Ác quỷ vô tâm và ác ma vô tình - Min Yuri

minyuri2000

Phàm Nhân
Ngọc
5,07
Tu vi
0,00
Ác quỷ vô tâm và ác ma vô tình

Tác giả: Min Yuri

Chương 20
Cạch

Cánh cửa phòng mở ra nhẹ nhàng, hắn bế nó trên tay nâng niu từng chút một tiến đến gần chiếc giường thả nó xuống từ từ. Hắn đi đến mở cái từ đựng đồ lấy ra chiếc áo sơ mi đen trong tủ ra thay cho nó. Ngồi trên giường bên cạnh nó, đôi tay đưa ra cởi từng món đồ trên người nó, chiếc áo thun màu đen tuyền, chiếc quần short ôm màu tím than. Cởi đến đây, tay hắn đình chỉ hoạt động, nhìn màu đỏ au cùng cái mùi tanh tửi của máu nổi bật trên cái nền da trắng tuyết láng mịn thơm ngát hương hoa đó, thật sự làm hắn rối loạn một chút. Bộ đồ bởi màu tối cho nên lúc nãy hắn đã không nhìn thấy được máu, lúc trên xe hắn cũng có ngửi thấy mùi máu nhưng chỉ nghĩ là do đồ bị ám mùi thay ra sẽ hết, nhưng không ngờ phía eo của nó lại có một vết thương hẹp dài nhưng không sâu, đây rõ ràng là vết thương do lưỡi dao lam gây ra thì mới mảnh đến như vậy.

Mở chiếc tủ ở đầu giường, hắn lấy ra chiếc khăn tiệt trùng cùng bộ bông băng trong đó ra. Cẩn thận dùng khăn nhè nhẹ lau máu nơi vết thương, nó nhíu mi rên rỉ vài tiếng, hắn thấy vậy liền thu bớt đi lực đạo nơi tay mình. Thấy đã sạch rồi, dùng bông với cồn rửa vết thương rồi băng nó lại. Thành thục làm, đôi tay thoăn thoắt xem như việc này đã rất quen thuộc rồi, chớp nhoáng hắn đã băng xong.

Dọn dẹp sạch sẽ, hắn đi vào phòng tắm đem khăn ra lau người cho nó, tay vẫn làm mắt vẫn nhìn tim vẫn đập chỉ có điều đôi mắt kia đã nhu hòa đi không ít. Mặc đồ cho nó xong hắn bế nó lên chiếc sopha để hắn đem miếng ra giường cùng quần áo của nó đi giặc. Thay ra giường xếp gối đàng hoàng, hắn đến gần nó nâng nó lên đặt lại trên giường phủ mềm kĩ lưỡng, chỉnh điều hòa ở mức phù hợp rồi xoay người đi tắm

Sáng hôm sau thức giấc nó thấy mình trong lòng hắn, cả hai người đều đang ở trên máy bay. Nhìn ra cửa sổ, thấy những đám mây trắng bồng bềnh trôi làm nó nhớ lại lúc còn bé, nó hay ngồi trong lòng dì mà ngắm những đám mây trôi trên bầu trời rồi ước mơ có một ngày ngồi lên trên những đám mây đó, đôi môi anh đào cong lên khe khẽ, tâm trạng cũng từ đó mà thoải mái chút ít. Quay sang nhìn hắn thì chạm phải vết thương, đau đớn bất ngờ làm nó nhíu mi, hắn thấy cả người nó căng cứng trong lòng liền mở mắt ra nhìn nó, hắn đưa tay luồng qua mái tóc nó vuốt nhẹ như xoa dịu đi cơn đau kia. Nó thấy hắn làm vậy liền ngoan ngoãn nhắm mắt tựa vào ngực hắn mà ngủ thiếp đi

- Xin chào quý khách, chúng tôi ở bên bộ phận tiếp viên xin thông báo. Còn mười lăm phút nữa chuyến bay đi từ Italia về Việt Nam sẽ hạ cánh, quý khách vui lòng kiểm tra lại hành lí và thắt dây an toàn để cơ trưởng của chúng tôi thực hiện việc hạ cánh. Xin cảm ơn ., nữ tiếp viên thông báo trên loa làm nó tỉnh ngủ hẳn, dụi dụi mắt mơ màng ngóc đầu nhìn hắn đang nhắm mắt kia, nó nhìn hắn đến say mê đến ngây dại, hắn đã mở mắt ra nhìn nó mà nó cũng không hay biết.

- Xin quý khách vui lòng thắt dây an toàn ., nữ tiếp viên điệu đà, uyển chuyển phá tan bầu không khí kì quái giữa nó và hắn

Nó rời mắt khỏi khuôn mặt hắn rồi ho khan hai tiếng, nó thầm tự trách mình ngàn vạn lần cái tội mê trai, mà mê ai không mê lại mê cái tên mặt so với băng chỉ có hơn chứ không kém này. Ngại ngùng nó nhìn cô nữ tiếp viên gật đầu ngụ ý là đã làm rồi

- Vị tiểu thư này, tôi nghĩ cô nên chuyển sang ngồi bên này để thắt dây an toàn, ngồi như vầy sẽ không an toàn đâu ., tiếp viên nữ nở nụ cười chuyên nghiệp từ tốn nói với nó, tay chỉ sang chỗ ngồi ở phía dãy bên kia. Nó quay sang nhìn hắn rồi lại nhìn cô ta rồi lại nhìn hắn, cứ như vậy nó làm được khoảng chục vòng liền nghe tiếng the thé từ phía sau truyền đến

- Nhã Di, tôi đã nói với cô rồi đây là khu khách VIP cô không cần nói gì hết chỉ cần làm theo yêu cầu của khách là được ., một mụ đàn bà ỏng a ỏng ẹo bước đến gần cô ta chanh chua la mắng rồi quay sang phía hắn cùng nó ẻo lả nhỏ nhẹ nói

- Xin lỗi thiếu gia cùng tiểu thư, cô ấy là người mới không hiểu biết hết mong thiếu gia cùng tiểu thư thông cảm

Nó từ chối cho ý kiến, ngã vào vòng tay hắn nằm im trong đó mấy chuyện này giao lại cho hắn. Nguyên nhân từ hắn mà ra thì chính hắn phải là người giải quyết chứ, nó cảm thấy mình không có liên quan. Ánh mắt hai người kia trước tiếp bỏ qua nó đi thẳng đến mặt hắn mà chiếu.

- Đi đi ., môi bạc hé mở nói đúng hai từ rồi lặng yên, hơi lạnh từ hai từ đó không ngừng lan tỏa ra khắp khoang khách VIP này. Cả hai người kia không hẹn mà cùng nhìn nó tóe lửa, nó dở khóc dở cười với mấy người này, nó đã làm gì đâu sao thù nó chi vậy

Máy bay hạ cánh hắn vẫn duy trì cùng nó t.ư thế "hoa đã có chủ", tích cực gần hết mức, nó thấy vậy lại phiền mãi không thôi, hắn mặt lạnh không sợ bị chíu thủng nhưng nó sợ nha. Có dùng cách nào cũng không thoát ra được, cánh tay hắn cứ như xích sắt đang trói nó lại mà nó không cách nào thoát ra được.

- Anh buông ra ngay ., mặt nó lạnh đi chậm rãi nói từ chữ với hắn, chữ nào cũng hết sức nhấn mạnh hết sức nghiến răng hăm dọa hắn. Nhưng khổ nổi, hắn là ai chứ, hắn vì cái gì phải sợ nó, không thả tay ra.
 

minyuri2000

Phàm Nhân
Ngọc
5,07
Tu vi
0,00
Ác quỷ vô tâm và ác ma vô tình

Tác giả: Min Yuri

Chương 21: Mập mờ (phần 1)

- Anh buông ra ngay ., mặt nó lạnh đi chậm rãi nói từ chữ với hắn, chữ nào cũng hết sức nhấn mạnh hết sức nghiến răng hăm dọa hắn. Nhưng khổ nổi, hắn là ai chứ, hắn vì cái gì phải sợ nó, không thả tay ra. Không còn cách nào khác nó đành chấp nhận

Két

Chiếc xe dừng lại trong sân vườn trước nhà nó, hắn vẫn ôm nó khư khư không rồi, nó cũng lười để ý. Từ từ ôm nó đi vào nhà, nhìn thấy quản gia đã đứng ở cạnh cửa đón nó và hắn rồi. Dặn dò quản gia một lát rồi hắn quay bước đi vào phòng khách

Cả căn phòng ngột ngạt đến bức người, nó ở trong lòng hắn nhận thấy điều kì lạ liền quay mặt ra nhìn. Cô đang mắt to mắt nhỏ trừng trừng nhìn anh, đôi mắt nâu to tròn long lanh không chớp, cánh môi lán bóng mím chặt lại. Anh đứng đối diện cô, đôi mắt híp lại nhìn cô đầy nguy hiểm, đôi môi mỏng quyến rũ như có như không nhếch lên nụ cười gian tà. Hành động được cho là có sức hút nhất của anh không thể lay chuyển cô, hai người cứ đứng đó nhìn nhau thật lâu mà vẫn chưa dừng lại. Nó cục cựa trong lòng hắn, đòi hắn thả ra, hắn cũng phiền liền như ý muốn của nó

Nó giả vờ giậm chân thật mạnh xuống nền nhà gây ra tiếng động đem sự chú ý của hai người kia dời đi nhưng rất tiếc không ai thèm quan tâm đến nó, còn chẳng thèm chớp mắt nữa. Mắt nó đảo đến người cô thì nhận ra chiếc vali bị ngã lăn trên sàn nhà kia, đoán ra được gì đó, nó cũng không thèm bận tâm nữa, nhấc từng bước chân đi về phòng

Đứng trước phòng mình nó lại cảm thấy có gì đó lạ lạ, hành lang này từ khi nào lại có thêm hơi thở khác. Hơi thở đó cho nó cảm giác quen thuộc, đảo mắt đến căn phòng màu đen nơi cuối hành lang, tay cầm không còn bụi, chỗ đứng trước cửa phòng có một dấu giày mới. Tò mò, nó nhẹ nhàng đi đến căn phòng màu đen đó, tay khẽ vặn nắm cửa đẩy cửa vào. Từ trong phòng truyền ra tiếng nước chảy róc rách, hơi ấm trong căn phòng này thật sự không có dù hơi thở con người giày đặt. Nó không thể thấy được gì bởi phòng này khá tối, không một chút ánh sáng nào từ bên ngoài lọt vào và bên trong cũng duy chỉ có ánh đèn từ phòng tắm hắt ra sáng được một tí.

Trùng hợp ánh sáng rọi vào khung ảnh nho nhỏ để trên đầu tủ cạnh giường, nó ngỡ ngàng khi nhìn thấy một phiên bản thu nhỏ của anh hai nó đang cười toe toét khoác vai một cậu bé mặt lạnh như tiền đứng giữa cánh đồng hoa bồ công anh đang nở rộ, một nóng một lạnh đứng cùng một chỗ lại hài hòa đến như vậy, quá đơn giản nhưng lại đẹp, đẹp đến nỗi nó nhìn mà ngẩn ngơ

Hắn đang tắm liền nghe thấy tiếng động bên ngoài, bước chân nhẹ nhưng vững vàng cũng không có ý tứ lén lút đi vào rồi bỗng dừng lại làm hắn suy đoán không ra người bên ngoài là ai. Quấn hờ chiếc khăn tắm quanh eo rồi mở cửa ra ngoài. Ánh đèn nhà tắm đang mờ mờ bỗng sáng hẳn ra chiếu sáng gần như cả căn phòng, hắn vừa đi ra ngoài liền nhìn thấy nó quay lưng về phía hắn cả người lơ đãng không biết hắn đang ở phía sau nó.

Đưa tay tắt đi đèn trong nhà tắm rồi bật luôn đèn của cả phòng lên, nó thấy đèn sáng liền quay mặt về phía hắn. Bởi nó mở mắt quá lâu để nhìn tấm hình kia nên khi đèn vừa sáng lên, mắt nó liền hoa đi làm nó không thấy. Cảm giác được hơi thở phía trước rất quen thuộc rất gần gũi, nó tiến lên trước quơ tay quơ chân đụng chạm vào người hắn. Tiếp xúc với cái nóng của da cùng sự rắn chắc của cơ bắp khiến nó thích thú không thôi, cứ sờ tới sờ lui không buông. Hắn đứng đó thấy hành động của nó thì cả người nóng lên, tay nó mềm mại mát lạnh đụng chạm vào da thịt nóng bỏng của hắn châm lên từng chút từng chút một lửa nhỏ

Một lát sau khi hắn bị nó châm cho một đống lửa còn nó rờ hắn đã cả tay thì mắt nó không còn hoa nữa, nhìn rõ ràng được mọi thứ trước mắt và bao gồm cả hắn. Nó bất ngờ, hoảng hốt liền rời tay khỏi người hắn lập tức xoay người nhanh chân trốn đi nhưng sự đời đâu như ý muốn. Nó bị hắn bắt được cánh tay kéo về trong lòng, thuận đà cả hai người ngã lên trên giường. Hắn tức khắc đè nó xuống, cánh môi bạc hướng đến đôi môi anh đào đỏ mọng mà hung hăng hôn, vốn dĩ hắn chỉ muốn giải tỏa một chút cái nóng trong người nhưng không ngờ, mùi vị đôi môi này so với lần đầu hôn chỉ có hơn chứ không có kém, càng hôn càng cảm thấy ngọt càng hôn càng cảm thấy say mê lòng người

Bất ngờ bị hắn hôn nó sững người trong chốc lát, lấy lại được tinh thần nó vung tay đánh hắn, đẩy hắn, đá hắn, ... làm rất nhiều cách cũng không tài nào kéo hắn ra được. Không khí càng lúc càng thiếu, nó gấp gáp thở nhưng vẫn không đủ, hơi thở suy yếu dần không còn sức lực để vùng vẫy được nữa thì hắn buông nó ra. Như tìm được phao cứu mạng nó liên tục hít thở không ngừng, ngực phập phồng lên xuống theo nhịp thở gấp gáp của nó. Hắn chăm chú nhìn nó, nhìn con mắt ứ đọng nước lấp lánh, nhìn đôi môi sưng đỏ quyến rũ, nhìn ngực nó lên xuống mà nóng ran cả người

Không đợi nó không phục tinh thần , hắn nhanh chóng lột sạch quần áo của nó, hắn cũng vứt luôn chiếc khăn tắm trên người xuống sàn nhà.
 

minyuri2000

Phàm Nhân
Ngọc
5,07
Tu vi
0,00
Ác quỷ vô tâm và ác ma vô tình

Tác giả: Min Yuri

Chương 22: Mập mờ (phần 2)

Không đợi nó không phục tinh thần , hắn nhanh chóng lột sạch quần áo của nó, hắn cũng vứt luôn chiếc khăn tắm trên người xuống sàn nhà. Hôn lên mái tóc, cái trán, cặp mắt, cánh mũi, đôi môi rồi lướt nhẹ đến cổ nó mà gặm mút. Sau khi đã bình tĩnh lại, cảm giác mát lạnh đánh úp làm nó nhíu mi, nhìn xuống thấy cả người mình cùng hắn không còn chút mảnh vải liền cố gắng tách hắn ra khỏi người mình. Hắn thấy nó phản kháng liền hướng một bên ngực mà trêu đùa không ngừng

- Anh không buông ra., nó cố gắng nói thật lớn để hắn nghe thấy, giọng nói khàn khàn, đôi môi run run mím chặt đến bật máu

Hắn không trả lời hướng đến bên ngực còn lại của nó mà đùa giỡn. Hắn càng làm nó càng có cảm giác đau nhói nhưng sâu trong đó là một tia điện giật nhẹ kích thích cả người nó, cắn mạnh vào cánh môi dưới để kìm hãm lại tiếng rên rỉ muốn thoát ra

- Thả...ra, thả tôi...ra ., giọng nó nghẹn ngào bật lên, nước mắt rơi xuống chiếc gối đọng lại những mảng ướt đẫm

