[ĐK Dịch] Thư Kiếm Trường An - Hắn Từng Là Thiếu Niên

nila32

Phàm Nhân
Ngọc
89,84
Tu vi
0,00
cái chuyện tranh chấp ở đây là gì ta không biết, nhưng thành viên nhóm quyết định vậy và đã tán thành. Các web khác họ lấy truyện ai có tâm còn để "Dịch giả", "Người dịch", thật lòng cảm ơn họ. Nhưng nếu họ để người xếp chữ, cũng không sao cả.

Cái chuyện bắt mắt hay không chủ yếu do giao diện và hình thức, nội dung thì càng khỏi phải nói. Nếu các web hảo tâm còn để cái nguồn kèm 3 chữ, có web chả thèm, vậy làm sao để 1 người quen vào ss, truyenfull, webtruyen... thay đổi thói quen họ vào BNS đây? không thể vì đẹp mắt ở 1 cái khung đó được.

Mà nói rõ, lão đang xem nhóm ta là làm-trái-quy-định và thả 1 câu là "đem qua box cv"? Ad thì không nên nói vậy nha. Rõ ràng ta vẫn có cái lý trong 3 từ "Người xếp chữ", lão không thể vịn vào quy định để buộc mọi người khi ý kiến trái chiều không làm tổn hại 4rum được? 1 chút riêng t.ư có gì là sai trái?!

mời @Phượng Vũ @Vivian Nhinhi @nhatchimai0000 @Vong Mạng dành chút thời gian xem giúp đệ từ #271, thực cái chuyện nhỏ nhưng nếu thấy đệ quá vô lý thì đệ sửa.
Lão giận quá hồ đồ rồi. Lão đọc lại comment đầu tiên của ta và chỉ giúp ta chỗ nào ta nói sẽ dời truyện này qua box cv vì sai quy đinh? Chuyện này sẽ chẳng đi đến đâu vì ngay từ đầu lão đã hiểu sai ý của nila32 này.
 

Vong Mạng

Phàm Nhân
Administrator
*Thiên Tôn*
Thẩm Phán TTP
cái chuyện tranh chấp ở đây là gì ta không biết, nhưng thành viên nhóm quyết định vậy và đã tán thành. Các web khác họ lấy truyện ai có tâm còn để "Dịch giả", "Người dịch", thật lòng cảm ơn họ. Nhưng nếu họ để người xếp chữ, cũng không sao cả.

Cái chuyện bắt mắt hay không chủ yếu do giao diện và hình thức, nội dung thì càng khỏi phải nói. Nếu các web hảo tâm còn để cái nguồn kèm 3 chữ, có web chả thèm, vậy làm sao để 1 người quen vào ss, truyenfull, webtruyen... thay đổi thói quen họ vào BNS đây? không thể vì đẹp mắt ở 1 cái khung đó được.

Mà nói rõ, lão đang xem nhóm ta là làm-trái-quy-định và thả 1 câu là "đem qua box cv"? Ad thì không nên nói vậy nha. Rõ ràng ta vẫn có cái lý trong 3 từ "Người xếp chữ", lão không thể vịn vào quy định để buộc mọi người khi ý kiến trái chiều không làm tổn hại 4rum được? 1 chút riêng t.ư có gì là sai trái?!

mời @Phượng Vũ @Vivian Nhinhi @nhatchimai0000 @Vong Mạng dành chút thời gian xem giúp đệ từ #271, thực cái chuyện nhỏ nhưng nếu thấy đệ quá vô lý thì đệ sửa.

Đã hứa nên tranh thủ vừa xong cuốc xe anh sẽ nói nhanh về những vấn đề xoay quanh việc ra quy định khi đăng trên trang reader và những thứ em thắc mắc.

Đầu tiên là khi anh đọc đề xuất quy định khi đăng bài reader, cái đầu tiên anh nghĩ là các bạn dịch giả, converter hay sưu tầm giả sẽ phản ứng thế nào, chắc chắn sẽ có việc cảm thấy nó không thoải mái, gò bó, khuôn phép...
Vì khá lo lắng về việc phản ứng nên trước khi quy định được áp dụng chính thức, BQT đã phải cân nhắc rồi đì đọt Amschel khá nhiều về vụ làm công tác "dân vận". Tuy thế có lẽ do mới ra nên Chel chưa giải thích hết với cả nhà tất cả các thắc mắc.

Trong số đó, quan trọng nhất là câu hỏi: Tại sao tôi phải làm theo quy định này khi nó chỉ mang tính hình thức như vậy?
Nói thật đi, có phải em và nhiều bạn nghĩ thế phải không :D

Vậy anh sẽ giải đáp luôn ha. Lý do thì có 2 điểm chính.

1/ Làm theo một mẫu chung để đảm bảo tính thẩm mỹ và tính nhất quán. Tất nhiên nhất quán theo ý của người khác thường không thoải mái lắm, tuy nhiên anh nghĩ nó không phải vấn đề lớn vì cái mẫu mà Amschel đưa thực ra chỉ là lấy mẫu từ xưa và nó là mẫu phổ biến ở hầu hết các diễn đàn trong đó có BNS chúng ta nữa.

2/ Làm theo một mẫu để hỗ trợ tốt nhất các cơ chế kỹ thuật đã và sẽ có.
Điều này lẽ ra anh Cáo nói sẽ rõ hơn vì ổng là Tech Min nhưng anh cũng hiểu chút da lông nên xin giải thích luôn.
Lấy ví dụ đơn giản như việc muốn tạo bản backup data reader một cách đầy đủ nhất (bao gồm người dịch, người biên...vv..., hệ thống sẽ phải quét theo các từ khóa cố định chứ không thể quét một cách linh hoạt như não con người.

Anh nhìn Editor, Người Dịch, Dịch giả hay Người Xếp Chữ, anh đều hiểu đó là người dịch chương đó nhưng hệ thống không thể hiểu, nó chỉ có thể nhận diện theo một từ khóa được lập trình sẵn và ghi lại mà thôi.
Forum chúng ta nghèo, techmin lại hẻo, anh nghĩ chúng ta nên thông cảm và hỗ trợ tối đa có thể.
Chuyện này tương tự như cái form bên box Giới Thiệu Truyện mà có lần em thắc mắc đó, anh cũng muốn để mọi người thoải mái thích ghi Tác Phẩm hay Truyện, Sách nhưng vì muốn bài giới thiệu của mọi người hiển thị tốt nhất trên danh mục truyện đã giới thiệu đành phải quyết ý làm theo form cố định.

Cái này em chấp nhận bên box GTT rồi, hy vọng em có thể chấp nhận nó bên Reader, ok? :D


Quay trở lại việc em đề cập. Đầu tiên anh sẽ nói theo ý cá nhân anh, các chương đăng của em, Chichiro và các bạn trong nhóm Thư Kiếm Trường An là bản dịch.

Trong đầu anh, định nghĩa Dịch nó đơn thuần là một tiến trình như thế này.

Hiểu nội dung câu, đoạn văn >>> Sắp xếp ngôn từ, ngữ pháp, vế câu cho hợp Ngữ pháp tiếng Việt >>> Tự viết ra một câu hay đoạn văn hoàn chỉnh.
Với anh thì việc dùng trình độ đọc hiểu Hán tự hay dùng QT nó chỉ là công cụ cho kết quả là người đọc, dịch hiểu được nội dung văn bản. Cái khả năng đọc hiểu không khác QT về mục đích cuối cùng, chỉ khác ở chỗ nó chủ động hơn mà thôi. Thực tế thì các dịch giả hàng đầu vẫn phải tra từ điển, đọc thông tin ngoài để có thể hiểu rõ hơn về tác phẩm.

Tất nhiên, suy nghĩ của mỗi người mỗi khác và anh hoàn toàn tôn trọng việc cá nhân em nghĩ rằng bản thân mình làm như vậy chỉ được tính là Người Xếp Chữ. Đây là một suy nghĩ thể hiện sự khắt khe cao với bản thân, tinh thần cầu tiến cũng không hề đơn giản, đó cũng là Đình Phong mà anh biết, luôn truy cầu sự hoàn thiện :D

Tuy nhiên, lại quay lại vấn đề anh nêu ở phần trước. Em là team-leader của Thư Kiếm Trường An và chúng ta lại cùng sinh hoạt trong BNS, anh rất hy vọng em và nhóm có thể hiểu và thoải mái khi làm theo mẫu chung dành cho diễn đàn, như thế không đơn thuần là làm đẹp cho diễn đàn, làm nhàn cho tech min mà còn là để những bản dịch cũng là tâm huyết của mỗi người có được điều kiện tốt nhất để đến với độc giả.

Để kết thúc cái bài dài ngoằng và đọc đến buồn ngủ này, anh xin đưa link bài tranh luận về việc nên gọi là Dịch giả hay người Edit để mọi người tự đọc, tự nghiệm ha:

https://bachngocsach.com/forum/threads/14202/
 

Hikaru1085

Phàm Nhân
Ngọc
47,50
Tu vi
0,00
Gã là Mục Quy Vân.

Là con trai của Thái úy đương triều.

Là người đứng đầu Địa bảng Tướng Tinh bảng.

Là người được xưng là thiên tài yêu nghiệt có thể sánh vai với Mạc Thính Vũ.

Cho nên gã trầm mặt xuống, trong miệng khẽ quát một tiếng, mạnh mẽ chống lại luồng sát ý âm lãnh đang không ngừng thâm nhập vào trong cơ thể gã.

Sau đó mũi chân gã điểm xuống đất, thân ảnh lập tức bay ra nhanh như chớp.

Lúc này gió đông lại thổi, từng đám bông tuyết tràn vào tiền sảnh được giăng đèn kết hoa trong Thần Tướng phủ.

Mắt gã như sao, thương xuất như rồng.

Mượn gió tuyết phương này, kiên quyết tiến lên.

----------------------

Đối với độc giả như mình thì văn phong bóng bẩy thế này đáng để gọi 2 tiếng "dịch giả" rồi. Rule diễn đàn thế nào ko quan trọng, độc giả hiểu là được. Lâu lắm rồi mới có truyện đáng để hóng chương mỗi ngày. Nếu 1 ngày thế giới phản bội Đình Phong, độc giả như mình sẽ phản bội cả thế giới. :54:
 

sakerprond

Phàm Nhân
Ngọc
94,45
Tu vi
0,00
Chương 67
Quyển 3, chương 67 : Một cuộc nói chuyện, hai cái bằng hữu.

Tuy rằng Tô Trường An nửa tin nửa ngờ với tin tức truyền đến, nhưng hắn vẫn ra cửa Thiên Lam Viện chờ, cùng chờ đợi với hắn còn có Mục Quy Vân, người đã cùng hắn xông vào Thần Tướng phủ.

Mục Quy Vân thương thế cũng đã khá hơn, nhưng kỳ lạ là vị con trai Thái úy này lại không hề có ý định lý khai Thiên Lam Viện. Ngọc Hành đối với việc này cũng không hề có ý kiến gì. Nên Tô Trường An cũng mặc kệ.

Mục Quy Vân đã từng hỏi qua Tô Trường An vì sao dám vung đao với Thừa Tướng Đại Ngụy.
Tô Trường An cẩn thận suy nghĩ "Mục Quy Vân và mình đều có chung một mục đích là lật đổ t.ư Mã Hủ và Bắc Thông Huyền" Sau khi suy t.ư một lát, hắn liền đem kế hoạch của mình cùng Đỗ Hồng Trường tiết lộ cho Mục Quy Vân. Vì vậy bây giờ bọn cùng nhau đứng trước cửa Thiên Lam Viện đợi Đỗ Hồng Trường.

Nhưng do quá nóng vội, thời gian lại hơi sớm, nên bọn hắn đứng ở của ngơ ngác hơn nửa canh giờ. Tô Trường An vô cùng buồn chán, hắn ngẩng đầu, nheo mắt ngắm ánh trăng trên bầu trời. Thời điểm ước hẹn có lẽ còn một khoảng thời gian như vậy nữa, hắn nhẩm tính trong đầu.

Hắn chợt quay đầu lại nhìn Mục Quy Vân, thiếu niên này một thân cẩm y màu đen, tay ôm trường thương đang dựa lưng vào cây cột bên cạnh nhắm mắt dưỡng thần. Qua mấy ngày ở chung, Tô Trường An cũng đã nhận thức được vị Tướng tinh đứng đầu địa bảng này là một người trầm mặc, ít nói.

Tô Trường An cũng đã thấy qua nhiều người có tính cách giống y. Sở Tích Phong , Mạc Thính Vũ, Thanh loan bọn họ đều là người như vậy. Mà bản thân Tô Trường An đại khái cũng là một người như vậy.

Thời điểm hắn sống ở Trường Môn Trấn cũng không có bằng hữu, không có bằng hữu tức là không có người cùng nói chuyện phiếm, dần dần hắn cũng không biết nói chuyện phiếm với người ta như thế nào nữa.

Tô Trường An không biết Mục Quy Vân có thích nói chuyện phiếm không, nhưng bây giờ hắn quyết định cùng Mục Quy Vân nói chuyện phiếm.

Bởi vì theo suy nghĩ của hắn, muốn trở thành bằng hữu, nói chuyện phiếm với nhau hẳn là một trong những phương pháp tốt nhất. Hơn nữa Mục Quy Vân lại vì nữ tử mà mình yêu thương can đảm một mình xông vào phủ Thần Tướng. Có lẽ cũng là một vị bằng hữu không tệ.

"Ngươi cùng t.ư Mã Trường Tuyết quen biết như thế nào " Tô Trường An lên tiếng, nhưng lời vừa ra khỏi miệng hắn lập tức hối hận.

Dù sao t.ư Mã Trường Tuyết cũng đã gả cho Bắc Thông Huyền, mà mấy ngày trước nàng cũng đã theo chồng đi tây lương. Mục Quy Vân cùng t.ư Mã Trường Tuyết cũng chỉ là vô vọng. Cho dù y đi tây lương hay t.ư Mã Trường Tuyết trở lại Trường An thì khả năng đến được với nhau cũng chỉ là con số không mà thôi.

Sự việc bị thương, đau khổ này trong mấy ngày gần đây Tô Trường An cũng rất kiêng kị nhắc tới. Nhưng vừa rồi lại buột miệng nói ra. Hắn có chút áy náy nhìn về phía Mục Quy Vân.

Thần tình Mục Quy Vân thoáng thay đổi, hắn cúi đầu trầm mặc một lúc lâu, như đang lâm vào hồi ức cũ. Tô Trường An căng thẳng trong lòng , đang lúc hắn định nói mấy lời an ủi thì Mục Quy Vân đã ngẩng đầu lên thanh âm trầm thấp vang lên.

" Ta là quen Trường Tuyết trong thọ yến của Thánh Hoàng bốn năm về trước. Vừa nhìn thấy nàng ta đã ưa thích ".

"Khi đó ta là đệ tử đứng đầu Bát Hoang Viện cũng vừa đoạt được tinh vương trong tướng tinh hội lần đó. Khi đó ta vinh dự được mọi người ví như Mạc Thính Vũ, cũng là sư phụ ngươi sau này. Ta khó tránh khỏi tâm cao, khí ngạo, không để kẻ nào vào trong mắt ".

"Vì muốn thu hút sự chú ý của nàng, ta trong lần thi đấu ở thọ yến Thánh Hoàng đánh đập tàn nhẫn, đem mấy tên học viên ưu tú của các học viện khác đả thương. Ngươi cũng biết đấy, Nam nhân khi còn trẻ có thể vì nữ tử mà mình thích làm ra vài sự tình tự cho là tàn khốc. Nhưng kỳ thực lại là một sự tình vô cùng ngây thơ ".

Mục Quy Vân dừng lại một lát, hắn quay qua nhìn về phía Tô Trường An.

Tô Trường An lại nghĩ đến khoảng thời gian ở Trường Môn trấn, hắn vì muốn mạt mạt chú ý cũng đã làm ra vài sự tình không ra gì cả. Vì vậy hắn rất hiểu suy nghĩ của Mục Quy Vân. "Ta cho rằng như vậy liền sẽ thu hút được sự chú ý của nàng " Mục Quy Vân nói tiếp, khóe miệng lộ nét vui vẻ, ngữ khí cũng trở lên nhẹ nhàng mấy phần. "Lần thứ hai gặp nàng là khi ta đi dự yến hội cùng cha. Nàng đối với ta vẫn lãnh đạm. Ta lúc đó rất không hiểu, không biết mình đã làm sai điều gì khiến cho nàng chán gét ".

" Ngươi cũng biết đấy, người như ta lẽ ra sẽ không có nữ hài tử nào chán gét chứ " Mục Quy Vân lần nữa ngừng lời, lần nữa nhìn về Tô Trường An.

Tô Trường An sửng sốt, hắn nghiêm túc đánh giá lại Mục Quy Vân lần nữa. Hắn không thể không thừa nhận Mục Quy Vân rất là tuấn tú, tuổi còn trẻ tu vi lại cao thâm, xác thực là loại người được các nữ hài tử ưa thích. Hắn và Cổ Ninh thời điểm ở Trường Môn trấn cũng giống nhau.

Vì vậy hắn theo bản năng gật đầu, nhưng trong lòng hắn cảm thấy có phần quái dị. Một người ở trước mặt người khác đi tán dương bản thân mình, theo nhìn nhận của hắn ít nhiều đều có chỗ không được bình thường. Vì vậy Tô Trường An đánh giá Mục Quy Vân cũng giống hắn là loại người không quá biết cách nói chuyện phiếm.

Nhưng Mục Quy Vân lại hồn nhiên không hề biết, bằng hữu của hắn rất ít, thậm chí có thể nói hắn không có bằng hữu. Không phải là không có người muốn làm bằng hữu với hắn mà là không dám làm bằng hữu với hắn. Bởi vì hắn quá mạnh mẽ, trong đồng lứa không có đối thủ. Vô luận là đồng môn trong học viện hay là thân thích trong nhà, mọi người đều cho rằng hắn sẽ thành tịu Tinh Vẫn trong tương lai. Trừ phụ Thân hắn ra, những người khác khi tiếp xúc với hắn đều vô cùng cẩn trọng.

Bởi vậy, Mục Quy Vân không có bằng hữu. Nhưng như vậy không có nghĩa là hắn không hy vọng có bằng hữu.

Mà Tô Trường An theo cách nhìn của hắn là người vì một người không mấy thân quen lại có can đảm xông vào Thần Tướng phủ đòi công đạo. Thật đáng kết giao bằng hữu. Cho nên hắn mới thích nói chuyện phiếm cùng Tô Trường An.

Đương nhiên Mục Quy Vân không phải là không hiểu đạo lý đối nhân xử thế. Hắn sống trong phủ thái úy, tất nhiên phải đối mặt với nhiều khách đến thăm, mà đối với những loại người này hắn trước giờ đều khiêm cung đáp lễ.

Nhưng Tô Trường An thì khác, hắn muốn cùng y trở thành bằng hữu chân chính. Mà bằng hữu chân chính theo suy nghĩ của hắn là phải thành thật đối đãi. Vì vậy hắn đem những điều trong nội tâm cùng cách nhìn của hắn nói ra. Bởi vì từ nhỏ đến giờ xác thực có rất nhiều nữ hài tử ưa thích hắn. Nhưng hắn cũng không xác định được Tô Trường An có đồng ý với mình không, nên hắn dừng lại chờ Tô Trường An đáp lời.

Mà làm cho hắn cao hứng chính là Tô Trường An lại đồng ý với hắn, hắn cảm thấy bây giờ Tô Trường An đã là một bằng hữu của hắn.

Vì vậy hắn lại nói tiếp "Ta cảm thấy Trường Tuyết chỉ là thẹn thùng thôi, cũng không thật lòng chán gét ta ".

"Ngươi cũng biết nữ hài tử luôn luôn khẩu thị tâm phi "

Tô Trường An gật đầu, hắn cũng không biết chuyện như vậy có thật hay không, nhưng hắn đã đọc qua không ít sự việc như vậy trong sách vở. Nên hắn thừa nhận lời nói của Mục Quy Vân.

"Vì vậy ta liền...... ".

Mục quy vân mở miệng, lập tức thao thao bất tuyệt giống như không thể ngừng lại được.

Hắn không ngừng kể lại những kỷ niệm giữa hắn và t.ư Mã Trường Tuyết sau đó đưa ra suy nghĩ của bản thân và tham khảo cách ý kiến của Tô Trường An.

Tô Trường An đối với những vấn đề mà Mục Quy Vân hướng hắn tham khảo đều cẩn thận suy nghĩ, sau đó đưa ra ý kiến bản thân.

Cứ như vậy thành cuộc nói chuyện phiếm giữa hai người. Ít nhất hai người trong cuộc cho là như thế.

Mục Quy Vân hướng vê Tô Trường An phô bày thiên phú võ đạo cùng khả năng nói chuyện phiếm không thua gì hắn. Tô Trường An hướng về Mục Quy Vân phô bày kiến thức, lịch duyệt. Giờ tý đã đến mà câu chuyện của Mục Quy Vân và t.ư Mã Trường Tuyết mới qua một nửa. Nhưng hai người trẻ tuổi đều rất vui vẻ, họ cho là mình đã kết giao được một vị bằng hữu không tệ.

Tại thời điểm Mục Quy Vân còn đang muốn nói nữa, một cơn gió lạnh chợt thổi đến.

Hai người đang khoanh chân ngồi trước cửa Thiên Lam Viện bỗng biến sắc. Bonđ hắn đồng thời quay đầu nhìn về một hướng, sắc mặt cũng đồng thời lạnh xuống.

"Xoạt...xoạt... "

Thanh âm của tiếng bước chân đạp trên Tuyết vang lên, Mục Quy Vân vội vàng thúc dục linh lực. Một đạo hư ảnh Giao Long hiện ra bay lượn quanh người hắn. Đao trong tay Tô Trường An cũng vang lên một tiếng đao minh, linh viêm, lôi quang, đao ý cùng tỏa ra bốn phía.

Sau mấy hơi thở, một đạo thân ảnh mang trường bào màu đen, xuất hiện trong tầm mắt hai người. "Là hắn sao " Mục Quy Vân lên tiếng, hắn cảm nhận được khí tức khác thường của người đến. Chỉ cần Tô Trường An xác nhận thân phận của kẻ kia không đúng, hắn liền một thương đâm nát cổ họng của y.

Tô Trường An lông mày nhíu lại, hắn tiếp xúc cùng Đỗ Hồng Trường cũng không nhiều, hắn cũng chưa bao giờ thấy khí tức khác thường này trên người họ Đỗ.

Khí tớc này âm trầm như mùi gỗ mục nát lại như là mùi của xác chết thối rữa vậy

Nhưng thân hình người này xác thực có vài điểm tương tự Đỗ Hồng Trường, nên hắn cũng chưa trả lời Mục Quy Vân mà chỉ nắm chặt pao trong tay, cảnh giác quan sát người đến. Cuối cùng thân ảnh kia đi đến cách hài người chỉ còn khoảng hai trượng, cũng là lúc khí thế của Tô Trường An và Mục Quy Vân đã lên đến đỉnh điểm, chỉ cần có gì không đúng là sẽ tung ra một chiêu chí mạng.

Nhưng người đền đối với sát khí trào ra như ngưng thành thực chất này lại không có nửa điểm phản ứng. Y chậm rãi vươn hai bàn tay ra , đó là đôi tay màu trắng bệch, không chút huyết sắc.

Một gương mặt đồng dạng tái nhợt, không chút huyết sắc xuất hiện trước mặt hai người. Chính là Đỗ Hồng Trường

Hắn hé miệng định nói gì đó nhưng chợt phun ra một ngụm máu tươi, sau đó có quắp ngã xuống.
 
Last edited:

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top