Luận Truyện Tử Dương - Phong Ngự Cửu Thu

๖ۣۜCó๖ۣۜLẽ

Phàm Nhân
Ngọc
8,50
Tu vi
0,00
"từ nhỏ đến lớn hắn đã thành thói quen lão Ngũ tồn tại, thói quen lão Ngũ đi theo, cũng thói quen lão Ngũ gọi hắn lão gia, thế nhưng là lão Ngũ lúc này nằm ở nơi đây, rút cuộc động không được rồi, cũng không thể nói được, không có lão Ngũ tồn tại, hắn cảm giác được trống rỗng cùng mê mang, cảm giác được lạnh thông cốt tủy rét lạnh cùng cô độc, từ nay về sau không người nào biết tại trên người hắn đều phát sinh qua cái gì, cũng không có người lại biết rõ quá khứ của hắn, hắn thành chính thức cô gia quả nhân."

"chỉ cần lão Ngũ ở bên cạnh hắn hắn cũng cảm giác an tâm, mặc dù lão Ngũ lúc này chỉ là thi thể một cỗ, hắn vẫn cứ cảm giác yên ổn."

Đọc hai đoạn này hay thật. Lão phong ngự nói về tình cảm luôn chân thật ko gượng ép như mấy truyện khác
 

argetlam7420

Luyện Khí Trung Kỳ
Ngọc
277,16
Tu vi
30,00
"từ nhỏ đến lớn hắn đã thành thói quen lão Ngũ tồn tại, thói quen lão Ngũ đi theo, cũng thói quen lão Ngũ gọi hắn lão gia, thế nhưng là lão Ngũ lúc này nằm ở nơi đây, rút cuộc động không được rồi, cũng không thể nói được, không có lão Ngũ tồn tại, hắn cảm giác được trống rỗng cùng mê mang, cảm giác được lạnh thông cốt tủy rét lạnh cùng cô độc, từ nay về sau không người nào biết tại trên người hắn đều phát sinh qua cái gì, cũng không có người lại biết rõ quá khứ của hắn, hắn thành chính thức cô gia quả nhân."

"chỉ cần lão Ngũ ở bên cạnh hắn hắn cũng cảm giác an tâm, mặc dù lão Ngũ lúc này chỉ là thi thể một cỗ, hắn vẫn cứ cảm giác yên ổn."

Đọc hai đoạn này hay thật. Lão phong ngự nói về tình cảm luôn chân thật ko gượng ép như mấy truyện khác
"Đến giờ hợi, Tả Đăng Phong tỉnh giấc, Ngọc Phất yên tĩnh nằm bên cạnh, giống như mùa thu bốn năm trước Vu Tâm Ngữ nằm bên cạnh hắn vậy. Từ hồi vào giới tu đạo, Tả Đăng Phong chưa bao giờ biết lạnh là gì, nhưng bây giờ hắn lạnh tới cả tim gan, nỗi đau làm hắn lạnh buốt, và vô cùng đau đớn, cả người hắn run rẩy, cuộn tròn người lại, hắn không dám nghĩ những chuyện đã qua, không dám khóc, vì hắn biết nếu khóc không dừng lại được.

Vu Tâm Ngữ chết làm Tả Đăng Phong đau thương, Ngọc Phất chết làm hắn hoàn toàn tuyệt vọng, hắn phải dùng hết ý chí để làm mình bình tĩnh, nếu không hắn bị thác loạn tinh thần, hành vi trở nên thất thường.

Nhưng hắn đau đớn quá, nên hắn buột ra tiếng rên rỉ, làm Tôn Phụng Tiên Tiên và Chu chủ sự đang đứng chờ trong sân cực kỳ kinh ngạc, tiếng rên ấy cho thấy Tả Đăng Phong đang vô cùng đau khổ"
 

