ừ đăng lên đây
bỏ vào spoiler đi lão@Lưu Kim Bưu chương 320 nhé
Rơi vào đường cùng, Bạch Tiểu Thuần chỉ có thể tiếp tục đi về phía trước, từng bước một, hắn cũng không biết đã đi bao lâu rồi, may mắn là tu vi của hắn đã đạt tới Trúc Cơ Hậu Kỳ, mà tầng thứ bảy Linh Hải, tại mấy ngày này, cũng sắp Hóa Tinh hoàn toàn, khiến cho Linh lực của hắn tăng lên, có thể chuyển hóa thành nội tức.
Nhưng quan trọng nhất, chính là nhờ thân thể cường hãn, mới giúp hắn kiên trì được tới bây giờ, lúc này đây hắn cắn răng chịu đựng đau nhức và cảm giác bị ăn mòn, tiếp tục đi về phía trước.
"Thật sự là không được nữa rồi, giờ chỉ có thể chờ cứu viện đến thôi, Lão Long kia mặc dù sợ chết, nhưng hắn nhất định sẽ thông báo cho các lão tổ.. " Bạch Tiểu Thuần buồn rười rượi, nghĩ đến bản thân mình rơi vào hoàn cảnh này thì càng buồn thêm, càng là hận con rùa nhỏ màu đen đó.
Một đường vừa đi vừa nguyền rủa, hắn dần dần xuống sâu bên trong, cũng nhìn thấy xung quanh rất nhiều bộ xương, những bộ xương này đã bị ăn mòn thành màu đen, trong lòng Bạch Tiểu Thuần liền run rẩy lên.
"Ta không muốn trở thành những bộ xương như thế này đâu…" Bạch Tiểu Thuần tranh thủ thời gian bước đi nhanh hơn, quyết không nghỉ ngơi để đi ra khỏi nơi đây, trong lúc hắn đang tiến về phía trước, bỗng nhiên con rùa nhỏ màu đen, từ trong túi trữ vật thò đầu ra, nó tranh thủ nhìn một lượt xung quanh một lát.
"Thật sự vào được rồi!"
Nó vừa nói xong, Bạch Tiểu Thuần nghe thấy liền tức giận lên, hắn vung tay phải lên, định chụp lấy đầu con rùa, con rùa đen lập tức rụt đầu vào túi trữ vật làm cho Bạch Tiểu Thuần chụp hụt một phát.
"Ngươi đi ra cho ta!" Bạch Tiểu Thuần nhìn về phía Túi Trữ Vật quát lên, trong lòng hắn một lần nữa phát điên.
"Ngươi bảo ta ra ngoài thì ta phải đi ra sao, ngươi tưởng ta ngu lắm sao, ta sẽ ở trong này không ra đâu!"
"Ngươi ngươi ngươi. . ." Bạch Tiểu Thuần tức giận lên, mở Túi Trữ Vật ra, cẩn thận tìm kiếm, nhưng hắn lại càng tuyệt vọng, chính mình tìm không thấy đối phương.
"Ta sai rồi. . . Quy gia. . . ta ở trong này đây sẽ bị ngươi đùa giỡn tới chết." Bạch Tiểu Thuần buồn bã đến phát khóc, hắn thật sự không thể chịu nổi, cái con rùa đen nhỏ này lại gây tai hoạ lớn như vậy, mỗi lần nó đều trêu chọc toàn là những kẻ khủng bố, Bạch Tiểu Thuần có dự cảm, ở trong này đây, hắn sẽ bị trêu đùa cho đến chết đấy.
"Nhìn ngươi như vậy thật biết nghe lời kẻ bề trên, Quy gia liền cho ngươi một cơ hội, ngươi dựa theo lời ta nói mà làm, sẽ có được một cái vận may lớn." Con rùa đen nhỏ lần nữa thò đầu ra, nhưng mà chỉ lộ ra một cái sừng, Bạch Tiểu Thuần cũng muốn một lần nữa chộp tới, nhưng biết con rùa này rất giảo hoạt, nên mình sẽ rất khó thành công, hắn liền thở dài một tiếng, dựa theo sự chỉ dẫn của con rùa, đi sâu vào trong cơ thể của con cóc này, rất nhanh liền đi tới một góc trong cùng.
"Chính là trong chỗ này, mau nhanh đến đây, nơi đây chính là điểm yếu nhất của nó, ngươi dùng toàn lực, mở ra một lỗ hổng ở đây, ta cảm nhận được, nơi đây là một cái bảo tàng mà lúc trước ta đã phát hiện ra." Con rùa đen lập tức hưng phấn.
"Bảo tàng?" Bạch Tiểu Thuần bỗng sững sờ.
"Nói nhảm, nếu không Quy gia ta sao lại rảnh rỗi, làm cho con cóc này tỉnh lại, đáng tiếc là lần trước trong bụng con cá sấu vàng kia cũng có bảo tàng, nhưng mà nó lại không có nuốt ngươi." Con rùa đen thở dài, sau đó lại thúc giục.
Bạch Tiểu Thuần rất phiền muộn, hắn nhìn về phía trước một lúc, sau đó bắt đầu vận chuyển tu vi, Linh Hải khí lực được bộc phát ra, phía sau hắn, Thiên Yêu Thân hiện lên, toàn bộ tu vi của hắn, được phát huy tới cực hạn, Bạch Tiểu Thuần thét lên một tiếng, tay phải hắn vung ra nhanh như một tia chớp, ngón trỏ cùng ngón cái cong lại với nhau, chính là Toái Hầu Tỏa, hướng về phía trước, một phát liền chụp lấy.
Oanh một tiếng, **** nứt ra một cái khác khe hở, đồng thời thân thể lão cóc mãnh liệt run rẩy, giống như bị bóp méo một chút, trong cơ thể của nó, một lượng lớn a-xít, lập tức đổ xuống giống như là một cơn mưa vậy.
Những dịch a-xít này rất mạnh, từng giọt một rơi vào trên người Bạch Tiểu Thuần, lại toát ra khói trắng, làm cho Bạch Tiểu Thuần cảm thấy rất là đau nhức, nhất là bốn phía dịch a-xít càng ngày càng nhiều, giống như muốn hóa thành biển rộng thật nhanh đó, tới lúc đó, Bạch Tiểu Thuần cũng không cách nào chắc chắn là chính mình có thể kiên trì thêm được bao lâu nữa, lúc này hắn thật sự hoảng sợ liền hét lên một tiếng, dùng toàn lực của mình, không ngừng mà oanh kích đến khe hở đó ****.
"Mau mau nhanh, cố gắng lên!"
"Bạch Tiểu Thuần, ngươi như vậy mới được chứ, ngươi có thể làm được!"
"Ta thật xem trọng ngươi đó!" Con rùa đen hưng phấn kêu gào lên, Bạch Tiểu Thuần không thể nhịn được nữa, hét lớn một tiếng.
"Câm miệng "
Sau khi nói xong, hắn lại nghiến răng nghiến lợi, một lần nữa oanh kích, cuối cùng làm cái khe hở ở trong thân thể này, dần dần mở rộng ra hơn nữa, hai tay của hắn mãnh liệt vươn vào bên trong, rồi kéo ra phía bên ngoài xé ra thật mạnh.
Rặc rặc một tiếng, cái khe hở được mở rộng ra để hắn có thể chui vào, Bạch Tiểu Thuần không kịp nghĩ nhiều, lúc này đây ở bên ngoài dịch a-xít quá nhiều, toàn thân hắn đau nhức, liền tranh thủ thời gian chui vào thật nhanh.
Nơi này chính là một cái lối đi, bốn phía lại không còn là cái ruột nữa ****, mà là xuất hiện nham thạch, nhìn một lúc Bạch Tiểu Thuần liền kinh ngạc, cũng phát giác được nơi đây lại không có cái mùi hôi tanh như lúc ở bên ngoài kia nữa, mà ngược lại lại có một mùi hương thơm ngát, làm cho người ta hít vào về sau, thì cảm giác rất là thoải mái.
Đang lúc hắn còn kinh ngạc, thì con rùa đen nháy mắt từ trong Túi Trữ Vật bay ra, thẳng đến phía trước, trong thần sắc lộ ra kinh hỉ, càng là hưng phấn.
"Hặc hặc, Quy gia ta cuối cùng cũng chui vào được trong nơi này, thật kích động quá, nơi này đến cùng thì cất giấu cái gì đây nhỉ. . ." Hai mắt con rùa đen sáng lên, nó dùng tốc độ cực nhanh, lập tức đã bay tới lối đi cuối cùng, tại đó, có một cái thạch thất rất lớn!
Bạch Tiểu Thuần cũng rất nhanh chạy tới, vừa nhìn đến thạch thất này, hắn liền chấn động, cái thạch thất này rộng chừng khoảng trăm trượng, bốn phía có rất nhiều nhánh dây màu hồng lục, cùng dính chặt vào với thạch thất này, lan ra lên phía trên, cũng như phân tán ra xung quanh nữa.
Những cái nhánh dây hồng lục kia, khi thì rung rung, thoạt nhìn, tựa hồ như rất quan trọng đối với cơ thể của lão cóc.
"Nơi đây. . ." Bạch Tiểu Thuần hô hấp dồn dập, hắn cúi đầu xuống, liền thấy được tại trung tâm của cái thạch thất này, có một cái bệ đá, phía trên nó có một cái ngọc giản, còn có một cái dù mày đen nữa.
"Thật sự là có bảo tàng!" Bạch Tiểu Thuần hít vào một hơi, cái mùi thơm ngát kia, chính là từ cái dù ở bên trên truyền ra khắp xung quanh, hắn không thể đợi được nữa, cẩn thận đi lại gần nhìn, một bên con rùa đen, hai mắt của nó sáng lên rồi hét ầm lên.
"Thủ bút thật là cao, đây chính là dùng đại thần thông, cưỡng ép đem vào bên trong con Vương Thú này, hạn chế sinh sản của nó, khiến cho tu vi của tăng một cách chậm rãi, đồng thời đem tất cả thần kinh của nó, rút ra toàn bộ, đưa đến ngưng tụ tại đây, thông qua thủ đoạn giống như là đang phong ấn, điều khiển con thú này, để cho nó trở thành một cái tế đàn động phủ có thể di động được! !"
"Cái động phủ này hiện tại mới chỉ hoàn thành được một nửa, chủ nhân của cái động phủ này nhất định là có việc phải đi xa, bằng không mà nói, chờ hắn về đến tiếp tục cải tạo tiếp, con thú này tất nhiên sẽ tấn chức Vương Thú, dùng loại thủ đoạn này, điều khiển Vương Thú, chẳng những là để trở thành động phủ, càng là dựa vào khi con thú này trở thành Vương Thú về sau, cái loại này tràn đầy Sinh Mệnh lực, giúp cho chính mình kéo dài thêm tính mạng. . . Cái này là phương pháp mà tu sĩ Ma Đạo thời kỳ viễn cổ hay làm.
Con rùa đen vô cùng kích động, nó bay tới bay lui trong động phủ, Bạch Tiểu Thuần nghe xong thì trong lòng hắn cũng chấn động, ngơ ngác nhìn xung quanh, lời nói của con rùa đen thì hắn đã hiểu, chẳng qua là càng suy nghĩ tiếp, thì trong lòng hắn càng rung động, một cảm giác khó có thể hình dung vào lúc này đây.
"Tu sĩ thời kỳ viễn cổ? Điều khiển Vương Thú. . ." Đối với Vương Thú, Bạch Tiểu Thuần không xa lạ gì, Thiết Đản chính là một chiến thú có đủ tiềm chất tấn giai lên Vương Thú, dù là trước mắt nó vẫn chưa phải là Vương Thú, nhưng lại có khả năng điều khiển được vạn thú, loại này thủ đoạn đủ để oanh động cả một tông môn.
Bạch Tiểu Thuần hít vào một hơi, con rùa đen đã bay đến phía trên trung tâm của bệ đá, nhìn chằm chằm vào nơi đặt ngọc giản cùng cái dù màu đen, hai mắt nó sáng lên một cách mãnh liệt.
"Bạch tiểu tử, mau đi xem phía trên ngọc giản viết cái gì vậy, nhất định có thể biết được thân phận của người này, nói không chừng còn có Truyền Thừa Công Pháp lưu lại, phát tài rồi, lúc này đây chúng ta phát tài rồi."
Bạch Tiểu Thuần cũng khẩn trương lên, nhìn nhìn ngọc giản, hắn chần chừ một chút, sau đó cũng cẩn thận từng li từng tí tới gần, thăm dò một phen, xác định không có gì nguy hiểm về sau, lúc này mới tới cầm lấy ngọc giản, Linh lực trong cơ thể dũng mãnh tiến vào bên trong, trong đầu của hắn, lập tức có một thanh âm uy nghiêm, bỗng nhiên phát ra.
"Con cóc này muốn chiến, ta liền chiến với nó, trận chiến này cửu tử nhất sinh. Cái dù ấy tên Vĩnh Dạ, chưa hoàn thành, một khi hoàn thành, có thể thành Thiên Phẩm linh khí, ta không muốn mang đi, để lại ở nơi này, dành cho người có duyên.
Con cóc này có được sức mạnh do trời sinh, chỉ có tu sĩ đạt tới Thiên Nhân cảnh, mới có thể tạm thời hàng phục, nếu như tu vi không đủ, thì có thể sử dụng thủ đoạn mà ta lưu lại, trực tiếp rút hết sinh cơ của nó, hơn nữa cũng sẽ nâng cao tu vi của mình lên nữa!"
Thanh âm vừa tiêu tán, trong đầu Bạch Tiểu Thuần, liền hiện ra thuật pháp để rút sinh cơ của con cóc này, Bạch Tiểu Thuần buông ngọc giản ra, hắn vẫn còn có chút sững sờ, lúc nhìn về phía cái dù kia, trong mắt của hắn lộ ra lửa nóng.
"Sau khi hoàn thành, chính là Thiên Phẩm linh khí? Linh khí a. Đó là một cái nội tình của tông môn, hơn nữa đó là một chí bảo đạt tới cấp Thiên phẩm!" Bạch Tiểu Thuần hô hấp dồn dập, tiến về phía trước một chút rồi cầm lấy cái dù đen đó.
Khi hắn vừa chạm vào cái dù đen này, thì ngay lập tức có một đạo ánh sáng từ cái dù phóng ra, lại có cả hàn khí thổi đến nữa, khiến cho Bạch Tiểu Thuần cảm thấy toàn thân lạnh lên, cả người như bị đông cứng lại, đặt hắn vào nguy cơ sinh tử, thật lâu sau đó, hắn mới miễn cưỡng thừa nhận được, nhưng hắn cũng không cách nào mở được cái dù ra, hai mắt Bạch Tiểu Thuần sáng lên, nhìn chằm chằm vào cái dù trên tay, cười ha hả.
Nhưng vào lúc này, khi cái dù được Bạch Tiểu Thuần lấy đi thì giống như ngay lập tức, phong ấn tại đây được mở ra, đột nhiên toàn bộ động phủ lay động một cách mãnh liệt, có một tiếng rầu rỉ gầm lên, giống như là từ bên ngoài truyền đến, càng là có một lực vô hình đang đè ép đến mọi nơi xung quanh đây.
Giống như con cóc lớn đó, đã phát hiện ra, nó đang dùng lực lượng bên trong của mình, tác động lên Bạch Tiểu Thuần cùng với động phủ này, muốn nghiền nát cả hai ở trong đó!
Ầm ầm những tiếng nổ vang lên, còn có thêm những tiếng ken két, thông đạo ở bên ngoài động phủ, trực tiếp bị sụp xuống, một lượng lớn a-xít, có mùi tanh tưởi, bay thẳng đến nơi đây, cùng lúc đó, động phủ này cũng chống đỡ không nổi nữa, không ngừng vỡ vụn ra, có một lực vô hình đang đè xuống, toàn thân Bạch Tiểu Thuần chấn động, như bị cả trăm ngọn núi đè xuống, hai chân run rẩy, khóe miệng hắn tràn ra máu tươi.
Thôi lão bỏ vào hộ ta đi, ta chuẩn bị đi ăn rồibỏ vào spoiler đi lão
ta không có quyền a, lão phải tự bỏ chứThôi lão bỏ vào hộ ta đi, ta chuẩn bị đi ăn rồi![]()
mà lão đọc bài dịch của ta chưa, dịch dc ko vậy ?ta không có quyền a, lão phải tự bỏ chứ
ta chưa đọc, tối nhémà lão đọc bài dịch của ta chưa, dịch dc ko vậy ?![]()
Ta đăng vào rồi đó lãota chưa đọc, tối nhé![]()
Chào mừng bạn đến với diễn đàn Bạch Ngọc Sách
Để xem đầy đủ nội dung và sử dụng các tính năng, mời bạn Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản