Luận Truyện Hoàng Đình - Tg: Thân Vẫn Chỉ Tiêm

Tiểu Dĩnh

Phàm Nhân
Ngọc
-170,62
Tu vi
0,00
"Rời thành cũng tức là thành Bá Lăng bị diệt, lão thành chủ giao Bá Lăng cho chúng ta, tuyệt đối không thể để Bá Lăng bị hủy trên tay chúng ta. Nếu đó xảy ra, không chỉ vô cùng có lỗi với lão thành chủ, càng có lỗi với dân chúng toàn thành."
Cái này ko rõ lắm ạ :xinloi:
"Bây giờ chúng ta chỉ có hai còn đường có thể đi, là thủ vững và rời thành. Nếu chúng ta rời thành, sợ rằng sẽ không có thành nào khác dám thu nhận chúng ta, bởi vì một khi chúng ta bỏ thành mà đi, đã mang cái tiếng bị thần vứt bỏ, bọn họ đương nhiên sợ chúng ta mang đến vận rủi. Do vậy, dù chúng ta có đi hay không thì đều phải giãy giụa sinh tồn.
Ông ta nói xong thì ngừng một chút, sau đó nói thêm:
- Trời xanh quên thành Bá lăng ta,"
"Ông ta không muốn để mọi người biết, nhưng làm sao có thể giấu nổi. Tin tức đã lan truyền đến đám người, tức thì ai nấy đều kinh hoàng, xôn xao cả lên. Bọn họ dùng ánh mắt tuyệt võng xen lẫn mong chờ nhìn thành thủ và Trần Cảnh."
@hoangtruc tỷ :D
 

quantl

Phàm Nhân
Ngọc
6.620,28
Tu vi
0,00
Trong bốn cảnh giới Tiên Thần Đạo Thánh thì cuối Hoàng Đình Trần Cảnh chắc chỉ mới ở Thần cảnh
Diệp Thanh Tuyết đã là Đạo Cảnh rồi thế mới có t.ư cách vấn đỉnh thành Thánh mà, Trần Cảnh một chín một mười với Diệp Thanh Tuyết cũng là Đạo Cảnh. Chỉ có điều Đạo Cảnh của Diệp Thanh Tuyết và Trần Cảnh thì yếu hơn nhiều so với Lục Thánh, Nam Lạc, Đế Tuấn, Đông Hoàng. Chắc ngang tầm với 12 tổ vu, 12 tổ vu mà không có luân hồi đại trận thì năm đấy là phe yếu nhất trong đại chiến luôn.
 

TeVatLuan

Phàm Nhân
Ngọc
-141,38
Tu vi
0,00
Thân vẫn viết truyện tuy biến hóa khôn lường có hàm chứa trí tuệ nhưng mà dù sao đi nữa cũng đã không thể giữ một cái nhìn khách quan, truyện hàm chứa nhiều t.ư tưởng sai lệch về đạo phật, tg chưa hiểu thấu đáo đạo phật mà dám đưa ra cái nhìn đầy phiến diện. Ví dụ như coi linh sơn là lồng chim, coi chính quả là tự gò bó,... chẳng qua cũng quá thiển cận vậy.
 

quantl

Phàm Nhân
Ngọc
6.620,28
Tu vi
0,00
Thân vẫn viết truyện tuy biến hóa khôn lường có hàm chứa trí tuệ nhưng mà dù sao đi nữa cũng đã không thể giữ một cái nhìn khách quan, truyện hàm chứa nhiều t.ư tưởng sai lệch về đạo phật, tg chưa hiểu thấu đáo đạo phật mà dám đưa ra cái nhìn đầy phiến diện. Ví dụ như coi linh sơn là lồng chim, coi chính quả là tự gò bó,... chẳng qua cũng quá thiển cận vậy.
À bệnh chung của nhiều người Trung Quốc mà, Trung Quốc thì đề cao khái niệm Vô Thần thái quá nên dần người ta cũng cạn kiệt về văn hoá tâm linh, không còn nhìn vào những điểm sáng của đạo giáo phật giáo. Hầu hết tác giả Trung Quốc chỉ là những con vẹt đọc đạo đức kinh mà không hiểu gì nó, đọc vãng sinh chú nhưng không có lòng cầu siêu.
Cũng chính vì chủ nghĩa vô thần quá đáng mà hầu hết các nhân vật chính truyện Trung hiện giờ đều lạnh lùng tàn nhẫn, bỉ ổi, tiểu nhân chỉ bo bo giữ mình. "Nhân, Nghĩa, Lễ, Tín" đều bị xem nhẹ, Trung Quốc đã từng là quê nhà của hiệp khách nghĩa hiệp, của những trưởng giả thông tình đạt lý, của những đạo sĩ chân tu, của các cao tăng đắc đạo, của những đứa bé bô bô tam tự kinh với đầy lòng thành kính. Nhưng giờ không còn nữa, trong các truyện chỉ ngập ngụa giết chóc, vị kỷ tự t.ư, tàn nhẫn hiếu sát, tình người trong truyện của Trung Quốc đang ít dần. Ta cảm thấy văn học mạng Trung Quốc đang dần suy thoái, sẽ không còn xuất hiện được những Kim Cổ Lương nữa vì trong thế giới sảng văn này, chữ "hiệp" đã chết rồi.
 

VIIGstar

Phàm Nhân
Ngọc
1,31
Tu vi
0,00
À bệnh chung của nhiều người Trung Quốc mà, Trung Quốc thì đề cao khái niệm Vô Thần thái quá nên dần người ta cũng cạn kiệt về văn hoá tâm linh, không còn nhìn vào những điểm sáng của đạo giáo phật giáo. Hầu hết tác giả Trung Quốc chỉ là những con vẹt đọc đạo đức kinh mà không hiểu gì nó, đọc vãng sinh chú nhưng không có lòng cầu siêu.
Cũng chính vì chủ nghĩa vô thần quá đáng mà hầu hết các nhân vật chính truyện Trung hiện giờ đều lạnh lùng tàn nhẫn, bỉ ổi, tiểu nhân chỉ bo bo giữ mình. "Nhân, Nghĩa, Lễ, Tín" đều bị xem nhẹ, Trung Quốc đã từng là quê nhà của hiệp khách nghĩa hiệp, của những trưởng giả thông tình đạt lý, của những đạo sĩ chân tu, của các cao tăng đắc đạo, của những đứa bé bô bô tam tự kinh với đầy lòng thành kính. Nhưng giờ không còn nữa, trong các truyện chỉ ngập ngụa giết chóc, vị kỷ tự t.ư, tàn nhẫn hiếu sát, tình người trong truyện của Trung Quốc đang ít dần. Ta cảm thấy văn học mạng Trung Quốc đang dần suy thoái, sẽ không còn xuất hiện được những Kim Cổ Lương nữa vì trong thế giới sảng văn này, chữ "hiệp" đã chết rồi.
Khi đó có lẽ truyện "Tiêp Hiệp" sẽ là truyện "Tu Tiên", hầu hết các truyện thể loại khác cũng ko còn chữ "hiệp" từ lâu rồi, cả về nghĩa bóng lẫn đen.

P/s: Không liên quan nhưng chương mới của HMPT max hay :((
 

Mink

Võ Giả
Dịch Giả Thái Tuế
Ngọc
13.277,41
Tu vi
5,00
Liệu hai bác dịch giả có thể chung tay làm một bộ trước được không @quantl
Mong rằng mọi người không đưa ra những comment liên quan tới tranh luận tôn giáo và chính trị, ít nhất là trong topic này. Với dòng truyện mạng tự do phát hành không có nhiều kiểm duyệt, hãy tự để mình dễ tính và thoải mái hơn. Thân!
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top