๖ۣۜCó๖ۣۜLẽ

Phàm Nhân
Ngọc
8,50
Tu vi
0,00
@๖ۣۜCó๖ۣۜLẽ mong bác thêm mấy cái dấu chấm dấu phẩy cái
chịu thôi lão link trung nó như vậy lỗi tùm lum nhiều lúc chả hiểu cái gì luôn. tai truyện lâu rồi nhiều lúc còn mất chương lại phải tìm nguồn khác. VD vô pháp địch lại thì link trung nó chỉ có "pháp địch lại" làm ta chả biết đâu mà lần.
Lão phải hiểu cái phần mền chuyển ngữ để convert ấy nếu thêm lung tung vào thì ko đc. Và ta đã up chuẩn để cv Tham Thiên nếu sủa lung tung thì sang Tham Thiên sẽ loạn hết
Lúc đầu cứ nghĩ 2 truyện đều do lão Phong Ngự viết thì câu cú giống nhau ai dè chả thấy giống gì.
Ta Vd cho lão hiểu nhé. chữ"Hồi" nó có nghĩa là trở về , quay lại, trở lại. Nếu ta mặc định nó là trở về thì lúc ghép vào câu "Hồi chân nhân" nó sẽ thành "trở về chân nhân" đâm ra loạn ko hiểu.
Thế nên muốn nhanh thì sẽ ko hiểu nhiều chỗ. Muốn hiểu rõ thì 1 ngày may ra làm đc 2 3 chương:48:
 

argetlam7420

Luyện Khí Trung Kỳ
Ngọc
277,16
Tu vi
30,00
chịu thôi lão link trung nó như vậy lỗi tùm lum nhiều lúc chả hiểu cái gì luôn. tai truyện lâu rồi nhiều lúc còn mất chương lại phải tìm nguồn khác. VD vô pháp địch lại thì link trung nó chỉ có "pháp địch lại" làm ta chả biết đâu mà lần.
Lão phải hiểu cái phần mền chuyển ngữ để convert ấy nếu thêm lung tung vào thì ko đc. Và ta đã up chuẩn để cv Tham Thiên nếu sủa lung tung thì sang Tham Thiên sẽ loạn hết
Lúc đầu cứ nghĩ 2 truyện đều do lão Phong Ngự viết thì câu cú giống nhau ai dè chả thấy giống gì.
Ta Vd cho lão hiểu nhé. chữ"Hồi" nó có nghĩa là trở về , quay lại, trở lại. Nếu ta mặc định nó là trở về thì lúc ghép vào câu "Hồi chân nhân" nó sẽ thành "trở về chân nhân" đâm ra loạn ko hiểu.
Thế nên muốn nhanh thì sẽ ko hiểu nhiều chỗ. Muốn hiểu rõ thì 1 ngày may ra làm đc 2 3 chương:48:
Thế sau khi CV xong trước khi up lên reader thì copy văn bản ra Word rồi chỉnh dấu câu ko đc hả bác?
 

argetlam7420

Luyện Khí Trung Kỳ
Ngọc
277,16
Tu vi
30,00
bạt mí cho các bác nhá: Truyện này còn đánh lên tận thiên đình. Mạc Vấn tu vi cao hơn Ngọc Hoàng Đại đế mà Ngọc Hoàng là đại la kim tiên:3:....Huynh đệ của Mạc Vấn sau này chết 3 thằng hiện chưa biết là thằng nào.... ta cv chương cuối 580 đọc trước:48:
D m bác đừng có nhắc trước thế mất hay:27: cao hơn vẫn kém Tam Thanh thôi, Đạo gia thì Tam Thanh là trùm cmnr ko vượt qua nổi như mấy truyện YY khác đâu. Mà em xin phép chứ chương 161 chả có dấu má gì đọc đoạn tình cảm em méo hiểu j hết:31:
 

argetlam7420

Luyện Khí Trung Kỳ
Ngọc
277,16
Tu vi
30,00
"Quân tử nên phòng tối không ức hiếp " A Cửu lời nói nhỏ nhẹ mấy không thể nghe thấy

"Trong phòng đốt ngọn đèn đèn cầy cũng không phải là phòng tối " Mạc Vấn nói ra

"Ngẩng đầu ba thước có thần minh ngươi lại không dừng tay sợ có mối họa "

"Ta và ngươi chính là là đồng môn ta dùng linh khí giúp ngươi thông hành chu thiên có gì không thể "

"Chu thiên há kinh thiên trì "

"Lệch tấc hơn vô tâm chi quá "

"Sao được như thế giở trò vô lại nhanh bỏ tay nếu là lưu lại dấu,vết ngày mai như thế nào ăn mặc "

"Nói có lý như vậy liền không sợ "

"YAA.A.A.. Không thể được một tấc lại muốn tiến một thước phát từ tâm dừng ở lễ "

"Ta ngăn không được ngươi lớn tuổi ngươi dừng lại "

"Ngươi tu vi cao nên do ngươi dừng lại "

"Ta không ngừng "

"Vậy ngươi không thể tái cử động "

"Ta vốn không muốn động lời này chính hợp ý ta "
không biết thằng Mạc Vấn nó sờ chỗ nào nhỉ :54: cu cậu trông thế mà dê v:54:
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top