ hoảng sợ, thân thể liền vặn vẹo , muốn trốn tránh, nhưng tốc độ của chúng bây giờ rất chậm, chậm hơn rất nhiều tinh quang màu vàng.

Kim quang lóe lên, tinh quang màu vàng chém thẳng xuống thân hình cự mãng màu trắng cùng quái ngư màu đen.

Thân thể cự mãng cùng quái ngư lập tức bị phân thành hai nửa vô thanh vô tức.

Hai mảnh thân thể bị chia lìa cũng vô cùng chậm chạp , nó vẫn theo quán tính bay về hướng bỏ chạy lúc nãy, đến cả tinh huyết vung vãi ra chung quanh cũng đều chậm chạp.

Nhưng hai đạo tinh quang màu vàng tốc độ cực nhanh, lóe lên quang mang, liền biến mất ở trong hư không, sau một khắc, xuất hiện ở trước người Hàn Lập.

Phía trên một sợi tinh ti trói buộc lấy một đầu tiểu xà màu trắng, một sợi tinh ti khác thì quấn chặt lấy một con cá màu đen.

Bị tinh quang trói buộc hai cái Nguyên Anh không thể nhúc nhích , giống như bị đông cứng lại vậy.

Băng tuyết màu trắng cùng tia chớp màu đen bỗng nhiên nhảy lên mấy lần, chậm rãi tán loạn.

Sự việc diễn ra nhanh như thiểm điện, trong chớp mắt, hai đầu yêu thú cấp bậc Kim Tiên đã bị chém chết tại chỗ.

Thân ở bên ngoài Linh Vực màu vàng, Ngũ Trảo Hôi Long nhìn thấy cảnh tượng này , con ngươi co rụt lại.

"Đạo hữu Cừ Linh , muốn dùng loại này để thăm dò thì miễn đi. Các hạ lôi ra mấy con yêu vật vừa mới tiến giai Kim Tiên, mà muốn đả thương được tại hạ sao?" Hàn Lập nhìn về phía Ngũ Trảo Hôi Long, nói từ tốn.

Đang nói chuyện, hắn bỗng phất tay, một cỗ kim quang hiện ra, quấn lấy hai cái Nguyên Anh.

Kim quang lóe lên, cả hai Nguyên Anh biến mất không còn tăm tích.

"Ngươi vậy mà cũng nắm giữ Linh Vực! Không có khả năng, nếu như vậy tại sao ngươi lại bị Linh Vực của ta vây khốn! Hẳn là. . ." Ngũ Trảo Hôi Long nói ra chậm rãi , ngữ khí rõ ràng là ngưng trọng hơn nhiều.

"Ha ha, đúng vậy, nói đến cái này còn phải cám ơn các hạ." Mắt Hàn Lập nháy nháy .

Tàn hồn lão đạo truyền thụ cho hắn công pháp cô đọng Linh Vực , quả nhiên không phải giả, đã giúp hắn thuận lợi ngưng tụ ra Linh Vực chân chính của mình, lúc này lần đầu thi triển, xem ra hiệu quả cũng không kém.

"Ngươi nói cái gì?" Ngũ Trảo Hôi Long nghe thấy Hàn Lập nói, tựa hồ có chút hiểu ra, trong mắt lóe lên lửa giận rồi biến mất.

"Cừ Linh, lúc trước ngươi ỷ vào lực lượng Linh Vực , suýt nữa hại tính mạng của ta. Hiện tại, phải để chúng ta thoải mái đọ sức một lần nữa!" Hàn Lập thanh âm phát lạnh, hai tay bấm niệm pháp quyết, thân hình bắn nhanh ra như điện.



Linh Vực khổng lồ màu vàng quanh người cũng theo đó bắn ra, phảng phất một mảnh mây kim sắc gào thét cuồn cuộn phóng tới.

"Hàn Lập, mạnh tay thêm chút nữa, thay bổn tiên nữ dạy cho xú lão bà kia một bài học!" Nơi xa chẳng biết từ đâu, bỗng thấy Kim Đồng khua chiêng gõ trống ,cái miệng hô to gọi nhỏ.

Ở bên khác, Lục Vũ Tình đang lơ lửng giữa không trung, xa xa nhìn về phía Hàn Lập, đôi mắt đẹp chợt lóe lên.

"Đây là. . . lực lượng Thời Gian Pháp Tắc . . ." Trong miệng nàng tự lẩm bẩm, đôi mắt đẹp chớp liên tục.

Sau một khắc, trên người Lục Vũ Tình lóe lên hào quang, không một tiếng động dung nhập vào bên trong cung điện, biến mất rất nhanh, không gây một chút chú ý nào.

Giữa không trung, toàn thân Ngũ Trảo Hôi Long đại phóng hôi sắc, bay thẳng về phía sau , không để Linh Vực màu vàng của Hàn Lập chạm vào thân thể.

Cùng lúc đó ,nó giơ lên móng vuốt, giữa không trung mây xám bay xuống nhanh chóng , bao phủ lại thân thể mình.

Ầm ầm!

Mây xám quay cuồng, trong chớp mắt cũng hình thành một cái Linh Vực màu xám, sau đó bỗng nhiên khuếch tán ra chung quanh, chỉ trong nháy mắt khuếch tán ra đên ba mươi, bốn mươi dặm, thậm chí lớn gấp đôi Linh Vực của Hàn Lập, lại bao phủ ngược lại Hàn Lập vào bên trong.

Ánh mắt Hàn Lập lộ vẻ kinh hãi, lần trước khi đấu với Cừ Linh, ả thi triển Linh Vực chỉ có ngàn trượng, có thể là ả chưa thi triển Linh Vực đến cực hạn , nhưng cũng không nghĩ tới lại có thể to lớn đến như này.

Bị Linh Vực màu xám bao phủ, hắn nhướng mày, khí lực toàn thân nhanh chóng tiêu tán, trong kinh mạch tiên linh lực vận chuyển cũng có chút không trôi chảy.

Hàn Lập khẽ hừ một tiếng, trên người đại phóng kim quang, hình thành một cái vòng bảo hộ màu vàng, trong đó luân chuyển từng đạo Thời Gian Pháp Tắc, cảm giác suy yếu trong người liền giảm đi không ít.

Giờ phút này Cừ Linh thi triển là Linh Vực chân chính, lực lượng Thời Gian Pháp Tắc cũng không thể hoàn toàn triệt tiêu ảnh hưởng của Linh Vực đối phương.

Ngũ Trảo Hôi Long bay ngược về phía sau , đỉnh đầu lóe lên hôi sắc, lại hiện ra vương tọa màu xám kia .

Trên vương tọa màu xám mỗi một đạo linh văn đều tỏa sáng, tỏa ra hôi sắc lóa mắt, phía sau nổi lên hình ảnh ba mặt kính.

Tấm gương đầu tiên tỏa sáng rực rỡ, tản mát ra hôi sắc loá mắt, mà mặt thứ hai cùng thứ ba tấm gương lại là ảm đạm không chút ánh sáng.

Hôi Long giơ móng vuốt lên điểm nhẹ, liền bắn ra một đạo tinh quang, chui vào trong mặt kính thứ hai .

Ông!

Tấm gương thứ hai cũng lập tức trở nên sáng tỏ không gì sánh được, bắn ra hắc quang cực kì chói mắt, hóa thành một thanh cự kiếm màu đen, chém xuống đầu Hàn Lập.

Cự kiếm màu đen tản mát ra một cỗ cường đại lực lượng pháp tắc, đây chính là pháp tắc để cho người khác phải cuồng loạn.

Nhưng cự kiếm màu đen vừa tiến vào phạm vi Linh Vực màu vàng của Hàn Lập, tốc độ liền giảm mạnh.

Thân hình Hàn Lập nhoáng một cái, liền nhẹ nhàng tránh khỏi cự kiếm màu đen.

"Quả nhiên là gia tốc thời gian . . ." Ngũ Trảo Hôi Long nhìn thấy cảnh này, trong lòng trầm xuống.

Vào thời khắc này, quanh người Hàn Lập chợt lóe lên Linh Vực màu vàng, như cá voi hút nước cuốn ngược về, rồi chui vào trong cơ thể của hắn.

Không có lực lượng thời gian hộ thể, miệng hắn khẽ rên lên một tiếng, nét mặt lộ chút thống khổ, nhưng vẫn cắn răng chịu đựng.

Ngũ Trảo Hôi Long nhìn thấy cảnh này, liền khẽ giật mình.

Nhưng không đợi nó kịp phản ứng , trong miệng Hàn Lập nhanh chóng ngâm niệm chú ngữ, sau lưng lóe lên kim quang ,nổi lên hư ảnh Chân Ngôn Bảo Luân , tiến hành nghịch chuyển.

Lúc này trên thân Hàn Lập tiếp tục đại phóng kim quang, sau đó thân hình bỗng trở nên mơ hồ không rõ, hóa thành một đạo hư ảnh màu vàng , từ trong một mảnh mờ mịt mông lung bay về phía trước.

Khoảng cách giữa Hàn Lập cùng Ngũ Trảo Hôi Long rút ngắn nhanh chóng, trong tích tắc đã rút ngắn hơn phân nửa .

"Cái này. . ." Sắc mặt Ngũ Trảo Hôi Long đại biến, trong miệng rống to, toàn thân đại phóng hôi sắc , đang muốn làm gì đó.

Trên người Hàn Lập lại lóe lên kim quang, liền khuếch tán ra chung quanh , trong nháy mắt tiếp tục hóa thành một cái Linh Vực màu vàng to đến hai mươi dặm, lần này hắn quyết đánh tới cùng, động tác cực nhanh, lập tức bao phủ Ngũ Trảo Hôi Long không kịp né tránh vào trong.

Mỗi lần bị Linh Vực màu vàng bao phủ, tốc độ Ngũ Trảo Hôi Long lập tức giảm mạnh, ở phía sau Hàn Lập đuổi kịp theo nhanh chóng , khoảng cách giữa hai người càng ngày càng rút ngắn.

Thần sắc Ngũ Trảo Hôi Long đại biến, bỗng nhiên há miệng ra.

Một đạo quang trụ màu xám bắn ra, bên trong mơ hồ có thể nhìn thấy vô số phù văn nhảy lên, dung nhập vào mặt sau mặt kính thứ ba trên vương tọa.

Mặt kính thứ ba rung lên, hiện ra từng đạo bạch quang.

Những bạch quang này mặc dù sáng tỏ, nhưng không phải sáng tỏ huy hoàng, mà lại một mảnh trắng bệch, giống như xương cốt bị phong hóa vậy, tản mát ra khí tức tử vong nồng nặc.

Hôi Long tiếp tục há miệng ra, phun ra một đoàn tinh huyết màu xám.

Tinh huyết mới ra khỏi miệng , đón gió biến thành một mảnh sương mù màu xám, thình lình ẩn chứa chín đạo tinh ti hôi sắc, chia ra bao vây ở ba mặt kính .

Ba mặt kính đồng thời rung lên, phát ra một cỗ lực lượng thôn phệ, trong nháy mắt liền hút tất cả sương mù màu xám vào trong.

Xuy xuy xuy!

Tam sắc quang trụ phun ra từ trong mặt gương từng đạo: xám, đen, trắng, lóe lên hóa thành mấy chục con long ảnh ba màu.

Mỗi một đạo long ảnh đều tương đương với Ngũ Trảo Hôi Long, tản mát ra ba cỗ cường đại lực lượng pháp tắc khác nhau.

Vèo!

"Yểm Long. . . Tru Tiên!" Ngũ Trảo Hôi Long vung lên vuốt rồng.

Vừa dứt lời, mấy chục đầu long ảnh ba màu bắn ra, đan xen vào nhau, hóa thành một tòa đại trận huyền ảo, bộc phát ra từng trận khí tức cường đại, đuổi theo oanh kích về phía Hàn Lập.

Long ảnh ba màu tạo thành đại trận tốc độ cực nhanh, cho dù bị Linh Vực màu vàng ảnh hưởng, nhưng so với Hàn Lập cũng không kém nhiều, chỉ một chút đã tới nơi.

Hàn Lập nhíu mày, sau đó hừ lạnh một tiếng, ống tay áo vung lên.

