Ác quỷ vô tâm và ác ma vô tình - Min Yuri

minyuri2000

Phàm Nhân
Ngọc
5,07
Tu vi
0,00
Ác quỷ vô tâm và ác ma vô tình

Tác giả: Min Yuri

Chương 10: Rắc rối (phần 6)

Sau khi ăn cùng anh xong, cô vọt thẳng lên phòng mình mở usb ra xem. Coi đến tận 1 giờ sáng cô mới phần nào hiểu ra mọi chuyện của nó cũng như kế hoạch của nó. Mỏi quá nên cô ngủ luôn trên bàn không thèm về giường của mình

_____________Sáng hôm sau______________

- Hyo bé con, ngủ ngon không nè? ,anh nhí nhảnh tuôn vào bếp hôn lên trán nó một cái

- Hai buổi sáng vui vẻ, ăn sáng đi hai ., nó mỉm cười đẩy ghế bên cạnh cho hai nó

- Cảm ơn Hyo. Mà Nao đâu? , anh ngồi xuống thì chợt nhận ra chưa có cô

- Nó chưa dậy, hai đi kêu nó giúp em đi ., nó đưa tay nhận ly sữa từ cô giúp việc rồi nói với anh

- Được ., anh đứng dậy đi lên lầu

Cốc...cốc...cốc...

- Nao sáng rồi, dậy đi ., anh nó nhẹ giọng gọi

Không có tiếng động, anh nó đẩy cửa đi vào

Két...

Anh đưa tay vỗ vỗ lên mặt cô hòng gọi cô dậy : "Thật mịn" , anh cảm thán. Thấy cô chưa dậy, anh kéo kéo cái mềm, vừa kéo được một nữa thì anh hốt hoảng.

Ực...

Mặt anh đỏ rân, tay run run, mắt giựt giựt, nuốt nước bọt. Cố gắng bỏ qua hình ảnh cô ngủ với chiếc váy ngủ bằng ren mỏng manh màu đỏ, bởi vì cô đưa chân ôm mềm mà thấp thoáng thấy cặp mông trắng bóc

- Nao, em dậy ngay cho anh, nhanh lên ., anh cố gắng không nhìn vào cô, đưa tay vỗ vỗ cái má của cô

- Ưm, biết rồi mà ., cô khó chịu lên tiếng huơ huơ cái tay với anh

- Nhanh lên, trễ giờ rồi kìa ., anh không chịu đưa tay tiếp tục vỗ cái má trắng mịn ấy. Mới vỗ mấy cái liền bị cô túm tay kéo xuống giường lấy mềm trùm lại, còn cô thì đứng dậy đi vào nhà tắm

Anh hoảng hốt bật dậy thì thấy cô đi vào phòng tắm. Thở dài mấy cái rồi đứng dậy dọn giường giúp cô rồi đi xuống phòng ăn

Cạch

Cô đi ra trong bộ đồng phục trường The King. Đồng phục thì giống nhau nhưng nó mặc vào thì vẻ lạnh lùng như được tăng thêm, còn cô thì sự năng động cũng như chững chạc tô phủ khắp người cô vậy

Cả hai chào tạm biệt anh rồi lên xe đi đến trường. Để mặc anh đứng một mình cảm thán

"Nó làm cái gì mà giàu vậy trời hôm bữa Bugatti Veyron Grand Sport Vitesse World Record nay là chiếc Lamborghini Murcielago. Chắc mình chết"

__________Trường The King_________________

Két...

Tiếng thắng xe chói tai vang vọng cả sân trường, thành công thu hút sự chú ý của tất cả học sinh trên sân trường

Cạch

Cửa mở ra, nó cùng cô bước xuống xe một cách tự nhiên sau khi gây sự chú ý

Nó và cô không quan tâm đến cái nhìn của mọi người, kéo kéo cặp cất bước vào lớp

Ở trong lớp một mảnh hỗn loạn, ồn ào làm nó khó chịu. Đứng trên bục giảng quét con mắt xuống từng kẻ làm loạn đã thành công đưa lớp trở về yên tĩnh. Hài lòng gật đầu, nó cùng cô đi xuống bàn cuối ngồi xuống

Cô đang định hỏi nó xíu chuyện thì thấy nó đã ngủ mất tiêu, cô tặc lưỡi lắc đầu lôi điện thoại ra chơi game

- Này nghe nói gì chưa, hôm nay chúng ta được nghỉ 2 tiết cuối đó ., cậu bạn bàn trên nó quay xuống cười với cô rồi hỏi

- Sướng vậy. Mà bạn biết sao nghỉ không? , cô cười đáp lại hỏi

- Mình nghe nói chủ tịch tập đoàn The King, cổ đông lớn nhất của trường sẽ về trường để ... , Hoàng Lâm chưa kịp nói xong thì bị nó chen ngang

- Dạy về kinh tế

- Hở, mình tưởng nghỉ thì sẽ về nhà, ai ngờ lại phải phơi nắng phơi gió phơi sương, mài đũng quần trên ghế ., cô nhăn mặt nói

- Nghe nói anh ta chỉ mới 20 thôi, thế mà đã là chủ tịch một tập đoàn lớn như vậy ., cậu ta vừa nói ánh mắt sáng hẳn lên

- Cậu biết cũng nhiều ghê ha ., cô cười với cậu

- Chỉ tại mình muốn giống anh ta nên mới tìm hiểu vậy thôi ., cậu đỏ mặt đáp

- À ... , cô phì cười bởi sự dễ thương của cậu

Reeng

Tiếng chuông vào lớp cắt đứt cuộc trò chuyện

Tiết đầu là tiết tự học nên cả lớp rất thoải mái, náo loạn một phen. Nó không quan tâm, lục trong túi áo lấy chiếc điện thoại nhắn tin. Nội dung tin nhắn như sau

"Cao Đại Phong, chủ tịch tập đoàn The King, 20 tuổi, bang chủ bang BG. Là người lạnh lùng, ít nói, tàn nhẫn" => nó nhắn

"Hình nè. Vẫn độc thân nha. Chưa từng qua lại với bất kì cô gái nào hết đó" => cô trả lời

"Để ý đi đâu đó. Nghe tên bang quen không?"

"Quen chết liền"

"Mệt. Kệ mày" , nó gắt gỏng tắt điện thoại úp mặt xuống bàn ngủ

Reeng

- Ê mày, dậy đi. Đi xuống sân nghe giảng đạo kìa ., cô lay lay tay nó. Nó mơ màng mở mắt nhìn cô

- Mày tỉnh giùm tao. Tao thích con trai không có thích mày đừng làm ra bộ mặt đó để câu hồn tao ., cô vỗ vỗ mặt nó nói

- Dẹp ., nó gạt tay cô qua một bên rồi đi xuống sân trường

Đi xuống sân trường, đông nghẹt người. Ai cũng cố gắng ngồi vị trí đầu để thấy vị chủ tịch trong mơ. Nó chán nản tìm đại một vị trí khuất khuất.

Nó ngáp nhìn tên kia

"Sao hắn nói nhiều thế, nói lâu như vậy mà mặt không đỏ hơi thở không gấp. Cái bản mặt không đổi sắc, băng vạn năm tái thế"

Cuối cùng cũng xong, nó đứng dậy kéo cô cùng đi ra cổng trường

Chờ mãi mà chưa thấy xe của nó tới, cô khó chịu dậm chân hỏi nó

- Xe mày đâu, sao chưa tới?

Nó không trả lời, mặt chúi vào trong điện thoại lắc đầu. Cô bó tay với nó luôn

Đứng chưa bao lâu thì
 
Last edited by a moderator:

minyuri2000

Phàm Nhân
Ngọc
5,07
Tu vi
0,00
Ác quỷ vô tâm và ác ma vô tình

Tác giả: Min Yuri

Chương 11: Rắc rối (phần 7)

Chờ mãi mà chưa thấy xe của nó tới, cô khó chịu dậm chân hỏi nó

- Xe mày đâu, sao chưa tới?

Nó không trả lời, mặt chúi vào trong điện thoại lắc đầu. Cô bó tay với nó luôn

Đứng chưa bao lâu thì một đám trai gái hỗn tạp kéo nhau đến đứng trước mặt nó

- Chị, chính cô ta đã đánh em đó chị ., cô gái mang giày đỏ (Vi) hôm bữa bị nó đánh tỏ vẻ oan khuất nhìn cô gái tóc hung đỏ nói

- Hyo phải không? , cô gái tóc hung đỏ (Ly) hất mặt hỏi nó

- Phải ., nó nhìn chằm chằm Ly nói

- Nhìn tao. Mày biết tao là ai không ? , Ly hất mặt hỏi nó

- Không ., nó nhìn nhỏ Ly từ đầu tới chân rồi phán

- Mày ... Thôi được không biết cũng không sao. Tụi bay nói cho nó biết tao là ai ., cô ta tức giận nhưng giữ gìn vẻ chị đại bình ổn cảm xúc quay về phía sau nói với bọn đàn em

- Dạ chị ., cả bọn đồng thanh hô to

- Ê mày, giống như chó nhỏ nghe lời chủ thế mày ., cô nhìn sang nó nói nhỏ nhưng đủ cho tất cả nghe rồi che miệng cười, nó nghe xong cũng nhếch mép gật đầu đồng ý

Cả đám kia tính xông vào nó thì bị nhỏ Ly ngăn cản, lắc đầu ý bảo không cần. Cả bọn ép cơn giận xuống nhìn qua Vi ý bảo Vi nói

- Đúng là mấy cái thứ quê mùa mới không biết chị Ly. Nói cho hai người nghe một xíu cũng được. Chị ấy tên thật là Phan Linh Ngân hay còn được gọi là chị Ly, là chị đại của trường này. Ba chị ấy là chủ tịch tập đoàn FK lớn của Việt Nam ., Vi hất tóc nói

Nó và cô nhìn nhau nhíu mi suy t.ư. Thấy nó và cô không nói gì Vi tưởng nó và cô sợ nên đắc ý

- Hôm nay thấy mày cũng thành thật cho nên chỉ cần mà để chị Ly tát mày ba cái xem như cảnh cáo là được thôi

Nhỏ Ly nghe vậy hài lòng gật đầu với Vi

Thấy hai tụi nó không trả lời, Ly liền ngoắc tay kêu đàn em tiến đến giữ tay nó

Hai thằng đàn em của nhỏ Ly đến gần tính giữ tay nó thì ôm cổ ngất xỉu. Hai tên đó vừa té xuống liền thấy trong tay cô cầm sẵn rất nhiều kim châm. Ly, Vi cùng đàn em hoảng sợ nhìn vùng cổ bị sưng tấy lên của hai tên kia

Cô bước lên trước một bước, đám nhỏ Ly lùi về sau một bước. Cứ như vậy, một bên tiến một bên lùi cho đến khi cô thấy nản liền phóng hết kim châm về phía đám nhỏ Ly

Tất cả những kẻ đằng sau Ly và Vi đều ngã xuống đất chỉ còn bọn họ thì lập tức tái xanh mặt nhận ra thực lực của cô

Dù vậy nhưng nhỏ Ly vẫn ngoan cố, hít thở sâu lấy lại bình tĩnh bước đến gần cô. Đưa gần miệng đến tai cô nói nhỏ hòng làm cô lơ là cảnh giác

- Mày ... chết đi ., nhỏ Ly nghiến răng chuẩn bị dùng kim châm của mình đâm vào mạn sườn phải của cô thì

Pằng

- Á ., nhỏ Ly hét lên làm rơi kim châm ôm lấy cánh tay bị đạn sượt qua

Nó thật sự rất sợ khi thấy nhỏ Ly chuẩn bị đâm kim châm vào người cô, chân chạy thật nhanh đến gần bên cô thì nghe thấy tiếng súng, nó không quan tâm là ai nổ súng nó chỉ quan tâm cô có sao không

Tức tốc chạy nhanh đến bên cô xoay người cô lại đối diện với mình quan sát từ trên xuống dưới thân cô. Thấy cô không sao, nó thở phào nhẹ nhõm. Lúc bấy giờ cô mới quay lại quan sát theo đường đi của đạn thì nó phát hiện chiếc xe màu đen đang bên lề đường

Nó nhìn kĩ hơn thì bất ngờ phát hiện

- Đó không phải là chiếc Cadillac CTS-V Wagon của anh hai sao?

- Tao không biết có phải anh mày không nhưng đúng thật đó là chiếc Cadillac CTS-V Wagon nha ., cô sáng mắt khi nhìn thấy chiếc xe

Cạch

Cửa tài xế mở ra, anh hai cô trong bộ vest lịch lãm bước xuống đi đến chỗ nó và cô

- Nao có sao không? Hồi nãy làm anh đứng tim đó ., Shou đưa mắt nhìn cô dịu dàng hỏi thăm

- Nao không sao? Anh không phải lo ., cô chăm chú nhìn anh trả lời

- Không sao thì tốt ., anh thở phào nhẹ nhõm

- Tôi không xe phim ., nó lành lạnh cắt ngang hai người

Cô và anh đỏ mặt nhìn nó

- Anh đưa Hyo cùng Nao về nhá, hôm nay anh được về sớm ., anh lấy lại bình tĩnh đưa ra đề nghị

- Được ., cô vui mừng vì cuối cùng cũng được về nhà

- Hồi nãy ai đã bắn ., nó không đầu đuôi hỏi anh

- Là cấp trên kiêm bạn thân lâu năm của anh ., anh hí hửng trả lời

- Ngồi trong xe sao ., nó hỏi

- Ừ, trễ rồi vào xe đi ., anh thúc giục nó và cô

Cô đưa tay mở cửa ghế sau thì lập tức bị đóng băng bởi độ lạnh phát ra từ người ngồi trong đó, cô cười với người ngồi trong xe rồi quay lại hỏi anh

- Anh lái xe phải không?

- Ừ ., anh trả lời

Cô không nói gì nhanh tay kéo anh vào ghế tài xế còn mình ngồi cùng anh, nó không hiểu gì hết vẫn đứng im ở đó

- Vào nhanh đi Hyo

Sau khi nghe cô nói nó mới giật mình tỉnh ra vội vàng bước vào trong xe. Nhưng
 
Last edited by a moderator:

minyuri2000

Phàm Nhân
Ngọc
5,07
Tu vi
0,00
Ác quỷ vô tâm và ác ma vô tình

Tác giả: Min Yuri

Chương 12: Nhà? Nhà anh hay nhà tôi? (phần 1)

Sau khi nghe cô nói nó mới giật mình tỉnh ra vội vàng bước vào trong xe. Nhưng khổ nổi rối kiểu gì mà vấp ngay cái thành xe té nhào

Chưa kịp đáp đất đã bị một bàn tay rắn chắc nắm lấy cổ áo kéo lên ghế

Thấy nó bị như vậy, anh lập tức quay xuống

- Phong, mày làm cái gì vậy? Mày ., anh chưa kịp nói xong thì đồng loạt nó cùng hắn đôi mắt lóe lên tia khát máu cả người hắn toát ra khí lạnh

Anh chột dạ quay lên, tay cầm chìa khóa tra vào ổ

Đoàng

Phập

- Á ., anh hét lên rồi ôm lấy cánh tay phải bị ghim bởi viên đạn SS190 từ khẩu FN Five-seveN xuyên giáp

Anh đau đớn quay lại nhìn nó

Đôi mắt anh hỗn loạn đảo quanh thân nó, cánh môi mấp máy nhưng không phát ra tiếng

Cô ngỡ ngàng đến nỗi nói không ra lời, đôi mắt nâu cuốn hút mở to hết cỡ

Nhanh chóng đưa tay phải cầm tay của nó lấy lại cây súng cất vào trong áo, tay trái giơ lên đưa cả nắm tay đấm vào mặt anh khiến anh bất tỉnh nhân sự

Cô đau lòng biến thành giận dữ quay xuống trừng mắt với hắn và nó

- Sao lại như vậy? Một người là bạn thân một người là em gái ruột, cuối cùng các người muốn làm cái gì vậy hả?

Đôi tay đang nắm lập tức duỗi ra dùng lực lớn nhất hướng mặt hắn mà đánh. Chưa đánh được cái nào liền bị nó giữ lại tay

Hắn im lặng không nói, nghiên một bên đầu quay mắt sang nhìn nó có ý : "Cô giải thích đi" , rồi ngồi thẳng người yên tĩnh như chuyện gì cũng không liên quan tới hắn

Nó liếc liếc hắn cảnh cáo : "Coi chừng"

- Là Key Doll, không phải anh trai mình ., nói dài như vậy trước mặt người lạ không phải là tác phong của nó, sự bài xích với hắn đã tăng lên nhanh chóng

Cô nghe nó nói xong lập tức quay lại quét mắt thật kĩ vào kẻ vừa bị đánh cho ngất, nhìn đến hàng cúc áo liền vỡ lẽ ngay

Trên chiếc cúc áo thứ hai có chữ K in nổi, dù mờ nhưng cũng không qua được con mắt tinh anh này của nó

Cảm giác mình bị biến thành con lừa cho tên đó dắt mũi thật làm cô oán khí ngập trời. Không thể nhanh hơn được cô bật nút hạ ghế, leo ngồi lên người hắn dùng hai tay tát qua tát lại hai bên má của tên Key Doll kia nhằm hả giận

Thấy tên đó tỉnh cô liền nắm cổ áo hắn kéo lên tính dùng chiêu đập đầu sở trường của mình để knock out tên đó thì cánh cửa xe mở ra

- Xin lỗi mày nha, tao bị hư cái phéc-mơ-tuya quần khi đang đi WC. Nhưng may quá tao sữa được rồi chứ nếu không ngại ...

Anh mặt mày hớn hở mở cửa xe tính ngồi vào thì thấy luôn cái cảnh trớ trêu

Cô ngồi trên người một kẻ lạ mặt, váy tốc lên một mảng tay nắm lấy cổ áo kéo tên đó lại gần vừa đúng lúc tên đó tỉnh lại gạt tay cô làm cô té ụp lên người tên đó

Anh nhìn mà đen hết cả mặt, không nói tiếng nào đóng cửa xe thật mạnh xoay người rời khỏi

Cô ngẩn người 1 phút liền lập tức bỏ cái kẻ bị cô té ụp đầu nên bất tỉnh kia qua một bên, mở cửa xe chạy theo anh

Nó và hắn chứng kiến hết mọi chuyện nhưng vẫn lạnh lùng không quan tâm, nó nhìn phía trước thấy cô đang nũng nịu kéo tay anh, hai người nói gì đó rất sôi nổi miệng hoạt động liên tục

Trong xe không khí im lặng, hắn đắm chìm trong suy nghĩ của bản thân : "Cô ta có thể nhanh đến như vậy sao? Lấy được súng trước cả mình, thật không đơn giản"

- Tôi muốn cây súng của anh ., nó bất chợt mở miệng hỏi

- Vì sao? ., ánh mắt hắn vụt qua tia ngạc nhiên rồi biến mất như chưa hề tồn tại

- Trả ơn tôi ., nó bất ngờ khi mình lần đầu cùng người lạ giải thích vấn đề

- Khác ., hắn không cho là vậy nên tiếp tục hỏi

- Tôi thích nó ., nó do dự một lát rồi đáp lại hắn

- Lại đây ., hắn nheo mắt gọi nó

Nó mới nhích lại gần hắn được một chút thì lập tức hắn động thủ, tay trái đưa ra đánh đến trước mắt nó. Dù hơi bất ngờ nhưng nó vẫn đỡ được

Cả hai người anh một quyền tôi một cước đánh đã được 5 phút, dần dần mắt hắn lấp lóe có tia sáng lên

"Rất hữu dụng"

Thấy nó yếu dần qua từng động tác, hắn hạ tay dừng đánh

Nó thấy hắn không đánh nữa, liền thở một hơi tay lau mồ hôi chảy ra trên trán

"Thật mạnh, có cơ hội nhất định ép anh ta chỉ mình chút ít"

Hắn rút khẩu súng từ trong áo cùng một băng đạn 20 viên đưa cho nó. Mắt nó sáng lên như đèn pha ô tô, sự thích thú thể hiện rõ trên khuôn mặt. Nhìn thấy nó như vậy làm tâm hắn dâng lên cảm giác thoải mái

Không tự chủ được mà nhìn nó chằm chằm

Cảm giác một ánh mắt nóng rực đang thiêu đốt cả người nó làm cảnh giác quay xung quanh tìm, cuối cùng dừng lại trên người hắn

Nó nheo mắt khó hiểu nhìn lại hắn. Hai cặp mắt chạm nhau giữa không trung như xoáy sâu vào tâm thức đối phương

Cạch

Nó và hắn thoát khỏi tầm mắt của nhau quay ra nhìn anh cùng cô trở lại tay trong tay

- Mọi người ngồi ổn định nha ., anh hí hửng lên tiếng rồi nhìn sang cô nháy mắt

Mặt cô bỗng chốc đỏ rân hết cả lên, ngại ngùng không thèm để ý đến anh nữa. Anh nổ máy cho xe chạy

Cô ngồi ở trên quan sát hắn qua gương chiếu hậu, cảm giác áy náy dâng lên

"Hồi nãy mém xíu nữa là đánh oan anh ấy rồi. Thấy có lỗi quá"

Hắn cảm giác có ánh mắt đang nhìn mình, nâng tầm mắt nhìn gương chiếu hậu liền thấy cô nhìn mình. Mặt hắn không cảm xúc, âm thầm hạ nhiệt chiếc xe xuống

Cô ớn lạnh từng cơn, không dám nhìn tiếp âm thầm oán hắn trong lòng

"Làm mặt dữ như vậy làm gì? Không thèm nữa, làm như mình đẹp lắm vậy. Hứ"

Anh cảm thấy không khí quá ngột ngạt liền mở miệng nói chuyện

- Đi đâu đây

- Tìm được chưa? , một câu của hắn chả ăn nhập gì với câu hỏi của anh

- Ừ, ờ ........ chưa ., anh lấp vấp trả lời

Hắn không nói gì, đôi mắt đỏ lên màu máu, khí lạnh toát ra khắp xe làm anh và cô lạnh dọc sống lưng

Nó cảm thấy kì quái : "Sao tự nhiên hắn lại giận, đã có chuyện gì?"

Nhanh như chớp hắn bắt lấy cánh tay anh cầm thật chặt

Anh bất ngờ xém lạc tay lái, lo lắng tấp xe vào lề đường dừng lại.

- Mày làm gì đó? Mày có biết xém chút nữa là ., anh nhìn thấy đôi mắt đỏ au của hắn lập tức ngậm miệng

"Tiêu. Tên này giận rồi" , anh than

- Tôi muốn biết ., hắn gằn mạnh từng chữ, tay siết lại

- Đau ., anh nhăn mặt la lên

Cô thấy anh bị đau lòng liền khó chịu

- Anh buông ra coi, đau anh ấy ., cô hung hăng giật tay hắn ra khỏi tay anh nhưng không được

Thấy có người cản mình hắn từ trong áo rút cây súng bút tự chế nhắm thẳng vào cô

Anh ngạc nhiên nhìn hắn đang nhắm thẳng vào cô, anh lòng đau như dao cắt. Thật sự rất khó xử khiến anh khó có thể trả lời hắn

- Buông ., nó lên tiếng sau khoảng thời gian yên lặng quan sát họ

Cả ba người đồng loạt quay lại nhìn nó, đôi mắt thạch anh tím càng lúc càng sâu. Hắn căn bản là không quan tâm, quét mắt nhìn anh

- Có chuyện gì? Nói đi, không ai xa lạ hết ., cô nhìn anh và hắn hỏi

Hắn buông tay anh ra ngồi về vị trí cũ, dường như chuyện lúc nãy cùng hắn không có liên quan tới nhau

Anh xoa xoa tay đau nhìn hắn muốn hỏi ý hắn. Thấy hắn không có biểu cảm gì thì yên tâm chậm rãi nói

Giới thiệu nhân vật

- Key Doll (Vương Thiên Hạo)

+ 22 tuổi

+ Rất bí ẩn

+ Giả dạng người khác rất giống nhưng dễ bị lộ vì tên này thích để chữ K đâu đó trên bộ đồ đang mặc, lúc thì ở túi áo lúc thì ở lai áo.... khó thấy

+ Phi vụ cuối cùng sẽ có mặt
 
Last edited:

minyuri2000

Phàm Nhân
Ngọc
5,07
Tu vi
0,00
Ác quỷ vô tâm và ác ma vô tình

Tác giả: Min Yuri
Chương 13: Nhà? Nhà anh hay nhà tôi? (phần 2)

Anh xoa xoa tay đau nhìn hắn muốn hỏi ý hắn. Thấy hắn không có biểu cảm gì thì yên tâm chậm rãi nói

- The King mới phát hiện một loại khoáng thạch mới, hiện đang trong thời gian nghiên cứu. Đội ngũ nghiên cứu đã tìm ra trong khoáng thạch đó chứa 80% là khí Casium hay Cs là kim loại kiềm hóa học hoạt động mạnh , gây nổ mạnh khi tiếp xúc với nước, ngay cả nước lạnh hay nước đá. Nó còn bùng cháy khi gặp khí flo, đó là sự kết hợp giữa kim loại kiềm và phi kim có độ hoạt động hóa học thuộc loại cao nhất. Với 20% còn lại vẫn chưa nghiên cứu ra. Thế vậy mà mấy ngày trước đây bị mất cắp

Dừng lại nhìn nó một xíu rồi chỉ tay vào hắn nói tiếp

- Cái tên vô nhân tính này bắt anh trong hai ngày phải tìm ra được người đã lấy đi nếu không sẽ cho anh đi ...

Nói tới đây anh lập tức im miệng

- Cho anh đi đâu? ., cô hiếu kì nhanh miệng hỏi

- À, ừ...thì cho anh đi bệnh viện đó mà hihi ., anh nói xong gãi đầu cười

- Kết quả ., hắn xen ngang

Anh nhìn hắn mặt mày ủ rủ như có ý : "Tao biết đó nhưng tao không nói, mày đánh tao đi"

Hắn đưa tay thoăn thoắt tháo chiếc cà vạt đeo trên cổ mình vòng nhanh tay qua cổ anh siết chặt. Anh không phản kháng nhắm mắt lặng yên

- Tôi lấy ., nó đột ngột lên tiếng làm cô giật mình, anh mở to mắt trừng nó, hắn thả tay quay lại đối diện với nó

- Em nói nhảm cái gì đó? , anh cố gắng che đậy cho nó

- Hai, Hyo xin lỗi vì đã là liên lụy hai ., nó cúi gầm mặt xuống nhẹ nhàng nói

- Chính tôi đã lấy anh không cần phải hành hạ anh tôi ., nó nhìn hắn cương quyết nói

Hắn không nói gì trực tiếp nhìn thẳng vào mắt nó. Bỗng chốc nơi khóe môi giương lên

Anh thấy biểu hiện của hắn đơ người ngay : "Hắn cười, hắn cười kìa"

Cô ngơ ngác nhìn đắm đuối hắn đến chảy cả nước miếng

Nó thấy hắn cười liền cảm giác không đúng lắm : "Với tính cách của hắn chỉ sợ mình đã xong, đằng này hắn lại cười. Where is the problem?"

Hắn bắt lấy tay nó nắm thật mạnh kéo nó lên đùi mình, xoay cho nó ngồi dang hai chân quay mặt về phía hắn

Anh và cô thật sự bùng nổ khi thấy hành động này, anh nhăn mi suy nghĩ

"Tên này ghét phụ nữ mà, sao lại như vậy. Không lẽ ..."

- Phong, nó là em gái tao, mày ., anh lo lắng lên tiếng

- Im miệng ., hắn gằn mạnh cảnh cáo anh đang xen vào chuyện của hắn

Cô nghe vậy thì kéo anh quay lên, anh bực tức nổ máy lái đi

- Tôi sẽ trả lại cho anh ., nó đắng đo suy nghĩ một hồi rồi đưa ra quyết định này

- Không cần ., hắn bất cần trả lời

- Vì sao? , nó khó hiểu hỏi

Hắn không giải thích, đối với người khác hắn không muốn giải thích bất kì điều gì

- Anh sẽ làm gì anh tôi? , nó e ngại hỏi

- Như cũ ., hắn lãnh đạm nhìn nó

Cô ngồi phía trên đẩy đẩy tay anh như có ý : "Nói đi anh"

- Đi trại nghiên cứu ở Bắc Cực ., anh ai oán trả lời

- Không cần, hai sợ lạnh ., nó đau xót nhớ tới mấy bữa trời hơi lạnh da anh liền ửng đỏ mấy mảng ngứa rát cả người

- Không thể cự tuyệt ., đưa tay hắn cầm lấy chiếc cằm thon của nó siết mạnh một chút rồi thả ra

-"Kế hoạch chưa khởi động mình tuyệt đối không thể đi đâu được" , nó đăm chiêu suy nghĩ

- Có cách nào khác để .... ,cô ở trên quay xuống hỏi

- Cô không liên quan ., đôi môi mỏng nhàn nhạt phả hơi lạnh tỏa khắp phòng

- Còn cách nào khác không? , nó nhìn thẳng vào hắn mà hỏi

- Có, làm không? , hắn suy nghĩ một xíu rồi nhích khuôn mặt lạnh đó lại gần nó hỏi

Nó quan sát thật kĩ khuôn mặt hắn để coi thử có điều gì thay đổi để nó nhận ra tính chất về điều mà hắn sắp nói hay không, nhưng vô vọng nó không nhìn ra được gì

- Làm ., nó ểu oải nói

- Công việc công ty cùng sinh hoạt cá nhân đều do cô làm ., hắn nhếch môi bạc quyến rũ, đôi mắt đỏ sáng lên tỏ ra hứng thú

- Sao cũng được ., nó ngẫm nghĩ đôi chút rồi trả lời hắn

Vừa nói xong nó nhào vào lòng hắn thoải mái ngủ. Hắn ghét bỏ đẩy ra nhưng nó dính hắn như sam không tài nào đẩy được, thấy vậy hắn mặc kệ không đẩy nữa

"Mình thật thông minh, hành anh ta trước đã cho bỏ ghét", nó nhoẻn miệng đắc ý cười

- Đi ., hắn chỉnh sửa nó thật tốt liền nói anh

- Chúng ta đi đâu đây? , anh hỏi lại

- Về nhà

Nó nghe vậy lập tức bật dậy

- Nhà? Nhà anh hay nhà tôi? ., ngơ ngác hỏi

- Cô nghĩ sao? , hắn nhướn mày hỏi

- Làm sao mà tôi biết được chứ ., nó bĩu môi với hắn

- Cô nên biết thân phận mình, đừng làm phật lòng tôi ., ngón tay hắn hướng đến cằm nó ép nó ngẩn mặt lên nhìn hắn

- Tôi biết ., nó xoay đầu thoát khỏi tay hắn, lạnh nhạt nói

Thấy hắn không nói gì nữa, nó tiếp tục dúi đầu vào người hắn ngủ

- Tên Key Doll tính sao, tao quẳng nó vào cốp xe rồi ., anh hỏi

- Còn hữu ích, giữ lại ., hắn đạm mạc trả lời

____________________20 phút sau_______________________

Chiếc Cadillac đen chạy vào khuôn viên căn biệt thự nhà anh, người giúp việc hướng hai bên xe chạy đến mở cửa

Anh cùng cô bước xuống trước, dặn dò mọi người

- Hôm nay mọi người nghỉ sớm đi

Cô thấy ngạc nhiên nhưng cũng không hỏi, chỉ im lặng đứng đó nhìn cửa sau xe đã mở lâu như vậy mà người ở trong vẫn chưa đi ra

Sau khi nhìn thấy mọi người trong nhà đã giải tán, anh quay lại thì chỉ nhìn thấy cô còn hắn và nó thì không thấy. Anh đưa mắt tìm kiếm xung quanh thì thấy cô nhìn chằm chằm vào cửa xe sau không chớp mắt

Anh nghi ngờ, bước đến gần cô hỏi

- Có chuyện gì sao?

Nghe thấy giọng anh ở bên cạnh làm cô giật mình

- Họ vẫn chưa có đi ra, có phải là có chuyện gì rồi không? , cô nhẹ giọng hỏi

Anh định bước đến gần xe thử thì thấy hắn bước ra, một tay hắn đỡ mông nó một tay để trên lưng nó giữ vững. Nó vẫn hiên ngang ngủ chân vòng qua eo hắn tay choàng qua cổ hắn ngủ ngon lành

Hắn nhăn mặt với anh, đôi mắt sắc lạnh liếc liếc

- Đỡ

Anh ngay lập tức chạy nhanh đến đỡ nó nếu không hắn sẽ thả nó ra làm nó té mất
 

minyuri2000

Phàm Nhân
Ngọc
5,07
Tu vi
0,00
Ác quỷ vô tâm và ác ma vô tình

Tác giả: Min Yuri​

Chương 14

Anh ngay lập tức chạy nhanh đến đỡ nó nếu không hắn sẽ thả nó ra làm nó té mất. Anh bế nó trong tay nhìn mắt nó nhắm nghiền mà mắt anh nhu hòa đi một mảng, cô nhìn thấy mà vui lắm : "Hyo à, mày có người để quan tâm đến rồi. Kế hoạch chắc phải thay đổi thôi"

Giao nó cho anh xong có người đến đưa khăn tay cho hắn, dùng khăn lau tay thật sạch rồi xoay người lên xe

Anh thấy vậy bế nó đến gần hắn hỏi

- Không ăn cơm à ?

- Không. Bên Ý đang cần hàng ., hắn nhàn nhạt nói

- Hay là tao đi

- Không cần. Quản lý công ty một thời gian đi

- Bao lâu?

- Hai tháng

- Được ., anh nói xong lui ra

Cận vệ của hắn đến gần đóng cửa xe rồi nhanh chân đi vào trong xe lái xe chạy đi

Xe vừa chạy liền bị nổ lốp, không đi được. Tên cận vệ nhăn mặt mở cửa xe chạy ra xem xét cái bánh xe bị hỏng

Nó đang ngủ nghe thấy tiếng lốp xe nổ thì tỉnh giấc. Anh nhìn mắt nó mơ màng tỉnh giấc mà cảm thấy vui vẻ, nhìn nó lúc này thật dễ thương

- Hai thả Hyo xuống đi ., nó nhõng nhẻo với anh

- Được ., anh thả nó đứng vững vàng bên cạnh cô rồi sải bước tới gần xe hắn

- Xe bị sao à ? , anh hỏi hắn

- Lấy xe mày cho tao mượn ., hắn nhàn nhạt nói

- Được ., anh gật đầu đáp ứng

Ít phút sau chiếc Aston Martin màu xám bạc xuất hiện trước mắt hắn, nhìn thấy chiếc xe đến gần mặt hắn đen lại

- Tao không giàu như mày đi Cadillac, chỉ có chiếc này là nhanh thôi ., anh bước ra khỏi xe nhún vai vứt chìa khóa xe trong tay cho hắn

- Đem xe về ., hắn quay sang cận vệ nói

- Thưa, tôi đi cùng ngài ., tên cận vệ nhìn hắn

- Khỏi, tôi tự đi ., hắn lành lạnh nói

- Nhưng bên đó có rất nhiều nguy hiểm ., tên cận vệ nhanh miệng nói

- Đã sắp xếp rồi ., hắn nói xong trực tiếp lên xe bỏ qua anh nổ máy đi đến công ty

- Anh cứ về trước, một lát tôi cho người đem xe đi sửa ., anh vỗ vai người cận vệ nói

- Vậy cảm ơn, tôi đi trước ., tên cận vệ cuối đầu chào rồi xoay người đi

Cảm thấy hơi đói, anh liền quay lại muốn cùng cô và nó đi ăn chút gì đó

- Hyo đâu rồi ., anh không thấy nó thì hỏi cô

- Nó mới vừa đứng đây mà ., cô chỉ sang chỗ bên cạnh, lúc nãy cô chỉ lo nhìn vào chiếc Aston Martin mà không để ý đến nó, giờ nó đi đâu cô cũng không biết nữa

- Vậy giờ nó đâu rồi ., anh gắt lên với cô

Cô nghe vậy thì nhìn anh rồi cuối mặt không nói, chợt một bên hoa tai rung dữ dội, cô đưa tay ấn vào mấy viên kim cương đính trên hoa tai lần lượt theo thứ tự 2204

- Tao đi sang Ý, kế hoạch sẽ được bắt đầu ở đó, mày yên tâm ., giọng nó lạnh lùng dứt khoát mang theo vài phần cương quyết

- Ừm ., cô lo lắng đáp

Anh thấy cô không nói gì liền bùng phát cơn giận vô cớ

- Cô làm cái gì mà để Hyo nó đi đâu mà không biết, cô có còn là bạn thân của nó nữa hay không vậy. Tôi thật không hiểu cô là loại người gì nữa

- Tôi là loại người gì quan trọng sao? ., cô nhếch môi khinh khỉnh hỏi anh rồi xoay chân đi vào nhà

Anh nghe cô nói vậy lập tức sững người, anh không nghĩ cô sẽ hỏi lại mình như vậy

Cô sải chân thật nhanh về phòng, nhanh chóng thu dọn đồ đạc cho vào vali. Cô thật không yên tâm khi thấy nó đi một mình, kế hoạch đó từ khi nào mà thay đổi thành ở Ý. Xoay chiếc hoa tai bên phải ba vòng ngay tức khắc tín hiệu được kết nối

- Chị ., một giọng nói cương nghị vang lên bên tai cô

- Lin đâu sao để em nghe máy ., cô ngạc nhiên khi cái kẻ cuồng công việc như Vin lại có thời gian rảnh

- Lô hàng bị tráo có chút phức tạp nên chưa xong ., Vin trả lời

- Sao lại là nó, chả phải đều do em làm sao ., cô thắc mắc cái đứa làm biếng như Lin mà lại dành việc với Vin : "Có vấn đề"

- Show thời trang năm nay sẽ trình diễn tại New York, nó đi Mỹ sẵn qua Anh luôn

- À, hèn gì. Chuẩn bị trực thăng cho chị 15 phút nữa chị sẽ đến. Đưa Sin lái ., cô dặn dò

- Vậy còn em, em chán ., Vin nhăn mặt

- Mày lo mà luyện cười đi cu, đừng dành công việc với tụi này ., Cin ở bên cạnh ngoắc mồm châm chọc

Vin tức giận lao đến định đánh Cin thì

- Cin đừng chọc Vin nữa , mặt than thì làm sao cười được em ., cô giả bộ khuyên răng

- CHỊ ., Vin tức giận hét lên với cô

- Giỡn thôi, lát nữa chị sẽ đến đấy ., cô ngừng giỡn nói với Vin

- Dạ ., Vin vừa đáp cô liền ngắt kết nối, quay nhìn mình trong gương rồi kéo vali đi xuống nhà

Nhìn ra ngoài cửa thấy anh vẫn thần người ở đấy, cô cảm thấy buồn cười nhưng còn tức nên chả thèm nhắc, kéo vali đến bên chiếc taxi cô đã gọi ban nãy, leo lên xe đi

Anh nghe tiếng động cơ xe nhanh chóng tỉnh người xoay ra thì thấy cô đang ngồi trên chiếc taxi, anh như bị giữ chân, không thể động đậy được cũng chẳng thể mở miệng kéo cô lại. Mất hồn đứng đấy, anh nhìn theo bóng xe chạy đi mãi đến khi không còn thấy được nữa. Cúi đầu nhìn vào tim, nơi ấy của anh đang âm ỉ, khó chịu. Muốn giữ cô nhưng anh phải lấy t.ư cách gì để giữ đây

Mệt mỏi vuốt trán anh đi vào nhà, rút di động trong túi quần ra trực tiếp gọi cho tổng bộ bang ra lệnh tìm nó khẩn cấp, báo động một

Sau khi xong, anh thả người xuống sopha nằm im trên đó, sức sống của anh dường như không còn nữa

________Dãy phân cách không gian_________

Hắn lái xe với vận tốc cao đến công ty chỉ mất 30 phút, đỗ xe dưới tầng hầm nơi góc chết của camera. Hắn xuống xe mở cốp, lập tức nó bật ra vươn người thoải mái hít thở vận động

Hắn chăm chăm nhìn nó, thấy nó vận động đã đủ liền một bước nắm lấy cánh tay kéo lại gần mình

Nhưng đâu có dễ. Nó đã đề phòng hắn từ mấy lần trước nên giờ hắn ra tay nó biết ngay. Nó lùi hai bước kéo khoảng cách giữa nó và hắn trong khoảng an toàn

Đối với hắn, mấy việc né tránh này căn bản là không có cách nào thoát khỏi mình. Sải thêm một bước đã đến bên cạnh nó kéo nó vào lòng dùng tay trái giữ chặt hai tay nó, hai chân kẹp chân nó lại

Bất động trong lòng hắn làm nó khó chịu, cái mùi cơ thể hắn, hơi ấm nóng cứ quanh quẩn quanh người nó. Dùng sức cố gắng thoát ra nhưng không thể

Hắn dùng tay còn lại bắt lấy cằm nó nâng lên tầm đối diện với mình, ánh mắt lóe lên vài tia nguy hiểm rồi biến mất

- Tôi chưa tính việc cô làm hư xe tôi

- Tôi...tôi đâu có làm ., nó chột dạ trả lời : "Tên này quá nguy hiểm"

Hắn siết mạnh cằm nó

- Tôi thấy

Nó ngạc nhiên nhìn hắn quên cả chớp mắt

- Anh...anh vì sao có thể

- Nên nhớ, cô quá kém ., hắn nhàn nhạt mở miệng rồi thả nó ra



Giới thiệu nhân vật

- Dương Minh Anh (Vin) : nam,bộ tứ bang nó, lạnh lùng, không biết cười

- Dương Thái Nhi (Sin) : nữ, bộ tứ bang nó, giỏi giang, trầm

- Dương Vỹ Luân (Cin) : nam, bộ tứ bang nó, nói nhiều
 

minyuri2000

Phàm Nhân
Ngọc
5,07
Tu vi
0,00
Ác quỷ vô tâm và ác ma vô tình

Tác giả: Min Yuri


Chương 15: Cao phu nhân

Nó ngạc nhiên nhìn hắn quên cả chớp mắt

- Anh...anh vì sao có thể

- Nên nhớ, cô quá kém ., hắn nhàn nhạt mở miệng rồi thả nó ra

Nó tức tối khi hắn khinh thường nó như vậy. Đây là lần đầu có kẻ dám làm như vậy với nó, thiệt không thể tha thứ được

Chân trái đá lên nhằm ngay ngực hắn mà hướng tới, hắn không so đo lui ra sau rồi xoay người bỏ đi

Nó vì dùng nhiều sức nên mất đà té úp mặt xuống đất. Nhắm mắt lại chờ đau đớn đến thì một cánh tay rắn chắc kéo nó lại

Nó mở mắt thấy hắn lạnh lùng nhìn nó, nó cũng nhìn lại hắn cho...bỏ ghét

- Còn chưa tỉnh ., hắn thấy nó nhìn lại mình thì cong khóe môi nói

Nó ngưng nhìn hắn, hắn liền buông tay. May mà nó phản xạ nhanh nếu không té là cái chắc. Phủi phủi mấy hạt bụi dính trên đồ nó bước nhanh chân đi theo hắn

Đi lần lượt qua các dãy A, B, C, D để xe, lên thang máy đi gần hết các tầng lầu tại công ty của hắn

Tinh..

Thang máy mở, nơi cuối con đường có duy nhất một cánh cửa to. Hắn bước đi nó cũng không ngại ngần mà đi cùng hắn đến cánh cửa đó

Cạch

- Cô đi đi ., hắn vừa vào phòng thì quay lại đuổi nó đi. "Có lý nào như vậy" , nó ức chế

- Không ., nó hất mặt nói

Im lặng không nói gì, bầu không khí hạ dần nhiệt độ xuống một cách nhanh nhất. Mặt hắn nhìn thật khó coi, đôi mày rậm nhíu chặt dính lại với nhau, đuôi mắt hẹp dài lóe sáng, đôi môi bạc quyến rũ mím lại

Sải chân đi đến bên chiếc bàn làm việc của mình, hắn kéo ngăn kéo cuối lấy ra chiếc đồng hồ màu trắng bạc. Thả người vào chiếc ghế xoay bên cạnh đó, hắn nhìn ngắm chiếc đồng hồ trong tay

- Lại đây ., xoay chiếc ghế hướng đến tấm kính trong suốt nhìn ra phồn hoa bên ngoài, hắn gọi nó

Bóng hình hắn in cả một mảng tường bên kia, sự cô đơn bao trùm hết cả căn phòng thêm màu nắng vàng của buổi chiều nhìn thấy thật khiến lòng người trùng xuống. Không tự chủ được, nó tiến nhanh đến bên hắn, mong muốn phá vỡ đi khung cảnh kia

Nó đứng cạnh hắn đã được một lúc lâu rồi, nó để ý thấy hắn chưa từng thay đổi t.ư thế, vẫn như ban đầu, tay cầm chiếc đồng hồ không ngừng vuốt ve

- Đưa tay đây ., hắn đánh bay không khí yên tĩnh này chỉ bằng một câu nói

Nó khó hiểu nhìn hắn, mặt hắn đã lại lạnh lùng nữa rồi, cái vẻ ban nãy như chưa hề tồn tại. Thấy nó vẫn đứng ngơ ra đấy, hắn kéo tay nó ra đeo chiếc đồng hồ màu trắng bạc đó vào

- Không được tháo ra ., hắn đứng dậy bỏ lại một câu rồi đi đến cánh cửa nối lên sân thượng, nơi mà chiếc trực thăng của hắn đang chờ

Khẽ đưa tay lướt trên chiếc đồng hồ, ở đó vẫn còn hơi ấm bàn tay hắn. Nghĩ ngợi lung tung rồi chạy nhanh theo hắn

Vù...vù...vù

Nó vừa mở cửa nối cầu thang với sân thượng liền thấy ngay hắn với cái dáng người cao to, lưng thẳng, vai rộng tay cho vào túi quần đứng dưới chiếc trực thăng chờ nó

Hắn quay lại nhìn nó, khuôn mặt dưới ánh hoàng hôn toát lên nét quyến rũ chết người thêm mái tóc bay trong gió, dù hơi rối nhưng không làm mất đi vẻ đẹp vốn có của hắn

Ngẩn người nhìn hắn thật lâu cho đến khi thấy hắn biến mất khỏi tầm mắt thì nó tỉnh ngay. Vươn chân chạy đến chiếc trực thăng, một bước leo lên ngồi ngay ngắn bên cạnh hắn

Nhìn hình ảnh phía dưới đang ngày càng nhỏ lại, nó cảm thấy thật buồn ngủ. Ngáp vài cái rồi lăn ra ngủ luôn

Đôi tay đang gõ bàn phím máy tính dừng lại, hắn nhìn sang nó. Thấy nó đã ngủ rồi, hắn giơ tay kéo chiếc mềm đắp lên cho nó rồi tiếp tục làm việc

- Ưm ., nó cảm thấy bản thân như đang lơ lửng giữa không trung, theo bản năng đã hình thành tử lâu nó quơ quơ tay không ngừng tìm chỗ bám. Hắn thấy nó đang ngủ mà không ngừng làm loạn liền nổi cáu. Nó nắm được cổ áo hắn không ngừng siết làm hắn khó thở

- Tỉnh mau ., hắn cuối xuống ghé sát miệng vào tai nó phả hơi ấm nóng

Nó rùng mình một cái rồi từ từ hé mắt. Dính vào mắt nó lúc này là cái khuôn mặt lạnh ngàn năm đó làm nó giật mình

- Thả ra ., hắn không kiên nhẫn nhắc nhở nó

Nhìn tay mình đang nắm lấy cổ áo hắn hung hăng siết chặt, lập tức nó thả tay ra khỏi đó. Trên cổ áo hắn vết nhăn chằng chịt, hai nút áo đầu bị bung ra lộ vòm ngực rắn chắc.

- Ực ., nó nhìn cảnh này mà nuốt nước miếng

Hắn không để ý gì, vẫn yên lặng. Nó nhìn xung quanh thật kĩ rồi mới thả lỏng người

- Đến từ khi nào vậy? , nó hỏi hắn

- Đã 15 phút ., hắn nhàn nhạt trả lời

- Anh vẫn như vậy tôi từ nãy giờ sao ? , nó nghi ngờ hỏi

- Thế cô nghĩ sao ., hắn lườm nó

- À, vậy thả tôi xuống đi

Hắn ngay tức khắc thả nó xuống rồi quay lưng tiến về phía khách sạn

- Chào Cao phu nhân, chúng tôi bên bộ phận kinh doanh, mong phu nhân nói chủ tịch đến công ty giải quyết vấn đề ., người A

- Cao phu nhân, chúng tôi bên tòa soạn X mong muốn được phỏng vấn chủ tịch một lần, mong phu nhân nói với chủ tịch chấp thuận ., người B

- Cao phu nhân, tôi là người của công ty Y có hợp đồng muốn cùng chủ tịch bàn bạc, phu nhân nói với chủ tịch một tiếng giúp tôi ., người C

- Cao phu nhân...

-.......

Hắn vừa đi vào trong khách sạn lập tức một đống người nhào đến bên người nó nói gì mà Cao phu nhân, gì mà giúp đỡ. "Bị bệnh gì sao, nhìn tôi giống vợ cái tên đó lắm sao? ", nó rủa cả nhà hắn 108 lần mà không thấy đã

- Cao phu nhân, tôi ...

Tên kia chưa kịp nói xong thì lập tức im bặt, tay chân run rẫy, mặt mày tái mét. Cả đoàn người biểu hiện ai cũng giống như nhau, kéo nhau lui về sau cách xa nó ra​



 

minyuri2000

Phàm Nhân
Ngọc
5,07
Tu vi
0,00
Ác quỷ vô tâm và ác ma vô tình

Tác giả: Min Yuri

Chương 16
Tên kia chưa kịp nói xong thì lập tức im bặt, tay chân run rẫy, mặt mày tái mét. Cả đoàn người biểu hiện ai cũng giống như nhau, kéo nhau lui về sau cách xa nó ra

"Quái lạ, mình giống cọp lắm sao?" , nó khó hiểu

Nghĩ đi nghĩ lại cảm thấy không đúng,nó quay lưng lại thì nhìn thấy hắn thù lù đứng sau lưng nó

- Thần kinh ., nó ôm ngực thở mạnh mắng hắn

Hắn không để tâm đến. Nắm lấy tay nó kéo nó vào trong lòng mình. Bị kéo bất ngờ nó lao thẳng đi như máy bay đập cánh mũi vào ngực hắn

- Úi ., nó xoa xoa cánh mũi bị đụng trúng

- Chuyện gì ., hắn dùng tay vuốt lấy cánh mũi nó rồi ngước lên hỏi đám người kia

Không ai nói gì. Cả bọn anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, chúng ta nhìn đất mà làm.

- Về đi ., hắn phất phất cánh tay như ông vua đuổi bọn họ đi

Nghe được hắn nói như thế, nguyên một đám người dùng hết sức nhanh hết mức rời khỏi đây. Phía trước khách sạn đã không còn một bóng người. Hắn hài lòng ôm nó đi vào quầy tiếp tân

- Đây là chìa khóa phòng ngài đã đặt trước, phòng 501 ở tầng 5 đối diện với thang máy ., cô tiếp tân cười nụ cười nụ cười chuyên nghiệp cúi đầu trước hắn

Hắn cầm lấy chìa khóa cùng nó vào trong thang máy. Bên trong thang máy nó cùng hắn ở cùng một chỗ, không khí thật ái muội. Nó nhớ tới hình ảnh nó và hắn hiện tại liền bất giác đẩy ngực hắn ra đứng ngay ngắn chỉnh tề bên cạnh hắn. Mặt nó hơi hồng lên, đôi mắt đảo qua đảo lại trong không trung thể hiện sự bối rối. Đã bình tĩnh được, nó trở về với khuôn mặt "người lạ chớ tới gần", đôi mắt híp lại như đang suy nghĩ điều gì đó

Cái cảm giác mềm mại, cái mùi hương nhè nhẹ đó làm hắn thư thản cả người bỗng nhiên biến mất khiến tâm tình trùng xuống nhanh chóng. Liếc nhìn người bên cạnh yên tĩnh đứng đó, hắn lại không nói gì. Không phải hắn lạnh lùng mà hắn đã quen hết thảy rồi, trừ phi hắn chết chứ hắn tin sẽ chẳng còn bất kì thứ gì có thể làm biến động mặt nước yên ả trong lòng hắn

Ting...

Cửa thang máy mở, căn phòng to đối diện chiếm diện tích rất rộng, cả khu hành lang chỉ có duy nhất một phòng đủ thấy sự xa hoa của khách sạn này

Hắn mở cửa phòng đi vào trong, nó cũng nhanh chân đi theo sau hắn. Màu trắng tinh khiết chiếu thẳng vào mắt nó thật nhức mắt, sống đến tận bây giờ chưa một lúc nào nó thích màu trắng cả. Dường như màu trắng là quá xa xỉ đối với kẻ đôi tay đã nhuốm không biết bao nhiêu máu của kẻ khác như nó, dù vậy nó cũng không bài xích màu sắc ấy chỉ là cảm thấy đôi chút không thích hợp

- Chỉ có một giường ., hắn thình lình đứng sau nó phả hơi ấm nóng lên tai làm nó giật mình

- Đừng như âm hồn không tan lượn lờ sau lưng tôi ., nó bất mãn nói hắn

- Tùy cô suy nghĩ ., hắn nhún nhún vai thả người ngồi lên chiếc ghế sopha

Nó không nói gì sải chân đi đến căn phòng mà hắn vừa vào. Tấm rèm màu xám che mất ánh sáng mặt trời làm cả phòng ngủ tối đi trông thấy, nó cảm thấy không khí âm u trong này hợp với nó hơn là màu trắng ngoài kia. Cũng không thèm kéo màn, nó nhìn chiếc giường kingsize to màu bạc nằm giữa phòng mà thích thú, nói gì thì nói chứ thấy giường là nó muốn ngủ. Chiếc tivi đối diện đang tắt bỗng vụt sáng lên, ánh sáng tivi làm nó nhìn thấy rõ hơn mọi thứ trong căn phòng này.

Dù to nhưng cũng không có gì ngoài giường và tivi, nó không cảm thấy gì là bất tiện có giường để ngủ là được rồi đòi hỏi gì nữa chứ

Nó đi ra ngoài thì nhìn thấy hắn tay vắt lên trán nằm trên sopha. Cái sopha ấy phải nói là to đủ 5, 6 người ngồi nhưng khi hắn nằm lên thì thật sự quá nhỏ, chân hắn gác lên cả thành ghế thò ra ngoài một chút, hắn phải nằm nghiêng mới miễn cưỡng nằm ổn định được. Nhìn hình ảnh này nó cảm thấy thật buồn cười, tính là tối nay cho hắn ngủ ngoài này nhưng nhìn đến đây nó cảm thấy thật không được rồi, phải nghĩ cách khác thôi

Hắn đang nhắm mắt suy nghĩ một số chuyện thì nghe thấy tiếng bước chân đi qua đi lại phía trên đầu mình, hắn liền tỉnh táo mở mắt nhìn. Thấy được nó đang trầm t.ư đi qua đi lại, đôi lông mày nhíu lại, ánh mắt sau hàng mi cong liên tục đảo, bàn tay trái không ngừng xoa lên cánh tay phải. Nó như vậy làm hắn thấy rất mới mẻ, từ lúc gặp tới giờ nó luôn mang lại cho hắn những cảm giác rất khác mà từ trước giờ hắn chưa từng có

Không suy nghĩ hắn đứng lên tiến gần về phía nó, giang cánh tay hữu lực ôm nó vào lòng

- Chuyện gì?, hắn xoa đầu hỏi nó

- Chỉ là không biết tối nay nên ngủ ở đâu ., nó nhập tâm suy nghĩ nên cũng không để ý đến hiện tại mình cùng hắn ra sao

- Chẳng phải có giường?, hơi hơi liếc vào trong phòng ngủ

- Chỉ có một chiếc ., nó bĩu môi nói với hắn

- Có sao, cùng ngủ ., hắn không cho có gì là không hợp lý

- Nhưng ..., nó tính phản bác lại thì bị hắn trực tiếp bế nó lên bước vào trong phòng dùng chân đóng cửa lại. Nhẹ nhàng thả nó nằm xuống, hắn với tay điều chỉnh nhiệt độ phòng cho phù hợp rồi kéo mềm lên đắp cùng nó.

Nó trợn tròn mắt nhìn hắn, thật sự hắn rất khó nắm bắt. Với những kẻ khó hiểu như vậy nó lập tức tránh tiếp xúc bởi vì nó không biết lúc nào mình sẽ bị đâm một nhát sau lưng.

An ổn bản thân một chút nó kéo mềm ra bước chân xuống giường thì bị hắn giật mạnh tay lại ngã nhào về chỗ cũ ngay trong vòng tay hắn
 

minyuri2000

Phàm Nhân
Ngọc
5,07
Tu vi
0,00
Ác quỷ vô tâm và ác ma vô tình

Tác giả: Min Yuri

Chương 17: Ám sát
An ổn bản thân một chút nó kéo mềm ra bước chân xuống giường thì bị hắn giật mạnh tay lại ngã nhào về chỗ cũ ngay trong vòng tay hắn

- Buông ., nó híp mắt lại nhìn thẳng vào mắt hắn

- Cùng một chiếc giường, không vấn đề gì ., giọng điệu lười biếng nhàn nhạt nhưng khiến cho người khác không nhịn được mà tin tưởng hắn

Không nói gì, nó trong lòng hắn cọ cọ tìm chỗ thoải mái nhất để ngủ. Nghe được tiếng thở đều đều của nó, hắn bất giác siết chặt vòng tay hơn rồi cũng chìm vào giấc ngủ

Có lẽ đó là giấc ngủ thoải mái nhất mà hai người từng được ngủ. Thẳng cho đến tận 8 giờ tối cả hai người cùng đồng loạt mở mắt nhìn đối phương chằm chằm. Trong mắt cả hai không có sự mơ màng do ngủ quá lâu mà chỉ có sự an tĩnh đến kì lạ, nhịp thở vẫn duy trì nhẹ nhàng đều đặn như lúc ngủ duy chỉ có đôi mắt không ngừng sắc bén lên.

Cả hai nhìn nhau chằm chằm không nói gì, dù vậy nhưng những gì cần hiểu họ đã hiểu rồi nói nữa chỉ là dư thừa.

