kethattinhthu7
Phàm Nhân
Nửa đầu chương 458, nếu không ai dịch tiếp thì tối ta làm tiếp:
Màn đêm buông xuống, giữa bầu trời đêm hiện ra vô số ngôi sao lấp lánh.
Hàn Lập khoanh chân ngồi giữa quảng trường, ngẩng đầu nhìn bầu trời, hai mắt sáng như gương chiếu ra từng tia tinh quang.
Phải mất một năm, hoa văn thời gian trên Chân Ngôn Bảo Luân mới có thể khôi phục thêm một đoạn, chờ quá trình này hoàn tất mất quá nhiều thời gian.
Hiện tại, Hàn Lập không tìm ra đường tắt nên đành phải tchậm rãi chờ. Trong thời gian này, hắn dự định tiếp tục tu luyện Đại Chu Thiên Tinh Nguyên Công, mở ra thêm nhiều huyền khiếu, đồng thời thử đột phá cảnh giới, cố gắng đạt tới cấp độ Kim Tiên.
Hăn đưa tay, một chùm tinh quang từ trong lòng bàn tay bay ra, như thiếu nữ tán hoa, hóa thành mấy chục đạo lưu quang chiếu xuống vị trí tám mươi mốt ngôi sao.
Những tinh thạch này vừa vào bên trong đại trận, tinh quang lập tức lóe lên, sau đó lan ra thành từng chòm sao, khiến toàn bộ quảng trường sáng như tuyết.
Cùng lúc đó, Hàn Lập phun ra bảy viên tinh vòng, chúng quay tít xung quanh người hắn một vòng rồi dừng lại, phân tán lơ lửng giữa bầu trời đêm.
Mặc dù Thất Diệu Tinh Hoàn không phải là một bộ phận của pháp trận, nhưng dù sao cũng là pháp bảo từ sao trời, đối với việc dẫn tụ lực lương tinh quang vẫn rất có ích, tất nhiên Hàn Lập sẽ không bỏ qua.
Cùng với bắt thủ quyết, miệng hắn vang lên từng tràn thanh âm. Trên đại trận, hào quang của ánh sao bừng lên, lớn dần rồi từ từ bao phủ toàn bộ quảng trường.
Hai mắt Hàn Lập nhìn lên bầu trời cao, hắn cảm thấy khoảng cách giữa mình và bầu trời đang nhanh chóng ngắn lại. Những vì sao mới rồi còn rất nhỏ bé, bây giờ mỗi lúc một lớn lớn, ánh sáng của chúng cũng trở nên chói mắt hơn.
Nhìn qua, mỗi một vì sao như là một mặt trời thu nhỏ, cực kỳ chói mắt.
Lúc này, nếu có người khác ở đây, chắc chắn sẽ rất kinh hãi khi phát hiện mắt Hàn Lập không còn tròng đen. Toàn bộ mắt đều biến thành màu trắng, như chứa ánh sao rực rỡ ở trong đó.
Đột nhiên vang lên một tiếng “ầm” thật lớn!
Hào quang ánh sao đột nhiên bừng lên, vô số ánh sao trắng trên bầu trời tụ lại, hóa thành hơn trăm cột ánh sáng trắng bắn xuống, trong nháy mắt phủ kín tòa phế tích.
Khi xuyên qua Thất Diệu Tinh Hoàn, hóa thành bảy cột ánh sáng thật lớn.
Giữa tòa thành, pháp trận Chu Thiên Tụ Tinh ở quảng trường rung động kịch liệt, tất cả đá trên Thiên Tinh đều tự mình sáng lên, chiếu ra cột sáng bắn về phía Hàn Lập ở giữa.
Tám mươi mốt cột ánh sáng sao cùng nhau đánh vào người Hàn Lập, phát ra một hồi âm thanh như trống trận.
Hàn Lập nhịn đau không kêu, cảm thấy xương cốt như vỡ vụn, liên tiếp nghe thấy tiếng xương vỡ.
Bên ngoài cơ thể, mười tám chỗ huyền khiếu đã ngưng tụ ra lúc trước cùng lúc tách ra hào quang, hiện ra vòng xoáy nhỏ hấp dẫn ánh sao chiếu vào.
Bên trong chứa đầy tinh thần lực, huyền khiếu của Hàn Lập nổi lên cảm giác sung mãn, như người được ăn no nê nhưng vẫn phải ăn tiếp một bàn đầy thịt cá, mất hết cả vị giác.
Mắt hắn hiện lên nét thống khổ, cắn chặt răn, cố gắng để huyền tiếp tục thôn phệ ánh sao.
Đúng lúc này, pháp trận bên dưới đột ngột rung mạnh, một vòng xoáy từ hư không hiện ra dưới chân, sinh ra một cỗ hấp lực cực mạnh, hút lấy toàn bộ ánh sao trên quảng trường dẫn ngược lên người Hàn Lập.
Trăm cột sáng từ trên bầu trời bắn xuống bị cỗ lực lượng này kéo xé, tất cả trở nên vặn vẹo, trực tiếp bắn xuyên qua người Hàn Lập.
Chu Thiên Tụ Tinh đại trận vừa rồi chỉ như có hơn trăm thác nước cùng đổ vào, tạo thành biển hồ mênh mông. Mà Hàn Lập thì như đang điều khiển một chiếc thuyền lá nhỏ lênh đênh trên mặt biển. Chỉ cần hắn không nhanh không chậm là có thể lấy được thứ trong đó, thế nhưng lúc này lại khác.
Trăm cột “thác nước” ánh sao đồng thời đổ vào ẩn chứa tinh thần lực, sao với lúc trước mạnh hơn không biết bao nhiêu lần. Sức mạnh của hai cỗ lực lượng tranh chấp nhau diễn tra trên người Hàn Lập.
Bị sự đè ép của cỗ lực lượng này, thân thể Hàn Lập đổ nghiêng về trước, cả người như muốn phủ phục xuống.
Từng tia ánh sao vô cùng nhỏ bé đâm vào từng lỗ chân lông, khiến máu hắn thấm vào quần áo.
Nhưng ngay tức khắc, máu bị ánh sao làm cho bốc hơi.
Hàn Lập cắn chặt hàm răng, yết hầu vang ra tiếng rên nhè nhẹ, hai tay hắn chụp lên đầu gối, gân xanh trên cánh tay nổi lên, cố gắng đứng thẳng người lại.
Da Hàn Lập bị ánh sao chiếu xuyên suốt, tuy cách một lớp quần áo nhưng mơ hồ có thể thấy mạch máu và xương cốt trên người hắn.
Đúng lúc này, Hàn Lập đột nhiên vung tay lên, một đạo quang mang bắn ra, nhay chóng hóa thành một chiếc bình phong rung động xoay tròn lơ lửng trên đầu hắn.
Bình phong có màu tối mờ, bên trên được khảm rất nhiều viên châu màu lam, nhìn qua giớng như bầu trời đêm, chính là thứ trước đó hắn lấy trong Đại Chu Thiên Tinh Nguyên Công.
Ngay lúc cột sáng sao phóng xuống chạm vào bình phong, tất cả viên châu của bình phong phát ra hào quang óng ánh, một tấm bản đồ tinh không thu nhỏ hiện ra, lóe lên tinh mang rực rỡ.
Cùng lúc đó, toàn bộ bình phong trở nên xuyên suốt, cuối cùng hoàn toàn tan ra, biến thành một lớp vải đen màn sáng, bao phủ lấy Hàn Lập.
Ánh sao rơi vào khiến màn sáng nhấp nhô như mặt biển, Hàn Lập được che chở, áp lực quanh thân được giảm bớt, không còn đến mức chịu không nổi.
Hắn thở ra một hơi, tay bắt pháp quyết, nhắm hai mắt lại, bắt đầu tập trung toàn bộ vào hấp thu tinh thần lực.