Ba thanh cự kiếm màu xanh dài trăm trượng hiện ra trước người hắn, mỗi một chuôi kiếm đều tỏa ra thanh quang lóa mắt, giống như ba mặt trời màu xanh , đúng là ba thanh Thanh Trúc Phong Vân Kiếm.

Mặt ngoài cự kiếm hiện ra từng đạo hồ quang điện màu vàng vô cùng to lớn, tản mát ra một cỗ khí tức hủy diệt.

Giờ phút này tu vi hắn đã tăng mạnh, số lượng Thanh Trúc Phong Vân Kiếm có thể điều khiển cũng tăng lên, đã có thể thoải mái thôi động ba thanh.

Hắn cong ngón búng ra, ba đạo tinh ti màu vàng bắn ra, đúng là sợi tơ Thời Gian Pháp Tắc.

Ba cây Tinh Ti pháp tắc mơ hồ dung nhập vào trong ba thanh Thanh Trúc Phong Vân Kiếm .

Thanh Trúc Phong Vân Kiếm lập tức đứng im, ngừng lại ở giữa không trung, trên thân kiếm tản ra thanh quang lóa mắt, rồi đột nhiên tỏa sáng gấp mấy lần, đồng thời trong thanh quang hiện ra kim quang loá mắt, để cho người ta khó mà nhìn thẳng.

Trên thân kiếm từng đạo to lớn Tịch Tà Thần Lôi cũng bỗng nhiên sáng lên, hóa thành từng lớp từng lớp to lớn lôi điện phù văn, vờn quanh chung quanh thân kiếm , khí tức lớn hơn lúc trước.

Ầm ầm!

Cự kiếm màu xanh đột nhiên rung động, bộc phát ra một cỗ kiếm khí cường đại gấp mấy lần trước, hư không cũng theo đó rung động ầm ầm.

Hai tay Hàn Lập bấm niệm pháp quyết, lập tức ba thanh cự kiếm chấn động lôi điện, huyễn hóa ra từng đạo lôi điện kiếm ảnh, bao trùm long ảnh trong đại trận, mãnh liệt xoắn vào.

Phanh phanh phanh!

Nương theo những tiếng nổ rung trời, tất cả long ảnh đều nổ tung, rồi bị quét sạch sành sanh.

Hàn Lập chỉ dừng lại một chút, sau một khắc tiếp tục điện xạ về phía trước, toàn thân đại phóng kim quang, Chân Ngôn Bảo Luân nhanh chóng nghịch chuyển.

Tốc độ của hắn tiếp tục tăng mạnh nhiều lần, thoáng chút mơ hồ, rồi bay vụt đến Ngũ Trảo Hôi Long ở cách xa mấy trăm trượng.
Đây lão ơi , lão biên lại giúp nhé!
Lão @Độc Hành mân tý nhể?!
 

Mặc Mặc Phi Ngữ

Trúc Cơ Hậu Kỳ
Ngọc
2.366,29
Tu vi
110,25
Muội trả chương chiều. @Cubihu @Độc Hành 2 huynh xem giúp muội với
" Kết thúc được rồi..."

Miệng Hàn Lập thì thào một tiếng, mười ngón tay nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, kim quang chói mắt trên người hắn đột nhiên bộc phát ra, Chân Ngôn Bảo Luân trong nháy mắt đình chỉ nghịch chuyển, xoay tròn bay thẳng về phía trước.

Ô...ô...n...g!

Từng vòng sóng gợn màu vàng dày đặc phía trên Bảo Luân bộc phát ra, trong nháy mắt phạm vi ngàn trượng chung quanh Ngũ Trảo Hôi Long bị gợn sóng màu vàng bao phủ lại, phảng phất bị đóng băng, lập tức dừng lại tại chỗ.

Ngũ Trảo Hôi Long cũng như vậy, trên mặt duy trì vẻ khiếp sợ, miệng khẽ nhếch, thân thể không nhúc nhích nổi.

Ánh mắt Hàn Lập chớp động, phất tay vỗ vào hư không.

Ánh sáng màu xanh lóe lên, ba thanh Thanh Trúc Phong Vân Kiếm xuất hiện ở bên cạnh Ngũ Trảo Hôi Long, mặt ngoài có ánh sáng màu xanh lượn lờ, vây quanh Ngũ Trảo Hôi Long nhanh như tia chớp.

Đang lúc ánh sáng màu xanh đan xen, thân thể Ngũ Trảo Hôi Long bị cắt thành mười mấy mảnh, nhưng không có tách rời ra, thậm chí ngay cả một chút máu cũng không có chảy ra.

Cùng lúc đó một sợi tơ thời gian không biết từ chỗ nào hiện ra, lóe lên chui vào thức hải Ngũ Trảo Hôi Long.

Sau một lát, một quầng trăng mờ lóe lên, sợi tơ thời gian trói một thứ màu xám nhỏ bay ra, trên trán có một cái hoa văn màu bạc, đúng là Nguyên Anh của Cừ Linh.

Một gợn sóng màu vàng trên sợi tơ tản ra, che phủ Nguyên Anh màu xám một mực giam cầm lại.

Hàn Lập âm thầm thở ra thở ra một hơi, một tay phất lên.

Linh Vực màu vàng lóe lên, hóa thành một mảng lớn kim quang, như cá voi hút nước quay ngược về, chui vào trong cơ thể của hắn.

Gợn sóng màu vàng quanh người Hàn Lập cũng hơi chớp động, bay vụt quay về, chui vào bên trong Chân Ngôn Bảo Luân đang xoay tròn không dứt.

Chân Ngôn Bảo Luân nhanh chóng chớp động hai cái, chậm rãi biến mất.

Vào lúc này, miệng Hàn Lập chợt kêu khẽ một tiếng, tâm niệm vừa động, Chân Ngôn Bảo Luân đình chỉ biến mất, lần nữa ngưng tụ lại, bay lên từ sau lưng của hắn, hạ xuống phía trước.

Chỉ thấy đạo văn thời gian trên Chân Ngôn Bảo Luân, lúc này lại có mười mấy đoàn trở nên ảm đạm, giống như đúc những đạo văn thời gian bị ảm đạm trước kia.

'' Đây là...'' Trong mắt Hàn Lập hiện lên một chút sửng sốt.

Tâm niệm vừa động, một cỗ thần niệm của hắn chui vào dưỡng hồn lô, đem tình này nói cho tàn hồn lão đạo biết.

'' Đương nhiên rồi, thần thông Linh Vực lợi hại như vậy, ngươi cho rằng thúc giục nó chỉ cần tiêu hao Tiên Linh Lực là đủ sao? Thi triển Linh Vực chủ yếu là tiêu hao lực lượng thời gian pháp tắc của ngươi, tắt một ít thời gian đạo văn là bình thường''. Tàn hồn không cho là đúng nói.

Hàn Lập nghe nói thế, nhẹ gật đầu.

Hắn hiện tại ngưng tụ ra trọn vẹn mười sợi thời gian pháp tắc, khôi phục mười mấy đoàn thời gian đạo văn này, tựa hồ cũng không mất bao lâu.

Nghĩ đến đây, trong lòng của hắn buông lỏng, sau đó phất tay khẽ vẫy.

Ba thanh Thanh Trúc Phong Vân Kiếm thanh mang chớp động bay vụt quay về, đứng ở trước người hắn.

Kim quang lóe lên, sợi pháp tắc bên trong bắn ra, dung nhập vào thân thể của hắn.

Kim mang trên Thanh Trúc Phong Vân Kiếm lập tức biến mất, khí tức cũng giảm đi, khôi phục bộ dạng lúc trước.

Hàn Lập thấy vậy, trong lòng khẽ động.

Thanh Trúc Phong Vân Kiếm ẩn chứa Linh lực vô cùng cường đại, hắn tạm thời sáp nhập vào một sợi tơ thời gian, khiến cho có thêm một tia lực lượng thời gian pháp tắc, uy năng lập tức tăng nhiều, lúc này đây kiếm này phối hợp pháp tắc, uy năng không biết lớn tới mức nào.

Nghĩ đến đây, trong lòng hắn lập tức nóng như lửa đốt.

Hàn Lập hít sâu một hơi, tâm trạng yên tĩnh trở lại, phất ống tay áo, ba thanh cự kiếm màu xanh nhanh chóng thu nhỏ lại, bay vào trong tay áo hắn.

