Thỉnh tự trọngĐọc Cv mà biết văn nhẹ nhàng hư ảo ? Lão khen tag hay khen Cvter vậy ?![]()

Có bột mới gột nên hồĐọc Cv mà biết văn nhẹ nhàng hư ảo ? Lão khen tag hay khen Cvter vậy ?![]()


đọc cv mà xuôi để cảm nhận được mạch truyện, tình cảm của tác giả thì
... lão được đấy ... 

Gì mà ghê vậy lãoThỉnh tự trọng![]()

Hai chương 1744 & 1745 đậm chất huyền huyễn quá.
Nói chung không có gì mới, lão tác chỉ là lặp lại một cách khẳng định những giả thiết về thân thế của Ngôn ca mà lão ta thỉnh thoảng đã "rải" ra ở các chương truyện. Ý kết lại chỉ có một : Ngươi cần gì phải theo đuổi ngọn nguồn thân thế, chỉ biết ngươi là người, là Từ Chỉ Kiếm, là đệ tử của Từ lão đạo, vậy được rồi; buông bỏ quá khứ, sống trọn với hiện tại.
P/s: Đâu có "không phải hay mà là quá hay" như trucnb "rêu rao".![]()
Chương truyện giúp ta hiểu tại sao TN lại được vớt từ dưới sông lên, cái chính là xây dựng được hình tượng lão đạo sĩ nhân lành, vì đệ tử mà hi sinh 1 phần hồn chỉ để giúp ác nhân có 1 tuổi thơ êm ấm, xóa đi ác niệm kinh khủng khi toàn gia bị diệt, trả lại tuổi thơ cho 1 ác ma. Vậy boss cuối là gì ? Lại mơ hồ...mấy chương vừa rồi câu chữ dài dòng văn tự quá
Cho tự sướng tí đi mà.Thỉnh tự trọng![]()
Ta đâu có nói gì sai đâuCó bột mới gột nên hồ
Cách kể chuyện, tiết điệu chả phải giọng văn là gì
Còn con vẹt tờ thì ... có ai chê gì đâuđọc cv mà xuôi để cảm nhận được mạch truyện, tình cảm của tác giả thì
... lão được đấy ...
![]()

Chào mừng bạn đến với diễn đàn Bạch Ngọc Sách
Để xem đầy đủ nội dung và sử dụng các tính năng, mời bạn Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản