K phải mà! Từ đầu chương tới giờ đâu có kể cảm xúc của Đ.Thiên đâu, nó của A Đức Lý An khen á!lão sai tên rồi hèn chi rối là phải.
K phải mà! Từ đầu chương tới giờ đâu có kể cảm xúc của Đ.Thiên đâu, nó của A Đức Lý An khen á!lão sai tên rồi hèn chi rối là phải.
Nguyên đoạn nó vầy:Code:[SIZE=5]阿德里安看了一眼阿秀, 阿秀的脸上也变得肃然, 阿秀的进步, 阿德里安也看在眼里.[/SIZE][SIZE=5] [/SIZE] [SIZE=5] 唐天的剑涡淬魂法要多支撑段时间就好. . .[/SIZE] [SIZE=5] [/SIZE] [SIZE=5] 阿德里安的这个想在脑海中一闪而过, 他旋即哑然失笑. 唐天撑到现在, 已经十六天.[/SIZE]
A Đức Lý An liếc A Tú một cái, mặt A Tú cũng hiện vẻ nghiêm nghị, A Đức Lý An cũng thấy tiến bộ của A Tú.
Kiếm Qua Thối Hồn Pháp của Đường Thiên chỉ cần chống đỡ được một thời gian ngắn là giỏi lắm rồi…
Ý nghĩ này vừa nổi lên trong đầu Đường Thiên, hắn chợt nhịn không được mà cười lên. Đường Thiên chịu được tới giờ, đã là 16 ngày.
Chỗ mình k hiểu là câu đó khen A Tú hay khen ĐT?
Bạn đọc lại đoạn trên sẽ dễ hiểu ý của câu kia.Hắn phương pháp này tuy rằng rất tốt, nhưng mà cường độ cực cao, mỗi một lần tu luyện đều cần phải toàn lực ứng phó, còn là như thế cực đoan tu luyện hoàn cảnh. Sài lang võ giả vậy mà lại không ai oán giận, chỉ là yên lặng mà tu luyện.
...
Vô luận là Đường Thiên, còn là Tỉnh Hào, còn là những .. này võ giả, đều lệnh người khen ngợi, những .. này tập hợp cùng một chỗ, mới có cục diện trước mắt.
Rất nhanh, tân một nhóm võ giả trọng tân nhập tràng tọa định.
Tỉnh Hào đã khôi phục, lần nữa trở nên tinh thần sáng láng. A Đức Lý An (Adrian) nhìn thoáng qua A Tú, A Tú trên mặt cũng trở nên nghiêm nghị, A Tú tiến bộ, A Đức Lý An (Adrian) cũng nhìn tại trong mắt.
Đường Thiên kiếm qua tôi rèn hồn pháp muốn nhiều chống đỡ đoạn thời gian là tốt rồi...
A Đức Lý An (Adrian) cái này suy nghĩ tại trong đầu chợt lóe mà qua, hắn ngay lập tức bật cười khanh khách. Đường Thiên chống đến hiện tại, đã mười sáu ngày. Nói chung, kiếm qua tôi rèn hồn pháp tại ba mươi ngày trở lên, rất ít vượt lên trước năm mươi ngày. Đường Thiên có khả năng càng ngắn, bởi vì kiếm qua xung quanh hắn trước nay chưa từng có dày đặc, nói cách khác, hắn rèn luyện cường độ cũng là trước đây không có, hắn rất có khả năng sớm hoàn thành võ hồn rèn luyện.
Éc! Là bản dịch thật. (Nếu ai thấy mình dịch dỡ cũng nhắc dùm hết thì tốt biết mấy nhỉ!)Bạn hiều lầm một số đoạn nên khó hiểu là phải, với lại cái đoạn trên giống bản convert quá, đó không phải là bản dịch của bạn đấy chứ?
A Đức Lý An cũng thấy tiến bộ của A Tú = A Đức Lý An phải ghi nhận sự tiến bộ của A Tú
Kiếm Qua Thối Hồn Pháp của Đường Thiên chỉ cần chống đỡ được một thời gian ngắn là giỏi lắm rồi… Đoạn này không phải là câu khen ngời mà có nghĩa là: nếu dùng cái loại Hồn Pháp này của Đường Thiên để mà cầm cự, thì dù có lâu hơn nữa cũng chẳng có vấn đề gì cả (giống như trò đùa vậy, cho nên A Đức Lý An mới phì cười)
Bạn đọc lại đoạn trên sẽ dễ hiểu ý của câu kia.
Nhờ kiếm qua rèn hồn của Đường Thiên mà A Tú có tiến bộ rất lớn, nên Lý An chợt nghĩ ước gì Đường Thiên kéo dài rèn luyện lâu lên một chút để A Tú có nhiều tiến bộ hơn.
Nhưng lão ta bật cười vì cảm thấy ý nghĩ của mình hơi bị hoang đường, khó hiện thực, lí do được tả ở đoạn văn tiếp theo, với tình trạng như vậy, ĐT kéo dài 16 ngày, lão ta đã cảm thấy đã ghê gớm lắm rồi, vậy mà thấy mình còn còn có ý nghĩ đòi hỏi nhiều hơn.
"Đám cách vách đơn giản chính là một lũ súc sinh, một cặp đòng nát sắt vụn mà cũng bán gần 5000 ức (mình không rành vụ ức này, chả biết tính bao nhiêu), nháy mắt đã ép thành tích của bên này xuống chẳng còn bao nhiêu"

Chào mừng bạn đến với diễn đàn Bạch Ngọc Sách
Để xem đầy đủ nội dung và sử dụng các tính năng, mời bạn Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản