Quần Đùi Hoa
Luyện Khí Hậu Kỳ
ta cũng muốn chơiMấy trò kia chơi qua hết rồi
![]()


ta cũng muốn chơiMấy trò kia chơi qua hết rồi
![]()
tổn thươnghuynh thì ứ ai thèm nha
mà thôi bữa nào rống cho muội nghe đi.
tổn thương![]()
Nói về tuổi thơ đúng là có nhiều thứ để kể, mà có vẻ nghịch nước nghịch mưa thì đứa bé nào cũng thích thì phảiđôi khi còn cởi chuồng tắm mưa nữa chớ, nhớ lại mà phải cười đau bụng đấy
![]()
@Diên Vĩ lần này e đọc tốt quá
Chỉ có điều a để ý là em hình như chưa ngắt đoạn thì phải (trừ đoạn nhạc ngắt lại và khúc gần cuối), đang nói về cảnh quê tuổi thơ (màn "tắm tiên" sặc máu mũi) thì đột ngột chuyển lên sang đị học đại học rồi nghỉ làm a chưa kịp điều chỉnh cảm xúc chi cả
như là nhảy dù từ máy bay, đang nổi lơ lửng thì đột ngột rơi thẳng xuống ấy
rơi vậy dễ hoảng lắm, rơi từ từ nó mới "lâng lâng êm dịu, lãng mạn" a
P.s: đó chỉ là cảm nhận của a, e đừng để tâm nhé![]()
Thế hả, chắc a ko nghe kỹEm nhìn nguyên đoạn thấy lù lù từ "tắm tiên", ai cũng có một thời trẻ trâu vậy đó anh à.
Cảm ơn anh vì lời khen
thực ra em ngắt ra nhiều đoạn lắm, chắc là do thời gian ngắt ngắn quá, cơ mà lâu quá thì cũng gây nhàm chán
cảm ơn anh đã đón đọc và ủng hộ em.
Thế hả, chắc a ko nghe kỹ
Thời nhỏ nhỏ bé tí thích chơi đủ thứa nhớ có chơi ô quan, chơi sò (lặt những hòn sỏi hay đá rồi về đập vỡ cho tròn chơi bốc 1- hết) chơi thẻ (con gái), chơi đá gà, lăm mười, đá lon, lớn chút còn chơi ống phóc (dùng ống tre làm súng nhồi trái nhồi hoa vào bắn)... nhiều thứ để kể phết ấy. Ôi tuổi thơ...
![]()
haha, nghịch dại như vậy mới rút đc nhiều bài học chứlần cuối cùng em chơi là cái trò nổ lon bia, một lon là đủ, đây chơi sang ra hàng sắt vụn nhặt mấy lon về nghịch, nó nổ cho chạy té khói, sợ mém tè ra quần, thôi từ đó trở đi em khỏi được chơi gì sất
xong lại còn kiểu chặt nguyên thân cây chuối rồi mấy đứa bám vào trôi ở kênh nhỏ đòi bắt vịt
sau đó mém chết đuối.
Chào mừng bạn đến với diễn đàn Bạch Ngọc Sách
Để xem đầy đủ nội dung và sử dụng các tính năng, mời bạn Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản