[Điểm Sách] Tiên hiệp: Tiên nghịch - Nhĩ Căn

tiểu toán bàn

Phàm Nhân
Ngọc
580,45
Tu vi
0,00
z1wq7tu.jpg

Truyện: Tiên Nghịch

Tác giả: Nhĩ Căn

Thể loại: Tiên Hiệp

Reader: https://bachngocsach.com/reader/tien-nghich

Nguồn giới thiệu: Sưu tầm

Nhân vật chính là Vương Lâm, thuộc dạng lãnh khốc, quyết đoán, cơ trí, nhưng nhiều lúc cũng điên cuồng vì gia đình, đạo lữ, quê hương của mình.

Phải nói quá trình tu tiên của Vương Lâm trong truyện này mới thật sự gọi là tu tiên (trước giờ mình đọc mà đem lại cảm giác tiên hiệp đúng nghĩa chỉ có 2 bộ, một là Phàm Nhân Tu Tiên, hai là Tiên Nghịch, chắc là do 2 bộ này mình đọc đầu tiên nên cảm giác đặc biệt hơn.) Từ một phàm nhân t.ư chất không được, tiên duyên khó cầu, đến khi gặp kỳ ngộ, rồi từng bước từng bước gian nan trên con đường tu hành, trải qua bao nhiêu khó khăn, nguy hiểm, vui có, buồn có. Có lúc phải đoạt xá sống lại, có lúc phải chứng kiến người thân, bạn bè lần lượt ra đi, có khi vì sinh tồn phải ẩn nhẫn, có khi lại bất chấp tính mạng vì lý tưởng, mục tiêu… Hay có lúc được vạn người kính ngưỡng, có lúc lại cùng cả thiên hạ là địch… Từ một thiếu niên mong ước tu tiên đơn giản chỉ vì hiếu kỳ, vì sự kỳ vọng của cha mẹ, đến khi bất chấp trở thành một ma đầu tàn nhẫn để báo thù, rồi lại nghịch thiên, tranh đấu, từng bước lên đỉnh phong để tìm cách phục sinh thê tử. Rất nhiều màu sắc, cảm xúc, triết lý nhân sinh được truyền tải trong truyện.

Truyện này đoạn đầu hơi thiếu hấp dẫn nhưng càng về sau càng hay, nhất là từ khúc cảm ngộ ý cảnh để Hóa Thần. Truyện đặc sắc ở những lúc hóa phàm, luận đạo, những lúc thi triển “mộng đạo” thuật, đoạn sống với Lý Mộ Uyển hay sống với con trai Vương Bình một đời….Tất cả đều rất sâu sắc.

Nhiều đoạn đọc khiến ta cảm giác nhân sinh như mộng ảo, đời người sinh lão bệnh tử có gì quan trọng, thiên đạo vô tình mấy ai hiểu rõ, luân hồi chỉ là một vòng tròn, kẻ không hiểu bị lạc chẳng lối ra, người ngộ rồi chọn điểm nào cũng được giải thoát.

“Người trong thiên địa, phải có cái tâm nghịch hành… kẻ hiểu rõ trắng đen trải qua trăm năm cũng chỉ như khách qua đường… đời là giống mộng, vui thì sao… mà buồn thì sao…” Tiên Nghịch – Nhĩ Căn.

Truyện đặc sắc ở những lúc hóa phàm, luận đạo, Ngộ đạo, những triết lý nhân sinh được truyền tải trong truyện,những lúc thi triển “mộng đạo” thuật, đoạn sống với Lý Mộ Uyển hay sống với con trai Vương Bình một đời….Tất cả đều rất sâu sắc.

Nhiều đoạn đọc khiến ta cảm giác nhân sinh như mộng ảo, đời người sinh lão bệnh tử có gì quan trọng, thiên đạo vô tình mấy ai hiểu rõ, luân hồi chỉ là một vòng tròn, kẻ không hiểu bị lạc chẳng lối ra, người ngộ rồi chọn điểm nào cũng được giải thoát.
 
Last edited:

Phàm Nhân

Phi Thăng kiếp
Ngọc
3.074,13
Tu vi
668,37
Nhĩ Căn có vài truyện tưởng như có tí liên kết với nhau nhưng lại không liên kết tí nào. Trong "Ngã Dục Phong Thiên" có đoạn nói đế sự xuất hiện của Lâm và Minh nhưng sau đó lại không liên quan.
Truyện của 🥳 Tai thường nói nhiều về nhân sinh và luận đạo, ngũ hành âm dương rất hay. Chắc tay này đọc nhiều sách về Âm Dương Ngũ Hành và Đạo của Khổng Tử...
 

Lưu Kim Bưu

Phàm Nhân
Dịch Giả Thái Tuế
Ngọc
2.409,74
Tu vi
3,27
Nhĩ Căn có vài truyện tưởng như có tí liên kết với nhau nhưng lại không liên kết tí nào. Trong "Ngã Dục Phong Thiên" có đoạn nói đế sự xuất hiện của Lâm và Minh nhưng sau đó lại không liên quan.
Truyện của 🥳 Tai thường nói nhiều về nhân sinh và luận đạo, ngũ hành âm dương rất hay. Chắc tay này đọc nhiều sách về Âm Dương Ngũ Hành và Đạo của Khổng Tử...
Hắn là tu sĩ đó, xuyên đến thế giới này để âm thầm truyền 1 bộ công pháp siêu cấp:69:
 

Ma Đạo Tử

Phàm Nhân
Ngọc
1.080,98
Tu vi
0,00
Nhĩ Căn có vài truyện tưởng như có tí liên kết với nhau nhưng lại không liên kết tí nào. Trong "Ngã Dục Phong Thiên" có đoạn nói đế sự xuất hiện của Lâm và Minh nhưng sau đó lại không liên quan.
Truyện của 🥳 Tai thường nói nhiều về nhân sinh và luận đạo, ngũ hành âm dương rất hay. Chắc tay này đọc nhiều sách về Âm Dương Ngũ Hành và Đạo của Khổng Tử...
Chỉ có Tiên Nghịch và Cầu Ma mới gọi là đỉnh cao thôi lão ca à, chứ 2 truyện sau thì một truyện xuống tay, một truyện tuy có đỡ hơn một chút, phong cách đổi mới nhưng cũng không thể sánh bằng hai truyện kia được.
 

Sakura_kudo

Phàm Nhân
Ngọc
19.091,60
Tu vi
0,00
Chỉ có Tiên Nghịch và Cầu Ma mới gọi là đỉnh cao thôi lão ca à, chứ 2 truyện sau thì một truyện xuống tay, một truyện tuy có đỡ hơn một chút, phong cách đổi mới nhưng cũng không thể sánh bằng hai truyện kia được.
đọc Ngã Dục Phong Thiên tỷ cũng k thấy thích lắm. Càng về cuối thấy Mạnh Hạo hơi bị ...lố lăng. :bucminh:
 

NamHT

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
Sau khi đọc xong tiên nghịch, thì không còn 1 bộ truyện tiên hiệp nào làm tại hạ cảm thấy hứng thú quên ăn, mất ngủ. Phải chi đoc tiên nghịch cuối cùng thì hay biết mấy
 

Viêm Đế Hàn Ma

Phàm Nhân
Ngọc
198,24
Tu vi
0,00
Ta cũng như đạo hữu, tiên hiệp cũng chỉ ưa đc tiên nghịch và phàm nhân tu tiên, nhưng ta thích pntt hơn vì một từ "Khôn khan" trong tu tiên của truyện.:thodai::thodai::thodai:
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top