Hắn nghe tiếng khóc của nó liền dừng mọi hành động ngước lên đối diện ánh mắt long lanh nước mắt của nó, hắn thấy được sự sợ hãi sâu trong đáy mắt nó. Nhìn đôi môi rướm máu, hắn nhẹ nhàng hôn lên, cái hôn lần này không dồn dập không điên cuồng như lúc đầu nữa chỉ có ôn nhu, săn sóc cùng an ủi, từ từ cuốn lấy đi máu tươi trên môi nó

Nó nhìn hắn cuối xuống hôn mình là cả người run lên nhưng khi thấy được cái dịu dàng trong nụ hôn này của hắn nó không còn lo sợ chỉ là cả cơ thể vẫn căng cứng lên đề phòng hắn. Thấy nó vậy hắn kéo nó vào trong lòng đặt đầu nó gối lên tay mình, kéo cái mền lên phủ cho cả hai người, hôn nhẹ lên mái tóc rồi nói: "Ngủ đi"

Cảm nhận được hơi thở hắn đều đặn nó liền thả lỏng cả người ra nằm nhích sang một bên cách hắn càng xa càng tốt. Khổ nổi vòng tay hắn ôm nó quá chặt đi làm nó không tài cách xa hắn được, mệt mỏi cả người nó thiếp đi trong vòng tay hắn

Trên lầu yên tĩnh bao nhiêu thì dưới lầu lại náo nhiệt bấy nhiêu. Lúc mà nó bỏ đi lên lầu, anh đã biết nhưng không quan tâm vẫn cùng cô nhìn nhau "đắm đuối", nói thật ra so với việc cùng nó nói chuyện thì hiện tại trừng mắt cùng cô nhìn cô tức giận thì thú vị hơn nhiều

Sự tình dẫn đến cái nhìn không mấy thiện cảm của cô với anh phải kể đến ngày hôm bữa sau khi cô rời đi. Anh cảm giác rất trống trải, trong lòng nặng nề thở dài, anh thật sự không hiểu được bản thân anh đây là sao. Ôm cái nỗi khó hiểu ấy anh nhốt mình trong phòng mấy tuần liền không ra khỏi cửa để suy nghĩ cho ra thắc mắc trong lòng, đến cuối ngày hôm sau vẫn không tài nào tìm ra được đáp án anh liền chạy đi tìm cô: "Tìm cô trước đã, chuyện đó sẽ tính sau".

Anh chạy ngược chạy xuôi, dò hỏi khắp nơi, cố gắng hết sức tìm ra cô nhanh hết sức có thể. Khi nghe tin cô đang ở Ý anh liền không ngần ngại mệt mỏi trong người lên máy bay đến để gặp cô. Anh quần áo nhăng nhít, mặt mũi phờ phạc, đầu tóc rối tinh rối mù, râu dài xuề xòa đứng phía sau lưng cô. Còn cô sau khi kéo vali rời khỏi, liền mặt mũi nhăn nhó lên máy bay đi một mạch đến nước Ý xa xôi này, mệt mỏi gần cả tháng trời không nghỉ ngơi để xử lí công chuyện ở đây, ổn thỏa mọi chuyện cô thay đại bộ váy màu vàng nhạt đơn giản nhưng trẻ trung sôi nổi đón xe đến công viên này để thư giãn

Anh nhìn cô vui vẻ đứng ở đó tung tăng nô đùa cùng mấy chú chó nhỏ liền ảo não một phen. Anh sốt sắng đi tìm cô suốt mấy bữa nay vậy mà cô lại ở đây cười nhăng nhít với mấy con bốn chân nhiều lông kia thiệt làm anh cảm thấy vừa giận vừa buồn cười. Không nán lại lâu anh, anh chạy thật nhanh đến bên cô kéo cô đi. Bị kéo đi bất ngờ cô lảo đảo muốn ngã liền bị anh đưa tay vòng qua eo đem cô đến gần sát người mình, cô nhìn anh ngỡ ngàng, anh nhìn cô say đắm, cả hai người nhìn nhau giữa đám đông hay nói đúng hơn là giữa bầy chó con nhỏ xinh.

Ẳng

Tiếng chó sủa làm cả hai người thoát khỏi tình huống hiện tại. Cô đẩy mạnh anh ra thoát khỏi cái ôm ấm áp của anh đứng sang một bên, nhìn cô vô tình đẩy anh ra, anh liền giận dữ đến bế cô lên vác lên vai đi đến chiếc xe đỗ gần đó. Cô vung tay chân loạn xạ, hô hoán đòi anh thả xuống nhưng anh vẫn ôm cô chặt cứng không buông, đến bên chiếc xe anh mở cửa ghế phụ ra thả cô ở trong đó rồi đe dọa

- Cô dám bước xuống xe đừng hòng tôi cho cô sống tốt

Cô tính phản bác lại nhưng nhìn thấy vẻ mặt không có gì để đùa của anh liền im miệng ngoan ngoãn ngồi yên. Anh hài lòng đóng cửa xe đi vòng qua bên kia mở cửa xe đi vào, cắm chìa khóa nổ máy đi. Anh lấy từ trong túi quần ra con Iphone 5s gọi cho ai đó

- Ừm

- Cô ở khách sạn nào? , mặt anh lạnh lùng quay sang hỏi cô, nhìn mặt của anh cô thật sự cảm thấy rất uất ức nha, cô đâu có làm gì sai đâu sao tự nhiên lại mặt lạnh với cô, còn đe dọa cô nữa chứ

- Plaza ., cô không bằng lòng nhỏ giọng nói

- Plaza, mang hết ., anh quay ra nói chuyện với người trong điện thoại rồi cúp máy phóng xe lướt nhanh trên đường.
 

minyuri2000

Phàm Nhân
Ngọc
5,07
Tu vi
0,00
Ác quỷ vô tâm và ác ma vô tình

Tác giả: Min Yur

Chương 23: Mập mờ (phần 3)

Đến sân bay, anh đến mở cửa cho cô rồi lôi lôi kéo kéo cô đi nhanh vào khoang hạng sang, anh bế cô lên đặt trên đùi mình, còn anh ngồi ngay ngắn vào ghế rồi quay mặt sang hướng khác không thèm nhìn cô nhắm mắt ngủ. Cô bị hành động của anh làm cho tức tối muốn vùng vẫy thoát ra, gần leo xuống được liền bị anh ôm lại kéo ngược vào trong lòng cánh tay đang ôm hơi siết để giữ cô lại

Cô tức tối xoay tới xoay lui trong lòng anh làm anh khó lòng mà nhắm mắt, mặt lạnh hơn lúc ban nãy mở mắt ra nhìn cô trừng trừng, cô bị anh trừng liền im lặng an ổn ngủ trong lòng anh

Về đến nhà ah liền kéo cô đến ghế sopha ngồi xuống, hành lí của cô được quản gia kéo vào để bên cạnh cô rồi lui ra ngoài. Cô bị anh áp bức từ đầu tới cuối khiến cơn giận trong lòng cô bùng lên mạnh mẽ, cô đứng bật dậy hai tay chống nạnh rống to với anh

- Cái tên điên kia anh rảnh rỗi sinh nông nỗi à, nếu rảnh thì kím gì đó chơi đi tìm lão nương làm gì, phiền phức chết đi được. Đã vậy còn mặt lạnh, đe dọa trừng mắt với lão nương, anh có phải hay không là chán sống rồi hả? ,cô tức giận quá đạp ngã luôn vali nằm bên cạnh

- Đúng là tôi đang rảnh nên kím chuyện chơi đây, có cô ở đây không phải tôi sẽ không buồn chán nữa sao ., anh thu lại khuôn mặt lạnh lùng thay vào đó là vẻ mặt cợt cả, đôi môi nhếch lên nụ cười quyến rũ bao nhiêu người nhưng cô là ngoại lệ không bị

- Anh rảnh *** quá ha, có phải thấy tôi hiền nên làm tới không, muốn ăn đạp à?, cô thật sự muốn đạp một phát cho tên kia méo miệng luôn để lần sau khỏi nhếch nữa, đểu quá trời

- Vậy sao? Đến đây tôi cùng cô vui đùa một chút., đưa tay tháo đi hai nút áo sơ mi ở cổ tay, xăn lên gọn gàng rồi hướng nụ cười khiêu khích đến cô. Không chút chờ đợi, cô lao ngay đến bên anh cho vào mặt anh một đấm nhưng đáng tiếc bị anh chặn lại dễ dàng, chân linh động hướng đến yếu điểm phía dưới của anh mà đá liền bị anh dùng sức ở hai chân kẹp thật mạnh lại khiến cô mất điểm tựa ngã ngay vào lồng ngực anh

- Chưa gì đã muốn tôi ôm sao, có phải hay không là rất nhớ tôi trong những ngày qua., ôm cơ thể mềm mại của cô mà lòng anh lâng lâng, thích thú tột cùng, muốn trêu chọc cô một chút. Cô tức giận dậm mạnh vào chân anh, anh đau đớn nên thả lòng cô liền nhân cơ hội rời khỏi người anh hếch mặt nói

- Có ngủ đi rồi mơ

- À...Thế chúng ta cùng ngủ sẽ cùng mơ., anh nhếch môi đểu cáng, đáy mắt xanh lạnh lùng thấm đẫm ý cười, tay đưa lên vuốt cằm tựa như đang suy nghĩ. Những lời nói của anh thật làm cô cảm thấy ngại ngùng thay luôn, người gì đâu mà vô sỉ, bá đạo, vô lại như anh. Đánh anh cô đánh không lại, bỏ đi khẳng định anh không cho chỉ còn cách trừng mắt nhìn anh cho bỏ tức

Bởi thế cho nên mới dẫn đến tình cảnh như nó thấy lúc nãy, thật là hết nói nỗi với hai người này luôn. Cô mỏi mắt cùng mệt mỏi sau một đoạn thời gian ngồi máy bay, bỏ qua anh cô xoay người bước chân về phòng nhưng anh nào cho cô toại nguyện, thật nhanh chóng đến gần kéo cô lại cho cả người mềm mại ấy lại một lần nữa ngã vào lồng ngực anh khiến anh thoải mái hưởng thụ cảm giác ấy. Ngại ngùng đỏ bừng cả khuôn mặt lan rộng đến tai, cô vùng vẫy cô gắng thoát khỏi anh lại làm không được, anh bế cô lên nhẹ nhàng như không sải từng bước nhẹ nhàng mà vững vàng hướng đến phòng anh mà tới

Bởi vì quá bất ngờ mà cô vòng tay ôm lấy cổ anh thật chặt, ngoài trừng mắt cảnh cáo anh ra cô không còn biết làm gì hơn nữa. Anh dùng chân mở cửa phòng và đóng cửa phòng lại, tiến đến giường anh từ từ thả cô xuống rồi quay lại bóp khóa cửa phòng. Cô nhìn hành động anh làm mà ngỡ ngàng ngơ ngác, anh muốn làm cái gì cô không biết nha. Đứng dậy đi ra muốn mở cửa đi ra ngoài, liền bị anh kéo cùng ngã lên trên giường, chẳng biết từ lúc nào anh đã ở trần không còn mặc áo, da thịt mát lạnh của cô tiếp xúc trực tiếp với da đồng ấm nóng của anh, nhìn anh cường tráng trước mắt mà tim cô đập nhanh không ngừng. Anh khẽ cười bởi hành động đáng yêu của cô, cô gái này trẻ con lắm nhưng lại cố tỏ ra người lớn, với người khác luôn bình thường chỉ riêng với anh cô đối xử rất khác lạ, tâm anh dù vui nhưng cũng không thể vui lâu dài bởi cô rất hay bơ anh đi, mà đó là điều anh không hề muốn.

Nằm lại ngay ngắn, anh để cô gối lên tay mình, vòng tay cô qua eo anh mà ôm, còn anh cũng vậy cũng ôm cô còn hôn khẽ lên mái tóc dài thơm ngát đó. Cô như mèo nhỏ ngoan ngoãn nghe lời ở yên trong lòng anh, không động đậy, không nói năng gì làm anh khó hiểu, chẳng phải lúc trước cô sẽ nói rất nhiều với anh sao, vì sao từ lúc anh gặp lại cô ngoại trừ cãi nhau thì cô cũng không nói thêm gì với anh.
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top