***
Thời gian thấm thoắt, năm tháng qua đi.
Hàn Lập khoanh chân ngồi giữa quảng trường, ngẩng đầu nhìn bầu trời, hai mắt sáng như gương chiếu ra từng tia tinh quang.
Phải mất một năm, hoa văn thời gian trên Chân Ngôn Bảo Luân mới có thể khôi phục thêm một đoạn, chờ quá trình này hoàn tất mất quá nhiều thời gian.
Hiện tại, Hàn Lập không tìm ra đường tắt nên đành phải tchậm rãi chờ. Trong thời gian này, hắn dự định tiếp tục tu luyện Đại Chu Thiên Tinh Nguyên Công, mở ra thêm nhiều huyền khiếu, đồng thời thử đột phá cảnh giới, cố gắng đạt tới cấp độ Kim Tiên.
Hăn đưa tay, một chùm tinh quang từ trong lòng bàn tay bay ra, như thiếu nữ tán hoa, hóa thành mấy chục đạo lưu quang chiếu xuống vị trí tám mươi mốt ngôi sao.
Những tinh thạch này vừa vào bên trong đại trận, tinh quang lập tức lóe lên, sau đó lan ra thành từng chòm sao, khiến toàn bộ quảng trường sáng như tuyết.
Cùng lúc đó, Hàn Lập phun ra bảy viên tinh vòng, chúng quay tít xung quanh người hắn một vòng rồi dừng lại, phân tán lơ lửng giữa bầu trời đêm.
Mặc dù Thất Diệu Tinh Hoàn không phải là một bộ phận của pháp trận, nhưng dù sao cũng là pháp bảo từ sao trời, đối với việc dẫn tụ lực lương tinh quang vẫn rất có ích, tất nhiên Hàn Lập sẽ không bỏ qua.
Cùng với bắt thủ quyết, miệng hắn vang lên từng tràn thanh âm. Trên đại trận, hào quang của ánh sao bừng lên, lớn dần rồi từ từ bao phủ toàn bộ quảng trường.
Hai mắt Hàn Lập nhìn lên bầu trời cao, hắn cảm thấy khoảng cách giữa mình và bầu trời đang nhanh chóng ngắn lại. Những vì sao mới rồi còn rất nhỏ bé, bây giờ mỗi lúc một lớn lớn, ánh sáng của chúng cũng trở nên chói mắt hơn.
Nhìn qua, mỗi một vì sao như là một mặt trời thu nhỏ, cực kỳ chói mắt.
Lúc này, nếu có người khác ở đây, chắc chắn sẽ rất kinh hãi khi phát hiện mắt Hàn Lập không còn tròng đen. Toàn bộ mắt đều biến thành màu trắng, như chứa ánh sao rực rỡ ở trong đó.
Đột nhiên vang lên một tiếng “ầm” thật lớn!
Hào quang ánh sao đột nhiên bừng lên, vô số ánh sao trắng trên bầu trời tụ lại, hóa thành hơn trăm cột ánh sáng trắng bắn xuống, trong nháy mắt phủ kín tòa phế tích.
Khi xuyên qua Thất Diệu Tinh Hoàn, hóa thành bảy cột ánh sáng thật lớn.
Giữa tòa thành, pháp trận Chu Thiên Tụ Tinh ở quảng trường rung động kịch liệt, tất cả đá trên Thiên Tinh đều tự mình sáng lên, chiếu ra cột sáng bắn về phía Hàn Lập ở giữa.
Tám mươi mốt cột ánh sáng sao cùng nhau đánh vào người Hàn Lập, phát ra một hồi âm thanh như trống trận.
Hàn Lập nhịn đau không kêu, cảm thấy xương cốt như vỡ vụn, liên tiếp nghe thấy tiếng xương vỡ.
Bên ngoài cơ thể, mười tám chỗ huyền khiếu đã ngưng tụ ra lúc trước cùng lúc tách ra hào quang, hiện ra vòng xoáy nhỏ hấp dẫn ánh sao chiếu vào.
Bên trong chứa đầy tinh thần lực, huyền khiếu của Hàn Lập nổi lên cảm giác sung mãn, như người được ăn no nê nhưng vẫn phải ăn tiếp một bàn đầy thịt cá, mất hết cả vị giác.
Mắt hắn hiện lên nét thống khổ, cắn chặt răn, cố gắng để huyền tiếp tục thôn phệ ánh sao.
Đúng lúc này, pháp trận bên dưới đột ngột rung mạnh, một vòng xoáy từ hư không hiện ra dưới chân, sinh ra một cỗ hấp lực cực mạnh, hút lấy toàn bộ ánh sao trên quảng trường dẫn ngược lên người Hàn Lập.
Trăm cột sáng từ trên bầu trời bắn xuống bị cỗ lực lượng này kéo xé, tất cả trở nên vặn vẹo, trực tiếp bắn xuyên qua người Hàn Lập.
Chu Thiên Tụ Tinh đại trận vừa rồi chỉ như có hơn trăm thác nước cùng đổ vào, tạo thành biển hồ mênh mông. Mà Hàn Lập thì như đang điều khiển một chiếc thuyền lá nhỏ lênh đênh trên mặt biển. Chỉ cần hắn không nhanh không chậm là có thể lấy được thứ trong đó, thế nhưng lúc này lại khác.
Trăm cột “thác nước” ánh sao đồng thời đổ vào ẩn chứa tinh thần lực, sao với lúc trước mạnh hơn không biết bao nhiêu lần. Sức mạnh của hai cỗ lực lượng tranh chấp nhau diễn tra trên người Hàn Lập.
Bị sự đè ép của cỗ lực lượng này, thân thể Hàn Lập đổ nghiêng về trước, cả người như muốn phủ phục xuống.
Từng tia ánh sao vô cùng nhỏ bé đâm vào từng lỗ chân lông, khiến máu hắn thấm vào quần áo.
Nhưng ngay tức khắc, máu bị ánh sao làm cho bốc hơi.
Hàn Lập cắn chặt hàm răng, yết hầu vang ra tiếng rên nhè nhẹ, hai tay hắn chụp lên đầu gối, gân xanh trên cánh tay nổi lên, cố gắng đứng thẳng người lại.
Da Hàn Lập bị ánh sao chiếu xuyên suốt, tuy cách một lớp quần áo nhưng mơ hồ có thể thấy mạch máu và xương cốt trên người hắn.
Đúng lúc này, Hàn Lập đột nhiên vung tay lên, một đạo quang mang bắn ra, nhay chóng hóa thành một chiếc bình phong rung động xoay tròn lơ lửng trên đầu hắn.
Bình phong có màu tối mờ, bên trên được khảm rất nhiều viên châu màu lam, nhìn qua giớng như bầu trời đêm, chính là thứ trước đó hắn lấy trong Đại Chu Thiên Tinh Nguyên Công.
Ngay lúc cột sáng sao phóng xuống chạm vào bình phong, tất cả viên châu của bình phong phát ra hào quang óng ánh, một tấm bản đồ tinh không thu nhỏ hiện ra, lóe lên tinh mang rực rỡ.
Cùng lúc đó, toàn bộ bình phong trở nên xuyên suốt, cuối cùng hoàn toàn tan ra, biến thành một lớp vải đen màn sáng, bao phủ lấy Hàn Lập.
Ánh sao rơi vào khiến màn sáng nhấp nhô như mặt biển, Hàn Lập được che chở, áp lực quanh thân được giảm bớt, không còn đến mức chịu không nổi.
Hắn thở ra một hơi, tay bắt pháp quyết, nhắm hai mắt lại, bắt đầu tập trung toàn bộ vào hấp thu tinh thần lực.
***
Thời gian thấm thoắt, năm tháng qua đi.