Nhanh như chớp nó cùng hắn ngồi dậy, mỗi người ngồi một bên mép giường hướng lưng vào nhau, ngầm mặc định với đối phương phía sau sẽ giao lại cho người kia. Lúc bấy giờ nó cùng hắn mới ngớ người ra, từ lúc nào lại tin tưởng người khác đến như vậy, niềm tin là thứ mà trong giới hắc đạo không ai muốn có, bởi lẽ làm sao biết được là khi nào mình sẽ chết dưới tay người mình tin tưởng nhất chứ. Do đó hiện tại là một ngoại lệ mà nó cùng hắn không thể chối cãi

Hắn hướng người về phía cánh cửa phòng đang hé mở làm cho tia sáng nho nhỏ lọt vào, tay phải vuốt ve chiếc vuốt chim ưng bằng vàng nạm kim cương trùm hết một phần ba ngón tay trỏ của hắn. Đôi con ngươi lạnh lùng khẽ đảo qua cánh cửa phòng cùng góc tối nơi cuối phòng

Ngược hướng hắn, nó đưa cả người đối diện cùng cánh cửa kính trong suốt đang mở thấp thoáng sau tấm rèm bay bay. Đôi môi đỏ mọng khẽ nở nụ cười thị huyết cúi đầu xuống phủ nhẹ cánh môi lên chiếc nhẫn vòng xoay đa chiều dây vàng của mình. Mắt sáng lên khi nhìn thấy những chú cừu đưa thân lên miệng sói, liếm nhẹ bờ môi biểu hiện rõ cho sự thèm khát con mồi đang dâng lên

Cạch

Tiếng súng lên nòng rất nhỏ nhưng làm sao qua được đôi tai nhạy bén của hắn và nó được.

Phụt

Viên đạn phóng ra khỏi nòng súng và va vào nòng ống giảm thanh rồi bắn đi ra ngoài đi lướt trong không khí gây ra tiếng dù nhỏ nhưng với căn phòng yên tĩnh đến muỗi bay qua con nào đực con nào cái cũng phát hiện ra thì việc nghe được tiếng là điều dễ dàng. Đạn hướng lưng nó mà đến với vận tốc nhanh, nó vẫn yên tĩnh ngồi đó không động đậy một chút, thấy nó như vậy hắn ngỡ ngàng về sự tin tưởng của nó dành cho mình

Nâng cánh tay đeo vuốt đúng tầm viên đạn đi tới nhẹ nhàng búng khẽ khiến cho viên đạn đi lệch nhắm thẳng vào kẻ đang đứng nơi góc tối cuối phòng, tên kia chết không kịp nói

Phát súng đầu tiên mở đầu cho cuộc ám sát không cân sức

Phụt

Phụt

Phụt

...

Hàng loạt súng bắn tỉa đều ngắm ngay nó và hắn cùng tới. Sợi dây bạc phóng ra vừa thay đổi hướng tiếp xúc của viên đạn vừa cắt đôi viên đạn làm hai nữa. Nó hăng say cắt cắt cắt, càng cắt nó càng hăng, càng cắt thì sự hứng thú trong lòng nó càng tăng cao

Hắn cũng không rãnh rỗi, hàng trăm tên sát thủ kéo nhau vào phòng cùng hắn đánh nhau, viên đạn nữa đôi nó chém bắn lệch đi đều giết chết những tên có ý định giết nó từ phía sau. Hắn và nó giết chết tên nào liền có tên khác vào thay, không những linh hoạt hơn mà mạnh hơn những tên lúc đầu cho dù chúng không dùng vũ khí, quả thật kẻ đứng đằng sau hẳn là phải tốn rất nhiều công sức cùng tiền bạc mới đem bọn này tới đây cho nó và hắn

Mười phút qua đi những kẻ bắn tỉa chết không còn một mống, nó chán nản xoa xoa ngón tay đeo nhẫn cùng cổ tay bị đỏ lên do nó hăng quá mức, vặn vặn cái eo cứng ngắc của mình rồi đứng dậy quơ quơ tay chân vài cái, xem như là đang tập thể dục. Nó chẳng thèm để ý đến những kẻ đang đánh nhau kia

Mấy tên sát thủ đó cũng không dư thời gian đi đối phó nó, một mình hắn là đủ mệt rồi. Thế mà có một số kẻ dư thừa hơi sức nhào qua bên nó tính bắt nó nhưng chưa kịp tới liền bị đứt cổ mà chết. Hắn biết nó đã xong nhưng không qua giúp mình, hắn cũng chẳng thèm ý kiến, chuyên tâm tiếp tục đánh những kẻ kia.

Nó thấy hắn đánh lâu quá, tính đứng dậy qua giúp hắn chút đỉnh ai ngờ nó vừa đứng lên liền bị hắn liếc ánh mắt sắc lẹm nhìn qua. Nó thấy vậy đành ngồi yên tại một mép giường nhìn hắn mà lẩm bẩm: "Anh ngon quá ha, làm như mình giỏi lắm vậy. Còn dám liếc tôi, coi chừng có ngày tôi móc mắt anh ra bây giờ chứ ở đó mà liếc, abcxyxw....."

Đánh thêm năm phút nữa thì không còn một tên nào còn sống. Nó nhìn hắn ngơ ngác, dù gì hắn cũng đánh nhau khá lâu đã vậy còn đánh chết 300 tên sát thủ cấp 8 nhưng trên mặt trừ tầng mồ hôi mỏng hơi thở hơi nhanh ra thì hắn vẫn bình thường không một chút hư hại, nếu là nó thì ít nhất cũng là mất miếng vải, hắn thật quá trâu bò rồi.

Hắn tùy ý chỉnh lại trang phục trên người một xíu rồi quay qua nhìn nó, bất chợt hắn đi thật nhanh đến bên nó ôm nó gọn vào trong ngực xoay lưng đưa ra hướng ban công, siết mạnh nó vào trong lòng

Nó bị hắn ôm đến ngộp thở, vùng vẫy cố thoát khỏi hắn thì cảm nhận được cả người hắn căng cứng lên. Nó đưa tay ra sau lưng hắn liền một mảng ướt đẫm, nó châm chọc nói

- Read more at: http://scl.io/4OwgtQmG#gs.tuAUhNI

 

minyuri2000

Phàm Nhân
Ngọc
5,07
Tu vi
0,00
Ác quỷ vô tâm và ác ma vô tình

Tác giả: Min Yuri

Chương 18: Ám sát
Hắn tùy ý chỉnh lại trang phục trên người một xíu rồi quay qua nhìn nó, bất chợt hắn đi thật nhanh đến bên nó ôm nó gọn vào trong ngực xoay lưng đưa ra hướng ban công, siết mạnh nó vào trong lòng

Nó bị hắn ôm đến ngộp thở, vùng vẫy cố thoát khỏi hắn thì cảm nhận được cả người hắn căng cứng lên. Nó đưa tay ra sau lưng hắn liền một mảng ướt đẫm, nó châm chọc nói

- Đánh mới một xíu liền ướt hết cả áo, vô dụng

Đôi tay mềm mại của nó khẽ chạm vào sau lưng khiến hắn nhói lên, đôi tay đang buông lỏng liền nắm chặt lại kìm chế cơn đau truyền tới, Lo sợ nó sẽ phát hiện, thì nghe lời nó nói như vậy cả người hắn liền thả lỏng, nhẹ nhàng buông nó ra quan sát nó từ trên xuống dưới.

Nó nhìn hành động của hắn mà nhíu mi, có gì với nó đâu chứ xem xét cái gì, nó đứng dậy tính đi gọi anh hai nó thì nhìn thấy trong ánh sáng lóe lên phía tòa nhà bên kia, đưa mắt cẩn thận nhìn thật kĩ, ánh trăng hôm nay quá sáng, tên lính bắn tỉa đang ngắm kia bị lộ rồi.

Nó không nghĩ ngợi nhiều chạy thật nhanh đến bên hắn đẩy hắn ngã nhào từ mép giường, chớp nhoáng nó dụng lực mạnh phóng đi chiếc giao găm mới lấy từ tên sát thủ chết dưới đất. Con dao xoay mấy vòng trên không trung hướng giữa trán tên bắn tỉa đó mà cắm vào

Hắn đang ổn định tinh thần xem xét bản thân xem viên đạn đã đi tới đâu trong cơ thể hắn, hắn có thể cầm cự bao lâu trước lúc người của hắn tới thì nó bất ngờ lao thẳng vào hắn làm hắn bất ngờ. Vùng lưng tiếp xúc mạnh mẽ với sàn nhà tác động mạnh lên vết thương của hắn, cố gắng nén lại sự đau đớn truyền đến, dù đau như vậy nhưng trên khuôn mặt hắn vẫn chưa bao giờ xuất hiện tia đau đớn hay gì khác, vẫn lạnh lùng như ngày nào.

Cũng bởi thế nó mới hoàn toàn không hay biết hắn có bị gì hay không, với lại vốn dĩ tính nó đều không thích quan tâm thái quá đến người khác, người ta đã không nói thì mắc mớ gì mình phải hỏi.

Cảm giác nguy hiểm đã qua đi, nó đứng dậy quan sát một lượt xung quanh căn phòng, xác chết chồng chất thật sự quá nhiều, đạn rơi vãi đầy cả sàn nhà, căn phòng tối u ám nay còn kinh sợ hơn bởi mùi máu tươi lan tỏa trong không khí mùi vị nồng đậm. Ngửi thấy mùi này, lòng nó nổi lên gợn sóng, có thứ gì đó bên trong nó muốn thoát ra ngoài, thần trí nó bắt đầu có dấu hiệu mất kiểm soát

Hắn ngồi thẳng dậy liền nhìn thấy nó đứng không vững lảo đảo muốn ngã, dường như nó có gì đó không ổn. Vịn lấy mép giường hắn đứng dậy đi nhanh đến bên nó, nhìn đôi mắt tím huyền bí nay biến thành màu đỏ của máu hắn ngỡ ngàng. Nó nắm chặt tay đến nỗi bật máu, cố gắng lấy lại bình tĩnh cho bản thân, nó thấy hắn đứng bên cạnh liền nhìn hắn chằm chằm mở miệng cố gắng nói

- Giúp...tôi, nó...nó sắp ra...rồi. Nhanh...nhanh mang...tôi đi ., hơi thở nó càng lúc càng gấp, răng cắn lấy môi đỏ mọng duy trì sự tỉnh táo

- Đa nhân cách ., hắn nhìn biểu hiện của nó liền lẩm bẩm

Nghe được hắn nói nó liền gật đầu thật mạnh, thật sự nó sắp không giữ được rồi, lúc trước là nó có mặt nạ nay lại không mùi máu xông thẳng vào mặt nó làm tính cách khác của nó xuất hiện. Nó không muốn điều này xảy ra nên cố gắng tìm cách ngăn cản hoặc kìm chế bản thân

Đùng

Cánh cửa phòng liền bị phá tan tành, hắn nhận ra đây không phải thủ hạ của hắn. Một đám người đeo nữa chiếc mặt nạ hắc quỷ, tay phải xăm đóa hoa tulip nhuốm màu đỏ như máu. Tình hình nguy cấp hắn đem nó ôm vào trong ngực quan sát kĩ từng kẻ trong đám người đó

- Dark, lâu rồi không gặp, còn nhớ Jio này chứ ., tên đứng đầu nhếch mép khinh bỉ cười

- Chuyện gì? ., hắn cảm thấy cô gái nhỏ nhắn trong lòng đang run lên từng hồi báo hiệu không mấy tốt lành cho con quỷ ngủ sâu sắp tỉnh giấc. Hắn nhàn nhạt tĩnh lặng đứng đó nhìn cái đám kia hỏi

- Không gì, chỉ là lần này giao dịch với Ain cho tụi này một chân là được thôi, Zua này không tin mày không thể ., một tên khác đứng bên cạnh tên Jio

- Không ., hắn lạnh lùng siết chặt nó uy nghiêm nói. Lần này hắn sang đây là bí mật ngay cả hắn cũng không nghĩ tới mình sẽ đi, chỉ là do người kia ra mặt muốn hắn đến hắn liền đến. Vụ làm ăn này với hắn không quan trọng vì nó không nằm trong lĩnh vực hắn kinh doanh, nể mặt người kia hắn đã đồng ý rồi. Chắc chắn bên người kia có nội gián, sau vụ này hắn nhất định phải chỉnh người kia một chút mới hả giận được

- Vậy thì... Ố ồ, Dark thân mến cô gái kia ở đâu ra vậy, thật bé nhỏ thật đáng yêu mà ., Zua đang nói thì nhìn thấy nó đứng nép trong lòng hắn run bần bật, thấy đôi chân dài trắng nõn nà lộ ra hắn cùng đồng bọn liền chảy nước miếng

- Cút ., hắn chưa kịp nói thì nó xen vào mở miệng nói. Nó đứng chắn trước hắn, giọng nói khàn khàn, âm thanh trong trẻo mà lạnh lùng, dáng người nhỏ bé mà uy áp trên người so với bọn kia thì chỉ có hơn chứ không kém

- Cô em bé nhỏ, đến đây nào, anh sẽ cùng em chơi đùa đêm nay ., tên Jio đểu cáng đùa cợt với nó
 

minyuri2000

Phàm Nhân
Ngọc
5,07
Tu vi
0,00
Ác quỷ vô tâm và ác ma vô tình

Tác giả: Min Yuri

Chương 19: Giống nhau
- Cô em bé nhỏ, đến đây nào, anh sẽ cùng em chơi đùa đêm nay ., tên Jio đểu cáng đùa cợt với nó

Nhanh tiến lên trước, nó bắt lấy cái cổ của tên Jio bẻ gãy ngay lập tức. Những kẻ đằng sau đang đùa cợt nhìn thấy hình ảnh này cả bọn liền ớn lạnh từng cơn. Nhưng nghĩ đến đại ca đã chết bọn chúng tất nhiên muốn báo thù, cả đám đồng loạt nhào qua bao vây nó lại. Cả người nó đang nóng lên dần dần cần phải làm gì đó để dập tắt đi ngọn lửa cháy mãnh liệt này.

Không chần chừ, nó nhón chân lên đá thẳng vào mặt tên đứng đối diện nó một cú, hắn ngã nhào xuống bất tỉnh, mấy tên còn lại liều mạng tấn công nó, nhanh chóng cả đám bị nó đánh nhừ tử, không gượng dậy được. Tên cuối cùng ngã xuống, chân nó giẫm lên ngực hắn, nó dùng lực liền làm gãy xương ngực hắn, xương gãy đâm vào tim vào da làm hắn chết đi trong đau đớn

Cả căn phòng vang lên tiếng đau đớn không thôi, từng kẻ từng kẻ ôm lấy chỗ đau của mình mà thoi thóp rên rỉ. Nặng nhất trong mấy kẻ còn sống chắc phải nói đến tên không rên được nữa Zua kia, cánh tay phải bởi trúng cùi chõ của nó liền gãy đi làm hai, cái mặt đểu cáng khi nãy giờ bị biến thành đầu heo nhìn rất thê thảm. Còn kẻ chết thoải mái nhất có lẽ là Jio kia, một phát bẻ cổ hắn liền chết ngay lập tức không phải chịu đau đớn như mấy tên kia rồi mới chết.

Cả đám nằm sải lai trên sàn nhà thì thấy đôi chân dài trắng ngần đứng trước mắt chúng, người ta nói "Giang sơn dễ đổi bản tính khó dời" chắc chắn là đang nói đến mấy tên này. Tên nào tên nấy vừa thấy nó như vậy đôi mắt râm tà chíu thẳng vào nó. Hắn nhìn những ánh mắt dơ bẩn kia trong đáy mắt sự lạnh lẽo tăng lên, chân vừa nhấc lên thì nghe tiếng hét thất thanh của mấy tên đó

Nó không còn là chính nó nữa rồi, chỉ cần nhìn thấy người, máu trong cơ thể nó lại sôi sục muốn đến gần, tiếp cận và giết kẻ đó, mùi máu vừa giải tỏa cơn sục sôi trong người nó vừa kích thích bản năng giết người trong nó đạt đến mức cao nhất. Lúc khi nhìn thấy mấy kẻ đó còn sống mà nhìn mình, nó liền chụp lấy nhanh chóng dao găm rơi ở dưới đất tiến thật nhanh đến gần mấy tên đang nhìn nó kia, một đường đi một mạng người, càng đi nhiều đường nó càng giết được nhiều người, tốc độ cũng nhanh hơn lúc đầu. Nhìn từng người ngã xuống, nụ cười trên môi nó càng lúc càng cong

Đứng nơi cuối con đường, nó cầm con dao dính đầy máu trên tay, miệng vẫn vẽ lên nụ cười thích thú đó chỉ có điều người đã chết rồi. Nó đưa con dao lên mũi hít hà cái mùi tanh tửi của máu, cái mùi mà nó mong muốn nhất, hạ con dao đến gần bên đôi môi đỏ mọng, chiếc lưỡi be bé thè ra liếm đi cái máu có trên con dao

Hắn nhìn thấy hành động này của nó, nhanh như cắt bước một bước đến trước mặt nó, đem con dao đoạt đi. Cái mình mong muốn bỗng nhiên biến mất, đôi mắt đỏ trong lại đục ngầu màu đỏ thẫm ngước lên nhìn hắn. Hắn cũng cuối xuống nhìn vào đôi mắt ấy, nhìn thật kĩ nhìn thật lâu nhìn thật sâu như tìm kiếm điều gì đó. Nó nhìn đôi mắt hắn hổ phách rực rỡ nhưng lại lạnh lẽo và sâu không thấy đáy, nơi lưng chừng ở giữa còn có thể thấy một con quỷ cũng khát máu giống nó nhưng đã bị giam giữ lại, con quỷ đó rất mạnh.

Hắn không báo trước đem đôi môi bạc của mình che đi đôi môi đỏ quyến rũ thấm đẫm máu kia của nó ra. Lúc đầu chỉ là chạm nhẹ rồi hắn dùng lưỡi luồn qua đôi môi kia tách hàm răng đang đóng của nó, nó cứng nhắc không mở hắn liền đưa tay lên bóp mạnh vào má khiến nó mở miệng. Cái lưỡi linh hoạt đảo điên khắp khoang miệng của nó từng chút một nhấm nháp cái mùi vị ngọt của đôi môi, cái tanh tanh của máu hòa quyện cùng nhau tạo nên một hương vị rất tuyệt rất cuốn hút hắn. Giảo hoạt hơn, đôi tay hắn kéo cả người nó vào trong lòng dùng cánh tay rắn chắc giam giữ nó ở trong đó siết dần lại làm cả người nó dính sát vào người hắn, đôi môi vẫn không rời đi chút nào, vẫn nhẹ nhàng vẫn sâu lắng chút ít thưởng thức sự kì diệu này, thấy hơi thở nó không chút gấp gáp mà có phần đều đặn hắn lập tức thả nó, cả người nó liền tựa vào lòng hắn ngủ say. Hắn hiểu bởi hắn cũng đã từng như nó, con quỷ khát máu xâm lấn thân thể điều khiển hành động của hắn nhưng hắn đã ổn rồi, hắn có thể tự mình khống chế nó, sẽ rất mệt sau khi con quỷ trả lại cơ thể, nó ngủ là chuyện đương nhiên rồi

Cạch

- Chủ tịch, chúng tôi đến muộn ., Hil - cận vệ của hắn đứng trước mặt hắn gập người hùng hổ nhận tội

- Dọn đi ., hắn không quan tâm, bế nó lên một cách nhẹ nhàng rồi đi ra khỏi phòng

- Dạ ., Hil trả lời dứt khoát rồi quay sang làm nhiệm vụ

Hắn bế nó trên tay mà bước chân vẫn vững vàng không chút lảo đảo từng bước từng bước xuống garage lấy xe. Cả một khu để xe rộng lớn với hàng trăm chiếc xe đủ loại được sắp xếp ngay ngắn trong khu vực, riêng có một khu diện tích rộng nhất duy chỉ có một chiếc xe Cadillac màu đen đang đỗ. Hắn bước mau đến bên chiếc xe của mình, mở cửa phụ đặt nó thật đàng hoàng vào ghế, vòng qua xe đến vị trí lái của mình ngồi vào, hắn với tay ra hàng ghế sau nơi có chiếc mềm đã được hắn dặn người chuẩn bị đem đắp lên cho nó, điều chỉnh nhiệt độ trong xe thích hợp rồi hắn nổ máy lái xe rời đi.
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top