Cuộc chiến ác liệt này, tuy rằng Linh Vực thời gian của hắn lần đầu sử dụng, phối hợp cùng Chân Ngôn Bảo Luân, hầu như không có tổn thất bao nhiêu thủ đoạn đã đánh chết Cừ Linh, nhưng duy trì Linh Vực, Tiên Linh Lực tiêu hao không ít, thúc giục Thanh Trúc Phong Vân Kiếm cũng tiêu hao Tiên Linh Lực rất nhiều.

Dưới việc kết hợp cả hai, mặc dù hôm nay hắn đã tiến giai Kim Tiên trung kỳ, cũng cảm thấy không chịu đựng nổi, lúc này sắc mặt cũng có chút tái nhợt.

Theo quan sát trước mắt, ưu điểm Linh Vực là phạm vi khá lớn, nhưng uy năng còn tương đối có hạn, mà khu vực Chân Ngôn Bảo Luân thả ra tuy rằng phạm vi nhỏ bé thì uy năng lại không yếu.

Hắn lật tay lấy ra một quả đan dược đỏ thẫm ăn vào, đang muốn vận công luyện hóa.

Bất quá vào lúc này, tơ thời gian trên hoa văn chữ Vương trên trán Nguyên Anh con rắn màu xám bỗng nhiên tỏa tia sáng trắng, thân thể ra sức giằng co.

Tơ thời gian cũng bị lắc lư liên tục, mơ hồ buông lỏng ra một chút.

'' Còn muốn trốn!'' Sắc mặt Hàn Lập trầm xuống, bấm tay một chút.

Tơ thời gian lập tức sáng lên, hào quang từ bên trong tản mát ra càng thêm sáng rực, lần nữa cuốn lấy Nguyên Anh màu xám.

Nguyên Anh màu xám miệng phát ra một tiếng the thé chói tai, thân thể căng phồng mãnh liệt, vừa thô vừa to gấp bốn năm lần.

Hàn Lập nhíu mày, tơ thời gian đang một mực trói trên thân Nguyên Anh, hãm sâu trong thân thể nó, tình huống như thế nó càng không có khả năng giãy giụa mà ra.

Bất quá Nguyên Anh Cừ Linh này thực cổ quái, hắn đang muốn bấm niệm pháp quyết thi pháp triệt để giam cầm lại.

Ngay sau đó, hoa văn màu bạc trên trán Nguyên Anh màu xám lần nữa sáng lên, '' Phanh'' một tiếng, Nguyên Anh đột nhiên vỡ ra hóa thành một quầng trăng mờ, phiêu tán biến mất.

Một đường Long ảnh mơ hồ trong quầng trăng mờ bắn ra đầy trời, đúng là thần hồn Cừ Linh, chung quanh được một tầng tia sáng trắng vô cùng mờ nhạt bao phủ, tốc độ mau kinh người, chớp động một cái biến mất vào cuối tầm mắt.

Hàn Lập thấy vậy lông mày nhăn lại.

Nguyên Anh Cừ Linh bị hắn vận dụng tơ thời gian trói lại, theo lý thuyết động đậy một cái cũng là mơ tưởng, lại vẫn có biện pháp giãy giụa chạy thoát.

Xem ra Kim Tiên mặc dù chỉ còn lại có Nguyên Anh, thần thông cũng không phải nhỏ, hôm nay coi như là cho mình bài học.

Hắn lắc đầu, vung tay lên, sợi tơ thời gian kia cũng bay vào trong cơ thể.

Đối phương mặc dù là Chân Linh, nhưng hôm nay chỉ còn lại có thần hồn, chạy thoát rồi cũng không sao, dù sao nơi đây cũng không phải là bên ngoài, cho dù tương lai có tai hoạ ngầm gì, hôm nay mình cũng không có thời gian rỗi mà bận tâm.

Việc bây giờ, đó là Linh Vực ba màu mà Cừ Linh trước đây rung động vài cái, đang nhanh chóng biến mất.

Thi thể Ngũ Trảo Hôi Long lập tức sụp đổ từ bên trong ra, từ giữa không trung rơi xuống phía dưới.

Hàn Lập phất một tay lên, bắn ra một dụng cụ trông như bình bát màu xanh, lóe lên biến lớn gần mẫu, đem thi thể Ngũ Trảo Hôi Long tiếp được, một mảnh cũng không sót.

Hắn vẫy tay, bình bát màu xanh bay vụt quay về, nửa đường hóa thành cỡ nhỏ như trước, rơi vào trong tay của hắn.

Hai mắt Hàn Lập nhìn vào bên trong bình bát, thần sắc hơi lộ ra vẻ hài lòng, lật tay đem bình bát thu vào.

Ngay sau đó, hắn phất tay phát ra một đường hào quang màu xanh, đem vương tọa mất đi khống chế vẫn đang treo giữa không trung cuốn lấy thu về.

Hắn chỉ hơi đánh giá một lát rồi lật tay thu vào.

Vào lúc này, kim quang lóe lên, thân ảnh Kim Đồng xuất hiện ở bên cạnh Hàn Lập, cái chiêng đồng trước kia chẳng biết đi đâu mất.

''Hàn Lập, chỉ có một Nguyên Anh vậy mà ngươi cũng không giữ được, để cho nó tự bạo mất, thật sự là lãng phí!'' Kim Đồng cau mày nhăn nhó, vô cùng bất mãn lầm bầm.

''Thế nào, ngươi muốn Nguyên Anh Kim Tiên?'' Hàn Lập liếc nhìn Kim Đồng, có chút kỳ quái hỏi.

''Còn phải nhiều lời sao? Nguyên Anh Kim Tiên sức sống dồi dào, lại còn ẩn chứa lực lượng thần hồn dồi dào, đối với bổn tiên nữ mà nói, tự nhiên là một vốn một lời, là thuốc bổ tốt nhất rồi! Kim Đồng bĩu môi nói ra.

Hàn Lập cũng không có nói thêm cái gì, hơi cuốn tay, trong lòng bàn tay có thêm một hộp ngọc màu trắng, mở nắp hộp, bên trong là một đen một trắng hai cái Nguyên Anh, chính là cự mãng màu trắng cùng quái ngư màu đen hắn chém giết lúc trước.

Kim Đồng vốn còn muốn nói thêm nữa, thấy vậy ánh mắt lập tức sáng lên, gắt gao dán mắt vào hai cái Nguyên Anh.

''Hai cái Nguyên Anh này vốn là có công dụng khác với ta, lần này ngươi giúp ta tru sát Cừ Linh cũng có công lao, cho ngươi khôi phục nguyên khí đi.'' Hàn Lập nói qua, đem hộp ngọc đưa tới.

'' Coi như ngươi có lương tâm! Ngươi đã có thành tâm thành ý như vậy, bổn tiên nữ đành gắng gượng nhận lấy thôi.'' Kim Đồng không có chút khách khí nào với Hàn Lập, mặt mày hớn hở ôm lấy hộp ngọc.

Nàng hít sâu một hơi, lập tức há miệng ra, phát ra một cỗ kim quang, cuốn lấy hai cái Nguyên Anh, hút vào miệng, từng ngụm lớn bắt đầu nhai nuốt.

Khuôn mặt nhỏ nhắn tròn trịa của Kim Đồng lộ ra vẻ thỏa mãn hạnh phúc.

Hai cái Nguyên Anh Yêu thú Kim Tiên cảnh vốn thủy hỏa bất xâm, đao kiếm bất nhập, ở trong miệng nữ đồng, phảng phất một bữa tiệc lớn ngon miệng tràn ngập mỹ vị. Điều này làm cho Hàn Lập có chút câm nín, đồng thời ở sâu trong đáy mắt hiện lên vài phần cưng chiều.

Lúc này, trên thân Kim Đồng chợt hiện ra từng đợt kim quang không ngừng lưu chuyển, giống như sóng nước chớp động, cuối cùng hội tụ nơi hai cánh tay của nàng.

Nguyên bản hai cánh tay nàng hơi mờ, hiện nhanh chóng trở nên ngưng thật.

Sau mấy hơi thở, Kim Đồng bỗng nhiên hơi ngửa đầu, đem vật trong miệng nuốt xuống bụng, dùng cánh tay mới phục hồi lau miệng, còn nấc lên một cái.

Kim quang trên người nàng ngừng lại rất nhanh, cánh tay cũng hầu như khôi phục hình dạng ban đầu.

'' Xem ra Nguyên Anh cấp bậc Kim Tiên đối với ngươi mà nói, đúng là thuốc bổ tốt nhất. Lại nói nhiều năm không gặp, không nghĩ tới ngươi lại biến thành bộ dáng này.'' Hàn Lập nhẹ gật đầu, nói ra.

'' Thế nào, bộ dạng bổn tiên nữ như thế này không tốt sao? Lại nói, nếu là có thêm một cái nữa, thương thế bổn tiên nữ có thể khôi phục hoàn toàn. Đều do ngươi! Nếu không thì đã có tất cả ba con Nguyên Anh.'' Kim Đồng lông mi nhỏ nhướng lên liếc Hàn Lập, có chút bất mãn nói ra.

'' Gấp cái gì, bây giờ bên trong Tiên Phủ Kim Tiên tụ tập, mặc dù ta không đi tìm bọn họ, e rằng cũng có người tìm tới tận cửa đấy.'' Ánh mắt Hàn Lập chuyển sang hướng khác, thản nhiên nói.

'' Vẫn còn nữa sao, vậy thì tốt quá! Có bổn tiên nữ đây, cộng thêm Linh Vực của ngươi, đảm bảo bọn hắn có đến mà không có về.'' Kim Đồng hì hì cười một tiếng, lười biếng đưa tay ra mời, lộ ra một hàng răng nhỏ trắng như tuyết, ngông nghênh nói.

'' Việc này tạm thời không bàn. Kim Đồng, có chuyện ta muốn hỏi ngươi một chút trước.'' Hàn Lập nhìn Kim Đồng, thần sắc trở nên nghiêm túc, hỏi.

'' A, chuyện gì?'' Hàn Lập bất ngờ hỏi khiến cho Kim Đồng hơi ngẩn ra, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng có chút khẩn trương trả lời.

'' Năm đó ta phi thăng Tiên Giới, sau đó gặp phải cường địch bị đánh rớt xuống hạ giới, bởi vì kẻ địch có pháp tắc, tổn thất rất nhiều trí nhớ. Ngươi còn nhớ chúng ta lúc trước bị gặp cường địch, là như thế nào trải qua Tiên Giới vậy?'' Hàn Lập trầm giọng hỏi.

Tuy rằng từ chỗ Đào Vũ và Phương Bàn đã biết được một chút tình hình, nhưng hắn đối với chuyện sau khi phi thăng Tiên Giới, gặp phải sự cố vẫn không biết rõ toàn bộ, hôm nay nghiên mực đã bị nổ tung, manh mối cuối cùng có thể đều đã mất hết.

Chẳng biết tại sao, Hàn Lập đối với cái đoạn trí nhớ này rất là để ý.

'' Ta cũng nhớ không được, đối với trí nhớ nơi Tiên Giới này, giống như bắt đầu là từ lúc gặp phải tên Phương Bàn kia. Sau đó ta dùng chút mưu kế làm thịt một đầu linh sủng của Phương Bàn, sau khi trở về thì tìm không thấy tung tích của ngươi. Về sau, lại mụ Cừ Linh bắt đi. Lại nói, nàng ta lại giỏi về đào tạo các loại linh sủng, liên tục có ăn có uống có thăng cấp, bổn tiên nữ cũng liền tạm thời lá mặt lá trái đi theo.'' Kim Đồng suy nghĩ một chút, nhíu mày lại, nói.
 
Last edited:

NgocKhanh

Phàm Nhân
Ngọc
12.404,87
Tu vi
0,00
Hôm muội chưa đk dịch ấy, box này muội thấy nhiều huynh đệ cmt rôm rả ghê, xong cái giờ dòm dòm còn có mấy mống ahuhu
Box dịch vẫn luôn được quan tâm sát sao muội nhé. Nhưng là góc chuyên môn nên không tiện tám thôi.
Mà dạo này có các nữ hiệp tham gia dịch nên thấy có sinh khí hẳn lên :48:
Lại sắp phá lầu dịch rồi đấy.
 
Status
Not open for further replies.

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top